Ở kinh thành xa xôi, Cung Dĩ Mạt sờ sờ lỗ tai có chút ngứa, vẻ mặt vui vẻ nói:

" Ba ngày sau xuất phát sao?"

Nàng rất cao hứng! Nàng rất, rất muốn đi ra ngoài chơi a! Nàng còn có thể tiện đường đi gặp sư phụ!

Hôm nay, Cung Dĩ Mạt mặc một thân váy màu xanh biếc, cả người toát lên một vẻ thanh tân, tươi mát. Lúc này, nàng ngồi trong viện, mặt mày hớn hở vừa nhâm nhi điểm tâm vừa trò chuyện cùng Cung Triệt, không chút phiền muộn!

" Trời ạ! Cái này thực sự ăn rất ngon a~ Thái tử ca ca không muốn nếm thử sao?"

Cung Dĩ Mạt vẻ mặt hạnh phúc, mùa hè nóng nực thế này, có thể mỗi ngày được ăn một chén băng hoa (đá bào đó mn :) ) mới thực sự là một loại hưởng thụ bậc nhất a!!!

Cung Triệt nhận ra nàng là một người cực kỳ dễ thỏa mãn, có đôi khi, hắn tùy tiện mang về một vật gì đó hơi hơi tinh xảo hoặc mới lạ, nàng đều có thể vui sướng khôn cùng như đạt được chí bảo.

"Ta không ăn đâu."

Cung Triệt thực sự không thích ăn đồ ngọt, đây cũng là điều Cung Dĩ Mạt đời trước đã biết đến rồi, nhưng thời điểm cùng hắn làm phu thê, việc nàng thích thú nhất chính là bức bách đối phương ăn thứ hắn không thích ăn!

Một đời này tất nhiên cũng không ngoại lệ! Chính là muốn khi dễ đối phương a!

Nàng múc một muỗng băng hoa ướp mật ong, vẻ mặt cười xấu xa tiến đến bên cạnh Cung Triệt. " Muội mặc kệ! Một người vui không bằng mọi người cùng vui! Huynh mau há miệng ra nào! Chỉ ăn một miếng thôi! Ăn một miếng nhỏ thôi mà!"

Nàng một tay đưa cái muỗng bạc sát lại gần miệng hắn, một tay khác đưa lên trước mắt, làm một động tác so sánh rất nhỏ, ý bảo hắn thực sự chỉ cần ăn một chút ít thôi. Cung Triệt lại né qua, hắn cảm thấy có chút không thích hợp, đây là cái muỗng Cung Dĩ Mạt đã dùng qua!

Hắn càng ngày càng không thể tự nhiên, tùy ý ở cạnh Cung Dĩ Mạt, nhưng chỉ cần hắn không nhìn thấy nàng, cũng lại càng vô pháp thích ứng.

Hắn càng trốn, Cung Dĩ Mạt lại tưởng lầm rằng hắn không muốn ăn, tính trẻ con nổi lên, lòng càng muốn ép buộc hắn phải ăn một miếng!

" Ai nha nha, Thái tử ca ca đừng trốn mà, ăn một chút xíu thôi nào!"

Thấy nàng cười tinh nghịch, Cung Triệt thật sự không còn cách nào, đành phải bất đắc dĩ cúi đầu, cánh môi khẽ chạm vào muỗng, ngậm một khối ngọt ngấy vào miệng.

Thật sự quá ngọt.....

Thấy Cung Triệt cuối cùng cũng khuất phục dưới tay nàng ăn một miếng, Cung Dĩ Mạt mỹ mãn, liền vươn tay đưa phần còn lại trong muỗng vào miệng mình!

Động tác tự nhiên này của nàng, làm Cung Triệt đang có vài phần xấu hổ liền đỏ mặt!

Bọn họ thực sự đã ăn cùng một muỗng băng hoa rồi ?!

Cung Triệt không thể kiềm lòng khẽ liếc nhìn chút mật ong vương trên khóe miệng nàng, hai mắt trở nên thâm trầm, không khí dường như có chút khô nóng lên...

Hắn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cảm giác trong lòng luôn ngột ngạt như có như không này rốt được là chuyện gì? Tựa như linh quang chợt lóe!

Không biết vì sao, Cung Triệt chằm chằm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp của Cung Dĩ Mạt đột nhiên quay sang nhìn mình cười, tim đập thình thịch, trong đầu bỗng nhớ tới những bài học nữ quan đã từng hướng dẫn qua cho hắn về thuật thông phòng....

Lúc trước, từ khi hắn bắt đầu trưởng thành là cần phải có nha hoàn thông phòng, chỉ là, Mẫu hậu lo lắng trong hậu cung sẽ có người bí mật xuống tay, nên chỉ cho hắn học qua một chút...

Nửa điểm cũng chưa từng thực hành qua...

(P/s: nha hoàn thông phòng: là những nha hoàn chuyên phục vụ chủ nhân về thuật phòng the á. Đây có thể là những nha hoàn còn trong trắng hoặc đã từng quan hệ, nhiệm vụ là chỉ dạy cho những vị chủ nhân mới trưởng thành học tập những kinh nghiệm phòng the hoặc thỏa mãn nhu cầu của chủ nhân trước khi thành thân :) mà không có thân phận, kể cả là thiếp. Vì đối với quý tộc, chính thê hoặc kể cả là trắc phi hay thứ thiếp đều cần phải môn đăng hộ đối, lựa chọn cẩn thận, nên khi chủ nhân chưa có thê phi chính thức, tuổi trẻ khí thịnh có thể nhờ nha hoàn thông phòng này dùng tạm )

Tất cả những thân mật cùng người khác phái....đều phát sinh cùng Cung Dĩ Mạt.... Ngày thường cùng nàng tay trong tay, trên thuyền hoa sen dạo nọ cùng nàng hôn môi.... Ý niệm khác thường phát sinh làm hắn miệng khô lưỡi khô!

Những kí ức lạ thường làm người mặt đỏ tai hồng đó không ngừng tái hiện trong đầu hắn, bọn họ như vậy, ăn chung một muỗng băng hoa, thật giống như đang hôn môi gián tiếp vậy!

Hôn môi?!

Hăn không khỏi lại liếc nhìn cái miệng nhỏ hồng hồng của Cung Dĩ Mạt....lại phát hiện bản thân mình đang khát vọng khôn cùng...

Khát vọng...Hắn khát vọng cái gì?

Bị Cung Triệt gắt gao nhìn chằm chằm, Cung Dĩ Mạt có chút kỳ quái, xoay đầu:

" Có chuyện gì vậy, Thái tử ca ca?"

Gương mặt nàng trắng như tuyết, đôi mắt đen láy lại sạch sẽ, thanh triệt vô cùng, lấp lánh ánh nước, lại ngơ ngác ngây ngô nhìn hắn, làm Cung Triệt tim đập càng lúc càng nhanh, hắn muốn phát bệnh sao?

Không....Lòng bàn tay hắn rịn mồ hôi!

Cuối cùng, hắn đột ngột xoay người chạy trối chết, đem mình khóa trong phòng, nhưng lúc không nhìn thấy nàng, mất mát trong lòng, quả thực không thể miêu tả.....

Rốt cuộc hắn đã xảy ra chuyện gì vậy.....

Cung Triệt quăng mình lên giường, trong óc lại không tử chủ được suy nghĩ. Một bên là những trang sách nữ quan đưa cho hắn, một bên là Cung Dĩ Mạt, cuối cùng lập tức biến thành người trong tranh là Cung Dĩ Mạt! Hắn khẩn trương đến không thể tự giải thích, nhưng cảm giác chờ đợi cùng khát vọng trong lòng, lại nuốt chửng hắn trong nháy mắt!

Đây là không đúng!

Cung Triệt hung hăng đánh bản thân mình! Hắn làm sao có thể ảo tưởng việc cầm thú đến như vậy? Hoàng muội vẫn còn nhỏ! Nàng cái gì cũng không hiểu, nàng vẫn luôn đối xử với mình như là thân ca ca ruột thịt của nàng!

Không hiểu lý do gì, ba chữ "thân ca ca" làm trái tim hắn run rẩy, nỗi đau xót không thể kìm chế dâng lên....

Vì sao vậy....Rõ ràng trước đây, khi hắn muốn tới gần nàng, chỉ cần nghe thấy nàng ngọt ngào gọi Thái tử ca ca, liền vô cùng thỏa mãn sao?

Vì sao, vì sao hiện tại, mấy chữ "thân ca ca" này lại làm hắn khó chịu đến vậy! Khó chịu giống như không thể hít thở được....

Hay là...Ta thích nàng?

Một ý nghĩ bật ra trong tâm thức! Hắn giật mình, ngây người nhìn chằm chằm đỉnh đầu, ta....ta thích Cung Dĩ Mạt ....

Ngón tay vô thức nắm chặt mép chăn, ý niệm này giống như cỏ dại, nảy mầm lên rồi điên cuồng mọc rễ lan tràn trong lòng hắn.

Hắn điên cuồng phỉ nhổ bản thân mình! Hắn hung hăng muốn chỉnh đốn chính mình rồi đem lại ý tưởng điên rồ này bóp chết từ trong nôi!

Nhưng cảm giác vui sướng trong lòng không thể lừa được người, chẳng lẽ, chỉ cần nhận ra cảm tình của bản thân, lại có thể vui mừng đến thế sao?

Không! Không! Sẽ không!

Nàng là Hoàng muội, là thân muội muội của hắn a!

Sau này, nàng sẽ gả chồng, sẽ có Phò mã, lại vô cùng có khả năng, chính hắn sẽ cõng nàng, giao đến tay đối phương. Không biết vì sao, chỉ cần nghĩ đến, ý niệm này làm hắn cơ hồ hít thở không thông!

(P/s: theo tục lệ thành hôn xưa, khi kiệu hoa đến nhà gái đón dâu, huynh trưởng của cô gái sẽ cõng tân nương từ trong khuê phòng ra khỏi cửa nhà và đưa vào kiệu hoa. Kiệu hoa đưa đến nhà trai, tân lang sẽ đá cửa kiệu đón tân nương vào nhà)

Nội tâm luôn ôn hòa bình thản trong phút chốc cơ hồ sinh ra một cỗ sát ý nồng đậm! Hắn muốn gϊếŧ chết tất cả người nào muốn cưới nàng!

Không....Đây không phải là hắn...Hắn không thể làm như thế...Không thể...Không thể....

"Thái Tử ca ca?"

Âm thanh của Cung Dĩ Mạt làm Cung Triệt cả người run lên, thấy bên trong không có tiếng trả lời, Cung Dĩ Mạt có chút kỳ quái sờ sờ cằm.

Vừa rồi, hắn vẻ mặt kinh hoàng xoay người liền chạy, hay là bệnh cũ lại phát tác?

Cung Dĩ Mạt không dám chậm trễ gõ cửa, mà trực tiếp đẩy cửa đi vào, gian ngoài không có người, nàng xoay người bước vào gian trong.

Quả nhiên, Cung Triệt đang nằm trên giường, sắc mặt trắng bệch, bộ dáng thất hồn lạc phách. Cung Dĩ Mạt cả kinh, vội vàng bước tới.

" Thái tử ca ca, huynh làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"

Nàng thấy đối phương không nhúc nhích,liền cẩn thận ngồi vào mép giường, nhíu mày nói:

"Huynh tái phát bệnh cũ sao?"

Lời nàng nói, đột nhiên làm Cung Triệt nhớ tới lần phát bệnh ngày trước, Cung Dĩ Mạt vì cứu hắn mà độ khí, giúp hắn hít thở.

Nàng hôn môi hắn, hôn môi hắn rất nhiều lần....

Xúc cảm mềm mại cùng hương rượu thơm triền miên phảng phất như từ trong mơ ra đến đời thực! Nhìn Cung Dĩ Mạt gần trong gang tấc, Cung Triệt không khắc chế nổi mình! Lập tức kéo nàng ôm trong lồng ngực! Gắt gao! Gắt gao ôm lấy!

Cung Dĩ Mạt nháy mắt bị ôm chặt, trong lòng thập phần kỳ quái, thân thể hắn run rẩy lại cứng đờ, tựa như đang khẩn trương khắc chế điều gì, mà hơi thở dồn dập và nóng rực của hắn phả vào cổ nàng, làm nàng hơi ngứa, không khỏi muốn buông ra, lại bị Cung Triệt siết càng chặt!

"Đừng nhúc nhích!"

Thanh âm thiếu niên khàn khàn mà trầm thấp, nếu Cung Dĩ Mạt lúc này có thể nhìn thấy đôi mắt hắn, chắc chắn có thể hiểu ra mọi việc, đáng tiếc....

Bởi vì đã từng là phu thê, nàng biết mỗi lần Cung Triệt động tình, cặp mắt kia liền chuyển một màu đỏ rực, có thể do bệnh kín của hắn gây ra, lại chính là phong thái độc nhất vô nhị trên thế gian!

( P/s: Khổ tâm hết sức, một bộ truyện mà n9 như cameo, ms xuất hiện được vài chap lại rời khỏi cuộc chơi để nu9 thả thính hết ông này đến ông khác. 300 view và 50 cmt cho chap này để Umi có động lực từ giờ đến hết kỳ nghỉ lễ 30/4 -1/5 dịch đến chap tiểu Quyết chính thức quay lại cuộc chơi với Mạt tỷ được không mn. Bật mí với mn là chap 109 Mạt tỷ vs tiểu Quyết sẽ gặp lại nhé. Chơi lớn không mn :) )

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện