"Chỉ là trẻ con trêu đùa nhau, cần gì phải để ý.
Triệu phu nhân, ngài nói phải không?" Tần Phong nhìn Lục Khả Nhi khinh miệt nhấc mày.
Diễm Tinh cũng nhanh nhẹn đi đến bên cạnh Tần Phong.
Thấy cô chạy về phía mình Tần Phong cũng vươn tay ôm Diễm Tinh đặt lên đùi mình một lần nữa.
Lục Khả Nhi sao không hiểu ý hắn.
Chuyện này nếu nháo loạn quá mức người thiệt chỉ là mình.
Bà ta đè ép tức giận cúi xuống bế Triệu Lâm Lam lên không nói hai lời liền đi ra ngoài.
Diễm Tinh nhìn thấy bà ta như vậy, trong lòng vui vẻ.
Tần Phong nhìn Diễm Tinh đang vui vẻ trong lòng cũng bật cười.
Từ khi gặp cô nhóc này, hắn có vẻ cười nhiều hơn thì phải.
Sau đó hắn cũng bế Diễm Tinh đứng dậy, không liếc vị hiệu trưởng đứng đằng kia một cái.
Jason thấy hành động này của thiếu gia nhà mình trong lòng ngầm hiểu cũng quay đầu đi.
Hiệu trưởng kia thấy Tần Phong từ nãy giờ không nhắc gì đến mình, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất.
Trong lòng mừng thầm, nhìn tình hình này có vẻ Tần thiếu sẽ không truy cứu đến ông.
Tần Phong bế Diễm Tinh vào xe trước còn để Jason vào lớp lấy cặp sách cùng sách vở của Diễm Tinh.
Ngồi trên xe, hắn nhìn Diễm Tinh chăm chú, nhìn đến Diễm Tinh nổi da gà mới mở miệng nói: "Có muốn nói cho cha mẹ em không?"
"Có!" Diễm Tinh nghe hắn hỏi vậy không ngần ngại gật đầu.
Thật ra mục đích của cô chính là làm cho cha mẹ hoàn toàn mất lòng tin với gia đình Triệu Hạo Hiên.
Việc cô bị bắt cóc, dù biết đó là người của Triệu Hạo Hiên nhưng tên đó có c.h.ế.t cũng không hé miệng nói gì, không có chứng cứ xác thực chuyện đó là do Triệu Đức Hải làm.
Sau đó chuyện của Triệu Lâm Lam, đúng là chị ta không thích cô nhưng đó là chị ta, không chứng minh rằng cha mẹ chị ta cũng vậy.
Việc cô bị bắt cóc cùng với chuyện của Triệu Lâm Lam chính là gieo thêm nghi ngờ vào lòng cha mẹ cô.
Nhưng nếu chỉ dừng ở đấy về lâu dài, nếu cha mẹ cô thấy được Triệu Đức Hải cùng vợ hắn đối xử vẫn tốt với cô, cộng thêm lúc đó Triệu Lâm Lam cũng đã lớn cô ta sẽ không ngu ngốc như lúc còn bé vậy thì cha mẹ cô sẽ quên đi mấy chuyện này.
Vì vậy, từ lúc biết mình sẽ đến ở cùng Tần Phong cô đã nảy ra ý này.
Tuy mức độ hiểu biết của cô đối với Tần Phong không nhiều nhưng có một điều cô chắc chắn.
Nếu trong hai tuần này hắn hứa với cha mẹ sẽ chăm sóc cô vậy thì hắn sẽ không để ai bắt nạt cô.
Với tính tình của hắn chắc chắn sẽ để người ở lại trong trường, chỉ cần cô gặp chuyện hắn sẽ đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mà một màn này chính là muốn Tần Phong nói với cha mẹ cô.
So với cô, lời nói của Tần Phong càng hiệu quả.
Lục Khả Nhi chung quy vẫn là phụ nữ không nghĩ nhiều được giống Triệu Đức Hải, lại thương con gái, thấy hiện tại cha mẹ cô không ở trong nước cộng với tính tình cô trước đây, bà ta sẽ nhân cơ hội đòi lại công bằng cho con gái.
Vì bà ta biết, dù thế nào cô cũng sẽ không đem chuyện này nói với cha mẹ.
Kiếp trước chiêu này bà ta dùng rất hiệu quả.
Nhưng kiếp này cô sao còn để bà ta được toại nguyện.
Không những thế, còn phải để cho cha mẹ biết được, bà ta đối xử với cô ra sao.
"Sao lại ghét họ như vậy?" Tần Phong thấy Diễm Tinh thất thần khẽ nhéo gương mặt trắng nõn kia.
Da thịt Diễm Tinh rất non mềm, giống như hắn chỉ cần chạm nhẹ là có thể khiến Diễm Tinh bị thương.
Hắn rất tò mò, không hiểu vì sao một đứa bé mới 6 tuổi lại có thể có được thông mình như vậy.
Hắn nhìn ra được A Tinh muốn mượn tay hắn để cha mẹ có cái nhìn khác về Triệu Đức Hải.
Nhưng vì sao một đứa bé lại có thể có thù hận sâu như vậy?
Diễm Tinh trầm mặc, cô biết mình không qua mắt được Tần Phong.
Hắn ta không phải người dễ gạt, nhưng không phải cô cũng đã lộ rồi sao.
Thêm một lần nữa cũng không có vấn đề gì.
Cô biết ngày đó Tần Phong nhìn thấy hết những hành động kia của cô.
Giây phút Tần Phong đưa cây trâm kia cho cô thì cô đã biết quỷ kế của mình không thể qua khỏi mắt hắn.
Có điều vậy thì sao? Dù sao hắn cũng không thể nào biết được cô trọng sinh sống lại một đời.
Đã như vậy còn có gì phải sợ chứ.
"Họ muốn chiếm lấy vị chí của cha!"
"Sao em biết?" Tần Phong nhíu mày hỏi, tay đưa cho Diễm Tinh một viên kẹo.
"A Tinh tình cờ nghe được kế hoạch của chú muốn bắt cóc A Tinh.
Vì vậy, muốn cha mẹ đề phòng chú hai." Diễm Tinh nhận kẹo trên tay hắn, cho vào miệng nói.
"Vì vậy tất cả những chuyện từ hôm trước đến giờ là do em bày ra." Hắn khẳng định nói.
Diễm Tinh gật đầu, không phủ nhận chuyện đó.
Tần Phong thấy Diễm Tinh không chút do dự gật đầu thì cong khóe môi.
Nhóc con giảo hoạt.
Triệu phu nhân, ngài nói phải không?" Tần Phong nhìn Lục Khả Nhi khinh miệt nhấc mày.
Diễm Tinh cũng nhanh nhẹn đi đến bên cạnh Tần Phong.
Thấy cô chạy về phía mình Tần Phong cũng vươn tay ôm Diễm Tinh đặt lên đùi mình một lần nữa.
Lục Khả Nhi sao không hiểu ý hắn.
Chuyện này nếu nháo loạn quá mức người thiệt chỉ là mình.
Bà ta đè ép tức giận cúi xuống bế Triệu Lâm Lam lên không nói hai lời liền đi ra ngoài.
Diễm Tinh nhìn thấy bà ta như vậy, trong lòng vui vẻ.
Tần Phong nhìn Diễm Tinh đang vui vẻ trong lòng cũng bật cười.
Từ khi gặp cô nhóc này, hắn có vẻ cười nhiều hơn thì phải.
Sau đó hắn cũng bế Diễm Tinh đứng dậy, không liếc vị hiệu trưởng đứng đằng kia một cái.
Jason thấy hành động này của thiếu gia nhà mình trong lòng ngầm hiểu cũng quay đầu đi.
Hiệu trưởng kia thấy Tần Phong từ nãy giờ không nhắc gì đến mình, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất.
Trong lòng mừng thầm, nhìn tình hình này có vẻ Tần thiếu sẽ không truy cứu đến ông.
Tần Phong bế Diễm Tinh vào xe trước còn để Jason vào lớp lấy cặp sách cùng sách vở của Diễm Tinh.
Ngồi trên xe, hắn nhìn Diễm Tinh chăm chú, nhìn đến Diễm Tinh nổi da gà mới mở miệng nói: "Có muốn nói cho cha mẹ em không?"
"Có!" Diễm Tinh nghe hắn hỏi vậy không ngần ngại gật đầu.
Thật ra mục đích của cô chính là làm cho cha mẹ hoàn toàn mất lòng tin với gia đình Triệu Hạo Hiên.
Việc cô bị bắt cóc, dù biết đó là người của Triệu Hạo Hiên nhưng tên đó có c.h.ế.t cũng không hé miệng nói gì, không có chứng cứ xác thực chuyện đó là do Triệu Đức Hải làm.
Sau đó chuyện của Triệu Lâm Lam, đúng là chị ta không thích cô nhưng đó là chị ta, không chứng minh rằng cha mẹ chị ta cũng vậy.
Việc cô bị bắt cóc cùng với chuyện của Triệu Lâm Lam chính là gieo thêm nghi ngờ vào lòng cha mẹ cô.
Nhưng nếu chỉ dừng ở đấy về lâu dài, nếu cha mẹ cô thấy được Triệu Đức Hải cùng vợ hắn đối xử vẫn tốt với cô, cộng thêm lúc đó Triệu Lâm Lam cũng đã lớn cô ta sẽ không ngu ngốc như lúc còn bé vậy thì cha mẹ cô sẽ quên đi mấy chuyện này.
Vì vậy, từ lúc biết mình sẽ đến ở cùng Tần Phong cô đã nảy ra ý này.
Tuy mức độ hiểu biết của cô đối với Tần Phong không nhiều nhưng có một điều cô chắc chắn.
Nếu trong hai tuần này hắn hứa với cha mẹ sẽ chăm sóc cô vậy thì hắn sẽ không để ai bắt nạt cô.
Với tính tình của hắn chắc chắn sẽ để người ở lại trong trường, chỉ cần cô gặp chuyện hắn sẽ đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mà một màn này chính là muốn Tần Phong nói với cha mẹ cô.
So với cô, lời nói của Tần Phong càng hiệu quả.
Lục Khả Nhi chung quy vẫn là phụ nữ không nghĩ nhiều được giống Triệu Đức Hải, lại thương con gái, thấy hiện tại cha mẹ cô không ở trong nước cộng với tính tình cô trước đây, bà ta sẽ nhân cơ hội đòi lại công bằng cho con gái.
Vì bà ta biết, dù thế nào cô cũng sẽ không đem chuyện này nói với cha mẹ.
Kiếp trước chiêu này bà ta dùng rất hiệu quả.
Nhưng kiếp này cô sao còn để bà ta được toại nguyện.
Không những thế, còn phải để cho cha mẹ biết được, bà ta đối xử với cô ra sao.
"Sao lại ghét họ như vậy?" Tần Phong thấy Diễm Tinh thất thần khẽ nhéo gương mặt trắng nõn kia.
Da thịt Diễm Tinh rất non mềm, giống như hắn chỉ cần chạm nhẹ là có thể khiến Diễm Tinh bị thương.
Hắn rất tò mò, không hiểu vì sao một đứa bé mới 6 tuổi lại có thể có được thông mình như vậy.
Hắn nhìn ra được A Tinh muốn mượn tay hắn để cha mẹ có cái nhìn khác về Triệu Đức Hải.
Nhưng vì sao một đứa bé lại có thể có thù hận sâu như vậy?
Diễm Tinh trầm mặc, cô biết mình không qua mắt được Tần Phong.
Hắn ta không phải người dễ gạt, nhưng không phải cô cũng đã lộ rồi sao.
Thêm một lần nữa cũng không có vấn đề gì.
Cô biết ngày đó Tần Phong nhìn thấy hết những hành động kia của cô.
Giây phút Tần Phong đưa cây trâm kia cho cô thì cô đã biết quỷ kế của mình không thể qua khỏi mắt hắn.
Có điều vậy thì sao? Dù sao hắn cũng không thể nào biết được cô trọng sinh sống lại một đời.
Đã như vậy còn có gì phải sợ chứ.
"Họ muốn chiếm lấy vị chí của cha!"
"Sao em biết?" Tần Phong nhíu mày hỏi, tay đưa cho Diễm Tinh một viên kẹo.
"A Tinh tình cờ nghe được kế hoạch của chú muốn bắt cóc A Tinh.
Vì vậy, muốn cha mẹ đề phòng chú hai." Diễm Tinh nhận kẹo trên tay hắn, cho vào miệng nói.
"Vì vậy tất cả những chuyện từ hôm trước đến giờ là do em bày ra." Hắn khẳng định nói.
Diễm Tinh gật đầu, không phủ nhận chuyện đó.
Tần Phong thấy Diễm Tinh không chút do dự gật đầu thì cong khóe môi.
Nhóc con giảo hoạt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương