"Đánh chết sinh mệnh quỷ dị kia, có thể đạt được công đức, mình hiện tại tương đương với đã chiếm được công đức?" Diệp Tinh âm thầm nói trong lòng. 

 Hắn hiện tại cũng tương đương tham gia chiến đấu. 

 Nhưng Diệp Tinh hiện tại không cảm thấy có gì thay đổi. 

 Xoẹt... 

 Ngay sau khi dao động dư thừa chung quanh hoàn toàn tiêu tán, khí lưu màu xám trong đầu hắn bỗng nhiên dao động lên. 

 "Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Cảm thụ được dao động này, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trong lòng lại nổi lên gợn sóng. 

 Hắn không cảm ứng được bất luận cái gì, thế nhưng khí lưu màu xám lại đột nhiên bạo động, không hề có dấu hiệu, loại tình huống này rất hiếm thấy. 

 Xoẹt... 

 Khí lưu màu xám dao động, sau đó Diệp Tinh cảm thấy bên trong thân thể mình tựa hồ có thứ gì đó chậm rãi xuất hiện. 

 Sau đó trong đầu hắn, tinh thạch bên cạnh hình thành từ khí lưu màu xám, lại xuất hiện một tia khí lưu mới! 

 Luồng khí lưu ày xuất hiện năm màu sắc, hoàn toàn khác với màu xám, và chỉ có một tia. 

 Một tia khí lưu ngũ sắc cứ như vậy xuất hiện trong đầu Diệp Tinh, vô cùng cổ quái. 

 "Đây là cái gì?" Diệp Tinh chấn động trong lòng. 

 \- Chẳng lẽ đây là công đức số mệnh? 

 Diệp Tinh cẩn thận cảm thụ một tia khí lưu ngũ sắc này. 

 Đây là sau khi sinh mệnh quỷ dị bị đánh chết bỗng nhiên xuất hiện, đánh chết sinh mệnh quỷ dị, có thể đạt được công đức, gia tăng số mệnh. 

 Kết hợp với lời Nguyên Hàn nói lúc trước, còn có tin tức của không gian công đức, Diệp Tinh chỉ có thể phán đoán cái này. 

 “Công đức số mệnh lại có thể biểu hiện ra thực hình?" 

 Trong nháy mắt Diệp Tinh cảm thấy vũ trụ mình quen biết đã xảy ra thay đổi. 

 Số mệnh căn bản là hư vô mờ ảo, cho dù tồn tại, nhưng cũng tuyệt đối không chạm tới được, nhưng hiện tại lại biểu hiện ra ở trong đầu Diệp Tinh, đây quả thực chính là kỳ tích. 

 "Diệp huynh, Diệp huynh." Bên tai bỗng nhiên truyền đến từng giọng nói. 

 Diệp Tinh trong nháy mắt hồi phục lại tinh thần, nhìn đám người Linh Hồ không biết từ khi nào xuất hiện trước mắt. 

 "Hì hì, Diệp Tinh sao vừa rồi sao lại ngẩn người chứ?" Linh San tò mò nhìn Diệp Tinh. 

 Cường giả rất khó để chịu ảnh hưởng của ngoại giới, nhưng vừa rồi trong lòng Diệp Tinh sinh ra chấn động quá lớn, hắn lại thoáng cái thất thần. 

 Nghe vậy, Diệp Tinh cười cười, nói: "Chính là đang suy nghĩ chuyện công đức số mệnh, vừa rồi ta cũng không có bất kỳ cảm giác gì, không biết số mệnh của mình có tăng lên hay không." 

 Trên mặt hắn mang theo tươi cười, cũng không nhìn ra trong lòng nghĩ gì. 

 "Ha ha, số mệnh này làm sao có thể cảm ứng được? Coi như là cường giả Đế Cảnh, lúc trước cũng là truy tung điều tra đông đảo người từ trong không gian công đức đi ra, cho nên mới phán đoán ra tính chân thực của lời nói số mệnh.” Linh Hồ cười nói. 

 "Đúng vậy, Diệp Tinh, nếu như cái này có thể chân chính cảm giác được, vậy vũ trụ sẽ rất khó lý giải." Linh Nhã cũng cười nói. 

 Cường giả Đế Cảnh cũng chỉ là thông qua nhiều con đường suy đoán ra tin tức này. 

 "Đúng vậy nhể." Diệp Tinh cười gật đầu. 

 “Quên đi, không nghĩ nữa, chờ sau này lại chậm rãi nghiên cứu một chút!” Lúc này hắn lại âm thầm nói trong lòng. 

 Coi như là khí lưu màu xám, có được rất nhiều tác dụng nghịch thiên, nhưng hắn cũng không biết rốt cuộc là tồn tại như thế nào, rốt cuộc là lai lịch gì. 

 "Được rồi, tiếp tục đi! Phía trước tựa hồ có một mảnh khu vực sinh trưởng đại lượng dược thảo, linh quả, ngoài ra còn có khoáng mạch. "Ánh mắt Linh Hồ híp lại. 

 Vụt! 

 Trong mắt anh ta lại xuất hiện hai tia sáng, tình cảnh xa xôi bày ra trước mặt anh ta. 

 "Đây là Thiên Nhãn Thuật?" Diệp Tinh kinh ngạc nhìn Linh Hồ. 

 Thiên Nhãn Thuật, đây cũng là một loại thần thông cực kỳ khó tu luyện, loại thần thông này lại không có trợ giúp đối với thực lực, nhưng có thể nhìn thấy tình cảnh rất xa. 

 Thiên Nhãn Thuật này chỉ là loại phụ trợ, tuy rằng khó tu luyện, nhưng đẳng cấp cũng không phải rất cao. 

 Thân ảnh mấy người xẹt qua, tiếp tục đi tới, rất nhanh bọn họ đi tới một chỗ. 

 "Linh Vực Tinh Mạch." Nhìn từng ngọn núi thấp bé trước mắt, trong mắt Linh Hồ nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ. 

 "Hắc Nguyên, chuyện thánh khí liền nhờ ngươi." Anh ta nhìn Hắc Nguyên cười nói. 

 "Ha ha, yên tâm." Hắc Nguyên cười to nói. 

 Tay phải anh ta vung lên, lại trực tiếp bay tới từng ngọn núi thấp bé trước mắt. 

 “Linh Vực Tinh Mạch?” Diệp Tinh nhìn về phía trước mắt, trong lòng khẽ động. 

 Đây là nguyên liệu trân quý luyện chế thánh khí hạ phẩm cùng thánh khí trung phẩm. 

 "Diệp Tinh, phiền ngươi tiếp tục luyện chế đan dược." Linh Hồ nhìn về phía Diệp Tinh mỉm cười nói. 

 "Được." Diệp Tinh cười gật đầu. 

 Hắn hái rất nhiều dược thảo, linh quả, sau đó bắt đầu luyện chế. 

 ......
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện