Dung Tích Triều vội vội vàng vàng chạy đến bệnh viện gần nhất, hỏi qua hộ sĩ tìm được phòng bệnh của Cố Tư Huyền.

Đẩy cửa ra liền thấy hình ảnh Ngôn Thanh Nhiên cùng Cố Tư Huyền phi thường hài hòa ở chung, thực kinh ngạc, cũng thực nghi hoặc, Ngôn Thanh Nhiên vì cái gì sẽ ở chỗ này?
Do động tác đẩy cửa quá lớn khiến hai người ăn ý xoay người cùng nhìn Dung Tích Triều, Dung Tích Triều cảm giác có chút xấu hổ! Mình tới không đúng thời điểm sao?
"Tích Triều, ngươi đã đến rồi a" Cố Tư Huyền cười một thoáng nhìn Dung Tích Triều, cảm tạ trời đất, rốt cục có người đến giải cứu nàng khỏi cục diện xấu hổ này.


Cố Tư Huyền lúc này thực sự là cảm thấy Dung Tích Triều càng ngày càng đáng yêu, ân, không hổ là tỷ muội tốt~
Dung Tích Triều bình tĩnh đi tới hỏi "Đã có phát sinh chuyện gì?" Lời này vừa hỏi Cố Tư Huyền trên mặt liền xấu hổ, Cố Tư Huyền không biết nên trả lời như thế nào! Chẳng lẽ nói là mình bị đánh thuốc? Sau đó bị Ngôn Thanh Nhiên nhìn trống trơn? Suýt nữa là cướp đi trong trắng của Ngôn Thanh Nhiên? Những điều này đều không thể nói ra được a! Hơn nữa Ngôn Thanh Nhiên cũng đang ở bên cạnh không thể nào mở miệng mà kể như vậy được!
"Không có gì, chính là đột nhiên đau đầu, nhờ có Ngôn Thanh Nhiên đưa ta đến bệnh viện..." Cố Tư Huyền là muốn che giấu sự thật này, nếu như việc này bị phát hiện nàng sẽ mất một đời anh danh a!
Dung Tích Triều tất nhiên là sẽ không tin, nàng chỉ cần nhìn Cố Tư Huyền cong cái mông liền biết Cố Tư Huyền muốn làm gì, lời này nói ra cũng không có người nào tin! Nhưng mà vì muốn giữ lại mặt mũi cho nàng nên liền không có dò hỏi.

Cố Tư Huyền thấy nàng không hề dò hỏi, trong lòng thả lỏng, hoàn hảo là Dung Tích Triều không có hỏi thêm, bằng không chính mình thật không biết trả lời thế nào...!
"Cái kia, ta đi trước đây" Ngôn Thanh Nhiên cảm thấy mình ở đây như là kỳ đà cản mũi, lập tức xấu hổ, dù sao cô với hai người này đều không có mối quan hệ gì, hơn nữa Dung Tích Triều đã từng là đối tượng theo đuổi của cô.

Không xấu hổ mới là lạ!
Lời này vừa thốt ra liền khiến hai nữ nhân ánh mắt chăm chú nhìn Ngôn Thanh Nhiên, Ngôn Thanh Nhiên mất tự nhiên khụ một chút.

"Được rồi, hôm nào mời ngươi ăn cơm" Cố Tư Huyền mong muốn Ngôn Thanh Nhiên mau đi đi a, bằng không lại gợi nàng nhớ tới một màn trong phòng thay quần áo! Nghĩ đến mặt lại đỏ lên, Dung Tích Triều nhìn Cố Tư Huyền mặt càng ngày càng hồng, đem tay đặt ở trên trán, không có nóng rần lên a...! Như thế nào mặt đỏ như vậy?
Ngôn Thanh Nhiên lễ phép cùng hai người nói tạm biệt sau đó đi ra phòng bệnh.


Sau khi Ngôn Thanh Nhiên rời khỏi, Dung Tích Triều ôm hai tay liền nhìn Cố Tư Huyền, trong mắt ý tứ phi thường rõ ràng Ngươi tốt nhất thành thật nói ra ngày hôm nay phát sinh chuyện gì, bằng không ta sẽ không dễ dàng buông tha.

Hiện tại cũng chỉ có hai người các nàng ở đây, Cố Tư Huyền cũng không còn xấu hổ, lập tức bé ngoan kể từ đầu đến cuối Dung Tích Triều nghe, Dung Tích Triều cả người đều nổi giận!
Người phục vụ kia nàng chắc chắn sẽ không bỏ qua, dám như thế tính toán Cố Tư Huyền, cũng may là là người phát hiện là Ngôn Thanh Nhiên, còn không thì trong sạch của Cố Tư Huyền chắc chắn sẽ mất hết!
Nghiêm trọng hơn là còn chụp hình để uy hiếp Cố Tư Huyền, nếu giải quyết không tốt sẽ làm Cố gia một trận phong ba!
Dung Tích Triều càng nghĩ càng kinh hãi, càng nghĩ càng may mắn là Cố Tư Huyền không có có chuyện gì.

Đưa tay cầm tay Cố Tư Huyền, an ủi nàng, nghĩ tới bị Ngôn Thanh Nhiên nhìn thấy cũng không sao, còn hơn là bị người lạ nhìn tới.

Các nàng đều là thiên kiêm tiểu thư, đối với kết hôn là việc phải nghe theo lời gia đình, hôn nhân của các nàng chính là cơ hội để lấy thêm lợi thế về cho gia tộc, nếu như Cố Tư Huyền không còn trong sạch thì việc đó đối với nàng sẽ ngập tràn tai hại.

"Uy, Nhiên Nhiên, thế nào rồi?" Ngôn Thanh Nhiên ra bệnh viện liền nhận được điện thoại lão mụ, cảm thụ được Dương Y quan tâm, trong lòng ấm áp."Không có việc gì, bác sĩ đã nhìn qua rồi." Ngôn Thanh Nhiên thoải mái nói một trận, liền cúp điện thoại.


Xoa xoa cái trán nhớ tới một màn trong phòng thay quần áo vừa rồi, Cố Tư Huyền gợi cảm quyến rũ giống một cái yêu tinh mê người, trời biết cô kém chút nữa đã không kiềm chế được.

Nỗ lực để bản thân bảo trì thanh tỉnh để không bị Cố Tư Huyền mê hoặc, bằng không liền xong, nếu lúc đó khi Cố Tư Huyền tỉnh lại có thể buông tha mình sao? Nhớ tới những lời đồn đãi Cố Tư Huyền phúc tại trường mà trong lòng run run, may mắn là mình không có chọc tới nữ thổ phỉ kia.

Không sai, nữ thổ phỉ, ấn tượng của Ngôn Thanh Nhiên đối với Cố Tư Huyền là ba chữ, nữ thổ phỉ! Đây là lần đầu tiên Ngôn Thanh Nhiên bị người khác ức hiếp chiếm tiện nghi, nói ra thật đúng là chọc cười người khác.

Ngôn Thanh Nhiên đời trước đóng vai ngự tỷ bề ngoài cường công, đời này cũng nam sinh tuấn mỹ, mà không nghĩ tới lại bị người ép...!
Ngôn Thanh Nhiên lắc lắc đầu đem những ký ức đó gạt bỏ, thật là phi thường không muốn nghĩ đến a...!
An tĩnh tâm trí, chậm rì rì trở về nhà..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện