Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Lúc có vinh quang, Hạ Bá Nhiên hưởng trọn một mình; nhưng khi gặp nguy nan, dĩ nhiên muốn đẩy Vân gia ra gánh thay.
Dù sao thì Thu di nương cũng là nữ nhi của Vân gia, mà Hạ Tử Hiên cũng coi như là cháu ngoại của họ. Hắn gây họa, chẳng lẽ Vân gia lại không có trách nhiệm gì?
“Uyển Nhi đâu? Gọi Uyển Nhi ra đây.”
Tuy Hạ Bá Nhiên muốn bá đạo ép phủ Đại tướng quân ra tay, nhưng ông ta rất rõ ràng.
Muốn thật sự khiến Đại tướng quân ra mặt, thì Thu di nương không đủ tư cách, Hạ Tử Hiên lại càng không đáng để quan tâm, kể cả chính Hạ Bá Nhiên có mở miệng, họ cũng không động lòng.
Chỉ có một người, con gái của Vân Thiên Độ, Hạ Trì Uyển, mới khiến phủ Đại tướng quân nguyện ý ra tay vì nể mặt.
“Uyển… Uyển Nhi…”
Mặt Thu di nương càng thêm tái nhợt.
“Chuyện gì xảy ra?!”
Vừa nhìn thấy bộ dạng sống dở c.h.ế.t dở của Thu di nương, ngọn lửa trong lòng Hạ Bá Nhiên lại càng bùng lên dữ dội.
“Thiếp… thiếp vừa cầu Uyển Nhi đến phủ Đại tướng quân xin cứu Tử Hiên, Uyển Nhi đã đến rồi, nhưng nghe nói đã ngã bệnh.”
Lúc này Thu di nương mới bắt đầu thấy hối hận vì cách xử sự của mình. Quả thực khi nãy bà ta thấy sắc mặt Hạ Trì Uyển không tốt, nhưng có thực sự ngất hay không thì phải do phủ Đại tướng quân nói mới tính.
“Ngã bệnh?”
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Gương mặt Hạ Bá Nhiên lạnh hẳn xuống. Bệnh lúc này, thật đúng lúc quá!
“Uyển Nhi thật sự ngã bệnh?”
Thu di nương vốn định nói sắc mặt Hạ Trì Uyển trông không ổn thật, nhưng đảo mắt một vòng, lập tức đổi lời.
“Lúc đó thiếp thân lo lắng cho Tử Hiên, nên không cảm thấy sắc mặt Uyển Nhi có gì bất thường hay không.”
Tử Hiên và Phù Nhi lần lượt gây họa lớn như vậy, thì sao có thể để Hạ Trì Uyển sống yên ổn trước mặt tướng gia được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Quả nhiên, sắc mặt Hạ Bá Nhiên càng thêm khó coi.
Hạ Trì Uyển, con bé này, quả nhiên không cùng một lòng với ông ta, y hệt như mẫu thân đã mất của nó, một lòng hướng về phủ Đại tướng quân!
Hạ Trì Uyển đâu phải thật sự bị bệnh, mà là đến phủ Đại tướng quân để tránh họa, sợ chuyện của Hạ Tử Hiên sẽ liên lụy đến bản thân.
Đúng là vong ân phụ nghĩa, nuôi sói mắt trắng!
“Lão gia, vậy Tử Hiên phải làm sao đây?”
Thấy Hạ Bá Nhiên bắt đầu trút giận sang người Hạ Trì Uyển, Thu di nương liền thở phào nhẹ nhõm.
“Yên tâm đi, Tử Hiên ở trong ngục sẽ không phải chịu khổ gì đâu.”
Hạ Bá Nhiên liếc Thu di nương một cái, tuy có giận thật, nhưng dù sao Tử Hiên cũng là trưởng tử của ông ta, sao Hạ Bá Nhiên có thể mặc kệ hoàn toàn được?
Vừa nghe thấy Hạ Bá Nhiên đã âm thầm sắp xếp ổn thỏa, Thu di nương lập tức yên tâm không ít.
“Lão gia, vậy giờ chúng ta phải làm gì?”
Bà không chỉ muốn bảo toàn tính mạng cho Tử Hiên, mà còn hy vọng hắn có thể sớm trở về.
“Uyển Nhi là thiên kim của tướng phủ, bất kể phủ tướng có xảy ra chuyện gì, nó cũng nên cùng vinh cùng nhục!”
Phủ Đại tướng quân mượn cớ bệnh tình giữ Hạ Trì Uyển lại, rõ ràng là muốn tỏ thái độ - chuyện của Hạ Tử Hiên, họ không muốn nhúng tay.
Nhưng Hạ Bá Nhiên sao có thể để họ toại nguyện? Ông TA càng không để Hạ Trì Uyển sống yên thân một mình.
Chỉ cần bắt được Hạ Trì Uyển quay về tướng phủ, thì phủ Đại tướng quân, vì muốn nàng không bị liên lụy, cũng sẽ buộc phải ra mặt giải quyết chuyện của Hạ Tử Hiên!
Toan tính của Hạ Bá Nhiên trong đầu kêu lách cách như đánh bàn tính. Chỉ tiếc, trên đời này người thông minh đâu chỉ có mình ông ta.
Lúc này, Hạ Trì Uyển đang “dưỡng bệnh” trong phủ Đại tướng quân, vừa nghe tin Hạ Bá Nhiên đích thân đến đón mình về, nàng chỉ mỉm cười lạnh nhạt.
Kiếp trước, phụ thân nàng không ít lần lợi dụng nàng để kéo phủ Đại tướng quân vào cuộc, khiến họ buộc phải giúp ông ta xử lý đủ loại chuyện.
Trước kia nàng còn nghĩ, dù sao cũng là phụ thân mình, có thể giúp thì giúp.
Còn kiếp này, chỉ có ba chữ: Không, bao, giờ!
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Lúc có vinh quang, Hạ Bá Nhiên hưởng trọn một mình; nhưng khi gặp nguy nan, dĩ nhiên muốn đẩy Vân gia ra gánh thay.
Dù sao thì Thu di nương cũng là nữ nhi của Vân gia, mà Hạ Tử Hiên cũng coi như là cháu ngoại của họ. Hắn gây họa, chẳng lẽ Vân gia lại không có trách nhiệm gì?
“Uyển Nhi đâu? Gọi Uyển Nhi ra đây.”
Tuy Hạ Bá Nhiên muốn bá đạo ép phủ Đại tướng quân ra tay, nhưng ông ta rất rõ ràng.
Muốn thật sự khiến Đại tướng quân ra mặt, thì Thu di nương không đủ tư cách, Hạ Tử Hiên lại càng không đáng để quan tâm, kể cả chính Hạ Bá Nhiên có mở miệng, họ cũng không động lòng.
Chỉ có một người, con gái của Vân Thiên Độ, Hạ Trì Uyển, mới khiến phủ Đại tướng quân nguyện ý ra tay vì nể mặt.
“Uyển… Uyển Nhi…”
Mặt Thu di nương càng thêm tái nhợt.
“Chuyện gì xảy ra?!”
Vừa nhìn thấy bộ dạng sống dở c.h.ế.t dở của Thu di nương, ngọn lửa trong lòng Hạ Bá Nhiên lại càng bùng lên dữ dội.
“Thiếp… thiếp vừa cầu Uyển Nhi đến phủ Đại tướng quân xin cứu Tử Hiên, Uyển Nhi đã đến rồi, nhưng nghe nói đã ngã bệnh.”
Lúc này Thu di nương mới bắt đầu thấy hối hận vì cách xử sự của mình. Quả thực khi nãy bà ta thấy sắc mặt Hạ Trì Uyển không tốt, nhưng có thực sự ngất hay không thì phải do phủ Đại tướng quân nói mới tính.
“Ngã bệnh?”
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Gương mặt Hạ Bá Nhiên lạnh hẳn xuống. Bệnh lúc này, thật đúng lúc quá!
“Uyển Nhi thật sự ngã bệnh?”
Thu di nương vốn định nói sắc mặt Hạ Trì Uyển trông không ổn thật, nhưng đảo mắt một vòng, lập tức đổi lời.
“Lúc đó thiếp thân lo lắng cho Tử Hiên, nên không cảm thấy sắc mặt Uyển Nhi có gì bất thường hay không.”
Tử Hiên và Phù Nhi lần lượt gây họa lớn như vậy, thì sao có thể để Hạ Trì Uyển sống yên ổn trước mặt tướng gia được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Quả nhiên, sắc mặt Hạ Bá Nhiên càng thêm khó coi.
Hạ Trì Uyển, con bé này, quả nhiên không cùng một lòng với ông ta, y hệt như mẫu thân đã mất của nó, một lòng hướng về phủ Đại tướng quân!
Hạ Trì Uyển đâu phải thật sự bị bệnh, mà là đến phủ Đại tướng quân để tránh họa, sợ chuyện của Hạ Tử Hiên sẽ liên lụy đến bản thân.
Đúng là vong ân phụ nghĩa, nuôi sói mắt trắng!
“Lão gia, vậy Tử Hiên phải làm sao đây?”
Thấy Hạ Bá Nhiên bắt đầu trút giận sang người Hạ Trì Uyển, Thu di nương liền thở phào nhẹ nhõm.
“Yên tâm đi, Tử Hiên ở trong ngục sẽ không phải chịu khổ gì đâu.”
Hạ Bá Nhiên liếc Thu di nương một cái, tuy có giận thật, nhưng dù sao Tử Hiên cũng là trưởng tử của ông ta, sao Hạ Bá Nhiên có thể mặc kệ hoàn toàn được?
Vừa nghe thấy Hạ Bá Nhiên đã âm thầm sắp xếp ổn thỏa, Thu di nương lập tức yên tâm không ít.
“Lão gia, vậy giờ chúng ta phải làm gì?”
Bà không chỉ muốn bảo toàn tính mạng cho Tử Hiên, mà còn hy vọng hắn có thể sớm trở về.
“Uyển Nhi là thiên kim của tướng phủ, bất kể phủ tướng có xảy ra chuyện gì, nó cũng nên cùng vinh cùng nhục!”
Phủ Đại tướng quân mượn cớ bệnh tình giữ Hạ Trì Uyển lại, rõ ràng là muốn tỏ thái độ - chuyện của Hạ Tử Hiên, họ không muốn nhúng tay.
Nhưng Hạ Bá Nhiên sao có thể để họ toại nguyện? Ông TA càng không để Hạ Trì Uyển sống yên thân một mình.
Chỉ cần bắt được Hạ Trì Uyển quay về tướng phủ, thì phủ Đại tướng quân, vì muốn nàng không bị liên lụy, cũng sẽ buộc phải ra mặt giải quyết chuyện của Hạ Tử Hiên!
Toan tính của Hạ Bá Nhiên trong đầu kêu lách cách như đánh bàn tính. Chỉ tiếc, trên đời này người thông minh đâu chỉ có mình ông ta.
Lúc này, Hạ Trì Uyển đang “dưỡng bệnh” trong phủ Đại tướng quân, vừa nghe tin Hạ Bá Nhiên đích thân đến đón mình về, nàng chỉ mỉm cười lạnh nhạt.
Kiếp trước, phụ thân nàng không ít lần lợi dụng nàng để kéo phủ Đại tướng quân vào cuộc, khiến họ buộc phải giúp ông ta xử lý đủ loại chuyện.
Trước kia nàng còn nghĩ, dù sao cũng là phụ thân mình, có thể giúp thì giúp.
Còn kiếp này, chỉ có ba chữ: Không, bao, giờ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương