Buổi trưa, vào thời gian ăn cơm, Ngôn Thanh Nhiên đi theo Lạc Chanh Manh tới phòng ăn, không thể không nói không hổ là trường học của quý tộc, Ngôn Thanh Nhiên đây là lần đầu tiên đến phòng ăn cơm của trường.
Mấy ngày nay bởi vì mụ mụ cô lo lắng rằng đầu cô còn có chút vấn đề, mỗi ngày đều nhượng tài xế lái xe đem cô trở về nhà ăn cơm, dùng chính tay nghề đặc biệt của bản thân để hầm canh xương chờ cô về.
Ngôn Thanh Nhiên tỏ vẻ đã ăn đến tắt thở, nhưng mà không có biện pháp, vẫn là muốn ăn thêm bởi vì Dương Y mang theo ánh mắt tràn ngập chờ mong nhìn cô, một lần đem canh xương uống xuống không sai biệt lắm, cảm thấy rất ngon miệng.
Nhưng sau vài ngày ăn canh xương, Ngôn Thanh Nhiên thật tình không nghĩ muốn ăn lại! Thật vất vả không sai biệt lắm mới có thể ăn những đồ ăn khác mà bản thân muốn ăn.
Đi vào phòng ăn không thể không cảm thán, không hổ là quý tộc trường học, phòng ăn này rộng rãi, thực sự là đẳng cấp, nội thất trang trí xa hoa.
Thiết bị lắp đặt cũng có thể so sánh với một nhà hàng cao cấp, bất quá vẫn là yếu thế hơn một chút, nhưng Ngôn Thanh Nhiên cảm thấy như vậy đã là tốt lắm rồi, nhượng cô cảm thấy ăn trong hoàn cảnh như vậy cũng rất ngon miệng.
Nhìn muôn màu đồ ăn mang màu sắc rực rỡ, thực sự là khiến cho chòm sao Thiên Xứng* như Ngôn Thanh Nhiên rối rắm chết, biết ăn cái gì đây! Mang theo vẻ mặt rối rắm nhìn Lạc Chanh Manh kế bên, cô cảm thấy nhiều đồ ăn như vậy không biết là nên ăn cái nào, Lạc Chanh Manh thì hoàn toàn không có có một chút rối rắm, dễ dàng chọn ra đồ ăn chính mình thích, đồ ăn trong mâm chất thật nhiều.
*Thiên Xứng: Thiên Bình
Ngôn Thanh Nhiên nhìn cái mâm của nàng đã xếp thành núi nhỏ mà ngạc nhiên rồi, manh muội tử cư nhiên ăn nhiều như vậy? Nhìn nho nhỏ, mà lượng ăn uống cư nhiên lớn như vậy!
"Bạn học muốn ăn cái gì? Đồ ăn rất nhiều nga." Một đạo âm thanh ôn nhu như nước truyền vào bên trong lỗ tai Ngôn Thanh Nhiên, Ngôn Thanh Nhiên ngẩng đầu nhìn nữ nhân ôn nhu trước mắt đang cười, một trận hoảng hốt trong lòng đột nhiên ào tới, trong phòng ăn như thế nào sẽ có nữ nhân bán hàng dễ nhìn như vậy!
Cái này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của cô về các bác gái ở căn tin! Từ lúc nào bán hàng ở căn tin không phải là bác gái mà lại là một mỹ nữ!
"Cái nào...!Ngươi cảm thấy cái gì ăn ngon thì chọn giúp ra một cái đi." Ngôn Thanh Nhiên sửng sốt một hồi, tự nhiên cảm thấy bản thân nhìn chằm chằm người khác như vậy thật không lễ phép nên nhanh chóng thu hồi ánh mắt, để cho người khác lựa giúp mình so với bản thân tự lựa thì vẫn tốt hơn!
"Thanh Nhiên, ta cảm giác sườn chua ngọt kia cũng không tệ lắm, còn có khoai tây xào kia nữa" Lạc Chanh Manh nhiệt tình giúp Ngôn Thanh Nhiên đề cử đồ ăn, cắt đứt thời gian Ngôn Thanh Nhiên cùng nữ sinh kia nói chuyện phiếm, âm thầm bội phục chính mình nhanh trí.
Ngôn Thanh Nhiên nghe lời đều chọn theo như vậy, bỏ thêm một phần canh lên mâm, nhìn thoáng qua nữ sinh kia, xoay người đi tới trên chỗ ngồi im lặng ăn cơm.
"Thanh Nhiên, hương vị thế nào?" Lạc Chanh Manh ý cười dịu dàng hỏi Ngôn Thanh Nhiên, vừa rồi Ngôn Thanh Nhiên nhìn nữ sinh kia mà vẻ mặt ngốc ra nhượng nàng ăn một chút chua, trước đây như thế nào lại không nhận biết trường học lại có nhiều mỹ nữ như vậy đâu? Thực sự là chán ghét a...!
"Cũng không tệ lắm" Ngôn Thanh Nhiên nhàn nhạt trả lời, thật vất vả thay đổi khẩu vị tự nhiên là không sai, nhớ tới canh xương mà cảm giác hương vị đồ ăn bây giờ rất thơm ngon, cô thoải mái tiếp tục ăn, canh xương từ lâu đã lưu lại thành bóng ma trong lòng cô.
Lúc này trong căn tin truyền đến một trận gây rối, các nam sinh kích động tru lên, các bạn học nữ cá biệt bắt đầu phát ra âm thanh đố kị đã phập phồng lên xuống.
Vạn năm không đến phòng ăn, Dung Tích Triều liền trở thành tiêu điểm, Ngôn Thanh Nhiên xuyên qua đoàn người nhìn nữ nhân kia, hấp dẫn trong mắt không giấu diếm được, thân thể của nàng giống như tỏa ra ánh sáng, để người ta không nhịn được ánh mắt lưu luyến dính ở trên người nàng.
Tóc dài đen bóng có cảm giác như đang phát sáng một chút lại rối tung nằm trên bờ vai, làn da bóng loáng nhẵn nhụi giống như một viên bảo bạch ngọc trắng noãn, ngũ quan trên mặt như được điêu khắc khéo léo xinh xắn, hai tròng mắt sáng sủa giống như chứa đầy nước như nhau nhu hòa, vóc người thon dài, một đôi đùi đẹp được bao vây bởi một chiếc váy ngắn.
Toàn thân tràn ngập khí chất, cái loại khí chất nhu hòa này, không thể nào khiến cho người ta chán ghét được.
Tính tình lại rất tốt, xinh đẹp, học tập giỏi, gia đình điều kiện cũng tốt, thực sự là một cái nữ thần a, nhượng vô số người ái mộ nữ thần.
Dung Tích Triều chính là một nữ thần, hàng vạn hàng ngàn cái cưng chiều đều dành cho nàng.
Ngôn Thanh Nhiên quay đầu nhìn thấy cảnh này, chỉ cảm thấy tim đột nhiên nhảy bùm bùm bùm, đập nhanh đến nổi không thể khống chế, dùng tay đè lại lồng ngực đang nhảy loạn xạ, với hy vọng có thể bình tĩnh lại một chút a.
.
Mấy ngày nay bởi vì mụ mụ cô lo lắng rằng đầu cô còn có chút vấn đề, mỗi ngày đều nhượng tài xế lái xe đem cô trở về nhà ăn cơm, dùng chính tay nghề đặc biệt của bản thân để hầm canh xương chờ cô về.
Ngôn Thanh Nhiên tỏ vẻ đã ăn đến tắt thở, nhưng mà không có biện pháp, vẫn là muốn ăn thêm bởi vì Dương Y mang theo ánh mắt tràn ngập chờ mong nhìn cô, một lần đem canh xương uống xuống không sai biệt lắm, cảm thấy rất ngon miệng.
Nhưng sau vài ngày ăn canh xương, Ngôn Thanh Nhiên thật tình không nghĩ muốn ăn lại! Thật vất vả không sai biệt lắm mới có thể ăn những đồ ăn khác mà bản thân muốn ăn.
Đi vào phòng ăn không thể không cảm thán, không hổ là quý tộc trường học, phòng ăn này rộng rãi, thực sự là đẳng cấp, nội thất trang trí xa hoa.
Thiết bị lắp đặt cũng có thể so sánh với một nhà hàng cao cấp, bất quá vẫn là yếu thế hơn một chút, nhưng Ngôn Thanh Nhiên cảm thấy như vậy đã là tốt lắm rồi, nhượng cô cảm thấy ăn trong hoàn cảnh như vậy cũng rất ngon miệng.
Nhìn muôn màu đồ ăn mang màu sắc rực rỡ, thực sự là khiến cho chòm sao Thiên Xứng* như Ngôn Thanh Nhiên rối rắm chết, biết ăn cái gì đây! Mang theo vẻ mặt rối rắm nhìn Lạc Chanh Manh kế bên, cô cảm thấy nhiều đồ ăn như vậy không biết là nên ăn cái nào, Lạc Chanh Manh thì hoàn toàn không có có một chút rối rắm, dễ dàng chọn ra đồ ăn chính mình thích, đồ ăn trong mâm chất thật nhiều.
*Thiên Xứng: Thiên Bình
Ngôn Thanh Nhiên nhìn cái mâm của nàng đã xếp thành núi nhỏ mà ngạc nhiên rồi, manh muội tử cư nhiên ăn nhiều như vậy? Nhìn nho nhỏ, mà lượng ăn uống cư nhiên lớn như vậy!
"Bạn học muốn ăn cái gì? Đồ ăn rất nhiều nga." Một đạo âm thanh ôn nhu như nước truyền vào bên trong lỗ tai Ngôn Thanh Nhiên, Ngôn Thanh Nhiên ngẩng đầu nhìn nữ nhân ôn nhu trước mắt đang cười, một trận hoảng hốt trong lòng đột nhiên ào tới, trong phòng ăn như thế nào sẽ có nữ nhân bán hàng dễ nhìn như vậy!
Cái này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của cô về các bác gái ở căn tin! Từ lúc nào bán hàng ở căn tin không phải là bác gái mà lại là một mỹ nữ!
"Cái nào...!Ngươi cảm thấy cái gì ăn ngon thì chọn giúp ra một cái đi." Ngôn Thanh Nhiên sửng sốt một hồi, tự nhiên cảm thấy bản thân nhìn chằm chằm người khác như vậy thật không lễ phép nên nhanh chóng thu hồi ánh mắt, để cho người khác lựa giúp mình so với bản thân tự lựa thì vẫn tốt hơn!
"Thanh Nhiên, ta cảm giác sườn chua ngọt kia cũng không tệ lắm, còn có khoai tây xào kia nữa" Lạc Chanh Manh nhiệt tình giúp Ngôn Thanh Nhiên đề cử đồ ăn, cắt đứt thời gian Ngôn Thanh Nhiên cùng nữ sinh kia nói chuyện phiếm, âm thầm bội phục chính mình nhanh trí.
Ngôn Thanh Nhiên nghe lời đều chọn theo như vậy, bỏ thêm một phần canh lên mâm, nhìn thoáng qua nữ sinh kia, xoay người đi tới trên chỗ ngồi im lặng ăn cơm.
"Thanh Nhiên, hương vị thế nào?" Lạc Chanh Manh ý cười dịu dàng hỏi Ngôn Thanh Nhiên, vừa rồi Ngôn Thanh Nhiên nhìn nữ sinh kia mà vẻ mặt ngốc ra nhượng nàng ăn một chút chua, trước đây như thế nào lại không nhận biết trường học lại có nhiều mỹ nữ như vậy đâu? Thực sự là chán ghét a...!
"Cũng không tệ lắm" Ngôn Thanh Nhiên nhàn nhạt trả lời, thật vất vả thay đổi khẩu vị tự nhiên là không sai, nhớ tới canh xương mà cảm giác hương vị đồ ăn bây giờ rất thơm ngon, cô thoải mái tiếp tục ăn, canh xương từ lâu đã lưu lại thành bóng ma trong lòng cô.
Lúc này trong căn tin truyền đến một trận gây rối, các nam sinh kích động tru lên, các bạn học nữ cá biệt bắt đầu phát ra âm thanh đố kị đã phập phồng lên xuống.
Vạn năm không đến phòng ăn, Dung Tích Triều liền trở thành tiêu điểm, Ngôn Thanh Nhiên xuyên qua đoàn người nhìn nữ nhân kia, hấp dẫn trong mắt không giấu diếm được, thân thể của nàng giống như tỏa ra ánh sáng, để người ta không nhịn được ánh mắt lưu luyến dính ở trên người nàng.
Tóc dài đen bóng có cảm giác như đang phát sáng một chút lại rối tung nằm trên bờ vai, làn da bóng loáng nhẵn nhụi giống như một viên bảo bạch ngọc trắng noãn, ngũ quan trên mặt như được điêu khắc khéo léo xinh xắn, hai tròng mắt sáng sủa giống như chứa đầy nước như nhau nhu hòa, vóc người thon dài, một đôi đùi đẹp được bao vây bởi một chiếc váy ngắn.
Toàn thân tràn ngập khí chất, cái loại khí chất nhu hòa này, không thể nào khiến cho người ta chán ghét được.
Tính tình lại rất tốt, xinh đẹp, học tập giỏi, gia đình điều kiện cũng tốt, thực sự là một cái nữ thần a, nhượng vô số người ái mộ nữ thần.
Dung Tích Triều chính là một nữ thần, hàng vạn hàng ngàn cái cưng chiều đều dành cho nàng.
Ngôn Thanh Nhiên quay đầu nhìn thấy cảnh này, chỉ cảm thấy tim đột nhiên nhảy bùm bùm bùm, đập nhanh đến nổi không thể khống chế, dùng tay đè lại lồng ngực đang nhảy loạn xạ, với hy vọng có thể bình tĩnh lại một chút a.
.
Danh sách chương