Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
“Đừng vì nhất thời tức giận mà nói ra lời nông nổi, con phải thật sự suy nghĩ cho bản thân mình.”
Vân Triển Bằng tuy không biết điều gì đã khiến mối quan hệ giữa Hạ Trì Uyển và Hạ Bá Nhiên thay đổi, nhưng ông sợ rằng Hạ Trì Uyển còn trẻ, bốc đồng, suy nghĩ chưa thấu đáo, sẽ làm những chuyện mà sau này phải hối hận.
Hạ Trì Uyển thu lại dáng vẻ đùa giỡn trước đó, nghiêm túc nhìn Vân Triển Bằng.
Đúng lúc, nàng cũng muốn nhân cơ hội này nói rõ với người nhà họ Vân suy nghĩ hiện tại của mình.
“Ngoại công, Uyển Nhi tuyệt đối không phải vì giận dỗi nhất thời mà quyết định như vậy. Ban đầu, người thân nhất với Uyển Nhi trên đời này đáng lẽ phải là mẫu thân. Sau khi mất mẫu thân, lẽ ra người thân nhất phải là phụ thân.”
Hạ Trì Uyển lắc đầu.
“Ngoại công xưa nay vẫn nhìn thấu đáo hơn Uyển Nhi, ngoại công biết rõ phụ thân con là người như thế nào. Lần trước bị sơn tặc bắt, cửu tử nhất sinh, Uyển Nhi đã nghĩ thông rồi. Phụ thân sẽ không bao giờ là người thân nhất của Uyển Nhi, nhà ngoại công mới là người thân của con!"
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Nghe những lời kiên định của Hạ Trì Uyển, lòng Vân Triển Bằng chua xót vô cùng.
Ông biết nửa năm trước, Hạ Trì Uyển từng bị sơn tặc bắt cóc.
Chỉ là khi đó ông không có mặt ở kinh thành, không thể bảo vệ Hạ Trì Uyển, vì vậy luôn cảm thấy áy náy với ngoại tôn nữ này.
“Vì liên quan đến Bách Hoa Hương, chắc chắn trong cung có không ít quý nhân đã từng dùng qua. Việc này tuyệt đối không phải chỉ là tranh chấp nhỏ.”
Nếu nàng dám làm thế, tức là đã suy tính kỹ càng mọi chuyện từ đầu đến cuối.
“Cho nên, vũng nước đục này, phủ Đại tướng quân không thể nhúng tay vào. Từ xưa đến nay, ở gần vua như ở gần cọp. Làm gì có thần tử nào lại xen vào chuyện hậu cung, can thiệp vào việc của thiên tử?”
Các quý nhân trong cung vì dùng Bách Hoa Hương mà không thể sinh con, hoàng gia đã không liên lụy đến phủ Đại tướng quân đã là khoan dung.
Nếu phủ Đại tướng quân còn không biết lùi, lại muốn ra mặt vì tướng phủ, thì đúng là tự tìm đường chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Chắc chắn chưởng quầy của Chi Phấn Đường đã sớm bỏ trốn, tất cả trách nhiệm đều đổ lên đầu Hạ Tử Hiên.”
“Vì thế, bây giờ Hạ Tử Hiên và tướng phủ chẳng khác nào ôn thần, ai dính vào ai xui xẻo.”
Hạ Trì Uyển không chút nể nang mà phân tích.
Đời trước, người đứng sau Chi Phấn Đường chính là Quốc cữu – ca ca đương kim Hoàng hậu.
Không ngờ, chủ nợ của kiếp trước, kiếp này lại trở thành người bị hại.
Dù có chỗ dựa sâu như vậy, Quốc cữu cuối cùng vẫn bị phán tội lưu đày, quyền quản lý hậu cung trong tay Hoàng hậu cũng bị tước đoạt.
Hoàng gia từ lâu đã xem phủ Đại tướng quân như hổ dữ rắn độc, chỉ chờ cơ hội để ra tay.
Ngay cả Quốc cữu và Hoàng hậu còn không có kết cục tốt, kiếp này nếu phủ Đại tướng quân dám nhúng tay, sợ là phủ sẽ còn diệt vong sớm hơn kiếp trước.
Bản thân nàng vốn muốn tướng phủ gặp họa, sao có thể chấp nhận để phủ Đại tướng quân can dự vào chuyện này?
“Nhưng mà...”
Nghe Hạ Trì Uyển phân tích xong, Vân Triển Bằng cũng hiểu rõ, Hạ Trì Uyển đã suy nghĩ vô cùng thấu đáo.
“Ngoại công, không có nhưng gì hết!”
Hạ Trì Uyển kiên quyết cắt lời Vân Triển Bằng.
“Ngoại công, Uyển nhi hiểu rõ, có phụ thân ở đó, Uyển Nhi chưa chắc sẽ có ngày yên ổn. Nhưng chỉ cần còn có phủ Đại tướng quân, sẽ không ai dám ức h.i.ế.p Uyển Nhi!”
Hạ Trì Uyển mắt đỏ hoe, nhìn Vân Triển Bằng đầy xúc động.
“Nếu ngoại công thật sự thương Uyển Nhi, thì xin hãy nhớ, bất cứ lúc nào cũng phải đặt lợi ích của phủ Đại tướng quân lên hàng đầu. Chỉ khi phủ Đại tướng quân còn đứng vững, Uyển Nhi mới thật sự được bảo vệ an toàn!”
Nếu không phải vì ngoại công quá yêu thương nàng, sao lại đi đến mức đặt sai trọng tâm?
Không có phủ Đại tướng quân, Hạ Trì Uyển sẽ chẳng còn gì, sẽ trở thành kẻ bị cả thiên hạ chà đạp!
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
“Đừng vì nhất thời tức giận mà nói ra lời nông nổi, con phải thật sự suy nghĩ cho bản thân mình.”
Vân Triển Bằng tuy không biết điều gì đã khiến mối quan hệ giữa Hạ Trì Uyển và Hạ Bá Nhiên thay đổi, nhưng ông sợ rằng Hạ Trì Uyển còn trẻ, bốc đồng, suy nghĩ chưa thấu đáo, sẽ làm những chuyện mà sau này phải hối hận.
Hạ Trì Uyển thu lại dáng vẻ đùa giỡn trước đó, nghiêm túc nhìn Vân Triển Bằng.
Đúng lúc, nàng cũng muốn nhân cơ hội này nói rõ với người nhà họ Vân suy nghĩ hiện tại của mình.
“Ngoại công, Uyển Nhi tuyệt đối không phải vì giận dỗi nhất thời mà quyết định như vậy. Ban đầu, người thân nhất với Uyển Nhi trên đời này đáng lẽ phải là mẫu thân. Sau khi mất mẫu thân, lẽ ra người thân nhất phải là phụ thân.”
Hạ Trì Uyển lắc đầu.
“Ngoại công xưa nay vẫn nhìn thấu đáo hơn Uyển Nhi, ngoại công biết rõ phụ thân con là người như thế nào. Lần trước bị sơn tặc bắt, cửu tử nhất sinh, Uyển Nhi đã nghĩ thông rồi. Phụ thân sẽ không bao giờ là người thân nhất của Uyển Nhi, nhà ngoại công mới là người thân của con!"
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Nghe những lời kiên định của Hạ Trì Uyển, lòng Vân Triển Bằng chua xót vô cùng.
Ông biết nửa năm trước, Hạ Trì Uyển từng bị sơn tặc bắt cóc.
Chỉ là khi đó ông không có mặt ở kinh thành, không thể bảo vệ Hạ Trì Uyển, vì vậy luôn cảm thấy áy náy với ngoại tôn nữ này.
“Vì liên quan đến Bách Hoa Hương, chắc chắn trong cung có không ít quý nhân đã từng dùng qua. Việc này tuyệt đối không phải chỉ là tranh chấp nhỏ.”
Nếu nàng dám làm thế, tức là đã suy tính kỹ càng mọi chuyện từ đầu đến cuối.
“Cho nên, vũng nước đục này, phủ Đại tướng quân không thể nhúng tay vào. Từ xưa đến nay, ở gần vua như ở gần cọp. Làm gì có thần tử nào lại xen vào chuyện hậu cung, can thiệp vào việc của thiên tử?”
Các quý nhân trong cung vì dùng Bách Hoa Hương mà không thể sinh con, hoàng gia đã không liên lụy đến phủ Đại tướng quân đã là khoan dung.
Nếu phủ Đại tướng quân còn không biết lùi, lại muốn ra mặt vì tướng phủ, thì đúng là tự tìm đường chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Chắc chắn chưởng quầy của Chi Phấn Đường đã sớm bỏ trốn, tất cả trách nhiệm đều đổ lên đầu Hạ Tử Hiên.”
“Vì thế, bây giờ Hạ Tử Hiên và tướng phủ chẳng khác nào ôn thần, ai dính vào ai xui xẻo.”
Hạ Trì Uyển không chút nể nang mà phân tích.
Đời trước, người đứng sau Chi Phấn Đường chính là Quốc cữu – ca ca đương kim Hoàng hậu.
Không ngờ, chủ nợ của kiếp trước, kiếp này lại trở thành người bị hại.
Dù có chỗ dựa sâu như vậy, Quốc cữu cuối cùng vẫn bị phán tội lưu đày, quyền quản lý hậu cung trong tay Hoàng hậu cũng bị tước đoạt.
Hoàng gia từ lâu đã xem phủ Đại tướng quân như hổ dữ rắn độc, chỉ chờ cơ hội để ra tay.
Ngay cả Quốc cữu và Hoàng hậu còn không có kết cục tốt, kiếp này nếu phủ Đại tướng quân dám nhúng tay, sợ là phủ sẽ còn diệt vong sớm hơn kiếp trước.
Bản thân nàng vốn muốn tướng phủ gặp họa, sao có thể chấp nhận để phủ Đại tướng quân can dự vào chuyện này?
“Nhưng mà...”
Nghe Hạ Trì Uyển phân tích xong, Vân Triển Bằng cũng hiểu rõ, Hạ Trì Uyển đã suy nghĩ vô cùng thấu đáo.
“Ngoại công, không có nhưng gì hết!”
Hạ Trì Uyển kiên quyết cắt lời Vân Triển Bằng.
“Ngoại công, Uyển nhi hiểu rõ, có phụ thân ở đó, Uyển Nhi chưa chắc sẽ có ngày yên ổn. Nhưng chỉ cần còn có phủ Đại tướng quân, sẽ không ai dám ức h.i.ế.p Uyển Nhi!”
Hạ Trì Uyển mắt đỏ hoe, nhìn Vân Triển Bằng đầy xúc động.
“Nếu ngoại công thật sự thương Uyển Nhi, thì xin hãy nhớ, bất cứ lúc nào cũng phải đặt lợi ích của phủ Đại tướng quân lên hàng đầu. Chỉ khi phủ Đại tướng quân còn đứng vững, Uyển Nhi mới thật sự được bảo vệ an toàn!”
Nếu không phải vì ngoại công quá yêu thương nàng, sao lại đi đến mức đặt sai trọng tâm?
Không có phủ Đại tướng quân, Hạ Trì Uyển sẽ chẳng còn gì, sẽ trở thành kẻ bị cả thiên hạ chà đạp!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương