Đến giờ 5 giờ chiều, cả nhóm mới trở lại doanh trại quân đội. Hôm nay coi như chẳng thu hoạch được gì lại còn bị mất đi một đống kinh nghiệm.

Đó vẫn là chưa kể đến việc Đình Tấn bị mất đi chiếc nhẫn bị nguyền rủa Bjorketorp.

Trở lại lều trại tư nhân, cả nhóm 5 người nhanh chóng thu dọn thức ăn làm một bàn ăn tối quanh lửa trại.

- “Đội trưởng, có thể là do chiếc nhẫn của ngươi rơi ở khu nào đó bên ngoài khu vực lãnh thổ của con Griffin thôi. Ngày mai nếu rảnh thì chúng ta có thể quay lại tiếp tục tìm kiếm”

David suy tính kĩ lượng, mở giọng thận trọng mà trả lời. Dù hắn không biết thuộc tính của chiếc nhẫn thế nhưng nhìn Đình Tấn sức chiến đấu lúc trước và sau khi bị mất đi nó, hắn cũng suy đoán ra được chiếc nhẫn này rất quan trọng với Đình Tấn.

Hắn cũng sợ rằng Đình Tấn sẽ tiếc hận hay giận dỗi bọn họ vì không cố gắng tìm kiếm đồ vật cho mình.

Trái ngược lại với suy nghĩ của David, Đình Tấn khá là bình tĩnh mà trả lời.

- “Con Griffin không thể nào bay ra khỏi lãnh thổ của nó được. Có thể là đồ vật đã nằm trng bụng nó rồi. Ừm… thôi không sao đâu, mặc kệ nó đi. Dù sao đồ vật cũng đã mất rồi, cố gắng phấn đấu tự tăng lên thực lực bản thân thôi, dựa dẫm vào ngoại vật cũng không phải là ý FeKosQHg kiến hay.”

Đình Tấn vừa thản nhiên nói vừa nhai nuốt thức ăn. Bốn người còn lại nhìn hắn như vậy trong lòng cũng âm thầm thở phào một hơi.

Thực ra trong lòng Đình Tấn vẫn là có chút tiếc nuối. Mang trong tay một nguồn sức mạnh lại đột ngột bị mất đi thì ai mà chẳng tiếc.

Tuy nhiên hắn lại không xoắn xuýt vấn đề này quá lâu bởi vì mục tiêu của hắn đã được định trước chính là thực lực bản thân.

Cả nhóm lại vui vẻ cười đùa một hồi, sau đó liền trở lại không gian phòng riêng trong lều, mạnh ai người ấy tu luyện.

Đình Tấn hôm nay đã bị hệ thống suy yếu thuộc tính lại thêm vào một phần điều kiện tu luyện không nhận được bất cứ hiệu quả nào.

Cho nên sau khi trở về không gian phòng riêng của mình, hắn liền ngã lăng ra giường, nhắm mắt bắt đầu ngủ.

Đã lâu rồi hắn chưa từng ngủ sớm như hôm nay, cũng như có thời gian để nghỉ ngơi. Áp lực đến từ quái vật ngoài không gian xâm lấn làm cho Đình Tấn tinh thần lúc nào cũng căng thẳng.

Chính vì thế hắn ép buộc cho chính mình phải luôn cố gắng phát triển, không để cho mình được lười biến một giây phút nào. Hôm nay xem như là một ngày hệ thống để cho hắn được nghỉ ngơi, thư giãn.

Một đêm như vậy cứ lặng lẽ trôi qua…

Keng! - Chúc mừng, ngài cơ thể đã hoàn toàn bình phục. Toàn bộ thuộc tính được khôi phục. Xin hãy giữ gìn sức khỏe bản thân.

Ngay khi âm thâm hệ thống vang lên bên tai của Đình Tấn, đôi mắt của hắn cũng từ từ mở ra.

Cuối cùng thì di chứng do việc hiến tế sinh mệnh cũng đã được chữa lành, sức mạnh của hắn đã được khôi phục lại hoàn toàn.

Đình Tấn rời khỏi giường vương vai một cái thư giản cơ bắp. Sau một giấc ngủ dài, tinh thần của hắn dường như trở nên tốt hơn hẳn so với việc ngồi tu luyện "Minh Tưởng Thuật" qua đêm.

Hắn nhanh chóng ra khỏi không gian phòng riêng. Hiện tại đã 7 giờ sáng, chỉ có Ameerah vẫn là còn ngủ nướng. Chắc có lẽ đêm qua nàng mãi mê tu luyện nên ngủ trễ.

Đợi đến gần 8 giờ, mọi người mới tụ tập đầy đủ. Bởi vì hôm qua Đình Tấn đã nhận nhiệm vụ do thám cho nên hiện tại hắn không thể nhận thêm nhiệm vụ nào nữa.

Mà hắn cũng không muốn hủy đi nhiệm vụ này. Hắn muốn cố gắng tu luyện tăng lên thực lực của mình rồi sẽ quay lại thử sức chém giết con Griffin.

Cũng may hiện tại chỉ mới là đầu tuần, Nhiệm vụ Lính Đánh Thuê cũng chưa làm mới. Hắn vẫn còn rất nhiều thời gian.

Cả nhóm nhanh chóng quay lại khu vực bình nguyên tiếp giáp với khu rừng nhiệt đới, tìm kiếm những con quái vật dưới 30 cấp mà chém giết luyện cấp.

Đã có mục tiêu Đình Tấn lập tức dẫn đầu cả đội bắt đầu rời đi khỏi doanh trại quân đội.

Mục tiêu của bọn họ lần này chính là khu vực tụ tập của những đàn Bò Sắt và Uniwolf.

Dù sao xung quanh đây đa số chỉ có hai chủng loài đó số lượng đông đảo nhất và điểm kinh nghiệm thu hoạch được cũng phong phú nhất.

Dựa vào trí nhớ của mình, Đình Tấn dẫn đội đi đến những hồ nước và bãi đá nơi tụ tập của những đàn Bò Sắt mà hắn đã săn giết trước đây.

Rất nhanh Đình Tấn bắt gặp được một đàn Bò Sắt đang cấu xé lấy xác của con mồi bên cạnh một bờ hồ cạn.

‘Triệu Hồi Bộ Xương Chiến Sĩ’ (x49)

‘Triệu Hồi Bộ Xương Cung Thủ’ (x24)

‘Triệu Hồi Tang Thi’ (x36)

Đã không còn nhẫn bị nguyền rủa, Đình Tấn liền nhanh chóng mở ra sách của Gauss bắt đầu triệu hồi.

MP của hắn nhanh chóng giảm xuống gần 5.000 điểm, HP mỗi giây cũng bị rút đi hơn 300 điểm. Đình Tấn thở dài một hơi lập tức uống vào một bình HP thuốc giảm lại tốc độ hút máu của đám vong linh.

"Cầu Phúc Trị Liệu" (443 giây)

+44

Cảm thấy vẫn chưa đủ Đình Tấn còn cho mình thêm một cái "Cầu Phúc Trị Liệu" để giảm đi lượng HP đang bị rút đi mỗi giây kia.

Đình Tấn vừa làm xong đầy đủ những chuẩn bị thì đám vong linh cũng đã bò hết ra khỏi hố đen, tập trung thành từng nhóm, đứng lộn xộn trước mặt hắn đợi lệnh.

Xoay người lại, hắn bắt đầu phân công cho bốn người đồng đội của mình.

- “Các ngươi chia nhau ra, đợi đàn Bò Sắt xông đến rồi bị đám Bộ Xương Chiến Sĩ cản lại thì hẳn tiến công. Đánh vòng ngoài thôi, không cần thiết phải dấn thân quá sâu vào trong lòng địch.”

Bốn người đều đồng loạt gật nhẹ đầu. Sau đó bắt đầu tản ra xung quanh.

Đàn vong linh cũng được Đình Tấn dùng tinh thần truyền lệnh sắp xếp lại đội hình của chúng.

Đám Bộ Xương Chiến Sĩ đứng trước chặn đón đàn Bò Sắt, Tang Thi đứng sau bao vây xung quanh.

Bộ Xương Cung Thủ đứng ở vòng ngoài cùng, bắt đầu cơ cung lắp tên bắn về phía đàn Bò Sắt.

Đình Tấn đứng bên ngoài quan sát động tĩnh của đàn bò. Ngay khi đám Bộ Xương Cung Thủ công kích, hắn lập tức đặt tay lên sách bắt đầu niệm chú triệu hồi kỹ năng.

"Tử Vong Màn Che"

Ngay khi đàn bò vượt lên được một nửa đoạn đường, chỉ còn khoảng 10m nữa là va chạm lấy đám Bộ Xương Chiến Sĩ, Đình Tấn lập tức tung ra kỹ năng.

Làn khói đen bắt đầu lan tràn ra xung quanh bao trùm lấy khuông viên 40m vuông xung quanh hắn.

Lượng HP bị trừ do thuộc tính bị giảm nổi lên trên đầu từ con Bò Sắt. Tốc độ của chúng cũng giảm lại.

"Sinh Mệnh Cứu Rỗi"

+1086

Bất quá HP của Đình Tấn bị đám vong linh hút đi mỗi giây, tuy là đã bị giảm đi rất nhiều nhưng số lượng vẫn còn rất nhiều đến hơn 70 điểm mỗi giây.

Chỉ trong 15 giây đàn Bò Sắt gia tốc chạy đến cũng đã rút đi của hắn hơn 1000 điểm HP. Đình Tấn chỉ có thể sử dụng kỹ năng để kéo lại ống HP của mình tranh thủ thời gian làm lạnh của chúng.

‘Ầm ầm’

Nhưng cũng may mắn cho hắn, đàn Bò Sắt đã xông đến va chạm trực diện với đội hình Bộ Xương Chiến Sĩ.

- “"Cuồng Nộ"! "Xung Phong"”

Terrell hét lớn một tiếng, bật lên kỹ năng xông vào bên sườn của đội hình Bò Sắt đang bị cản lại kia.

Ba người còn lại cũng nhanh chóng giết vào. Hiện tại bọn họ đẳng cấp tuy có chút chênh lệch nhưng số lượng đàn bò này cũng chỉ khoảng 60 con. Đã bị đám vong linh của Đình Tấn cản lại thì cũng không có gì để quá lo lắng.

EXP +1320



Điểm kinh nghiệm bắt đầu tràn vào ống kinh nghiệm của năm người như một dòng nước lũ, lấp đi những khoảng trống rút ngắn dần con đường đi đến đẳng cấp tiếp theo của bọn họ.

Năm người hăng say chém giết hơn 15 phút, thì đàn Bò Sắt đã bị diệt đi. Đình Tấn vì để tiết kiệm HP mà đến gần cuối trận chiến, số lượng Bò Sắt đã chỉ còn vài con, hắn bắt đầu giải trừ triệu hồi dần dần đám vong linh của mình.

HP thuốc cũng không uống nữa, chỉ sử dụng một ít kỹ năng để kéo lại lượng HP đã mất của hắn.

Do vậy 15 phút này Đình Tấn chỉ tiêu hao khoảng 40 bình HP thôi. Mà HP hiện tại của hắn từ hơn 10.000 điểm cũng chỉ còn lại không tới 3.000 điểm.

Bốn người trong đội được hắn phân công chia nhau ra thu nhặt vật liệu từ xác chết và trang bị, tiền bạc rơi ra.

Riêng Đình Tấn thì ngồi dưới đất nghỉ ngơi chờ cho HP và MP lại hồi lại đầy để tiếp tục lên đường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện