Võ đạo cũng đã theo Hồ trưởng lão, ở đây chỉ còn Lục trưởng lão cùng các đệ tử Đan đạo, nếu muốn so sánh thì quả là 1 trời 1 vực a, đệ tử cứ 1000 người thì may ra có 1 người có thể theo đuổi Đan đạo, có thể nói con đường Luyện đan sư khó khăn như thế nào.
Lúc này Lục trưởng lão vỗ tay 1 cái nói:
- Được rồi, mọi người theo ta, còn Thu Sơn, ngươi cũng đứng dậy đi.
Thu Sơn nghe được cũng chỉ lẳng lặng đứng dậy, hắn thực sự bất lực trước hoàn cảnh, đây không phải Địa Cầu của hắn, ở đây có sức mạnh có quyền lực thì mới có quyền lên tiếng, kẻ như hắn bây giờ cũng giống như tôm tép tùy ý nghe theo Lục trưởng lão, 1 lần nữa hắn học được 1 bài học a.
Thấy mặt mày hắn ủ rũ, Lục trưởng lão bèn mỉm cười nói:
- Không nhất thiết phải như vậy, ngươi là làm tạp dịch cho ta chứ không phải cả Đan các, ngươi theo ta 6 tháng đảm bảo không lỗ đâu a.
- Ý ngài là...
Thu Sơn nhíu mày nhìn Lục trưởng lão, lời nói của nàng có chút ý tứ trong đó a.
- Ai da, nói ngươi không lỗ thì tuyệt đối là không lỗ, bớt nói đi.
Lục trưởng lão nói xong liền dẫn mọi người đến Đan các, Thu Sơn đành bước theo nàng, dọc đường bao nhiêu người nhìn hắn chỉ chỉ trỏ trỏ bàn tán này nọ nhưng hắn cũng lười để ý, hắn muốn theo Võ đạo để mong học được chút võ công tuyệt thế có thể 1 chưởng rời núi chẳng hạn... E hèm, Thu Sơn hắn đúng có nghĩ thế thật nhưng võ công đó không phải muốn có là có a, đằng này hắn đang muốn mạnh lên 1 chút thì lại gặp tình huống trớ trêu này, hắn không muốn theo Đan đạo a.
Bước theo Lục trưởng lão đến Đan các, chỗ này thật sự không như hắn nghĩ, thực sự là quá đồ sộ mà...
Lục trưởng lão dừng lại nói:
- Y phục đã được sắp sếp đầy đủ, các ngươi bây giờ tự tìm phòng của mình, tên của các ngươi đã được treo trên từng phòng. Nhớ rằng ngày mai trước giờ thìn phải có mặt ở Tử Ninh Điện nghe giảng, các ngươi có gì thắc mắc có thể hỏi.
- Không có.
Mọi người đồng thanh đáp.
- Tốt, vậy giải tán.
Lục trưởng lão vỗ tay 1 cái, tất cả mọi người liền rời đi, Thu Sơn cũng đang định rời đi thì bị nàng tóm cổ lôi lại.
- Ngươi đi đâu vậy?
- Tìm phòng.
- Phòng nào?
- Thì phòng của ta.
- Đây là Đan các, không phải Võ thần điện.
- ...
Thu Sơn đau khổ nhìn Lục trưởng lão, nàng thì không quan tâm lắm liền tóm cổ hắn lôi đi.
- Ngươi dẫn ta đi đâu vậy???
Thu Sơn vừa cựa quậy vừa nói nhưng hắn không có cách nào thoát khỏi bàn tay Lục trưởng lão.
- Đừng phí sức, bây giờ ta dẫn ngươi đến chỗ của ta.
Lục trưởng lão đáp.
Thu Sơn thở dài, hắn không biết phải chịu thứ gì ở phía trước nữa đây.
Chỉ mất vài phút thời gian, Thu Sơn được Lục trưởng lão đưa tới 1 hoa viên rộng lớn, Thu Sơn mở to mắt nhìn, 1 người như nàng ở 1 chỗ này sao?
- Y phục ngươi ta sẽ cho người đem tới sau, còn bây giờ cầm lấy.
Lục trưởng lão nói xong liền đưa Thu Sơn 1 quyển sách màu đen.
- Đây là...
Thu Sơn nghi hoặc nhìn Lục trưởng lão.
- Trong đây có ghi lại chín trăm chín mươi chín loại dược thảo cơ bản, ngươi học thuộc nó cho ta.
Lục trưởng lão hờ hững đáp.
Thu Sơn nhíu mày nhìn nàng, hắn thật sự không hiểu, nàng đang dạy hắn trở thành Luyện đan sư sao?
- Biệt viện kia ngươi có thể ở, đằng nào cũng không ai dùng tới nó, nhớ đừng làm loạn.
Lục trưởng lão nói chưa xong người đã không thấy đâu, Thu Sơn lắc lắc đầu ngao ngán, hắn thật sự không hứng thú với chuyện này.
Lúc này Lục trưởng lão vỗ tay 1 cái nói:
- Được rồi, mọi người theo ta, còn Thu Sơn, ngươi cũng đứng dậy đi.
Thu Sơn nghe được cũng chỉ lẳng lặng đứng dậy, hắn thực sự bất lực trước hoàn cảnh, đây không phải Địa Cầu của hắn, ở đây có sức mạnh có quyền lực thì mới có quyền lên tiếng, kẻ như hắn bây giờ cũng giống như tôm tép tùy ý nghe theo Lục trưởng lão, 1 lần nữa hắn học được 1 bài học a.
Thấy mặt mày hắn ủ rũ, Lục trưởng lão bèn mỉm cười nói:
- Không nhất thiết phải như vậy, ngươi là làm tạp dịch cho ta chứ không phải cả Đan các, ngươi theo ta 6 tháng đảm bảo không lỗ đâu a.
- Ý ngài là...
Thu Sơn nhíu mày nhìn Lục trưởng lão, lời nói của nàng có chút ý tứ trong đó a.
- Ai da, nói ngươi không lỗ thì tuyệt đối là không lỗ, bớt nói đi.
Lục trưởng lão nói xong liền dẫn mọi người đến Đan các, Thu Sơn đành bước theo nàng, dọc đường bao nhiêu người nhìn hắn chỉ chỉ trỏ trỏ bàn tán này nọ nhưng hắn cũng lười để ý, hắn muốn theo Võ đạo để mong học được chút võ công tuyệt thế có thể 1 chưởng rời núi chẳng hạn... E hèm, Thu Sơn hắn đúng có nghĩ thế thật nhưng võ công đó không phải muốn có là có a, đằng này hắn đang muốn mạnh lên 1 chút thì lại gặp tình huống trớ trêu này, hắn không muốn theo Đan đạo a.
Bước theo Lục trưởng lão đến Đan các, chỗ này thật sự không như hắn nghĩ, thực sự là quá đồ sộ mà...
Lục trưởng lão dừng lại nói:
- Y phục đã được sắp sếp đầy đủ, các ngươi bây giờ tự tìm phòng của mình, tên của các ngươi đã được treo trên từng phòng. Nhớ rằng ngày mai trước giờ thìn phải có mặt ở Tử Ninh Điện nghe giảng, các ngươi có gì thắc mắc có thể hỏi.
- Không có.
Mọi người đồng thanh đáp.
- Tốt, vậy giải tán.
Lục trưởng lão vỗ tay 1 cái, tất cả mọi người liền rời đi, Thu Sơn cũng đang định rời đi thì bị nàng tóm cổ lôi lại.
- Ngươi đi đâu vậy?
- Tìm phòng.
- Phòng nào?
- Thì phòng của ta.
- Đây là Đan các, không phải Võ thần điện.
- ...
Thu Sơn đau khổ nhìn Lục trưởng lão, nàng thì không quan tâm lắm liền tóm cổ hắn lôi đi.
- Ngươi dẫn ta đi đâu vậy???
Thu Sơn vừa cựa quậy vừa nói nhưng hắn không có cách nào thoát khỏi bàn tay Lục trưởng lão.
- Đừng phí sức, bây giờ ta dẫn ngươi đến chỗ của ta.
Lục trưởng lão đáp.
Thu Sơn thở dài, hắn không biết phải chịu thứ gì ở phía trước nữa đây.
Chỉ mất vài phút thời gian, Thu Sơn được Lục trưởng lão đưa tới 1 hoa viên rộng lớn, Thu Sơn mở to mắt nhìn, 1 người như nàng ở 1 chỗ này sao?
- Y phục ngươi ta sẽ cho người đem tới sau, còn bây giờ cầm lấy.
Lục trưởng lão nói xong liền đưa Thu Sơn 1 quyển sách màu đen.
- Đây là...
Thu Sơn nghi hoặc nhìn Lục trưởng lão.
- Trong đây có ghi lại chín trăm chín mươi chín loại dược thảo cơ bản, ngươi học thuộc nó cho ta.
Lục trưởng lão hờ hững đáp.
Thu Sơn nhíu mày nhìn nàng, hắn thật sự không hiểu, nàng đang dạy hắn trở thành Luyện đan sư sao?
- Biệt viện kia ngươi có thể ở, đằng nào cũng không ai dùng tới nó, nhớ đừng làm loạn.
Lục trưởng lão nói chưa xong người đã không thấy đâu, Thu Sơn lắc lắc đầu ngao ngán, hắn thật sự không hứng thú với chuyện này.
Danh sách chương