Người gác cổng thấy Tần Phong về, cúi chào: "Đại thiếu gia về rồi!" Trong mắt người đó hiện lên sự bất ngờ, thiếu gia hôm nay lại dắt một cô bé đi theo, kì quái.
Vào đến bên trong, mọi người đang nói chuyện bỗng im bặt.

Họ thấy một thiếu niên cao lớn, khuôn mặt là sự kết hợp giữa thiên thần và ác quỷ, đẹp đến không nói nên lời trong tay dắt một bé gái cũng vô cùng xinh đẹp khả ái hai người một lớn một bé đi vào trong đại sảnh.

Hiển nhiên đây là đại thiếu gia của Tần Gia, Tần Phong.

Những người trong này bị bất ngờ đến ngây người.

Diễm Tinh theo hắn cũng cười rất tự nhiên, không có chút sợ hãi, hiển nhiên đối vời trường hợp này đã khá quen thuộc.

Có một vài người nhận ra, cô bé khả ái đang được đại thiếu gia Tần Gia dắt tay kia chính là tiểu bảo bối của Triệu Gia, con gái yêu của Triệu Chính.

Ngẫm lại quan hệ của hai nhà, thân thiết một chút cũng là dễ hiểu, có điều chính Tần Phong đưa cô bé đến đây thì thật khiến người khác bất ngờ.

Tần Phong khổng để ý chuyện này, trước mắt bao người dắt Diễm Tinh đi thẳng lên tầng.
Tần Huy cùng vợ đang ngồi bên trên nghe thấy tiếng gõ cửa thì nói: "Vào đi!"
Một người giống như quản gia của Tần Gia vào cung kính đứng trước mặt ông nói: "Lão gia, đại thiếu gia tới rồi!"

Tần Huy nãy giờ vẫn ngồi yên đọc báo, hiện tại nghe câu này lập tức ngẩng đầu, ánh mắt vốn nghiêm nghị khẽ biến đổi.
"Về rồi sao? Bảo Phong Nhi vào đi." Giọng nói uy nghiêm vang lên.
Ngay sau đó, Tần Phong dẫn theo Diễm Tinh đi vào phòng, hắn nhàn nhạt gọi một tiếng: "Cha!" sau đó đến chiếc ghế sofa trong phòng ngồi xuống, một cái liếc mắt cũng không nhìn người phụ nữ bên kia.
Ngu Tư Vũ bên này nhìn thấy Tần Phong con ngươi phảng phất chán ghét nhưng rất nhanh che giấu.

Tươi cười giống như không có gì, nhìn Diễm Tinh bên cạnh hắn nói: "Đây hẳn là A Tinh đúng không?"
Diễm Tinh mỉm cười, đi lên mấy bước nhìn Tần Huy nói: "Chào chú Tần, con là Triệu Diễm Tinh." Sau đó mới quay sang Ngu Tư Vũ nói: "Chào dì Tần." Tần Huy dù sao cũng là người điều hành đại gia tộc Tần Gia phong độ còn rất tốt.

Trên người ông tỏa ra khí thế uy nghiêm khiến người khác bất giác phải kinh sợ.

Gương mặt cương nghị cùng đôi mắt sắc bén kết hợp với mày kiếm, là một mỹ nam uy vũ.

Còn vợ kế của Tần Huy, quả thật là một mỹ nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đôi mắt, đuôi mày đều có vẻ dịu dàng nhưng thêm một phần quyến rũ, nhưng nếu để nhìn lâu sẽ cảm thấy mất đi vẻ đẹp.

Theo nhìn nhận của cô, mẹ của Tần Phong mới là mỹ nữ trời sinh.

Nhìn bộ dáng của Tần Phong cũng đoán được một hai phần.

Vì sao chú Tần không thích mẹ Tần Phong mà lại đi thích vị này, thật không hiểu nổi.

Tuy trong lòng cô âm thầm đánh giá, nhưng ngoài mặt một chút cũng không hiện ra, vui vẻ chào hỏi.
Tần Huy hôm nay thấy Diễm Tinh, trong lòng giống như nhớ đến việc gì đó, nghiêm nghị trong mắt cũng vơi đi phân nửa, đưa tay vẫy Diễm Tinh lại cạnh mình giọng nói nhu hòa hiếm thấy: "Tốt, tốt, A Tinh đến để chú Tần xem.

Cũng lâu rồi không gặp, A Tinh càng lớn càng xinh đẹp."
Diễm Tinh cười tươi, đến cạnh Tần Huy, miệng nhỏ nói lời ngọt ngào: "Chú Tần thì vẫn như vậy, vẫn phong độ như lúc A Tinh gặp lần trước."
"Xem đứa nhỏ này, còn nịnh chú Tần sao." Tần Huy bị Diễm Tinh chọc cười lớn, xoa xoa đầu cô nói tiếp: "Lần gần nhất chú gặp A Tinh đã cách đây 3 năm, lúc đó A Tinh mới 3 tuổi, vậy mà còn nhớ chú sao?"
"A Tinh nhớ rõ, chú Tần Phong độ như vậy, A Tinh đương nhiên nhớ." Diễm Tinh một bộ trí nhớ con tốt lắm hưng phấn nói.

Tần Phong ngồi bên này nhìn Diễm Tinh, khóe mắt nhiễm thêm một tầng ý cười, trong lòng thầm nói: "Quỷ nhỏ dẻo miệng."
Ngu Tư Vũ chưa thấy lúc nào Tần Huy lại cười đến sảng khoái như vậy, ánh mắt nhìn Diễm Tinh lại sâu thêm một chút.

Bà ta mỉm cười nói: "Quả nhiên A Tinh trời sinh đã đáng yêu, khiến ai nhìn cũng đều vui vẻ."
Diễm Tinh cười, không nói gì cả chỉ lộ ra bộ mặt đáng yêu.

Nhưng Tần Phong bên này lại phát hiện ra, ánh mắt nhóc con đó khi nhìn Ngu Tư Vũ hiển nhiên không mấy thân thiện.
Đến giờ khai tiệc, Tần Huy đương nhiên phải xuống dưới.

Tần Phong đang muốn dắt Diễm Tinh đi cùng hắn thì bị Ngu Tư Vũ giữ lại nói: "Tần Phong à, hôm nay là tiệc sinh nhật của Tần Lâm.

Con còn phải cùng cha con đi tiếp khách quý, để Diễm Tinh đi theo thì cực cho Diễm Tinh quá cứ để dì trông con bé cho.

Có được không?"
Tần Phong lúc này mới liếc bà ta một cái nói: "Không cần." Sau đó trực tiếp bế Diễm Tinh lên rồi đi ra ngoài.
Ngu Tư Vũ ở đằng sau, bàn tay nắm chặt ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Phong nhưng chỉ một phút sau bà ta lại lộ ra bộ dáng mỉm cười hiền hòa, nhấc váy đi ra ngoài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện