- Thu Sơn...
Có rất nhiều người đang lo lắng cho Thu Sơn khi thấy hắn bị vây khốn như vậy, đặc biệt là Hồ trưởng lão, lúc này lão đang định đứng dậy cho dừng trận đấu thì phát sinh dị biến...
- Chỉ là mấy khúc gỗ mục mà thôi.
Thu Sơn tay phải nắm chặt, 1 ngọn lửa từ tay hắn bắt đầu thiêu rụi những dây leo quấn quanh hắn.
- Thánh Hỏa Quyết!
Thu Sơn 1 quyền lao tới Lưu Nhất Thiên.
- Vạn Mộc Quyết thức thứ 3, Trụ Mộc.
Lưu Nhất Thiên giậm chân xuống đất, 1 bức tường bằng vô số dây leo được dựng lên trước người hắn.
- Ầm!!!
1 quyền của Thu Sơn nện mạnh vào bức tường, sau đó liền lui lại về sau.
Đang lúc tưởng trừng như đòn đánh của Thu Sơn không có hiệu quả thì bỗng 1 nụ cười xuất hiện trên môi hắn:
- Bạo!
- Uỳnh!!!
1 vụ nổ lớn diễn ra ngay sau đó, mỗi võ đài đều có lớp chắn bảo vệ nên vụ nổ không ảnh hưởng đến mọi người xung quanh. Đây mới là điểm mạnh của Thánh Hỏa Quyết, dư chấn của vụ nổ cũng khiến Lưu Nhất Thiên nếm đủ rồi a.
Những đám khói dần dần tan đi, sau màn khói chính là Lưu Nhất Thiên nằm dưới sàn. Lưu Nhất Thiên lúc này quần áo rách nát, cả người hắn đầy những vết bỏng do Thánh Hỏa Quyết gây ra.
- Võ... Võ đài số 20, Thu Sơn thắng.
Lại 1 tràng xôn xao nữa nổ ra, tất cả mọi người đều ngạc nhiên trước kết quả trận đấu, Thiên Kiêu 3 năm liền của Thiên Sơn tông nay lại bị đệ tử mới nhập môn đánh bại, đây là thứ mà không ai dám nghĩ tới.
- Oaaa, Xung ca, Thu Sơn hắn thắng rồi!
Yên Tử vui mừng reo lên.
Yên Tử vui mừng như vậy nhưng mọi người thì không, mọi người đều vẫn đang bị Thu Sơn làm cho ngớ ngẩn 1 hồi, phải mất 1 lúc sau mọi người mới có thể chấp nhận được kết quả trận đấu.
- Thu Sơn... hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào chứ???
- Mạc Tà, ngươi còn không rõ sao??? Hắn vừa đánh bại Lưu Nhất Thiên đó, mà Lưu Nhất Thiên là ai??? Là Kim đan sơ kỳ, là Thiên Kiêu của Thiên Sơn tông 3 năm liền!
- Đệ ấy ít nhất đã đạt tới Kim đan cảnh rồi...
Đám Lệnh Hồ Xung cũng khó tin trước kết quả này.
- Mọi người thấy ta làm thịt hắn rồi chứ?
Thu Sơn lúc này tươi cười lại gần đám Lệnh Hồ Xung.
- Ngươi thật uy phong.
Yên Tử cũng chạy lại chung vui với hắn.
- Thu Sơn... rốt cuộc cảnh giới của con là?
Hồ trưởng lão hớn hở chạy lại hỏi.
- Chỉ là tiểu phế vật của đại phế vật mà thôi.
Thu Sơn cười đáp.
- Thu Sơn, đừng đùa nữa, ngay cả bọn ta ngươi cũng muốn giấu sao?
Lục trưởng lão cũng nói.
Thu Sơn nhìn mọi người, dường như tất cả đều mong muốn biết được câu trả lời.
- Haiz, Kim đan sơ kỳ, hài lòng rồi a.
Thu Sơn thở dài đáp.
- Hít...
Mọi người tuy đã có chuẩn bị nhưng cũng không khỏi phải hít 1 hơi lạnh để giữ bình tĩnh.
- Thôi nhìn ta như vậy đi, cả sư phụ nữa, con là đồ đệ ngài a.
Thu Sơn gãi đầu nói.
- Ngươi bảo ta sao bình tĩnh được chứ??? Kim đan sơ kỳ, ngươi mới đến Thiên Sơn tông bao lâu chứ???
Hồ trưởng lão tức giận nói.
Lão thật ra vui mừng còn không kịp huống chi giận Thu Sơn hắn, nhưng lão sợ Thu Sơn thăng tiến cảnh giới quá nhanh sẽ gây hậu quả xấu về sau.
- Có gì hãy để tối nay nói sau, con cũng có chuyện muốn nói với sư phụ ngài cùng mọi người ở đây nữa.
Thu Sơn lấy lí do xong liền chuồn thẳng, nếu ở lại hắn lại phải bịa đặt mấy cái lí do nhảm nhí, Thu Sơn hắn không thích như vậy a.
Thu Sơn rời khỏi đây nhưng không hề hay biết có 1 ánh mắt nơi xa đang nhìn hắn, ánh mắt đầy thù hận giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy...
Thu Sơn trở về lấy những thứ cần thiết, hắn chuẩn bị phải rời Thiên Sơn tông 1 thời gian dài.
Tối đến mọi người đều tập trung tại biệt viện của Lục trưởng lão, hôm nay mọi người ai cũng tới đầy đủ, chỉ có 1 người có chút xa lạ... đó là Linh Tiên Cơ.
- Được rồi, càng đông càng vui, ta cũng chuẩn bị sẵn mọi thứ cả rồi.
Mọi người đều ăn uống cười nói vui vẻ, Thu Sơn không ngờ tửu lượng của Linh Tiên Cơ cao đến vậy, nàng 1 mình uống hết 2 vò rượu, nữ nhân này có chút... đáng sợ a.
- Mọi người hôm nay đã tới đông đủ, ta muốn nói với mọi người 1 chuyện... Ta sẽ rời Thiên Sơn tông 1 thời gian dài.
Thu Sơn lúc này lên tiếng.
Ai cũng uống rất nhiều rượu nhưng vẫn còn đủ tỉnh táo để hiểu lời của Thu Sơn.
- Thu Sơn, ngươi định đi đâu?
Lục trưởng lão hỏi.
Thu Sơn bắt đầu kể cho mọi người nghe tất cả, từ chuyện hắn ở Long gia bị coi là phế vật, sau đó chuyện về Tiểu Thanh, cuối cùng là về 1 tháng trước hắn là đi trả thù Long Thu Phong.
- Sau đó Long Thu Phong nói cho ta biết được Tiểu Thanh vẫn còn sống, nhưng ta lại không biết là người nào hay môn phái nào mang nàng đi, vì vậy lần này ta quyết định lần này sẽ đi tìm bằng được Tiểu Thanh.
Thu Sơn nói.
Có rất nhiều người đang lo lắng cho Thu Sơn khi thấy hắn bị vây khốn như vậy, đặc biệt là Hồ trưởng lão, lúc này lão đang định đứng dậy cho dừng trận đấu thì phát sinh dị biến...
- Chỉ là mấy khúc gỗ mục mà thôi.
Thu Sơn tay phải nắm chặt, 1 ngọn lửa từ tay hắn bắt đầu thiêu rụi những dây leo quấn quanh hắn.
- Thánh Hỏa Quyết!
Thu Sơn 1 quyền lao tới Lưu Nhất Thiên.
- Vạn Mộc Quyết thức thứ 3, Trụ Mộc.
Lưu Nhất Thiên giậm chân xuống đất, 1 bức tường bằng vô số dây leo được dựng lên trước người hắn.
- Ầm!!!
1 quyền của Thu Sơn nện mạnh vào bức tường, sau đó liền lui lại về sau.
Đang lúc tưởng trừng như đòn đánh của Thu Sơn không có hiệu quả thì bỗng 1 nụ cười xuất hiện trên môi hắn:
- Bạo!
- Uỳnh!!!
1 vụ nổ lớn diễn ra ngay sau đó, mỗi võ đài đều có lớp chắn bảo vệ nên vụ nổ không ảnh hưởng đến mọi người xung quanh. Đây mới là điểm mạnh của Thánh Hỏa Quyết, dư chấn của vụ nổ cũng khiến Lưu Nhất Thiên nếm đủ rồi a.
Những đám khói dần dần tan đi, sau màn khói chính là Lưu Nhất Thiên nằm dưới sàn. Lưu Nhất Thiên lúc này quần áo rách nát, cả người hắn đầy những vết bỏng do Thánh Hỏa Quyết gây ra.
- Võ... Võ đài số 20, Thu Sơn thắng.
Lại 1 tràng xôn xao nữa nổ ra, tất cả mọi người đều ngạc nhiên trước kết quả trận đấu, Thiên Kiêu 3 năm liền của Thiên Sơn tông nay lại bị đệ tử mới nhập môn đánh bại, đây là thứ mà không ai dám nghĩ tới.
- Oaaa, Xung ca, Thu Sơn hắn thắng rồi!
Yên Tử vui mừng reo lên.
Yên Tử vui mừng như vậy nhưng mọi người thì không, mọi người đều vẫn đang bị Thu Sơn làm cho ngớ ngẩn 1 hồi, phải mất 1 lúc sau mọi người mới có thể chấp nhận được kết quả trận đấu.
- Thu Sơn... hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào chứ???
- Mạc Tà, ngươi còn không rõ sao??? Hắn vừa đánh bại Lưu Nhất Thiên đó, mà Lưu Nhất Thiên là ai??? Là Kim đan sơ kỳ, là Thiên Kiêu của Thiên Sơn tông 3 năm liền!
- Đệ ấy ít nhất đã đạt tới Kim đan cảnh rồi...
Đám Lệnh Hồ Xung cũng khó tin trước kết quả này.
- Mọi người thấy ta làm thịt hắn rồi chứ?
Thu Sơn lúc này tươi cười lại gần đám Lệnh Hồ Xung.
- Ngươi thật uy phong.
Yên Tử cũng chạy lại chung vui với hắn.
- Thu Sơn... rốt cuộc cảnh giới của con là?
Hồ trưởng lão hớn hở chạy lại hỏi.
- Chỉ là tiểu phế vật của đại phế vật mà thôi.
Thu Sơn cười đáp.
- Thu Sơn, đừng đùa nữa, ngay cả bọn ta ngươi cũng muốn giấu sao?
Lục trưởng lão cũng nói.
Thu Sơn nhìn mọi người, dường như tất cả đều mong muốn biết được câu trả lời.
- Haiz, Kim đan sơ kỳ, hài lòng rồi a.
Thu Sơn thở dài đáp.
- Hít...
Mọi người tuy đã có chuẩn bị nhưng cũng không khỏi phải hít 1 hơi lạnh để giữ bình tĩnh.
- Thôi nhìn ta như vậy đi, cả sư phụ nữa, con là đồ đệ ngài a.
Thu Sơn gãi đầu nói.
- Ngươi bảo ta sao bình tĩnh được chứ??? Kim đan sơ kỳ, ngươi mới đến Thiên Sơn tông bao lâu chứ???
Hồ trưởng lão tức giận nói.
Lão thật ra vui mừng còn không kịp huống chi giận Thu Sơn hắn, nhưng lão sợ Thu Sơn thăng tiến cảnh giới quá nhanh sẽ gây hậu quả xấu về sau.
- Có gì hãy để tối nay nói sau, con cũng có chuyện muốn nói với sư phụ ngài cùng mọi người ở đây nữa.
Thu Sơn lấy lí do xong liền chuồn thẳng, nếu ở lại hắn lại phải bịa đặt mấy cái lí do nhảm nhí, Thu Sơn hắn không thích như vậy a.
Thu Sơn rời khỏi đây nhưng không hề hay biết có 1 ánh mắt nơi xa đang nhìn hắn, ánh mắt đầy thù hận giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy...
Thu Sơn trở về lấy những thứ cần thiết, hắn chuẩn bị phải rời Thiên Sơn tông 1 thời gian dài.
Tối đến mọi người đều tập trung tại biệt viện của Lục trưởng lão, hôm nay mọi người ai cũng tới đầy đủ, chỉ có 1 người có chút xa lạ... đó là Linh Tiên Cơ.
- Được rồi, càng đông càng vui, ta cũng chuẩn bị sẵn mọi thứ cả rồi.
Mọi người đều ăn uống cười nói vui vẻ, Thu Sơn không ngờ tửu lượng của Linh Tiên Cơ cao đến vậy, nàng 1 mình uống hết 2 vò rượu, nữ nhân này có chút... đáng sợ a.
- Mọi người hôm nay đã tới đông đủ, ta muốn nói với mọi người 1 chuyện... Ta sẽ rời Thiên Sơn tông 1 thời gian dài.
Thu Sơn lúc này lên tiếng.
Ai cũng uống rất nhiều rượu nhưng vẫn còn đủ tỉnh táo để hiểu lời của Thu Sơn.
- Thu Sơn, ngươi định đi đâu?
Lục trưởng lão hỏi.
Thu Sơn bắt đầu kể cho mọi người nghe tất cả, từ chuyện hắn ở Long gia bị coi là phế vật, sau đó chuyện về Tiểu Thanh, cuối cùng là về 1 tháng trước hắn là đi trả thù Long Thu Phong.
- Sau đó Long Thu Phong nói cho ta biết được Tiểu Thanh vẫn còn sống, nhưng ta lại không biết là người nào hay môn phái nào mang nàng đi, vì vậy lần này ta quyết định lần này sẽ đi tìm bằng được Tiểu Thanh.
Thu Sơn nói.
Danh sách chương