"Diệp Tinh, Tử Dương. . . Không gian Công đức sắp mở ra, thời gian tổng cộng là hai ngàn năm, Hư Thần Tông chúng ta cũng không sắp đặt các ngươi bất kỳ điều gì, các ngươi có thể tự do lựa chọn gia nhập một thế lực nào đó, hoặc là tự mình hành động." 

 Ông lão Nguyên Hàn nhìn bốn người trước mắt nói thẳng. 

 Có vẻ như Kiếm đế đã làm chuẩn bị đầy đủ cho Kiếm Thương Nguyên, nhưng mà Hư Thần Tông bọn họ không có thói quen làm chuẩn bị, đệ tử nội môn lựa chọn như thế nào, đều dựa vào chính bọn họ. 

 "Đã biết." Toàn bộ đám người Diệp Tinh đều gật đầu. 

 "Đi vào thôi!" 

 Vút! Vút! Vút! 

 Bóng dáng của từng vị cường giả lóe lên, nhanh chóng tiến vào bên trong. 

 "Không biết mình có thể đạt được cơ duyên gì từ trong đó?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, bóng dáng lóe lên, cũng nhanh chóng tiến vào bên trong. 

 . . . . . . 

 "Đều đi vào rồi, không biết lần này ai sẽ là người đạt được cơ duyên lớn nhất?" 

 "Ta thật rất chờ mong sẽ có quả Thiên Đạo mới được ăn! Mỗi một quả Thiên Đạo đều đại biểu cho thần thông thiên phú khác nhau, nếu có quả mới xuất hiện, vậy thì liền đại biểu cho việc vũ trụ lại có thêm một loại thần thông đỉnh cấp!" 

 "Khó, lúc trước Không gian Công đức mở ra mấy chục lần, cũng chỉ có một quả Thiên Đạo bị lấy được." 

 "Chờ đi, thời gian hai ngàn năm, không biết những tên nhóc kia có thể còn lại bao nhiêu?" 

 Từng vị cường giả Thế Giới cảnh đứng ở chỗ này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía cánh cửa màu tím thật lớn trước mắt. 

 Ở bên trong cánh cửa màu tím, là một mảnh thế giới hoàn toàn bất đồng. 

 . . . . . . 

 Xuyên qua cánh cửa thật lớn, trong nháy mắt Diệp Tinh xuất hiện ở bên trong một vùng không gian. 

 "Đây là. . ." 

 Trong mắt Diệp Tinh tràn đầy vẻ rung động. 

 Trước mắt là một mảnh không gian âm u, toàn bộ bầu trời vô cùng u ám, giống như là cảnh tượng trước cơn bão, trên bầu trời bao phủ một tầng mây đen, mây đen rất dày, làm cho người ta có cảm giác vô cùng áp bách. 

 Một cảm giác nặng nề trong nháy mắt nảy lên trong lòng. 

 Mặt đất khô vàng, nhưng mà ở một vài chỗ lại sinh trưởng vài cọng dược thảo, linh quả kỳ dị. 

 Những dược thảo, linh quả này tản ra ánh sáng rực rỡ, sinh cơ vô cùng nồng đậm, gần như đó cũng là sinh cơ duy nhất của không gian này. 

 "Nơi này chính là Không gian Công đức sao?" 

 "Cảm giác thật là nặng nề, dường như nơi này đã suy bại vô số năm rồi." 

 Từng bóng người không ngừng xuất hiện ở xung quanh, một ngàn người xuyên qua cánh cửa, gần như đều xuất hiện ở nơi này, nhìn về tình cảnh trước mắt, dường như cũng bị rung động rồi. 

 "Diệp Tinh, chúng ta tách ra ở nơi này đi." Bên cạnh, Huyết Vô Cực nhìn về phía Diệp Tinh nói. 

 Xa xa có mấy người nhanh chóng đi tới, đi tới bên người Huyết Vô Cực, nói: "Công tử Vô Cực." 

 "Đây là người Huyết đế sắp xếp?" 

 Trong lòng Diệp Tinh vừa động, Huyết Vô Cực cũng là hậu duệ mà Huyết đế rất coi trọng, bàn về cảnh giới đã ở vào Thánh Tôn cảnh cao cấp, năng lực luyện đan lại rất mạnh, nhất định là được bồi dưỡng trọng điểm. 

 Sau đó, Huyết Vô Cực đi theo mấy người kia nhanh chóng rời đi. 

 "Ta cũng phải đi rồi, hi vọng tất cả mọi người điều có thu hoạch." Phi Tuyết nhìn về phía Diệp Tinh và Tử Dương, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên. 

 Cô ta cũng đi về phía một thế lực, nơi đó có bốn người, hiển nhiên là thế lực vũ trụ thượng vị. 

 "Phi Tuyết cũng đến từ một vũ trụ thượng vị?" Diệp Tinh nhìn về phía nơi đó, trong mắt rõ ràng có vẻ kinh ngạc. 

 Về lai lịch của Phi Tuyết, hắn cũng không rõ lắm. 

 "Tử Dương." Ở phía xa, lại có một bóng người đi tới, đây là một người đàn ông trung niên gương mặt có chút tương tự với Tử Dương. 

 "Nhị thúc tổ." Tử Dương nhìn về phía người tới, cười gọi. 

 "Cường giả Thánh Tôn cảnh đỉnh phong." Diệp Tinh nhìn về phía người đàn ông trung niên. 

 Tuy rằng ở cảnh giới này, nhưng mà dao động khí thế trên người người đàn ông trung niên này lại cực kỳ mãnh liệt, sức chiến đấu chân chính tuyệt đối cao hơn rất nhiều. 

 "Diệp Tinh, đây là người trong gia tộc của ta, ta cũng muốn tách ra ở đây, hi vọng hai ngàn năm sau tất cả chúng ta đều tụ hợp ở trong này." Tử Dương cười nói. 

 Nhưng anh ta không có mời Diệp Tinh. 

 Anh ta là luyện đan sư cường đại, hơn nữa có thể luyện chế ra được đan dược khó nhất của cấp bậc Thần Tôn cảnh, Nhị thúc tổ của anh ta có thực lực cường đại, thậm chí có thể vượt cấp chiến đấu với cường giả Thần Tôn cảnh. 

 Đội ngũ này của anh ta chắc chắn không cần Diệp Tinh. 

 "Được." Diệp Tinh mỉm cười nói. 

 Sau đó Tử Dương rời đi, trong nháy mắt cả ba người bên cạnh hắn đều rời đi. 

 "Vẫn là không có thế lực." Diệp Tinh bất đắc dĩ lắc đầu. 

 Những người khác bên người đều có ít nhất hai người đi cùng, chỉ có hắn là một mình một người đứng đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện