Thời gian sẽ không vì bạn vấp ngã mà dừng lại chờ đợi.
Lâm Siêu cảm thấy thương thế đã hồi phục được bảy tám phần mười, lấy tốc độ hồi phục vết thương của hắn thì khi bắt đầu tiến vào "Khu vực sâu số 1" cơ thể của hắn sẽ hồi phục hoàn toàn. Lâm Siêu ngồi dậy, dùng tay rút bảy tám ống truyền dịch đang cắm trên cơ thể mình ra ngoài, mùi thuốc sát trùng bốc ra sau khi lật cái chăn đang phủ trên người ra, hướng về Phạm Hương Ngữ nói: "Đem y phục của ta tới đây!"
"Ta không phải là người hầu của ngươi!" Phạm Hương Ngữ lập tức kháng nghị, thế nhưng cơ thể nàng lại không tự chủ được đứng dậy lấy bộ quân phục được gấp gọn một bên đưa tới.
Lâm Siêu khoác quân phục lên người, nói:"Ngươi đương nhiên không phải là người hầu, ngươi là tù binh."
"Ngươi!" Phạm Hương Ngữ tức giận dậm chân, kêu hừ một tiếng, quay đầu rời khỏi phòng bệnh.
Lâm Siêu trong lòng nhớ tới khối Thổ Long tinh ở trong cơ thể của Địa Long thú, sau khi thay đổi trang phục xong, liền ngay lập tức đi tới Viện nghiên cứu khoa học.
Di chuyển trên đường phố trong căn cứ, trên đường phố có gặp được một số dân chạy nạn cùng binh lính, những người đó nhìn thấy hắn đều vui mừng, hưng phấn chen chúc tiến gần lại phía hắn, tranh nhau bày tỏ tình cảm cùng nói những lời cảm ơn đối với hắn.
Làm cho Lâm Siêu có chút ngượng ngùng, vất vả khi đối phó với làn sóng người bủa vây xung quanh mình. Ngay lập tức hắn chui vào bên trong một chiếc xe quân đội đang đỗ ở ven đường.
"Ngươi…" Người lái xe trung niên mang quân hàm Thiếu úy vừa mới phản ứng còn chưa kịp mở miệng nói ra từ tiếp theo, liền bị Lâm Siêu dùng tay gõ nhẹ vào sau gáy trực tiếp đánh ngất.
Lâm Siêu ném hắn sang ghế bên cạnh tài xế, sau đó lái xe về hướng Viện Nghiên cứu Khoa học.
Trên đường đi tới Viện Nghiên cứu Khoa học, trên đường phố chỉ có một ít dân chạy nạn cùng với binh lính đi tuần. Xe đi gần đến tòa nhà của Viện Nghiên cứu thì dừng lại, Lâm Siêu xuống xe rồi đi tới lối vào tòa nhà.
Trước cổng Viện Nghiên cứu có một trạm gác, những binh sĩ đang canh gác ở đó khi nhìn thấy Lâm Siêu đi tới thì lập tức quát lên: " Đứng lại, nơi này là Viện Nghiên cứu Khoa học, những người không liên quan…"
"Lâm Tướng quân!"
"Là Lâm Tướng quân!"
Người lính này lời nói ra còn chưa hết, liền bị những khác xen ngang cắt đứt. Những người lính này khi nhìn thấy Lâm Siêu, liền cảm thấy khó có thể tin vào mắt mình, vô cùng vui mừng phấn khích, lao tới vây quanh.
"Lâm….Lâm Tướng quân?"
Người lính vừa nãy phát ra lời cảnh báo với Lâm Siêu, giờ phút này miệng há to đầy kinh ngạc. Thời điểm Lâm Siêu ác chiến với hai con Rắn khổng lồ, hắn phụ trách nhiệm vụ di tản sơ tán dân chạy nạn đến chỗ an toàn, nên không có cơ hội được nhìn thấy Lâm Siêu. Không nghĩ tới người thanh niên trẻ tuổi này lại chính là người trong lời đồn đại đang lan truyền khắp căn cứ trong hai ngày hôm nay : "Chiến thần Lâm Siêu!"
Lâm Siêu nhìn dáng vẻ nhiệt tình của bọn họ, liền vội vàng nói: " Để lát nữa, tôi đang có việc gấp."
"Được, được được, Lâm Tướng quân, xin mời, xin mời ngài…"
Mấy người lính vội vã tránh ra, một mặt chắp tay ra hiệu mời Lâm Siêu đi vào, một mặt vẫn kính nể đứng bên người Lâm Siêu.
Sau khi Lâm Siêu đi vào toà nhà, vẻ mặt mấy người lính liền trở nên vô cùng kích động, nói:
"Cảm giác đúng là như mơ, ta lại có cơ hội được nhìn thấy Chiến Thần."
" Ha ha, Nhị mặt rỗ xin ta trực thay cho hắn, nếu hắn biết ngày hôm nay Lâm Tướng quân tới, khẳng định sẽ tiếc đứt ruột cho mà xem, ai bảo hắn đi tán gái, ha ha…"
" Lâm Tướng quân quả nhiên bất phàm, chà chà, các cậu không nhìn thấy được cảnh khi Lâm Tướng quân dùng cánh tay tóm lấy đuôi con Rắn khổng lồ kia rồi kéo lên trời, dáng vẻ đó thật giống như Thiên thần."
" Ai nói với cậu là tôi không thấy, tôi lúc đó là đang đứng gần khu vực đó!"
" Ba người các cậu tránh qua một bên đi, lấy tình hình lúc đấy làm gì các cậu có gan ở lại!"
Sau khi tiến vào Viện nghiên cứu khoa học, Lâm Siêu đi tới lễ tân, chưa kịp nói ra ý định của mình, thì cô gái trẻ xinh đẹp ngồi ở quầy lễ tân bỗng nhiên đứng lên, với vẻ mặt khó mà tin được nhìn hắn nói: "Lâm Tướng quân, đúng là anh? A, em, em…." Sau khi xác định chính mình không bị hoa mắt, nàng kích động hét ầm lên.
Lâm Siêu khẽ ho khan, nói: "Tôi muốn gặp Viện trưởng, cô giúp tôi xem lịch hẹn, không biết lúc nào ông ây có thời gian…"
" Muốn gặp Viện trưởng? Không thành vấn đề, không thành vấn để, e sẽ ngay lập tức giúp anh thông báo, Viện trưởng khẳng định là đang rảnh rỗi!" Cô gái trẻ hưng phấn vội vã đặt lịch hẹn cho Lâm Siêu.
Một lát sau, nàng thả bộ đàm xuống, gương mặt vui mừng nhìn Lâm Siêu , nói: " Lâm Tướng quân, Viện trưởng đang ở tầng cao nhất của tỏa nhà, bất cứ lúc nào anh cũng có thể đi gặp ông ấy, để e đưa anh đi!" Nói xong, gò má nàng trở lên ửng đỏ.
Lâm Siêu gật đầu nói: " Vậy thì cảm ơn cô."
"Không, không cần cảm ơn, đây là e nên…" Cô gái trẻ đỏ mặt nói.
Lâm Siêu nhìn nàng một cái, không nói gì nữa.
Hai người đi vào thang máy, sau đó rất nhanh đã đi tới tầng cao nhất, cửa thang máy vừa mới mở ra, thì một thân ảnh gầy gò đã hiện ra trong tầm mắt, chính là Viện trưởng Viện Nghiên cứu Khoa học Quách Thiên Hoa.
Lâm Siêu có chút giật mình, không nghĩ tới Viện trưởng lại đích thân đi ra đón mình, vội vàng nói: " Xin chào Quách Viện trưởng."
Quách Thiên Hoa vẻ mặt tươi cười, nhiệt tình kéo tay Lâm Siêu, nói: " Nhanh như vậy liền khỏi hẳn? Chà chà, thể chất thật là kinh người, từ khi cậu đưa ra lý luận về nguồn năng lượng tiến hóa, tôi lúc nào cũng muốn được gặp cậu, lần trước ở lễ thành lập căn cứ, đã không có cơ hội để nói chuyện, cuộc gặp gỡ lần này thật là dịp may hiếm có để chúng ta bàn luận một phen, ha ha…"
Lâm Siêu hàn huyên với Quạch Thiên Hoa vài câu, sau đó mới nói rõ ý đố của cuộc gặp gỡ lần này: " Quách Viện trưởng, lần này tôi đến, chủ yếu là muốn xem một chút thi thể của hai con rắn kia."
Quách Thiên Hoa cười nói: " Đừng khách khí như vậy, cứ gọi tôi là lão Quách là được, muốn xem thi thể của bọn nó? Không thành vấn để, đi theo tôi."
Lâm Siêu quay đầu vẫy tay chào cô gái, sau đó cùng Quách Thiên Hoa đi đến phòng thí nghiệm có chứa thi thể của hai con Rắn khổng lồ.
Phòng thí nghiệm này vô cùng rộng lớn, bên trong có đủ các loại dụng cụ cùng máy móc tinh vi, có những màn hình ghi chép số liệu giả lập, ở trong đó có mấy ống nghiệm to có chứa một thứ chất lỏng màu xanh biếc, cùng với mấy miếng thịt được cắt ra đôi mắt cùng quả tim rắn.
" Hai con súc sinh này đã bị mổ xẻ, cắt nhỏ để tiến hành nghiên cứu, trong cơ thể chúng nó, tôi có phát hiện ra một loại vật chất màu xám bạc, sau khi nghiên cứu thì phát hiện bên trong vật chất này có chứa vi-rút gây bệnh, thế nhưng những vi-rút gây bệnh này có trạng thái vô cùng kỳ lạ, không xảy ra sự cuồng bạo giống như vi-rút gây bệnh lấy trong cơ thể của Hủ thi…"
Quách Thiên Hoa đưa Lâm Siêu vào phòng thí nghiệm, vừa đi vừa giới thiệu.
Lâm Siêu hơi kinh ngạc, không nghĩ tới nguồn năng lượng Gen trong cơ thể của hai con Rắn khổng lồ này lại có phẩm chất tốt như vậy, đều là cấp Bạc, nếu đã được tinh luyện đạt đến cấp độ này hiệu quả có được sẽ vượt xa hơn nhiều so với nguồn năng lượng tiến hóa Gen màu trắng.
"Nếu là như vậy, tôi nghĩ rằng nhân loại có thể dùng nó để cường hóa thân thể."
Lâm Siêu thuận miệng nói ra suy nghĩ của mình, ngược lại không có nói để mình sử dụng, lấy những thiết bị tinh vi hiện đại ở đây cùng với một lượng lớn nhân viên nghiên cứu khoa học xuất sắc, họ sẽ rất nhanh tìm ra được tác dụng của nguồn năng lượng tiến hóa, không bằng mình bán cho họ một cái nhân tình.
"Sử dụng?"
Quách Thiên Hoa giật này cả mình, nói:
" Đây chính là vi-rut lây bệnh, nhân loại nếu sử dụng, chẳng phải là sẽ bị nhiễm bệnh rồi biến thành Hủ thi sao?"
Lâm Siêu tùy ý nói: " Cho Tiến Hóa Giả dùng là được."
Quách Thiên Hoa cúi đầu trầm tư, vẻ mặt vô cùng chăm chú, một lát sau, ông ta lắc đầu nói:
" Vẫn quá mạo hiểm, Tiến Hóa Giả tuy rằng không e ngại vi-rut, thế nhưng nếu bị vi-rut nhiễm vào máu hoặc là bên trong não bộ, như thế sẽ có 80% tỷ lệ biến thành Hủ thi."
Lâm Siêu trong lòng hơi động, mìm cười nói: " Nếu như ông không yên lòng, thì để cho tôi tới thử xem như thế nào?"
……………..
Lâm Siêu cảm thấy thương thế đã hồi phục được bảy tám phần mười, lấy tốc độ hồi phục vết thương của hắn thì khi bắt đầu tiến vào "Khu vực sâu số 1" cơ thể của hắn sẽ hồi phục hoàn toàn. Lâm Siêu ngồi dậy, dùng tay rút bảy tám ống truyền dịch đang cắm trên cơ thể mình ra ngoài, mùi thuốc sát trùng bốc ra sau khi lật cái chăn đang phủ trên người ra, hướng về Phạm Hương Ngữ nói: "Đem y phục của ta tới đây!"
"Ta không phải là người hầu của ngươi!" Phạm Hương Ngữ lập tức kháng nghị, thế nhưng cơ thể nàng lại không tự chủ được đứng dậy lấy bộ quân phục được gấp gọn một bên đưa tới.
Lâm Siêu khoác quân phục lên người, nói:"Ngươi đương nhiên không phải là người hầu, ngươi là tù binh."
"Ngươi!" Phạm Hương Ngữ tức giận dậm chân, kêu hừ một tiếng, quay đầu rời khỏi phòng bệnh.
Lâm Siêu trong lòng nhớ tới khối Thổ Long tinh ở trong cơ thể của Địa Long thú, sau khi thay đổi trang phục xong, liền ngay lập tức đi tới Viện nghiên cứu khoa học.
Di chuyển trên đường phố trong căn cứ, trên đường phố có gặp được một số dân chạy nạn cùng binh lính, những người đó nhìn thấy hắn đều vui mừng, hưng phấn chen chúc tiến gần lại phía hắn, tranh nhau bày tỏ tình cảm cùng nói những lời cảm ơn đối với hắn.
Làm cho Lâm Siêu có chút ngượng ngùng, vất vả khi đối phó với làn sóng người bủa vây xung quanh mình. Ngay lập tức hắn chui vào bên trong một chiếc xe quân đội đang đỗ ở ven đường.
"Ngươi…" Người lái xe trung niên mang quân hàm Thiếu úy vừa mới phản ứng còn chưa kịp mở miệng nói ra từ tiếp theo, liền bị Lâm Siêu dùng tay gõ nhẹ vào sau gáy trực tiếp đánh ngất.
Lâm Siêu ném hắn sang ghế bên cạnh tài xế, sau đó lái xe về hướng Viện Nghiên cứu Khoa học.
Trên đường đi tới Viện Nghiên cứu Khoa học, trên đường phố chỉ có một ít dân chạy nạn cùng với binh lính đi tuần. Xe đi gần đến tòa nhà của Viện Nghiên cứu thì dừng lại, Lâm Siêu xuống xe rồi đi tới lối vào tòa nhà.
Trước cổng Viện Nghiên cứu có một trạm gác, những binh sĩ đang canh gác ở đó khi nhìn thấy Lâm Siêu đi tới thì lập tức quát lên: " Đứng lại, nơi này là Viện Nghiên cứu Khoa học, những người không liên quan…"
"Lâm Tướng quân!"
"Là Lâm Tướng quân!"
Người lính này lời nói ra còn chưa hết, liền bị những khác xen ngang cắt đứt. Những người lính này khi nhìn thấy Lâm Siêu, liền cảm thấy khó có thể tin vào mắt mình, vô cùng vui mừng phấn khích, lao tới vây quanh.
"Lâm….Lâm Tướng quân?"
Người lính vừa nãy phát ra lời cảnh báo với Lâm Siêu, giờ phút này miệng há to đầy kinh ngạc. Thời điểm Lâm Siêu ác chiến với hai con Rắn khổng lồ, hắn phụ trách nhiệm vụ di tản sơ tán dân chạy nạn đến chỗ an toàn, nên không có cơ hội được nhìn thấy Lâm Siêu. Không nghĩ tới người thanh niên trẻ tuổi này lại chính là người trong lời đồn đại đang lan truyền khắp căn cứ trong hai ngày hôm nay : "Chiến thần Lâm Siêu!"
Lâm Siêu nhìn dáng vẻ nhiệt tình của bọn họ, liền vội vàng nói: " Để lát nữa, tôi đang có việc gấp."
"Được, được được, Lâm Tướng quân, xin mời, xin mời ngài…"
Mấy người lính vội vã tránh ra, một mặt chắp tay ra hiệu mời Lâm Siêu đi vào, một mặt vẫn kính nể đứng bên người Lâm Siêu.
Sau khi Lâm Siêu đi vào toà nhà, vẻ mặt mấy người lính liền trở nên vô cùng kích động, nói:
"Cảm giác đúng là như mơ, ta lại có cơ hội được nhìn thấy Chiến Thần."
" Ha ha, Nhị mặt rỗ xin ta trực thay cho hắn, nếu hắn biết ngày hôm nay Lâm Tướng quân tới, khẳng định sẽ tiếc đứt ruột cho mà xem, ai bảo hắn đi tán gái, ha ha…"
" Lâm Tướng quân quả nhiên bất phàm, chà chà, các cậu không nhìn thấy được cảnh khi Lâm Tướng quân dùng cánh tay tóm lấy đuôi con Rắn khổng lồ kia rồi kéo lên trời, dáng vẻ đó thật giống như Thiên thần."
" Ai nói với cậu là tôi không thấy, tôi lúc đó là đang đứng gần khu vực đó!"
" Ba người các cậu tránh qua một bên đi, lấy tình hình lúc đấy làm gì các cậu có gan ở lại!"
Sau khi tiến vào Viện nghiên cứu khoa học, Lâm Siêu đi tới lễ tân, chưa kịp nói ra ý định của mình, thì cô gái trẻ xinh đẹp ngồi ở quầy lễ tân bỗng nhiên đứng lên, với vẻ mặt khó mà tin được nhìn hắn nói: "Lâm Tướng quân, đúng là anh? A, em, em…." Sau khi xác định chính mình không bị hoa mắt, nàng kích động hét ầm lên.
Lâm Siêu khẽ ho khan, nói: "Tôi muốn gặp Viện trưởng, cô giúp tôi xem lịch hẹn, không biết lúc nào ông ây có thời gian…"
" Muốn gặp Viện trưởng? Không thành vấn đề, không thành vấn để, e sẽ ngay lập tức giúp anh thông báo, Viện trưởng khẳng định là đang rảnh rỗi!" Cô gái trẻ hưng phấn vội vã đặt lịch hẹn cho Lâm Siêu.
Một lát sau, nàng thả bộ đàm xuống, gương mặt vui mừng nhìn Lâm Siêu , nói: " Lâm Tướng quân, Viện trưởng đang ở tầng cao nhất của tỏa nhà, bất cứ lúc nào anh cũng có thể đi gặp ông ấy, để e đưa anh đi!" Nói xong, gò má nàng trở lên ửng đỏ.
Lâm Siêu gật đầu nói: " Vậy thì cảm ơn cô."
"Không, không cần cảm ơn, đây là e nên…" Cô gái trẻ đỏ mặt nói.
Lâm Siêu nhìn nàng một cái, không nói gì nữa.
Hai người đi vào thang máy, sau đó rất nhanh đã đi tới tầng cao nhất, cửa thang máy vừa mới mở ra, thì một thân ảnh gầy gò đã hiện ra trong tầm mắt, chính là Viện trưởng Viện Nghiên cứu Khoa học Quách Thiên Hoa.
Lâm Siêu có chút giật mình, không nghĩ tới Viện trưởng lại đích thân đi ra đón mình, vội vàng nói: " Xin chào Quách Viện trưởng."
Quách Thiên Hoa vẻ mặt tươi cười, nhiệt tình kéo tay Lâm Siêu, nói: " Nhanh như vậy liền khỏi hẳn? Chà chà, thể chất thật là kinh người, từ khi cậu đưa ra lý luận về nguồn năng lượng tiến hóa, tôi lúc nào cũng muốn được gặp cậu, lần trước ở lễ thành lập căn cứ, đã không có cơ hội để nói chuyện, cuộc gặp gỡ lần này thật là dịp may hiếm có để chúng ta bàn luận một phen, ha ha…"
Lâm Siêu hàn huyên với Quạch Thiên Hoa vài câu, sau đó mới nói rõ ý đố của cuộc gặp gỡ lần này: " Quách Viện trưởng, lần này tôi đến, chủ yếu là muốn xem một chút thi thể của hai con rắn kia."
Quách Thiên Hoa cười nói: " Đừng khách khí như vậy, cứ gọi tôi là lão Quách là được, muốn xem thi thể của bọn nó? Không thành vấn để, đi theo tôi."
Lâm Siêu quay đầu vẫy tay chào cô gái, sau đó cùng Quách Thiên Hoa đi đến phòng thí nghiệm có chứa thi thể của hai con Rắn khổng lồ.
Phòng thí nghiệm này vô cùng rộng lớn, bên trong có đủ các loại dụng cụ cùng máy móc tinh vi, có những màn hình ghi chép số liệu giả lập, ở trong đó có mấy ống nghiệm to có chứa một thứ chất lỏng màu xanh biếc, cùng với mấy miếng thịt được cắt ra đôi mắt cùng quả tim rắn.
" Hai con súc sinh này đã bị mổ xẻ, cắt nhỏ để tiến hành nghiên cứu, trong cơ thể chúng nó, tôi có phát hiện ra một loại vật chất màu xám bạc, sau khi nghiên cứu thì phát hiện bên trong vật chất này có chứa vi-rút gây bệnh, thế nhưng những vi-rút gây bệnh này có trạng thái vô cùng kỳ lạ, không xảy ra sự cuồng bạo giống như vi-rút gây bệnh lấy trong cơ thể của Hủ thi…"
Quách Thiên Hoa đưa Lâm Siêu vào phòng thí nghiệm, vừa đi vừa giới thiệu.
Lâm Siêu hơi kinh ngạc, không nghĩ tới nguồn năng lượng Gen trong cơ thể của hai con Rắn khổng lồ này lại có phẩm chất tốt như vậy, đều là cấp Bạc, nếu đã được tinh luyện đạt đến cấp độ này hiệu quả có được sẽ vượt xa hơn nhiều so với nguồn năng lượng tiến hóa Gen màu trắng.
"Nếu là như vậy, tôi nghĩ rằng nhân loại có thể dùng nó để cường hóa thân thể."
Lâm Siêu thuận miệng nói ra suy nghĩ của mình, ngược lại không có nói để mình sử dụng, lấy những thiết bị tinh vi hiện đại ở đây cùng với một lượng lớn nhân viên nghiên cứu khoa học xuất sắc, họ sẽ rất nhanh tìm ra được tác dụng của nguồn năng lượng tiến hóa, không bằng mình bán cho họ một cái nhân tình.
"Sử dụng?"
Quách Thiên Hoa giật này cả mình, nói:
" Đây chính là vi-rut lây bệnh, nhân loại nếu sử dụng, chẳng phải là sẽ bị nhiễm bệnh rồi biến thành Hủ thi sao?"
Lâm Siêu tùy ý nói: " Cho Tiến Hóa Giả dùng là được."
Quách Thiên Hoa cúi đầu trầm tư, vẻ mặt vô cùng chăm chú, một lát sau, ông ta lắc đầu nói:
" Vẫn quá mạo hiểm, Tiến Hóa Giả tuy rằng không e ngại vi-rut, thế nhưng nếu bị vi-rut nhiễm vào máu hoặc là bên trong não bộ, như thế sẽ có 80% tỷ lệ biến thành Hủ thi."
Lâm Siêu trong lòng hơi động, mìm cười nói: " Nếu như ông không yên lòng, thì để cho tôi tới thử xem như thế nào?"
……………..
Danh sách chương