“Linh Hồ huynh trúng độc rồi?" Diệp Tinh kinh ngạc nói. 

 Mặc dù trúng độc, nhưng trông dáng vẻ Linh Hồ có vẻ như không có đan dược giải độc. 

 Linh Hồ bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nói: "Trước gặp một sinh mệnh kỳ dị thần tôn cảnh cao cấp am hiểu dùng độc." 

 Độc tố trên mặt anh ta cũng không thể che giấu được. 

 "Thần tôn cảnh cao cấp?" Diệp Tinh khẽ gật đầu, hắn hơi suy nghĩ một chút. 

 Soạt! 

 Một viên đan dược màu trắng xuất hiện trong tay hắn, sau khi xuất hiện đan dược màu trắng lại biến thành một đạo ánh sáng, đi tới trước mặt Linh Hồ. 

 "Đây là...Thánh Tâm đan." Thấy đan dược màu trắng này, Linh Hồ sửng sốt một chút, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vô cùng mừng rỡ. 

 Thánh Tâm đan, đan dược thần tôn cảnh đẳng cấp tương đối cao cấp, hơn nữa còn là thuốc giải độc mạnh nhất thần tôn cảnh, gần như có thể giải tất cả các loại độc. 

 Loại bỏ độc tố của những sinh mệnh kỳ dị này dễ như trở bàn tay. 

 "Linh Hồ huynh, viên đan dược này hẳn có thể giải độc trong người ngươi, ngươi mau dùng đi!" Diệp Tinh cười nói. 

 Hiện tại Linh Hồ trúng độc, hắn còn chưa đến nỗi trờ mắt nhìn. 

 Thánh Tâm đan trên người hắn có tới mấy chục viên, lấy ra một viên cũng không tính là gì. 

 "Vậy thì cám ơn Diệp huynh." trên mặt Linh Hồ tràn đầy vẻ vui mừng, cũng không từ chối. 

 Anh ta vốn định tới phía trước trao đổi Thánh Tâm đan với các thế lực khác để giải độc, sau khi trúng độc thực lực của anh ta giảm xuống rất nhiều, đương nhiên muốn nhanh chóng khôi phục. 

 Đan dược vào cơ thể, thân thể Linh Hồ nhất thời bị lập tức được một tầng ánh sáng màu trắng bao phủ, sau đó ánh sáng màu trắng không ngừng dâng lên, nhanh chóng đi tới vị trí gương mặt của Linh Hồ. 

 Mà tiếp xúc với những ánh sáng màu trắng này, điểm đen trên mặt Linh Hồ lập tức tản đi như nước thủy triều, dao động khí thế trên người nhanh chóng tăng lên. 

 "Giải độc rồi?" Mấy giây sau, trên mặt Linh Hồ nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ. 

 Thực lực của anh ta đã hoàn toàn khôi phục. 

 "Oa, tác dụng của Thánh Tâm đan này mạnh quá à, Diệp Tinh, trên mình ngươi có mấy viên? Hay là cho bọn ta mấy viên đi." Linh San nhìn Diệp Tinh, cười hì hì nói. 

 Cô ta lại trực tiếp chìa tay phải của mình ra, chờ đợi Diệp Tinh đưa đan dược đến trên tay cô ta. 

 Hai trăm năm mới hợp tác lúc đó bọn họ đều làm như vậy, đan dược Diệp Tinh luyện chế ra bọn họ đều chia đềi. 

 Nghe vậy, Diệp Tinh cười một tiếng, nhưng lại không có bất kỳ động tác gì, không có dự định lấy đan dược ra. 

 "Tiểu San." Nghe được muội muội của mình nói vậy, Linh Hồ lập tức khẽ quát một tiếng. 

 Linh Nhã cũng kéo muội muội mình, ngăn cản cô ta nói tiếp. 

 "Cái gì vậy?" Linh San lập tức bất mãn, muốn nói điều gì đó. 

 "Tiểu San." Đây là, giọng nói của Linh Nhã vang lên trong đầu Linh San. 

 "Trước đó Diệp Tinh cùng một đội ngũ với chúng ta, đan dược luyện chế ra đương nhiên là chúng ta có phần, nhưng là hiện giờ đây đã một nghìn tám trăm năm không gặp, trên người hắn có bất kỳ bảo vật gì cũng không liên quan tới chúng ta, ngươi đòi bảo vật như vậy là không tốt." 

 Linh Nhã dặn dò Linh San, mặc dù muội muội cô ta thực lực cường đại, một đường tu luyện thuận buồm xuôi gió, sau lưng có thế lực cường đại, bên người còn có cô và Linh Hồ bảo vệ hoàn mỹ, vậy nên suy nghĩ có chút đơn thuần, nhưng cô ta lại nhìn rất rõ 

 Diệp Tinh lấy ra đan dược giúp đỡ ca ca Linh Hồ giải độc, chỉ là nhìn vào giao tình trước đó mà thôi. 

 Mà hiện giờ bọn họ hoàn toàn không còn thuộc về một thế lực, không còn là quan hệ hợp tác, Diệp Tinh cũng không thể tùy ý đem bảo vật trên người cho bọn họ, hắn căn bản không nghĩa vụ này. 

 Cho dù không lấy Thánh Tâm đan ra, mấy người Linh Hồ thật ra cũng không nói được điều gì. 

 "Hừ." Linh San hướng về phía Diệp Tinh bất mãn hừ hừ hai tiếng, sau đó cũng không nói gì nữa. 

 "Diệp Tinh, tiểu San có chút nhanh mồm nhanh miệng, ngươi bỏ qua cho." Linh Hồ nhìn Diệp Tinh, mặt lộ vẻ xin lỗi nói. 

 "Không có sao." Diệp Tinh cười lắc đầu một cái. 

 Hắn nhìn Linh Hồ, còn có Hắc Nguyên sau lưng, nhưng là bỗng nhiên mở miệng nói: "Không biết nơi này của Linh Hồ huynh có thừa thánh khí trung phẩm hay không? Ta muốn làm một giao dịch với ngươi." 

 "Thánh khí trung phẩm?" Nghe vậy, Linh Hồ sắc mặt hơi thay đổi, đây là bảo vật mà cường giả thần tôn cảnh mới có thể hoàn toàn thúc giục. 

 Anh ta đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên nhìn về trước mắt, sắc mặt nháy mắt sững sờ, hô hấp cũng trở nên dồn dập. 

 Trước mắt xuất hiện một viên đan dược màu đen lớn chừng trái nhãn, toàn bộ viên đan dược trông rất bình thường, nhưng ý thức chìm vào trong đó, hoàn toàn có thể cảm nhận được năng lượng khủng bố bên trong! 

 "Huyền Ngưng đan!" Linh Hồ không nhịn được kinh hô. 

 Loại đan dược này cực khó luyện chế, quan trọng nhất chính là nguyên liệu khó tìm, hiện giờ ngay cả Thán Tâm đan bọn họ cũng không có, chứ đừng nói đến Huyền Ngưng đan. 

 Thực lực của bọn họ đang ở đẳng cấp thần tôn cảnh bình thường, nhưng sau khi uống Huyền Ngưng đan, chắc chắn thực lực có thể nháy mắt đạt tới đẳng cấp thần tôn cảnh trung cấp. 

 "Diệp huynh, cái này...Đây là ngươi luyện chế?" Linh Hồ nhìn Diệp Tinh, không nhịn được hỏi. 

 "Đan dược ở trên người ta, dĩ nhiên là ta luyện chế." Diệp Tinh khẽ mỉm cười nói. 

 Nghe vậy, rõ ràng trong mắt Linh Hồ có vẻ khiếp sợ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện