Chương 22: Nhóm nghiên cứu 05

~ Tổng kiểm kê dị năng ~

Rời khỏi phòng họp, mọi người tạm biệt nhau trước lối vào thang máy. Việt Tinh Văn đến kho tài liệu thư viện ở tầng B1, tìm hệ thống hướng dẫn: "Người hướng dẫn có ở đây không? Tôi muốn thăng cấp từ điển."

Giọng nữ lạnh tanh quen thuộc vang lên bên tai: "Sách kỹ năng khoa Tiếng Trung, "Từ điển thành ngữ hiện đại" từ cấp 1 lên cấp 2 cần 300 điểm tích lũy, xác nhận?"

Việt Tinh Văn: "Xác nhận."

Cậu giơ tay lên, từ điển thành ngữ hiện đại quen thuộc xuất hiện trong tay, cuốn từ điển ấy như được triệu hồi bay đến giữa đại sảnh, sau đó vầng hào quang màu vàng lấp lánh xuất hiện xung quanh cuốn từ điển!

Một lát sau, tiếng "ting" vang lên: "Nâng cấp từ điển thành công."

Từ điển chủ động bay về tay Việt Tinh Văn, cậu nhanh chóng lật ra...

[Từ điển thành ngữ hiện đại]

Đơn vị xuất bản: Thư viện.

Giới hạn sách kỹ năng: Sinh viên khoa Tiếng Trung

Cấp sách kỹ năng: Cấp hai (Có thể thăng cấp bằng điểm tích lũy)

Thành ngữ đã mở khóa—

[Ngũ Thể Đầu Địa], [Thất Thượng Bát Hạ], mô tả về hai thành ngữ này không thay đổi.

[Kim Thiền Thoát Xác]

Khi bản thân bị khống chế hoặc bao vây, lập tức giải trừ khống chế và di chuyển tới vị trí chỉ định ngoài 10 mét.

Thời gian cooldown 24 tiếng.

Kỹ năng đã thăng cấp↑: Có tác dụng với tất cả thành viên nhóm nghiên cứu, có thể giúp tất cả thành viên thoát khỏi khống chế ngay tức thì, đồng thời di chuyển đến vị trí chỉ định ngoài 20 mét, thời gian cooldown 24 tiếng.

Mắt Việt Tinh Văn sáng lên.

Kim Thiền Thoát Xác từ một mình trốn thoát, dịch chuyển tức thì, biến thành toàn bộ các thành viên nhóm nghiên cứu trốn thoát và di chuyển tới khoảng cách xa hơn, hiệu quả mạnh lên tương đối rõ ràng.

Cậu kích động giở tiếp, có hai thành ngữ mới xuất hiện...

[Nhanh Như Chớp Điện][57]

Hình dung hành động vô cùng nhanh nhẹn.

Sau khi sử dụng kỹ năng, tốc độ của toàn bộ thành viên nhóm nghiên cứu tăng 500, kéo dài 5 phút.

Thời gian cooldown 1 tiếng.

[Mưa Như Trút Nước]

Mưa to như nước trút từ trên trời xuống.

Khoanh vùng một khu vực hình vuông 10×10 ngay tức thì, đổ mưa tầm tã.

Mưa lớn không gây tổn thương trực tiếp, nhưng có thể làm chất môi giới...

Ví dụ 1: Phối hợp với kỹ năng điện khoa Vật Lý, tạo ra mưa rào kèm sấm sét, gây ra thương tích do sấm sét trong phạm vi lớn.

Ví dụ 2: Phối hợp với các kỹ năng acid của khoa Hóa, tạo ra mưa axit có tính ăn mòn rất mạnh, nhanh chóng hòa tan tất cả sinh việt trong phạm vi có mưa.

Những cách dùng khác tự tìm tòi.

Việt Tinh Văn: "..."

Sau khi nâng cấp từ điển thành ngữ, cuối cùng nó cũng ra dáng một "từ điển phép thuật", không còn đơn thuần bị cậu vung ra đập đầu người khác nữa. Cho dù là "Kim Thiền Thoát Xác" bản nâng cấp hay "Phóng Trì Điện Chí" tăng tốc toàn đội và "Mưa Như Trút Nước" trong phạm vi lớn mới xuất hiện, đều có uy lực rất mạnh, rõ ràng mạnh hơn "Ngũ Thể Đầu Địa" và "Thất Thượng Bát Hạ" hồi cấp một nhiều!

Đặc biệt là kỹ năng "Mưa Như Trút Nước", có thể coi là thần kỹ phối hợp vạn năng vậy. Nó có thể cường hóa các kỹ năng khác của khoa Vật Lý, khoa Hóa, nói không chừng còn có thể phối hợp với dao phẫu thuật của đàn anh Lưu, quất luôn một cơn mưa dao? Việt Tinh Văn lật tiếp về sau, trang tiếp theo là trang trắng, cùng với một dòng chữ quen thuộc: "Thăng cấp sách kỹ năng để mở khóa thêm nhiều thành ngữ."

300 điểm tích lũy, cường hóa Kim Thiền Thoát Xác, thêm hai kỹ năng, thu hoạch cũng rất khá.

Việt Tinh Văn khép từ điển, rời khỏi kho tài liệu thư viện.

Lần này nâng cấp từ điển khiến cậu vừa bất ngờ vừa mừng rỡ, xem ra, "từ điển phép thuật" của cậu rất có tiềm năng, đáng để tiếp tục nâng cấp. Vốn dĩ cậu đã định nếu nâng cấp từ điển lên cấp hai mà kỹ năng không hợp ý cậu, cậu sẽ đổi một cuốn sách khác. Nhưng hiện tại thay vì dùng 1000 điểm tích lũy đổi sách kỹ năng khác, chẳng thà dùng 300 điểm nâng cấp từ điển.

Sau khi ra khỏi kho tài liệu, Việt Tinh Văn gửi tin nhắn trong nhóm nghiên cứu: "Mọi người ơi, em đợi mọi người ở tầng B2."

Giang Bình Sách trả lời: "Tôi đã đến rồi."

Lưu Chiếu Thanh cũng nhanh chóng gửi tin nhắn: "Anh cũng vừa đổi công cụ y học mới, qua ngay đây."

Mấy người gặp nhau ở trung tâm nhóm nghiên cứu, đàn chị Lâm Mạn La đang chờ họ ở phòng họp vừa rồi. Thấy người đã đông đủ, cô bèn dùng 10 điểm tích lũy mở một "Phòng tập luyện nhóm nghiên cứu."

Mọi người vào phòng tập luyện.

Nơi này rất giống một sân bóng rổ trong nhà, rộng lớn thoáng đãng vô cùng, trong tủ bên cạnh còn có rất nhiều bóng rổ, cầu lông và bóng bàn, những quả bóng với kích cỡ khác nhau, tiện cho các sinh viên luyện tập đủ các dị năng.

Lâm Mạn La cười nói: "Bắt đầu thôi. Trác Phong, anh làm mẫu cho mọi người trước đi?"

Trác Phong gật đầu, tay phải khẽ giơ lên, một luồng điện màu vàng kim lập tức vây lấy mấy quả cầu lông ở hướng anh chỉ. Chưa tới ba giây, những quả cầu lông đó đã bị nguồn điện đốt cháy rụi đen thui!

Trác Phong thu tay lại, nói: "Kỹ năng của anh là điện cao thế, hiện tại mới lên tới cấp hai. Hẳn là cấp ba có thể nối mạch điện nối tiếp, mạch điện song song, mở rộng phạm vi của dòng điện, hoặc tạo ra tổn thương phún xạ song song."

Việt Tinh Văn thốt lên: "Ghê gớm quá!"

Lúc trước khi ở khu nội trú tim mạch, cậu từng thấy hai dị năng ánh sáng và sức hút của khoa Vật Lý, nhưng thật ra cách thức tấn công đáng sợ nhất của khoa Vật Lý là dòng điện. Quả nhiên điện cao thế mà đàn anh Trác Phong nhận được rất mạnh. Bảo sao thành tích của anh trong "Thoát khỏi phóng thí nghiệm" lại nằm trong TOP5, có lẽ đám khỉ cũng bị anh giật xỉu nhỉ?"

"Nhìn chị này." Lâm Mạn La cũng giơ tay phải, dây leo xanh biếc chợt lao ra như linh xà, những dây leo đó sinh trưởng nhanh chóng, quấn chặt lấy một quả bóng rổ, đồng thời siết nó vỡ tan trong giây lát!

"Bùm", những mảnh vỡ của bóng rổ văng ra xung quanh, khiến mọi người thót tim.

Lâm Mạn La bình tĩnh rút tay về, "Dị năng sơ cấp của khoa Môi trường liên quan tới cây xanh, hiện tại chị mới chỉ điều khiển được dây leo."

Kha Thiếu Bân trợn trừng mắt, tò mò hỏi: "Đàn chị, dây leo của chị không có giới hạn ạ? Siết chết một người được không?"

Lâm Mạn La cười, chọc cậu: "Phải đó. Tiểu Kha muốn thử không?"

Kha Thiếu Bân lập tức đỏ mặt, xua tay: "Không cần không cần!" Tưởng tượng cảnh mình bị dây leo quấn lấy, siết vỡ thành từng mảnh trong tức khắc, cậu sởn hết da gà. Hèn gì không được sử dụng bất cứ dị năng chuyên ngành nào trong khu ký túc xá, lỡ như các bạn học lời qua tiếng lại choảng nhau, không phải chẳng mấy mà chết người à?

Việt Tinh Văn nhìn sang Hứa Diệc Thâm: "Đàn anh Hứa thì sao? Khoa Sinh có kỹ năng gì thế?"

Hứa Diệc Thâm khẽ cười sờ mũi: "Dị năng của anh ngộ lắm."

Dứt lời, một dư ảnh thình lình loáng lên trước mắt mọi người, ngay sau đó, bốn Hứa Diệc Thâm giống y như đúc xuất hiện ở bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc của phòng tập.

Bốn nam sinh đều đang mỉm cười, đến từng sợi tóc cũng chẳng khác gì nhau. Mọi người kinh ngạc trố mắt nhìn, thấy bốn Hứa Diệc Thâm cùng lên tiếng, nói: "Phân bào nhiễm sắc thể của khoa Sinh. Mấy cậu có biết đâu là bản thể của tôi không?"

Everyone: "..."

Đùng cái tách thành sinh tư, ai mà nhận ra được?!

Một lát sau, ba Hứa Diệc Thâm biến mất, Hứa Diệc Thâm đứng cạnh Việt Tinh Văn cười nói: "Kỹ năng này không có sức tấn công gì. Nhưng rất tiện để chạy trốn hoặc phối hợp với đồng đội. Bản thể của tôi có thể đổi vị trí với những cơ thể khác bất cứ lúc nào. Bây giờ đang là cấp hai, tách được bốn người, cấp ba có thể tách được bảy người. Tôi định nâng cấp đến cấp ba thì tạm dừng, tách nhiều quá không kiểm soát được."

Việt Tinh Văn bật ngón cái: "Quá đỉnh!"

Giả dụ như vừa rồi Hứa Diệc Thâm cầm một con dao, bất chợt tách ra đứng sau lưng Việt Tinh Văn, ám sát cậu. Vậy thì đúng là khó đề phòng. Đồng thời, khi Hứa Diệc Thâm muốn chạy trốn cũng không ai bắt được anh ta. Dù sao "phân thân" của anh ta cũng nhiều quá, không biết đâu mới là người thật.

Bản thân kỹ năng phân bào này không có sức tấn công, nhưng khi dùng lại rất linh hoạt.

Lâm Mạn La nhìn sang bốn người: "Đến các cậu đó. Đàn anh Lưu trước nha?"

Lưu Chiếu Thanh lấy dao phẫu thuật ra, show "tuyệt kỹ phi đao" cho mọi người xem trước, anh đâm trúng mấy quá bóng rổ liên tiếp, tỷ lệ phi trúng của anh ta đã cao hơn trước nhiều. Thấy anh ta phóng dao, thu dao mau lẹ, con dao phẫu thuật sáng loáng khiến mọi người hoa cả mắt. Trác Phong cảm thán: "Tiểu Lý phi đao, bách phát bách trúng hở?"

Lưu Chiếu Thanh cười nói: "Còn một cái nữa."

Anh ta thu dao lại, rạch một vết chảy máu đầm đìa trên cánh tay mình, hành động tự hại mình này khiến mọi người thót cả tim! Nhưng ngay sau đó, anh bỗng biến ra một miếng gạc, băng vào vết thương, chưa tới ba giây vết thương đó đã lành lại với tốc độ nhanh trông thấy.

Everyone: "..."

Lưu Chiếu Thanh giải thích: "Anh vừa xuống tầng B1 đổi băng gạc y tế, có thể chữa thương cho mọi người. Chỉ cần các cậu không ngủm hẳn, thì băng vết thương bằng băng gạc này sẽ khỏi."

"Bác sĩ quyền lực vừa đánh được vừa chữa được?" Không ngờ đồng đội học viện Y mà Việt Tinh Văn kéo vào lại mạnh tới vậy. Trác Phong và Lâm Mạn La nhìn nhau, đều thấy hơi kích động."

Lưu Chiếu Thanh cười ha ha nói: "Quá khen quá khen. Anh vẫn mong mọi người đừng bị thương, tốt nhất là không dùng đến băng gạc này."

Lâm Mạn La nhìn sang Kha Thiếu Bân: "Kha Thiếu, cưng thì sao? Khoa Máy tính không phải là tấn công code đấy chứ?"

Tai Kha Thiếu Bân đỏ lên, nói nhỏ: "Em có người máy thông minh... Tiểu Đồ Tiểu Đồ, lên nhạc."

Tiếp đó, một bé người máy thông minh đáng yêu xuất hiện trên đất, đèn màu xanh sáng lên trên đầu. Nó lớn hơn lần đầu Việt Tinh Văn nhìn thấy một cỡ, còn biết hát cả bài mới: "Tìm nào, tìm nào, tìm bạn nào; tìm một người bạn tốt, chào cái nè rồi bắt cái tay, cậu là bạn tốt của tớ!"

Everyone: "..."

Kha Thiếu Bân đỏ bừng hai tai, líu ríu giải thích: "Em nâng Tiểu Đồ lên cấp hai, bài hát này có thể nhanh chóng định vị vị trí của các đồng đội trong nhóm nghiên cứu. Nó còn có thêm chức năng radar giám sát, phát hiện nguy hiểm trong phạm vi 10 mét, cảnh báo bằng âm thanh."

Trác Phong bất lực đỡ trán: "Khoa Máy tính các em sáng tạo thật đấy."

Kha Thiếu Bân dở khóc dở cười, cậu biết làm sao được? Cậu cũng muốn có dị năng ngầu lòi giống mọi người mà, kết quả khoa Máy tính cho cậu bé người máy hát nhạc thiếu nhi.

Việt Tinh Văn xoa đầu Tiểu Đồ, nói: "Tốt mà, sau này Tiểu Đồ sẽ là cục cưng của nhóm mình. Nó biết hát hai bài, 'Kìa con bướm vàng' để dụ kẻ địch, ' Tìm bạn' để tìm đồng đội, không phải toàn năng hay sao?"

Kha Thiếu Bân khẽ ho một tiếng, cất Tiểu Đồ đi.

Mọi người nhìn sang Việt Tinh Văn: "Tinh Văn thì sao?"

Việt Tinh Văn triệu hồi cuốn từ điển dày cộp ra, cậu dùng thử Kim Thiền Thoát Xác, lập tức dời tất cả mọi người ra xa 20 mét.

Lâm Mạn La hơi trố mắt: "Di chuyển tức thời tập thể?"

Việt Tinh Văn nói: "Nó còn có thể hóa giải khống chế nữa, ví dụ như lúc đàn chị Mạn La dùng dây leo quấn em, em có thể dùng Kim Thiền Thoát Xác trốn ngay tức thì."

Lâm Mạn La giơ ngón tay cái: "Hay đó! Có Kim Thiền Thoát Xác thì không cần sợ các kỹ năng khống chế rồi."

Tiếp đó Việt Tinh Văn dùng "Nhanh Như Chớp Điện" để tăng tốc, dưới chân mọi người như có Phong Hỏa Luân[58], tốc độ chạy nhanh hơn bình thường gấp 5 lần, suýt chút nữa Kha Thiếu Bân đã không khống chế nổi ngã sấp xuống.

Sau khi khởi động "Mưa Như Trút Nước", mưa to bỗng nhiên trút xuống trong phạm vi mười mét vuông, phần mô tả của kỹ năng này vô cùng thú vị, Lưu Chiếu Thanh bèn thử ném dao phẫu thuật vào trong mưa.

Thế mà có mưa dao thật?

Trác Phong tung luồng điện vào trong mưa, sấm chớp đùng đùng xuất hiện trong khu vực đổ mưa, từng luồng chớp rạch ngang bầu trời, chẳng khác gì lôi kiếp trong phim tiên hiệp. Trác Phong cảm thán: "Bước vào đó là bị sét quật chết đó! Xem ra cơn mưa này của em có thể khuếch tán và tăng cường kỹ năng của các chuyên ngành khác? Acid của khoa Hóa còn đáng sợ hơn, sức ăn mòn của mưa acid là vô địch rồi."

Lâm Mạn La không nhịn được nói: "Tiềm lực của cuốn từ điển này rất mạnh! Suy cho cùng thành ngữ nhiều như vậy, các kỹ năng có được sau khi thăng cấp cũng sẽ ngày càng nhiều, đây hẳn là cuốn sách phép thuộc mạnh nhất thư viện rồi. Có thể dùng thẳng, có thể trợ giúp, vô cùng toàn diện."

Lưu Chiếu Thanh nhếch khóe môi, nhỏ giọng chêm vào: "Từ điển của bạn học Tinh Văn không chỉ là sách phép thuật đâu."

Việt Tinh Văn gật đầu: "Đúng vậy, nó còn một cách dùng nữa."

Dứt lời, cậu liền quăng cuốn từ điển ra, từ điển nặng trịch như cục gạch lao về phía giỏ chứa bóng rổ, "rầm", chiếc giỏ kia bị cậu quẳng thủng một lỗ to đùng!

Everyone: "..."

Lâm Mạn La khẽ day huyệt Thái Dương: "Tinh Văn, em coi sách phép thuật là cục gạch đó hả?"

Việt Tinh Văn cười nói: "Làm vậy không cần chờ thời gian cooldown mà, thích choảng người lúc nào cũng được."

Hứa Diệc Thâm cảm thán: "Cuốn từ điển nặng vậy, đúng là "sức mạnh của tri thức", bị phang vậy chắc chắn rất đau."

Trác Phong chọc ngoáy: "Đây không phải vấn đề đau hay không đau, có khi có thể đập người ta xuất huyết não, chấn động não luôn."

Việt Tinh Văn ho nhẹ một tiếng, nhìn Giang Bình Sách: "Tới cậu đó."

Chỉ còn Giang Bình Sách chưa thể hiện kỹ năng khoa Toán, mọi người đều tò mò nhìn sang hắn.

Tay phải thon dài của Giang Bình Sách bỗng vươn ra, ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa của hắn chỉ theo ba hướng, ngay sau đó hắn nhanh chóng viết vài con số như đang viết công thức. Sau đó, cảnh tượng khiến người ta không tin nổi xuất hiện...

Toàn bộ bóng rổ trong giỏ như bị một sức mạnh bí ẩn điều khiển, bỗng nhiên bay lơ lửng lên trời!

Chúng bắt đầu di chuyển nhanh chóng theo đường cong có quy luật, như sóng cuộn vờn quanh Giang Bình Sách, tạo ra một hình tròn hoàn hảo.

Mười mấy quả bóng rổ lơ lửng xung quanh hắn, Giang Bình Sách đứng chính giữa, ánh mắt bình tĩnh, vẻ mặt hờ hững, như một ảo thuật gia mạnh mẽ, một chúa tể có thể khống chế tất cả.

Các bạn học đều ngạc nhiên nhìn hắn.

Ngón tay Giang Bình Sách khẽ vạch một đường, bóng rổ đang di chuyển lên xuống bỗng nhiên bắt đầu chuyển động vèo vèo theo đường thẳng; vẽ thêm đường nữa, quả bóng lại bay thật mạnh ra xa, sau khi bay một vòng thì rơi xuống giỏ bóng vừa mới bị Việt Tinh Văn đập lõm.

Hắn không phá hỏng một trái bóng nào.

Nhưng, năng lực tùy ý khống chế sự di chuyển của vật này khiến các bạn học đều không khỏi kinh hồn bạt vía!

Nghĩ thôi cũng thấy, nếu như hắn điều khiển con người, bị ném lên không rồi xoay một vòng như vậy còn kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn tàu lượn siêu tóc nữa. Nếu hắn muốn gϊếŧ người, có thể ném một người chết ngay vì ngã từ trên không xuống!

Việt Tinh Văn đi tới cạnh hắn, tò mò nói: "Kỹ năng của cậu là gì vậy?"

Giang Bình Sách nói: "Hệ tọa độ 3D. Sử dụng công thức, biến một tọa độ nào đó thành số liệu cố định rồi di chuyển."

Kha Thiếu Bân cũng là sinh viên khoa học tự nhiên, cậu nhanh chóng phản ứng lại: "Tức là vừa rồi cậu dùng quy tắc tay phải, vẽ một hệ tọa độ Descartes[59], viết công thức khiến bóng rổ vận động theo sóng hình sin, sau đó là theo đường thẳng, cuối cùng là đường parabol?"

Giang Bình Sách gật đầu: "Đúng vậy."

Việt Tinh Văn bật ngón cái: "....Bá đạo!"

Trong Toán học, ba trục x, trục y, trục z cùng tạo thành không gian ba chiều, hay còn gọi là "hệ tọa độ Descartes", trong không gian này, mỗi một điểm đều có thể biểu thị bằng số liệu tọa độ.

Trong đó, (0, 0, 0) là gốc tọa độ, cũng là vị trí vừa rồi Giang Bình Sách giơ tay phải ra khi vẽ hệ tọa độ.

Trục tọa bộ ba chiều, bao gồm tất cả không gian xung quanh.

Mục tiêu tấn công của các bạn học khác đều có hạn, nhưng hệ tọa độ có thể kéo dài vô hạn, dù là một củ lạc rơi trên đất, cây đinh sắt vứt trong góc tường, Giang Bình Sách cũng có thể định vị số liệu của nó một cách chính xác, đồng thời điều khiển nó vận động theo đường cong cố định.

Kỹ năng này mạnh tới mức nào?

Toán học, không gian ba chiều, có thể định vị bất cứ điểm nào.

Cũng tức là...

Chỉ cần là nơi mắt Giang Bình Sách có thể thấy được, hắn có thể dùng công thức để điều khiển quỹ đạo vận động của mọi vật thể.

— Giang Bình Sách khoa Toán, mới là kẻ kiểm soát mạnh nhất!

-o0o-

Chú thích:

57, Nhanh Như Chớp Điện: Nhanh như cưỡi gió, thoáng qua như sấm chớp

58, Phong Hỏa Luân: Bánh xe Phong Hỏa Luân, vũ khí kê chân của pé Na Tra

59, Hệ tọa độ Descartes: Một Hệ tọa độ Descartes xác định vị trí của một điểm trên một mặt phẳng cho trước bằng một cặp số tọa độ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện