"Đúng vậy, tôi thấy gần đây Trì Xu Nhan hình như cũng có chút khác biệt, cậu ấy bị đưa đến cục cảnh sát tra hỏi, việc này có phải có quan hệ gì với cậu ta hay không?"

"Chuyện này không có khả năng, Ngô Văn Vân mang theo một đám chị em du côn, bọn họ có mười mấy người chỉ đối phó một mình cậu ấy."

"Cũng đúng, nói đến Trì Xu Nhan này cũng rất xui xẻo. Cậu ta bị người khác chặn trong nhà vệ sinh bắt nạt, vậy mà bây giờ cậu ấy lại bị gọi đến đồn cảnh sát để trả hỏi." Một bạn cùng lớp nói: "Nhưng như thế này lại càng kỳ quái hơn, nếu không phải là Trì Xu Nhan, vậy thì là ai? Chẳng lẽ là giữa bọn họ xảy ra nội chiến?"

"Tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy đâu, các cậu nói xem nhà vệ sinh ở trên lâu hai có phải hay có có thứ gì không sạch sẽ?" Một nữ sinh khác nói, "Tôi nghe bạn của tôi nói, hình như nhà vệ sinh ở lầu hai thực sự có người chết, hình như là một cô gái."

"Tôi cũng nghe nói qua, nghe nói nữ sinh kia bị các bạn cùng lớp xa lánh, bị một đám người thường xuyên bắt nạt ở trong trường học gây ra. Ba mẹ cậu ấy nhận được một ít tiền bồi thường rồi cũng bỏ qua.”

Tiêu Mẫn và Tăng Ngọc Nhu nghe được bạn học cùng lớp bát quái, trong lòng không hiểu sao lại lạnh run, có chút sợ hãi, nếu ngày hôm qua các cô ở lại đó, nói không chừng hôm nay người nằm ở bệnh viện chính là các cô.



….

Cục cảnh sát

Một người phụ nữ khoảng chừng hơn ba mươi ăn mặc sang trọng, khuôn mặt được bảo dưỡng cẩn thận, vẻ mặt tức giận nhìn về phía nhân viên cảnh sát cất giọng hét lớn: "Các người đều là cơm khô hết sao? Ngay cả một chút chuyện nhỏ này cũng làm không xong, con gái tôi bây giờ vẫn còn nằm ở trong bệnh viện, cũng không biết lúc nào mới tỉnh lại, mà các người cứ như vậy mặc kệ hung thủ sao? Các người không phải là công bộc của nhân dân sao? Tôi muốn các người bắt cô ta lại, tôi không tin con gái tôi hôn mê cùng cô ta không có chút quan hệ nào."

"Ngô phu nhân, bà bình tĩnh một chút, cảnh sát chúng tôi cũng đang theo dõi vụ án." Một lão nhân viên cảnh sát khoảng hơn bốn mươi tuổi cũng có chút không kiên nhẫn, giải thích với bà ta rất nhiều lần, nhưng người phụ nữ này căn bản một chút cũng nghe không lọt, nếu không phải cố kỵ hậu trường sau lưng của bà ta ở Phủ Châu, thì ông đã sớm chửi ầm lên rồi.

"Được, tôi có thể cho các người ba ngày, nhưng người này hiềm nghi rất lớn, tôi yêu cầu các người bắt giam cô ta lại để điều tra cẩn thận." Dương Ngọc Trân không chút khách khí chỉ vào Trì Xu Nhan ngồi ở một bên nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện