TSCPTĐK - Chương 207

Chương 207: Biện pháp của Tả Vân Phi

Phủ nhị hoàng tử.

Đường Thiên Phong ngồi trên ghế, lâm vào suy nghĩ sâu xa.

"Thiên Phong, quân thượng đã nghĩ xong sẽ an bài Kỳ Thiếu Vinh như thế nào chưa?" Thẩm Mạn Vũ hỏi.

Đường Thiên Phong lắc đầu: "Rất khó, lúc trước phụ hoàng sung quân Kỳ Thiếu Vinh đến Bích Hải Bình Nguyên, kết quả, hắn chẳng những không chết trong xung đột giữa nhân tộc cùng hải tộc, Bích Lưu Vân còn gả cho Hải Lăng, nghe nói, bởi vì quan hệ của Bích Lưu Vân, hiện tại Kỳ Thiếu Vinh cùng hải tộc vô cùng thân thiết."

"Ta nghe nói Kỳ Hằng cùng Tấn Quốc Tả Vân Phi cũng phi thường thân mật!" Thẩm Mạn Vũ nói.

"Người này ta từng nghe nói qua, Tấn Quốc Tả Vân Phi, năm đó thân thể hắn xảy ra vấn đề, bị những đệ tử Tả gia lúc trước không bằng hắn nhục nhã, dưới xúc động rời khỏi Tả gia, vài năm sau, hắn quay trở lại, lúc ấy chính trực so một trận với đám người lúc trước từng khinh nhục hắn."

"Tả Vân Phi vừa lên sân khấu liền giết ba tộc huynh, trưởng lão Tả gia thấy hắn giết người như ma, nhịn không được ra tay ngăn cản, kết quả, bảy tám trưởng lão ra tay cũng không chế trụ được hắn, đại bỉ Tả gia trở thành trò khôi hài, sau này thái thượng trưởng lão thánh cấp của Tả gia ra mặt, hắn mới chịu dừng tay!"

"Tả Vân Phi điên cuồng như vậy sao?" Thẩm Mạn Vũ kinh ngạc nói.

Đường Thiên Phong trịnh trọng gật đầu: "Người này không dễ chọc!"

"Ta nghe nói quan hệ của Tả Vân Phi cùng Kỳ Hằng rất thân mật!"

Đường Thiên Phong hít sâu một hơi: "Nghe nói lúc trước Kỳ Hằng cùng Tả Vân Phi đi Tấn Quốc, chính là ở lại nhà Tả Vân Phi, Tả Vân Phi rất bênh vực hắn, nếu Tả Vân Phi cưới Kỳ Hằng, vậy Kỳ Thiếu Vinh liền càng không động đến được!"

"Ta nghe nói, Tả Vân Phi muốn cưới Kỳ Hằng, Kỳ Thiếu Vinh lại đòi Tả Vân Phi ra sính lễ 2 tỷ, Kỳ Thiếu Vinh đưa ra yêu cầu quá phận như vậy, không chừng Tả Vân Phi sẽ từ bỏ!"

"Tin tức của ngươi từ đâu tới?" Đường Thiên Phong hỏi.

"A Nguyên nói, chắc là không sai đâu!"

"Sính lễ 2 tỷ, Kỳ Thiếu Vinh ra giá cũng quá kỳ quái, nếu như vậy cũng không dọa sợ được Tả Vân Phi, vậy hắn đúng là nặng tình với Kỳ Hằng!"

............

Tả Vân Phi trở lại biệt viện, tức khắc bị một nhà oanh oanh yến yến dọa sợ rồi!

"Đám tinh linh tộc này rốt cuộc là như thế nào?"

"Thiếu Vinh lúc trước đã đề qua, tinh linh tộc sẽ phái một ít hộ vệ tới, hiện tại người đang ở đây." Trang Hạo đáp.

Tả Vân Phi tức giận mắng: "Đám người này thì có chỗ nào giống hộ vệ? Một Đại Kỳ đã rất phiền toái, hiện tại lại tới nhiều như vậy!"

"Ngươi không cần phải kích động như vậy, chỉ là hộ vệ mà thôi!"

"Ta đi tìm Kỳ Thiếu Vinh nói chuyện!" Tả Vân Phi nói.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Tả Vân Phi: "Tả thiếu, có chuyện gì sao?"

Tả Vân Phi tức đỏ hồng mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ thiếu, ngươi đây là có ý gì?"

"Có ý gì là có ý gì?" Kỳ Thiếu Vinh mở to mắt, vô tội hỏi.

"Chính là đám hộ vệ tinh linh tộc này!" Tả Vân Phi tức muốn hộc máu nói.

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Thì ra là thế, ngươi muốn nói tới mấy hộ vệ tinh linh này sao, đây là người tinh linh tộc phái tới, ngươi biết đấy, ta trước nay chưa bao giờ bạc đãi thủ hạ, cho nên liền đưa mấy người này cho A Hằng dùng."

"Đưa cho Kỳ Hằng làm cái gì?"

"A Hằng thực lực không đủ mạnh, cần có người bảo hộ a! Hơn nữa, ta không có ăn mảnh một mình, ta là người phúc hậu nhất!" Kỳ Thiếu Vinh đáp.

"Ngươi hỗn đản......"

Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ hít sâu một hơi, ánh mắt bén nhọn nhìn Tả Vân Phi: "Tả thiếu, ngươi vừa nói cái gì? Ngươi đang cảm thấy sính lễ 2 tỷ là quá ít đúng không?"

"Ngươi uy hiếp ta?"

Kỳ Thiếu Vinh khẽ cười: "Nếu tố chất bản thân ngươi tương đối thấp, vậy chỉ có thể dùng tiền vàng để bù lại, nếu ngay cả tiền cũng không có, vậy thật xin lỗi!"

Tả Vân Phi: "......" "

"Kỳ Thiếu Vinh, ngươi tốt, ngươi tốt, ngươi rất tốt!" Tả Vân Phi hung hăng trừng mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh một cái, nổi giận đùng đùng xoay người rời đi.

Trang Hạo đi vào phòng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ta nhìn thấy Tả Vân Phi đi ra ngoài, sắc mặt hắn hình như không tốt lắm."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Tên kia lớn lên thật thiếu đánh a! Mỗi lần nhìn thấy ta liền muốn đánh hắn một trận."

Trang Hạo: "......"

"Ngươi không chọc giận hắn, hắn đã từng giết chết ba tộc huynh, còn dám đánh với cả trưởng lão trong gia tộc, nếu ngươi bức hắn nóng nảy, hắn lại đánh ngươi thì không tốt lắm." Trang Hạo nói.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Chuyện này sao ta lại không biết?"

"Chuyện này đã bị Tả gia phong tỏa, ta cũng tới tận gần đây mới biết được."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Nhìn dáng vẻ này xem ra lần sau không thể đơn độc nói chuyện với hắn nữa." Kỳ Thiếu Vinh chống cằm, trầm tư nói.

Trang Hạo gật đầu: "Lần sau ngươi có thể gọi ta!"

Tả Vân Phi nổi giận đùng đùng đi vào phòng, Kỳ Hằng nhìn Tả Vân Phi: "Ngươi đi tìm thiếu gia?"

Tả Vân Phi ôm hai tay, tức giận nói: "Thiếu gia nhà ngươi còn đang chướng mắt ta đây!"

"Được rồi, đừng nóng giận, nếu ngươi không thích ta dùng hộ vệ tinh linh tộc, vậy ta đẩy đi là được!"

Tả Vân Phi sửng sốt quay đầu nhìn Kỳ Hằng, trên mặt hơi hồng lên, "Thật sao? Ta không thích ngươi liền không cần?"

Kỳ Hằng nhìn Tả Vân Phi, bất đắc dĩ gật đầu: "Đúng vậy! Ngươi không thích ta liền không cần!"

Khóe miệng của Tả Vân Phi hơi cong lên: "Ngươi thích dùng thì dùng đi, đám người đó lớn lên kỳ kỳ quái quái, đúng là dị dạng."

Kỳ Hằng: "......"

Kỳ Hằng chần chờ một chút, nói: "Cái kia, thiếu gia nói ngươi ra sính lễ 2 tỷ......"

Tả Vân Phi trầm mặt xuống: "2 tỷ sính lễ thiếu gia ngươi nói, ta sẽ nghĩ cách, ngươi không cần nhọc lòng!"

Kỳ Hằng nhìn Tả Vân Phi: "Chuyện này ngươi kỳ thật cũng không cần quá mức miễn cưỡng!"

Tả Vân Phi tức giận nhìn Kỳ Hằng: "Ở trong mắt ngươi, ta là người vô năng như vậy sao?"

Kỳ Hằng: "......"

............

Biệt viện của Kỳ Thiếu Vinh.

"Trang thiếu gia, ta muốn tìm ngươi nói chuyện." Tả Vân Phi nói.

Trang Hạo gật đầu: "Được a!"

"Trang thiếu gia có tiền không?" Tả Vân Phi hỏi.

Trang Hạo sửng sốt một phen: "Tả thiếu, ngươi không phải là muốn tìm ta vay tiền đi, tuy rằng trong túi ta không có dư bao nhiêu, nhưng nếu Tả thiếu đã mở miệng, ngươi thấy một ngàn vạn thế nào?"

"Không ra làm sao, ngươi cũng biết là Kỳ Thiếu Vinh đòi ta sính lễ 2 tỷ." Tả Vân Phi không vui nói.

Trang Hạo: "......" Đáng chết, hắn quả thật là cũng biết!

"Trang thiếu, ta thật sự không rõ a, ngươi rốt cuộc là thích Kỳ Thiếu Vinh cái gì, tên kia chẳng những chanh chua, khắc nghiệt, còn ác độc."

Trang Hạo hít sâu một hơi: "Tả thiếu, ngươi là đang muốn đánh với ta một trận sao?"

Tả Vân Phi cười nhạt một tiếng: "Không nói cái này nữa, ta liên hệ với gia tộc, người trong gia tộc cảm thấy ta cưới một lão bà phải tốn tận 2 tỷ thật sự quá kỳ quái, không chịu cho ta tiền!"

Trang Hạo: "......" Chỉ cần là gia tộc hơi bình thường một chút cũng sẽ không chịu.

"Bọn họ cảm thấy nhiều tiền như vậy có thể cưới tới tận hai ngàn lão bà, còn hỏi ta có phải đã điên rồi hay không!"

Trang Hạo: "......" Đâu chỉ là hai ngàn, hai vạn cũng có khả năng.

"Tuy rằng bọn họ không muốn cho ta số tiền này, nhưng vẫn cho ta một phương án giải quyết!" Tả Vân Phi nói.

Lòng hiếu kỳ của Trang Hạo lập tức bị câu lên, "Phương án gì?"

Tả Vân Phi lấy ra một tấm bản đồ: "Đây là núi Thiên Tinh, toàn bộ ngọn núi này đều là lãnh địa của Tả gia, bên trong phát hiện môt tinh quặng, sản lượng kim loại trong quặng cực kỳ phong phú, nếu có thể khai thác hết ra đại khái có thể thu về 2 tỷ, nhưng Tả gia phái người đến khai thác mấy lần đều thương vong thảm trọng ra về!"

"Bên trong ngọn núi này có rất nhiều yêu thú, chuyện khai thác cũng bởi vậy mà bị gác lại!"

"Nếu có thể giải quyết toàn bộ yêu thú trong ngọn núi, ta liền có thể qua tay nó, từ đó mà thu thập đủ tiền sính lễ!"

Trang Hạo nhìn bản đồ, trong lòng chấn kinh một phen, toàn bộ ngọn núi đều là của Tả gia, tài lực Tả gia quả nhiên không tầm thường!

"Ngươi hy vọng ta giúp ngươi giết yêu thú?" Trang Hạo hỏi.

Tả Vân Phi lắc đầu: "Không phải, ta hy vọng ngươi hỗ trợ thuần hóa yêu thú, ngươi là ngự thú sư hoàng kim, thực lực cũng đủ mạnh, thuần hóa một lượng lớn yêu thú đối với ngươi không phải việc gì khó, tài nguyên yêu thú trong khu vực này rất phong phú, nếu có thể khai phá toàn bộ sẽ thu về được một bút tài phú không nhỏ!"

Trang Hạo nhìn Tả Vân Phi: "Tả thiếu, ngươi vì sao cảm thấy ta sẽ giúp ngươi?"

Tả Vân Phi cười cười nhìn Trang Hạo: "Trang thiếu gia vì sao không giúp ta, ngươi cũng rất thiếu tiền không phải sao? Hay là Trang thiếu đã quyết định muốn ăn cơm mềm?"

"Được rồi, Tả thiếu đã thuyết phục được ta!"

............

Kỳ Thiếu Vinh đi vào phòng nhìn Kỳ Hằng: "A Hằng, Tả Vân Phi đâu rồi?"

"Hắn đi rồi, trước khi đi còn nói ta chờ hắn bốn tháng, bốn tháng sau sẽ gom đủ sính lễ tới cưới ta!" Kỳ Hằng đáp.

"Bốn tháng a?"

Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy! Thiếu gia, có chuyện gì sao?"

"Tiểu tử Trang Hạo kia nói muốn cùng Tả Vân Phi đi làm chuyện lớn, bốn tháng sau trở về."

Kỳ Thiếu Vinh híp mắt, thầm nghĩ: Sao lúc trước hắn lại không nhìn ra a, Tả Vân Phi cư nhiên còn rất biết dụ dỗ người!

"Thật xin lỗi, thiếu gia!" Kỳ Hằng áy náy nói.

Kỳ Thiếu Vinh khó hiểu nhìn Kỳ Hằng: "A Hằng, sao ngươi phải xin lỗi ta?"

Kỳ Hằng nhíu mày lại: "Nếu không phải ta mang Tả Vân Phi về, Trang đại thiếu cũng sẽ không bị bắt cóc, Trang đại thiếu phải rời đi lâu như vậy, ngươi nhất định sẽ rất nhớ hắn đi?"

"Không thể nào, ngươi không cần nghĩ quá nhiều!"

Kỳ Hằng hồ nghi hỏi: "Thật sự không có?"

"Đương nhiên, tiểu tử Trang Hạo kia phiền muốn chết, hắn đi rồi, ta vừa vặn cũng có thời gian thanh tĩnh!" Kỳ Thiếu Vinh nói.

Kỳ Hằng: "......"

Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi, Trang Hạo đúng là có hơi quá dính người, nhưng tên kia không ở đây quả thật là có chút quạnh quẽ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện