Hắn nhớ tới bản sao của hắn có nói đến Ngũ hành khí, nó có nói đến việc tụ hợp 5 loại thuộc tính lại giống như chiêu Ngũ Long Bối Thiên của hắn.
- Đúng vậy, Ngũ hành tương sinh tương khắc, vừa bài trừ vừa bổ trợ lẫn nhau, tuy nhiên việc tụ hợp chúng lại...
Thu Sơn nhắm mắt lại, hắn bắt đầu cảm nhận 5 vòng xoáy ở đan điền của hắn.
- Ta từng đọc 1 cuốn sách có nói rằng: Nước tưới cây, cây đốt cháy sinh ra lửa, lửa đốt cháy đồ vật biến thành tro đất, trong đất có thể tìm thấy kim loại, mà trong ngũ hành chỉ có kim loại bị nung chảy mới biến thành chất lỏng. Đây là 1 vòng tuần hoàn thúc đẩy lẫn nhau... Thái cực sinh lưỡng nghĩ, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái.
Thu Sơn hiểu đến đây đan điền của hắn liền nảy sinh dị biến.
- Thái cực đồ? Thu Sơn thấy 1 vòng tròn thái cực đang xoay chuyển ở đan điền hắn.
- Đây là...
Thái cực đồ bắt đầu hấp thụ 5 loại thuộc tính của Thu Sơn, sau đó liền chuyển chúng thành 2 sợi khí có màu đen và trắng. 2 sợi khí này dung nhập vào huyệt mạch của Thu Sơn, toàn bộ huyệt mạch của hắn đang được tu bổ tuy nhiên cảm giác này thật sự không dễ chịu 1 chút nào.
- Hộc.. đây là thứ "nó" muốn nói tới sao?
Thu Sơn thở dốc nói.
Hắn cảm thấy cơ thể hắn giống như đang bị tàn phá bên trong, nhưng mỗi 1 giây qua đi là hắn cảm nhận được rõ hơn biến hóa của cơ thể hắn.
- Cả người ta dường như đang tràn đầy sức mạnh, quay lại tính sổ với "nó"... A khoan đã, tại sao trời lại tối như vậy?
Thu Sơn hắn đang định tiếp tục vào hệ thống nhưng hắn bỗng chợt nhận ra bầu trời xung quanh hắn đã không còn sáng nữa, hắn cảm giác như vừa ngồi xuống 1 chút thôi a.
- Quay về thôi.
Thu Sơn đứng dậy phủi phủi mông rồi nhanh chóng ra về, Thu Sơn không muốn Linh Nhi lại phải đi tìm hắn.
Những ngày tiếp theo quả thực là khốn khổ đối với Thu Sơn, tuy hắn đã ngộ ra được Ngũ hành khí nhưng vẫn là không thể nào đánh lại được bản sao của hắn, bị đánh quá nhiều khiến hắn cũng phải hiểu ra nhiều thứ, hắn không phải là kẻ ngốc a.
Thu Sơn hắn mỗi 1 ngày hắn lại nhận thêm được 1 kiến thức mới, không chỉ sức mạnh thể chất mà còn có cá công pháp, thân pháp đều có tiến bộ rất lớn, tuy hắn chỉ có cảnh giới Nguyên anh hậu kỳ nhưng Phân thần sơ kì hắn cũng dám chiến 1 trận.
- 1 tháng qua quả thật ngươi tiến bộ vượt bậc, khả năng lĩnh ngộ của ngươi rất tốt chỉ có điều... tại sao ngươi không tung ra toàn bộ sức mạnh?
Bản sao Thu Sơn khó hiểu hỏi Thu Sơn, Thu Sơn đúng là mạnh hơn rất nhiều nhưng hắn vẫn chưa bao giờ tung ra toàn bộ sức lực cả.
- Nếu còn dùng Long Hóa... ta thật sự không còn đồ để mặc nữa a.
Thu Sơn gãi đầu đáp.
Thu Sơn đã quyết chiến tổng cộng 40 lần trong 16 ngày, chưa 1 lần nào hắn không bị đánh cho bầm dập cả, hắn có thể dùng Long Hóa nhưng hắn lại không làm vậy, lí do thật đơn giản a.
- Ngu xuẩn!
Bản sao Thu Sơn khinh bỉ nói sau đó 1 trảo lao tới.
- Nhưng lần này thì khác a.
Thu Sơn mỉm cười nói.
- Long Hóa!
Thu Sơn lần này quyết định không nhượng bộ nữa, hắn cảm thấy thứ gọi là cực hạn của bản thân rồi, ban đầu Thu Sơn thậm chí còn rất sợ hãi nhưng sau đó hắn từng ngày đối mặt với nó thì hắn mới biết... nó không đáng sợ như Thu Sơn nghĩ.
- Ầm!!!
- Ầm!!!
Mỗi 1 lần họ va chạm lại là 1 lần không gian ở đây như muốn rung chuyển, Thu Sơn càng đánh càng mạnh... hắn đang cười... hắn đang tận hưởng nó.
- Quả thật đã xem nhẹ ngươi, nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi, ngươi không vượt qua nổi ta.
Bản sao Thu Sơn gằn giọng nói.
- Ha ha, còn chưa chắc.
Thu Sơn cười đáp.
- Đúng vậy, Ngũ hành tương sinh tương khắc, vừa bài trừ vừa bổ trợ lẫn nhau, tuy nhiên việc tụ hợp chúng lại...
Thu Sơn nhắm mắt lại, hắn bắt đầu cảm nhận 5 vòng xoáy ở đan điền của hắn.
- Ta từng đọc 1 cuốn sách có nói rằng: Nước tưới cây, cây đốt cháy sinh ra lửa, lửa đốt cháy đồ vật biến thành tro đất, trong đất có thể tìm thấy kim loại, mà trong ngũ hành chỉ có kim loại bị nung chảy mới biến thành chất lỏng. Đây là 1 vòng tuần hoàn thúc đẩy lẫn nhau... Thái cực sinh lưỡng nghĩ, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái.
Thu Sơn hiểu đến đây đan điền của hắn liền nảy sinh dị biến.
- Thái cực đồ? Thu Sơn thấy 1 vòng tròn thái cực đang xoay chuyển ở đan điền hắn.
- Đây là...
Thái cực đồ bắt đầu hấp thụ 5 loại thuộc tính của Thu Sơn, sau đó liền chuyển chúng thành 2 sợi khí có màu đen và trắng. 2 sợi khí này dung nhập vào huyệt mạch của Thu Sơn, toàn bộ huyệt mạch của hắn đang được tu bổ tuy nhiên cảm giác này thật sự không dễ chịu 1 chút nào.
- Hộc.. đây là thứ "nó" muốn nói tới sao?
Thu Sơn thở dốc nói.
Hắn cảm thấy cơ thể hắn giống như đang bị tàn phá bên trong, nhưng mỗi 1 giây qua đi là hắn cảm nhận được rõ hơn biến hóa của cơ thể hắn.
- Cả người ta dường như đang tràn đầy sức mạnh, quay lại tính sổ với "nó"... A khoan đã, tại sao trời lại tối như vậy?
Thu Sơn hắn đang định tiếp tục vào hệ thống nhưng hắn bỗng chợt nhận ra bầu trời xung quanh hắn đã không còn sáng nữa, hắn cảm giác như vừa ngồi xuống 1 chút thôi a.
- Quay về thôi.
Thu Sơn đứng dậy phủi phủi mông rồi nhanh chóng ra về, Thu Sơn không muốn Linh Nhi lại phải đi tìm hắn.
Những ngày tiếp theo quả thực là khốn khổ đối với Thu Sơn, tuy hắn đã ngộ ra được Ngũ hành khí nhưng vẫn là không thể nào đánh lại được bản sao của hắn, bị đánh quá nhiều khiến hắn cũng phải hiểu ra nhiều thứ, hắn không phải là kẻ ngốc a.
Thu Sơn hắn mỗi 1 ngày hắn lại nhận thêm được 1 kiến thức mới, không chỉ sức mạnh thể chất mà còn có cá công pháp, thân pháp đều có tiến bộ rất lớn, tuy hắn chỉ có cảnh giới Nguyên anh hậu kỳ nhưng Phân thần sơ kì hắn cũng dám chiến 1 trận.
- 1 tháng qua quả thật ngươi tiến bộ vượt bậc, khả năng lĩnh ngộ của ngươi rất tốt chỉ có điều... tại sao ngươi không tung ra toàn bộ sức mạnh?
Bản sao Thu Sơn khó hiểu hỏi Thu Sơn, Thu Sơn đúng là mạnh hơn rất nhiều nhưng hắn vẫn chưa bao giờ tung ra toàn bộ sức lực cả.
- Nếu còn dùng Long Hóa... ta thật sự không còn đồ để mặc nữa a.
Thu Sơn gãi đầu đáp.
Thu Sơn đã quyết chiến tổng cộng 40 lần trong 16 ngày, chưa 1 lần nào hắn không bị đánh cho bầm dập cả, hắn có thể dùng Long Hóa nhưng hắn lại không làm vậy, lí do thật đơn giản a.
- Ngu xuẩn!
Bản sao Thu Sơn khinh bỉ nói sau đó 1 trảo lao tới.
- Nhưng lần này thì khác a.
Thu Sơn mỉm cười nói.
- Long Hóa!
Thu Sơn lần này quyết định không nhượng bộ nữa, hắn cảm thấy thứ gọi là cực hạn của bản thân rồi, ban đầu Thu Sơn thậm chí còn rất sợ hãi nhưng sau đó hắn từng ngày đối mặt với nó thì hắn mới biết... nó không đáng sợ như Thu Sơn nghĩ.
- Ầm!!!
- Ầm!!!
Mỗi 1 lần họ va chạm lại là 1 lần không gian ở đây như muốn rung chuyển, Thu Sơn càng đánh càng mạnh... hắn đang cười... hắn đang tận hưởng nó.
- Quả thật đã xem nhẹ ngươi, nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi, ngươi không vượt qua nổi ta.
Bản sao Thu Sơn gằn giọng nói.
- Ha ha, còn chưa chắc.
Thu Sơn cười đáp.
Danh sách chương