Đáp lại Thu Sơn chỉ là tiếng im lặng, Long Tộc không ai dám nói gì cả, Chu Tước Tộc cũng không có ai đứng ra.
- Hừ, 1 con rồng còn hôi sữa mà dám với tay tới Thánh Thú Chu Tước, ta nói ngươi xứng sao??? Thu Sơn nhìn Long Hoàng khinh thường nói.
- Long Tộc các ngươi đừng nghĩ có chút bản lĩnh liền muốn làm loạn, ta còn 1 điều muốn nói với các ngươi, hẳn các ngươi đẫ nghe nói đến Đồ Long Đao rồi chứ?
Thu Sơn tiếp tục.
Người Long Tộc nghe tới Đồ Long Đao liền như có 1 sự sợ hãi giống như là bản năng vậy, có kẻ thậm chí còn đứng không vững khi nghe tới nó.
- Ta biết Đồ Long Đao được cất giấu ở đâu, các ngươi thử nghĩ xem, nếu ta lấy Đồ Long Đao đến "thăm" Long Tộc các ngươi 1 chuyến, như vậy có phải rất thú vị không? Tuy rằng cảnh giới của ta không cao, nhưng nếu cho ta thời gian hẳn sẽ không khiến các ngươi yên ổn.
Thu Sơn mỉm cười nói.
- Tuy nhiên, ta đã hứa với Thanh Long rồi, trừ những kẻ làm loạn ra, ta sẽ không động đến bất cứ 1 ai của Long Tộc các ngươi cả.
Thu Sơn tiếp tục nói.
- Chúng thần cảm tạ ân huệ của người.
Đám người Long Tộc đồng thanh nói.
Thu Sơn xem ra đám người này đã được xử lý, chỉ còn Long Hoàng đang đứng nhìn Thu Sơn với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
- 1 là trở về, an phận làm Long Hoàng của Long Tộc. 2 là... chết.
Thu Sơn lạnh giọng nói với Long Hoàng.
Long Hoàng lúc này hận không thể 1 chưởng đánh chết Thu Sơn, nhưng nếu làm vậy thì cái chức "Long Hoàng" này coi như bỏ a.
- Chàng trai trẻ, lời cậu nói lão hiểu, Long Hoàng đúng là không sánh ngang được với Nữ Vương điện hạ nhưng vì tình thế, việc liên thủ là lựa chọn hợp lí nhất.
Lão bà bà lúc này lên tiếng nói với Thu Sơn.
- Lão bà bà, việc liên thủ là cần thiết, 1 vạn năm trước Tứ Đại Thánh Thú cũng là hợp sức mới phong ấn được Yêu Hoàng cùng Yêu Hậu nhưng lão thấy họ có kết thành phu thê hay không?
Thu Sơn lắc đầu nói.
- Chuyện này...
Lão bà bà không thể phủ nhận những lời Thu Sơn nói là hoàn toàn đúng a.
- Lão bà bà, nếu thích 1 người thì chỉ cần chứng kiến người đó hạnh phúc là đủ, lão thấy Long Hoàng này là loại người đấy sao, hắn làm vậy chỉ là đang cố gắng chiếm giữ Linh Nhi, chiếm giữ Chu Tước Tộc, lão chẳng lẽ không nhận ra điều này sao?
Thu Sơn nhìn Lão bà bà nói.
- Còn ngươi, đừng nghĩ đến giết người ở đây, 1 mình ngươi có thể làm gì đây?
Thu Sơn quay qua nói với Long Hoàng.
- Rút!
Long Hoàng mặc dù tức muốn nổ phổi nhưng chẳng thể làm gì hơn, Lão bà bà nếu thấy hắn giết Thu Sơn nhất định sẽ không để yên, hắn có thể đối phó với lão nhưng còn Linh Nhi và Thu Sơn thì sao? Linh Nhi cũng đã là Phân thần trung kỳ, Thu Sơn thì hắn hoàn toàn không nhìn ra cảnh giới, đây là lí do khiến hắn nuốt cơn giận vào trong.
Nhưng đám người Long Tộc vẫn đang quỳ trước Thu Sơn, không có lệnh của hắn, họ chưa dám đi a.
- Các ngươi cùng hắn trở về, Long Tộc ta nhất định ghé thăm, chỉ là sớm hay muộn mà thôi, lần sau hẳn ta sẽ đem theo Đồ Long Đao cho các ngươi chiêm ngưỡng 1 chút.
Thu Sơn cười cười nói.
- Vẫn là không cần.
Đám người Long Tộc nhao nhao từ chối, Thu Sơn đến thì được chứ Đồ Long Đao... thì họ không cần xem a.
Sau đó toàn bộ Long Tộc liền hóa trở về bản thể là hơn trăm còn cự long rời khỏi Chu Tước Tộc.
- Lão đại thật lợi hại, Hợp thể sơ kỳ còn bị ngài đuổi đi, đúng là Lão đại của ta.
Tiểu Điêu hả hê nói.
- Còn không xem Lão đại là ai? Là Thu Sơn ta a.
Thu Sơn tự mãn vênh mặt lên nói.
- Chuyện ở đây đã xong rồi, cũng nên trở về hình dạng của ta thôi.
Thu Sơn nói xong lớp vảy trên người hắn dần dần biến mất, hình dáng Thu Sơn ngày nào từ từ trở lại.
- Hả, sao vậy?
Thu Sơn quay qua thì thấy Linh Nhi lập tức quay lưng về hắn.Không chỉ Linh Nhi mà mọi người xung quanh đều không nhìn thẳng vào hắn, 1 số nữ nhân còn thỉnh thoảng liếc nhìn hắn nên mới khiến Thu Sơn hắn khó hiểu như vậy.
- Lão đại, phía dưới...
Tiểu Điêu ghé vào tai Thu Sơn nói.
- Phía dưới làm...
Thu Sơn nhìn xuống phần dưới người của hắn, chữ "sao" còn chưa kịp nói ra thì hắn ngay lập tức lấy tay che lấy hạ bộ.
Thu Sơn hắn quên béng mất điều này, khi hắn ở trong trạng thái Long Hóa sẽ trở lên to lớn hơn, vậy nên y phục hắn liền không vừa với hắn nữa. Lần trước hắn luôn dùng trong phó bản hệ thống nên quên béng mất điều này khiến hắn được 1 phen "bán khỏa thân".
- Hừ, 1 con rồng còn hôi sữa mà dám với tay tới Thánh Thú Chu Tước, ta nói ngươi xứng sao??? Thu Sơn nhìn Long Hoàng khinh thường nói.
- Long Tộc các ngươi đừng nghĩ có chút bản lĩnh liền muốn làm loạn, ta còn 1 điều muốn nói với các ngươi, hẳn các ngươi đẫ nghe nói đến Đồ Long Đao rồi chứ?
Thu Sơn tiếp tục.
Người Long Tộc nghe tới Đồ Long Đao liền như có 1 sự sợ hãi giống như là bản năng vậy, có kẻ thậm chí còn đứng không vững khi nghe tới nó.
- Ta biết Đồ Long Đao được cất giấu ở đâu, các ngươi thử nghĩ xem, nếu ta lấy Đồ Long Đao đến "thăm" Long Tộc các ngươi 1 chuyến, như vậy có phải rất thú vị không? Tuy rằng cảnh giới của ta không cao, nhưng nếu cho ta thời gian hẳn sẽ không khiến các ngươi yên ổn.
Thu Sơn mỉm cười nói.
- Tuy nhiên, ta đã hứa với Thanh Long rồi, trừ những kẻ làm loạn ra, ta sẽ không động đến bất cứ 1 ai của Long Tộc các ngươi cả.
Thu Sơn tiếp tục nói.
- Chúng thần cảm tạ ân huệ của người.
Đám người Long Tộc đồng thanh nói.
Thu Sơn xem ra đám người này đã được xử lý, chỉ còn Long Hoàng đang đứng nhìn Thu Sơn với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
- 1 là trở về, an phận làm Long Hoàng của Long Tộc. 2 là... chết.
Thu Sơn lạnh giọng nói với Long Hoàng.
Long Hoàng lúc này hận không thể 1 chưởng đánh chết Thu Sơn, nhưng nếu làm vậy thì cái chức "Long Hoàng" này coi như bỏ a.
- Chàng trai trẻ, lời cậu nói lão hiểu, Long Hoàng đúng là không sánh ngang được với Nữ Vương điện hạ nhưng vì tình thế, việc liên thủ là lựa chọn hợp lí nhất.
Lão bà bà lúc này lên tiếng nói với Thu Sơn.
- Lão bà bà, việc liên thủ là cần thiết, 1 vạn năm trước Tứ Đại Thánh Thú cũng là hợp sức mới phong ấn được Yêu Hoàng cùng Yêu Hậu nhưng lão thấy họ có kết thành phu thê hay không?
Thu Sơn lắc đầu nói.
- Chuyện này...
Lão bà bà không thể phủ nhận những lời Thu Sơn nói là hoàn toàn đúng a.
- Lão bà bà, nếu thích 1 người thì chỉ cần chứng kiến người đó hạnh phúc là đủ, lão thấy Long Hoàng này là loại người đấy sao, hắn làm vậy chỉ là đang cố gắng chiếm giữ Linh Nhi, chiếm giữ Chu Tước Tộc, lão chẳng lẽ không nhận ra điều này sao?
Thu Sơn nhìn Lão bà bà nói.
- Còn ngươi, đừng nghĩ đến giết người ở đây, 1 mình ngươi có thể làm gì đây?
Thu Sơn quay qua nói với Long Hoàng.
- Rút!
Long Hoàng mặc dù tức muốn nổ phổi nhưng chẳng thể làm gì hơn, Lão bà bà nếu thấy hắn giết Thu Sơn nhất định sẽ không để yên, hắn có thể đối phó với lão nhưng còn Linh Nhi và Thu Sơn thì sao? Linh Nhi cũng đã là Phân thần trung kỳ, Thu Sơn thì hắn hoàn toàn không nhìn ra cảnh giới, đây là lí do khiến hắn nuốt cơn giận vào trong.
Nhưng đám người Long Tộc vẫn đang quỳ trước Thu Sơn, không có lệnh của hắn, họ chưa dám đi a.
- Các ngươi cùng hắn trở về, Long Tộc ta nhất định ghé thăm, chỉ là sớm hay muộn mà thôi, lần sau hẳn ta sẽ đem theo Đồ Long Đao cho các ngươi chiêm ngưỡng 1 chút.
Thu Sơn cười cười nói.
- Vẫn là không cần.
Đám người Long Tộc nhao nhao từ chối, Thu Sơn đến thì được chứ Đồ Long Đao... thì họ không cần xem a.
Sau đó toàn bộ Long Tộc liền hóa trở về bản thể là hơn trăm còn cự long rời khỏi Chu Tước Tộc.
- Lão đại thật lợi hại, Hợp thể sơ kỳ còn bị ngài đuổi đi, đúng là Lão đại của ta.
Tiểu Điêu hả hê nói.
- Còn không xem Lão đại là ai? Là Thu Sơn ta a.
Thu Sơn tự mãn vênh mặt lên nói.
- Chuyện ở đây đã xong rồi, cũng nên trở về hình dạng của ta thôi.
Thu Sơn nói xong lớp vảy trên người hắn dần dần biến mất, hình dáng Thu Sơn ngày nào từ từ trở lại.
- Hả, sao vậy?
Thu Sơn quay qua thì thấy Linh Nhi lập tức quay lưng về hắn.Không chỉ Linh Nhi mà mọi người xung quanh đều không nhìn thẳng vào hắn, 1 số nữ nhân còn thỉnh thoảng liếc nhìn hắn nên mới khiến Thu Sơn hắn khó hiểu như vậy.
- Lão đại, phía dưới...
Tiểu Điêu ghé vào tai Thu Sơn nói.
- Phía dưới làm...
Thu Sơn nhìn xuống phần dưới người của hắn, chữ "sao" còn chưa kịp nói ra thì hắn ngay lập tức lấy tay che lấy hạ bộ.
Thu Sơn hắn quên béng mất điều này, khi hắn ở trong trạng thái Long Hóa sẽ trở lên to lớn hơn, vậy nên y phục hắn liền không vừa với hắn nữa. Lần trước hắn luôn dùng trong phó bản hệ thống nên quên béng mất điều này khiến hắn được 1 phen "bán khỏa thân".
Danh sách chương