Nửa tiếng sau, một chiếc MayBach màu trắng đậu trước căn hộ nhỏ, người lái là một thanh niên tầm 30 tuổi tên là Triển Hoằng chính ta người của Lục Minh Lão gia Chủ tịch của tập đoàn Lục thị, Lục Minh Tử Duệ ra khỏi căn hộ khóa cổng lại cẩn thận, sau đó anh mở cửa bước lên xe, rời đi.

Từ một hóc hẻm nhỏ gần đó, một chiếc xe hơi màu đen cũng di chuyển bám theo sau chiếc MayBach màu trắng mà Tử Duệ vừa lên.

Ra ngoài đường lớn..

" Triển Hoằng, mau cắt đuôi chiếc xe đằng sau, chúng ta bị theo dõi rồi. "

Lục Minh Tử Duệ ngồi ở ghế sau, anh nhìn thấy sau xe mình là một chiếc ô tô màu đen, anh lạnh giọng hỏi Triển Hoằng :

" Ban nãy khi anh tới đón tôi, xác định không có ai đi theo? "

" Vâng thiếu gia, tôi chắc chắn. "

Được rồi, mau cắt đuôi chúng đi. Thật là không biết lượng sức mình. Nói xong anh nhắm mắt lại, mặc cho Triển Hoằng xử lý. Quả nhiên là trợ thủ của cha anh, không làm anh thất vọng.

Chiếc xe hơi màu đen bị bỏ lại phía sau rồi mất hút.

Triển Hoằng ngồi trên xe cười lạnh, " muốn chơi với anh sao, mấy đứa còn non lắm..."

Trên chiếc xe màu đen dừng ven đường, hai tên teo dõi kia tưởng bở, rốt cuộc không những không theo dõi được mà còn bị cho ngửi khói xe no luôn..

" Tiêu rồi, làm sao anh nói với tiểu thư đây? Chuyến này bị vả miệng rồi. "


Thì ra hai tên này chính là người tay sai của Nam Cung Liên, con gái út của Nam Cung gia. Cô ta thầm thích vị thiếu gia nhà Lục Minh từ lâu, nhìn thấy anh qua tin tức báo chí, thấy anh đã đính hôn cùng cô gái khác, mà cô gái đó chính là Chu Thanh Vũ người đã vượt qua cô ta trong kì thi cuối năm vừa rồi, không những vậy còn lấy được sự quý mến của thầy Jason, cô ta lại càng ghen ghét.

Lần này, vì nghe được từ chính miệng cha cô ta nói, vị Lục Minh thiếu gia kia sẽ đến Mĩ để tham dự buổi triển lãm, Nam Cung Liên lập tức cho người theo dõi anh.

Ngoài ra cô ta còn xin cha mình cho đi tham dự buổi triển lãm, lý do duy nhất chính là để gặp được người trong mộng của mình. " Dù anh đã đính hôn thì đã sao, bằng sắc đẹp của mình, anh có thể cưỡng lại sao? "

\( Thiên ơi, tả tính cách của bà cô này, ta nổi cả da gà, cái gì cũng như đúng rồi ấy..\(^\-\*\)..\)

Trung tâm Triển lãm KENTUCKY\- KENTUCKY EXPOSITIONS CENTER là nơi triển lãm đứng thư 6 ở Mĩ. Cả một khu trung tâm trải dài cả 112.000 m², vô cùng rộng lớn.

Buổi triển lãm hôm nay, là một sự kiện vô cùng lớn, các loại trang sức, đá quý sẽ được trưng bày. Nhiều công ty nước ngoài cũng sẽ đến tham dự. Ngoài ra sẽ còn có vô số nhà báo và phóng viên tới để đưa tin, viết bài, chụp ảnh...

Ngoài cổng chào, chiếc xe hơi màu bạc dừng lại. Bước xuống xe chính là Chu Thanh Vũ, người còn lại chính là vị giảng viên đại học tài giỏi, thầy Jason.

Hai người vừa xuống xe, liền gây chú ý cho mọi người, nhìn vào hai người họ, thật giống cha con.

Bản thân Chu Thanh Vũ sinh ra đã được thừa hưởng nét đẹp phương tây của bà ngoại cô. Mái tóc màu nâu hạt dẻ lại quăn tự nhiên, cặp mắt to tròn màu nâu, nhìn cô trưởng thành vừa có nét truyền thống của người hoa, xen lẫn nét hiện đại của phương tây, vì thế khi đi cạnh thầy Jason, cô chẳng khác gì con gái của ông.

Sau khi vào cổng, hai người được quản lý ở đây dẫn vào nơi sảnh chính. Chu Thanh Vũ nhìn khắp một lượt toàn bộ khách quý đến tham dự, quả nhiên trừ tất cả những người có thân phận lớn, còn lại đều phải đeo huy hiệu giống cô.

" Xin chào Jason, thật lâu ngày nha! "

Chu Thanh Vũ nhìn thấy người đàn ông vừa nói vừa đi tới chỗ hai người họ là một người ngoại quốc, tóc vàng có đôi mắt màu xanh dương, nhìn cách ăn mặc của ông ta thì ông ta hẳn là một vị giáo sư, tuổi tác hình như cũng bằng thầy Jason, có lẽ là bạn lâu năm của thầy rồi, cô không nên làm phiền họ thì hơn.

Nghĩ vậy, cô xin phép thầy Jason và cúi đầu chào với người bạn đó của ông, sau đó rời đi qua bên phòng tài liệu để xem lại văn bản thuyết trình.

Đúng như cô đoán, người đàn ông đó chính là giáo sư môn toán học. Tên là Mark Beckam. Khi nhìn thấy cô cúi chào, ông khẽ mỉm cười, ông hỏi : \( giọng tiếng anh\)

" Jason, cô bé đó là ai? nhìn thật khả ái và đáng yêu "

" Ồ, cô bé là Chu Thanh Vũ một du học sinh người hoa, cũng là học trò cưng của tôi. Hôm nay cô bé sẽ thuyết trình cho buổi triển lãm này. "

Thầy Jason trả lời với giọng điệu vô cùng hãnh diện.

" Thật sao, ông quả có mắt nhìn, khí chất của cô bé thật tỏa sáng, chỉ nhìn thôi cũng thấy tôn quý rồi. "

Giáo sư Mark nhìn Chu Thanh Vũ rời đi, lòng cảm thán không thôi, ông thầm nghĩ : " Ước gì mình cũng có một học trò cưng như vậy. "

Đúng 10 giờ 30 phút, sự kiện bắt đầu, tất cả mọi người được đưa vào hội trường rộng lớn, Chu Thanh Vũ nhìn khắp nơi, nhưng vẫn chưa tìm thấy bóng dáng quen thuộc của ông chồng quốc dân nhà cô.

" Anh nói sẽ đến mà, sao vẫn chưa thấy, cô nghĩ thầm, hay là gặp chuyện gì rồi...? " còn đang mải nghĩ, trên bục giọng người giới thiệu vang lên :

" Mọi người chú ý, hôm nay chúng ta có mặt tại buổi triển lãm này, thật là vinh dự, cùng chào đón các vị khách mời quan trọng của chúng ta ngày hôm nay. "

Tiếng nói vừa kết thúc, từ cửa lớn một top khoảng hơn mười người tiến vào, không khí im lặng hẳn, toàn bộ ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía cửa.

Chu Thanh Vũ cũng nhìn ra theo, Dẫn đầu top người đi vào là một người đàn ông trẻ tuổi khoác lên mình bộ vets màu đen, bên trong là áo sơ mi màu xanh xaphia được cài kín cổ. Tóc đen chải gọn về phía sau, dưới chân là đồi giày tây màu cùng tông với bộ vets cao cấp.

Cả khuôn mặt của người đàn ông trẻ tuổi toát lên sự tôn quý, nét anh tuấn nhưng đầy lạnh lùng của anh làm cho các vị tiểu thư quý tộc phải suýt xoa không thôi. Người đàn ông này không phải là ông chồng quốc dân của cô thì còn là ai nữa chứ ?


Đi cạnh anh chính là Triển Hoằng. Phía sau còn có vài người đàn ông trung niên, thân phận chắc cũng lớn như anh.

" Khoan đã cô gái trong nhóm người đó chính là Nam Cung Liên mà, cô ta sao lại đi cùng nhóm với Tử Duệ. Lại còn cố tình đi sát vào Tử Duệ của cô.. không lẽ cô ta cũng quen biết anh sao? "

Chu Thanh Vũ không nhìn, cũng không nghĩ nữa, cô biết Tử Duệ không phải loại người như vậy. Cô tập trung vào phần thuyết trình của mình.

Quả nhiên như cô nghĩ, từ khi bước vào đây, Lục Minh Tử Duệ chỉ tập trung hai mắt của mình để tìm kiếm thân ảnh cô vợ nhỏ của anh, những thứ khác anh hoàn toàn không để vào mắt. Cô Tiểu thư Nhà Nam Cung cố tình đi cạnh anh nhưng ngay cả vạt áo của anh cũng không chạm tới được.

Nhóm người Tử Duệ được dẫn dến hàng ghế đầu tiên dành cho khách mời. Thấy Anh ngồi xuống chiếc ghé đầu tiên, Nam Cung Liên cũng cố tình ngồi xuống cạnh ghế của anh, Triển Hoằng đang định nhắc nhở thì bị Tử Duệ ngăn lại, anh nói :

" Không cần đâu, loại tiểu thư như vậy tôi gặp nhiều rồi, phụ nữ không có tiết tháo, không đáng để vào mắt. "

Nói xong anh nhìn thẳng lên phía khán đài của hội trường. Hôm nay, cô vợ nhỏ của anh nhất định sẽ là điểm chú ý trước tất cả mọi người, vậy nên anh không muốn bỏ lỡ một khoảnh khắc nào về cô.

Nam Cung Liên ngồi cạnh ghế của Tử Duệ, khuôn mặt kiêu kỳ, xinh đẹp đầy hãnh diện, cô ả nhìn đến các vị tiểu thư phía sau không được như mình, thì càng đắc ý hơn.

Mọi người ở đây nhìn vào ai cũng tưởng cô ả và vị tổng tài anh tuấn kia chính là một cặp, ánh mắt ngưỡng mộ không thôi. Đúng là trai tài gái sắc a .

Nam Cung Minh thấy con gái mình ngồi cạnh Lục Minh Tử Duệ, ông ta không ngăn cản, ngược lại còn đắc ý nghĩ thầm :

" Thanh niên tài giỏi thì thế nào? Anh hùng còn thoát được ải mĩ nhân sao? Đàn ông ai lại không ham mê sắc đẹp chứ? Chỉ cần con gái ông ta ra tay, tên thiếu gia họ Lục kia còn thoát được sao! "

Nhưng ông ta nào biết, tuy ngồi cạnh anh, nhưng con gái mình Nam Cung Liên căn bản không được anh bố thí một ánh nhìn nào hết, dù chỉ là 0,1 giây cũng không có.

Sau khi ổn định tất cả khách tham dự, trên khán đài, người đại diện nói sơ lược về quá trình của sự kiện. Sau đó anh giới thiệu từng vị khách mời dưới khán đài.

" Đầu tiên xin được chào đón nhà tài trợ chính cho buổi triển lãm này, vị tổng giám đốc tài giỏi, người lãnh đạo tập đoàn Lục Thị lớn mạnh, anh Lục Minh Tử Duệ. "

Lục Minh Tử Duệ đứng dậy, nét mặt nghiêm túc, lạnh lùng. Anh không cười mà chỉ gật đầu chào tất cả mọi người rồi ngồi xuống ghế, ánh mắt vẫn chỉ nhìn lên khán đài, anh nào biết cô ả Nam Cung Liên nãy giờ bị anh làm lơ thật là đủ xấu hổ.

Những cô gái nhìn thấy vậy, chúi đầu nói nhỏ :

" Chắc không phải người yêu hay gì rồi, Lục Minh Thiếu gia căn bản đâu có nhìn cô ta, vậy mà cứ làm ra vẻ, đúng là ảo tưởng.."

Một cô tiểu thư vội nói :

" ý..vậy là anh ấy vẫn chưa có bạn gái.. woa nếu được làm người phụ nữ của anh ấy thì thật là tuyệt. "

Cô gái bên cạnh gật đầu, nói chen vào :

" Đúng nha, với thân hình chuẩn đó, người phụ nữ nào mà được anh ấy yêu chính là hạnh phúc nhất. "

Nghe họ bàn tán, Nam Cung Liên xiết chặt nắm tay, thầm mắng : " đúng là mấy con ả thấp hèn nhiều chuyện. "

Người đại diện vẫn tiếp tục giới thiệu,

" Vị khách mời thứ hai của chúng ta chính là người đứng đầu tập đoàn Nam Cung, Tổng giám đốc Nam Cung Minh.

Nam Cung Minh đứng dậy, mọi người đều không khỏi ngạc nhiên khi tổng giám đốc của tập đoàn Nam Cung lại là một người đàn ông đã hơn 50 tuổi. Mái tóc điểm hoa râm, khuôn mặt ông ta nhìn có vẻ dữ tợn, không được thân thiện cho lắm.


" Kì lạ ở tuổi này, chẳng phải nên về hưu rồi sao, vậy mà vẫn phải lãnh đạo cả một tập đoàn, đáng nể quá nhỉ? "

Người thứ ba, thứ tư, ...cứ vậy tất cả đều được giới thiệu. Người đại diện cười tươi nói tiếp :

" Vị khách mời cuối cùng của chúng ta hôm nay là một người rất đặc biệt, ông chính là một giảng viên nổi tiếng tài giỏi, xuất sắc nhất. Xin được chào đón thầy Jason. "

Thầy Jason đứng dậy chào mọi người, ông quay qua bắt gặp ánh mắt của Tử Duệ. Ông cười với anh một cái rồi ngồi xuống. Trong lòng đầy cảm thán :

" Tiểu tử kia mấy năm không gặp giờ đã là tổng tài cả một tập đoàn rồi. Lão Lục ông thật là có phúc, quả nhiên hổ phụ sinh hổ tử a! "

Sau khi giới thiệu hết toàn bộ khách mời, người đại diện cúi đầu chào thân thiện, rồi nói :

" Cảm ơn mọi người đã đến tham dự sự kiện ngày hôm nay, bây giờ tôi xin được nhường lại quyền phát ngôn cho vị thuyết trình viên xinh đẹp của chúng tôi. Sinh viên năm 2 đến từ Đại Học Harvard. Cũng là học trò ưu tú nhất của Thầy Jason, cô Chu Thanh Vũ. "

Anh nói xong liền nhìn về phía cuối hội trường, tất cả mọi người đều nhìn theo, từ cuối hội trường, Chu Thanh Vũ tay cầm một xấp tài liệu từ từ tiến về phía khán đài dưới ánh mắt của bao nhiêu người.

Khuôn mặt mộc tự nhiên trắng nõn, không cần trang điểm, cô gái nhỏ tự tin tiến lên khán đài, cầm mic trong tay cô nở một nụ cười duyên dáng rồi cúi chào tất cả mọi người.

" Woa! Cử chỉ thật nhã nhặn lại lịch sự, mới là sinh viên năm 2 thôi mà đã làm thuyết trình viên cho một sự kiện lớn rồi thật là tài giỏi. "

Một vị giám đốc nói thêm vào :

" Đúng thế, đã vậy lại còn xinh đẹp nữa đúng không? cô bé quả là đáng yêu quá, không hổ danh là học trò cưng của ông Jason. "

Nghe mọi người khen học trò của mình không ngớt, thầy Jason cười rạng rỡ, mặt đầy hãnh diện đắc ý.

Sau đó, Chu Thanh Vũ bắt đầu thuyết trình về buổi triển lãm, cô tự tin, mạnh mẽ, giọng cô trong trẻo lưu loát trình bày mặt mạc, giải thích vô cùng gọn gẽ lại rõ ràng, mọi người ngồi bên dưới như đắm vào thế giới mà cô bày ra, không khí hội trường im lặng, tất cả chỉ chú ý đến cô gái trong bộ váy màu xanh xaphia trên bục.

Vì vậy tâm điểm của buổi triễn lãm này có lẽ không phải là những thứ trang sức đá quý xa xỉ kia, mà chính là cô gái kia, cô như đại diện cho những trang sức quý giá trong tủ kính kia, không thể đụng vào mà chỉ có thể nhìn ngắm mà thôi.

Lục Minh Tử Duệ nhìn lên khán đài, từ lúc Chu Thanh Vũ đi lên để thuyết trình, ánh mắt anh không hề rời khỏi cô. Quả nhiên là người phụ nữ của anh. Thông minh, tự tin, xinh đẹp lại tài giỏi.

Nhìn cô vợ nhỏ của mình, anh khẽ cười thầm nói :

" Tiểu Vũ, từ hôm nay trở đi em sẽ chính thức được cả thế giới biết đến. Bà Lục của anh thực sự tỏa sáng rồi..."






Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện