Tần Việt nói: “Tôi không bao giờ thêm con gái vào QQ.”
Anh đã cố ý đăng ký một tài khoản phụ để thêm cô, muốn dùng thân phận nằm vùng để thử cô, nhưng lại bị đưa vào danh sách đen, bây giờ lại đồng ý, chẳng phải có vẻ anh rất dễ thêm bạn sao? “Tôi sẽ báo tọa độ, cậu theo bản đồ mà đến.” Tần Việt xoay bật lửa trong tay.
Không cho thêm QQ, keo kiệt, Tiền Thiên Thiên chửi thầm trong lòng, chân thành hỏi: “Tọa độ là gì? Bản đồ xem ở đâu vậy.”
Tần Việt: “…”
Anh trở lại chỗ ngồi: “Chờ đấy.”
Tiền Thiên Thiên ngoan ngoãn chờ đợi, từ tai nghe lại nghe thấy tạp âm không nhỏ, chắc hẳn anh đang ở quán net Ám Dạ, mặc dù không muốn Tần Việt đến quán net đó nhưng cô cũng không nói nhiều.
Lúc này QQ lóe lên, cô bấm vào, là lời kết bạn.
Nickname:”…”
Chân dung: đầu chó.
Xác minh: Không có.
Cô cau mày định từ chối, giọng nói của Tần Việt từ trong điện thoại truyền đến: “Còn lề mề cái gì nữa, còn chưa qua!”
Tiền Thiên Thiên chớp mắt: “… Ba điểm là anh à?”
Tần Việt cao lãnh hừ lạnh một tiếng.
Tiền Thiên Thiên ngay lập tức chấp nhận, thêm anh vào một nhóm được chuẩn bị riêng cho anh, rạng rỡ vui vẻ: “Em nghĩ lại là một trò đùa dai khác.”
Tần Việt: “Ngày thường có nhiều người thêm cậu à?”
“Không, em bình thường không thêm ai cả.” Tiền Thiên Thiên nói, “Hôm trước có một nick phụ đã liên tục muốn thêm em, không thể hiểu được. Vừa thấy đã biết là một trò đùa dai, vì vậy em liền cho cậu ta vào danh sách đen.”
“…” Tần Việt mặt vô biểu tình, “Thao tác cơ bản vẫn có thể chứ?”
Tiền Thiên Thiên lớn tiếng đáp lại: “Vâng!”
Hai người cúp điện thoại, Tiền Thiên Thiên một bên đồng ý sự hướng dẫn của Tần Việt trên QQ của anh, một bên không chờ nổi nóng lòng muốn vào không gian QQ của anh.
Mười năm sau người trẻ tuổi thích đăng status, mười năm trước chưa có wechat, QQ thịnh hành, người trẻ tuổi thích đăng trên không gian QQ, ghi lại ký sự thanh xuân tuổi của mình, thỉnh thoảng sẽ tìm đến vài bài thơ xuân thu buồn, tỏ vẻ buồn đau vì thanh xuân một chút.
Cô muốn xem không gian của Tần Việt như thế nào.
Để hiểu một người, trước hết chúng ta phải bắt đầu từ không gian của người đó. Với những người trẻ tuổi mười năm sau, hai bên thêm WeChat trước hết phải xem vòng bạn bè của đối phương.
Vừa bước vào không gian của Tần Việt, liền nhìn thấy status mới nhất vào tuần trước của anh, nói chỉ có một từ: phiền phức.
Có hơn mười bình luận bên dưới.
Dễ thấy nhất là câu trả lời của Khúc Thiên Nguyên: “Việt ca không đánh ai, ngứa tay rồi, đi thôi, tìm người cho anh đánh.”
Tiền Thiên Thiên: “…”
Tần Việt cũng đáp: “Nói một cái tên.”
Khúc Thiên Nguyên: “Em đã sớm nhìn tên nhãi ranh Lưu Khả Nguyên kia không vừa mắt. Lần trước không phải cậu ta có ý tứ lộn xộn sao? Em biết cậu ta sống ở đâu rồi (quỷ quyệt). Chúng ta đến đấy chơi đi.”
Tần Việt: “Ngược đãi dăm ba cái đồ ăn chả có chút thứ vị nào cả, không đi.”
Một số nick hỗn độn khác cũng thúc giục dưới phần trả lời, giống như muốn Tần Việt đánh người.
Anh ấy lại kết giao với mấy tên anh em chó má gì vậy?
Tiền Thiên Thiên nhìn thấy vẻ mặt hắc tuyến của anh, liền trầm xuống, Tần Việt đăng không nhiều lắm, có khi chỉ là một bức ảnh, nhưng chỉ cần lộ ra một chút khó chịu bộ dáng, bên dưới bắt đầu loạn xạ trả lời, sợ rằng thế giới này vẫn chưa đủ loạn.
Điều này giống như một bạo chúa tính tình nóng nảy mà đám hoạn quan vây quanh còn cố đổ thêm dầu vào lửa, đám hoạn quan gọi là chia sẻ lo lắng nhưng thực tế.
Có lẽ chồng của cô cũng đã bị bọn họ dạy hư rồi!
Trong khi xem, màn hình rung lên một hồi, cửa sổ của Tần Việt tự động hiện lên:
Tiền Thiên Thiên nhìn mà cảm thấy áy náy, Tần Việt gửi cho cô mấy tin nhắn, nhưng cô còn không có xem, vì vậy cô vội vàng gõ qua: 【Vừa rồi em đi vệ sinh. 】
Tần Việt trả lời: 【Không phải đang nhìn không gian của tôi sao? 】
Tiền Thiên Thiên lập tức phủ nhận: 【Nào có, anh đừng nói bậy. 】
Tần Việt: “Ồ.”
“Ồ” này rất có ý nghĩa, tim Tiền Thiên Thiên đột nhiên nhảy lên, giây tiếp theo, Tần Việt đã gửi ảnh chụp màn hình.
Biểu tượng cắt có màu đỏ, rõ ràng biểu hiện cô đã đến thăm không gian của Tần Việt.
Tiền Thiên Thiên: “…”
Cô ấy thực sự quên rằng QQ có chức năng có thể nhìn thấy dấu chân của người khác truy cập QQ của mình.
Tiền Thiên Thiên rơi lệ đầy mặt, cô đã quá quen với WeChat, nghĩ rằng không gian của QQ cũng giống như vòng bạn bè, không thể nhìn thấy người khác ghé thăm.
Quá xấu hổ.
Tiền Thiên Thiên nhìn chằm chằm khung chat.
Cô không trả lời, Tần Việt cũng không gửi tin nhắn, nhưng cô có thể nhìn ra nhân vật do Tần Việt đại diện đột nhiên ở trong trò chơi.
Vừa nhìn, Tiền Thiên Thiên chợt nhận ra có gì đó không ổn, tại sao Tần Việt lại nhận ra mình đã đến thăm không gian của anh ấy nhanh như vậy?
Cô lập tức tiến vào không gian của mình, nhưng nhìn xung quanh, nhưng không tìm thấy hồ sơ thăm viếng của Tần Việt, đành phải từ bỏ.
Xem ra anh không đến xem không gian của cô.
Tiền Thiên Thiên có một chút thất vọng, nhưng anh ấy có thể đồng ý để mình chơi trò chơi cùng anh ấy đã có sự cải thiện rồi. Cô bỏ qua sự phân tâm của mình sang một bên và tập trung vào trò chơi.
Tần Việt một bên thì mở của sổ nhỏ chơi trò chơi, một bên thì chăm chú nhìn vào không gian của Tiền Thiên Thiên.
Anh là một nhà quý tộc kim cương màu vàng, anh ta thể xóa dấu chân đến thăm. Anh lật xem nó một cách tùy ý. Đều là một ít về thời tiết và môi trường, nói về một vài hoàn cảnh linh tinh, anh nhìn đến mức nhàm chán.
Tại sao anh lại phải đến xem không gian của cô ấy?
Sau khi Tần Việt tự hỏi trong lòng, chuẩn bị rút lui, vừa lướt chuột đã đáp xuống một cái tiếp theo, hiển thị do Tiền Thiên Thiên đăng vào một tuần trước.
“Tần Việt, vợ đqại nhân của anh đến rồi đây ~”
Tần Việt tay run lên, sau đó bị lỗi thao tác, nhân vật trong game đã chết khiến cho nhân vật của anh và Tiền Thiên Thiên đều game over.
Tiền Thiên Thiên: 【Ai nha, làm cách nào để sống lại? 】
Tần Việt mặc kệ cô, thay vào đó là nhìn chằm chằm vào cuộc nói chuyện, vẻ mặt có chút kỳ quái.
Bài này không giống các bài khác, có rất nhiều lượt thích và trả lời, chỉ ẩn ở đó, không có lượt thích hay bình luận.
Lời giải thích duy nhất là bài này để chế độ riêng tư, chỉ có anh mới có thể nhìn thấy, nhưng tại sao anh ta có thể nhìn thấy nó? Cô cố ý muốn anh nhìn thấy?
Tiền Thiên Thiên: 【Tần Việt, anh vẫn ở đó chứ? 】
Tần Việt: 【Tôi có việc phải làm, nên tôi sẽ không chơi nữa. 】
Tiền Thiên Thiên nhìn chân dung của Tần Việt chuyển sang màu xám, nhân vật trong trò chơi cũng đã ngoại tuyến.
Cô thở dài, cũng không còn tâm tư để chơi nữa, bên kia tiểu tâm cơ Tần Việt đang dùng chế độ ẩn danh nhìn thấy Tiền Thiên Thiên ofline, hơi nhướng mày.
Quả nhiên, chơi trò chơi cùng vì anh.
Tần Việt lại bấm vào bài đăng kia của Tiền Thiên Thiên, nhìn chằm chằm vào ba chữ “vợ đại nhân”, và đầu ngón tay trên bàn khẽ động.
Một lúc sau, anh đóng trang web và đứng dậy đi đến quầy lễ tân.
Anh hói đang đan áo len một cách khiêm tốn, thấy anh đi tới: “Có gì mà vui vẻ như vậy?”
Tần Việt dừng lại: “Có sao.”
“Không có à?” Anh hói nhìn anh từ trên xuống dưới “Khuôn mặt cậu gần như chói lọi dòng chữ “Tôi rất hạnh phúc”.”
Tần Việt bước ra ngoài, đi được hai bước rồi lùi lại: “… Tôi hỏi anh, nếu một cô gái muốn làm vợ anh thì cô ấy có ý gì?”
Hai người nhìn nhau.
Anhhói: “…”
Tần Việt: “…”
Ngày hôm sau, Tiền Thiên Thiên thức dậy lúc bảy giờ, Cha Tiền kinh ngạc nhìn con gái bước ra khỏi phòng ngủ.
“Thiên Thiên, hôm nay là thứ bảy, sao con không ngủ thêm?”
Tiền Thiên Thiên nói dối: “Con có hẹn với Nghiên Ngiên ra ngoài chơi.”
Cha Tiền có chút lo lắng: “Hai tiểu cô nương ra ngoài chơi không an toàn. Có muốn phái vệ sĩ đi theo dám sát từ xa không?”
Tiền Thiên Thiên kiên quyết từ chối, Cha Tiền không còn cách nào khác đành phải từ bỏ, sau đó phát hiện ra có gì đó không ổn, tiểu cô nương đi ra ngoài chơi trang điểm xinh đẹp cũng không có gì sai.
Nhưng——
“Ba, ba thấy con mặc váy đỏ hay váy hồng nhạt này đẹp?”
“Hồng nhạt.”
Khi mặc chiếc váy hồng vào, Tiền Thiên Thiên cau mày liếc nhìn ông, có vẻ như quá ngây thơ thì phải? Nhỡ không hợp với Tần Việt thì sao?
“Ba, cái này màu vàng đâu?”
Cha Tiền lắc đầu.
Sau đó ông ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, nhìn đứa con gái đi đi lại lại trong phòng ngủ, mỗi lần đi ra trên người đều đổi một bộ quần áo.
Không những thế, ông còn phát hiện con gái mình tô son, này đâu có giống đi râ ngoài chơi với bạn thân!
Giờ Cha Tiền không thể ngồi yên.
~~~~~~~~~~~
Anh đã cố ý đăng ký một tài khoản phụ để thêm cô, muốn dùng thân phận nằm vùng để thử cô, nhưng lại bị đưa vào danh sách đen, bây giờ lại đồng ý, chẳng phải có vẻ anh rất dễ thêm bạn sao? “Tôi sẽ báo tọa độ, cậu theo bản đồ mà đến.” Tần Việt xoay bật lửa trong tay.
Không cho thêm QQ, keo kiệt, Tiền Thiên Thiên chửi thầm trong lòng, chân thành hỏi: “Tọa độ là gì? Bản đồ xem ở đâu vậy.”
Tần Việt: “…”
Anh trở lại chỗ ngồi: “Chờ đấy.”
Tiền Thiên Thiên ngoan ngoãn chờ đợi, từ tai nghe lại nghe thấy tạp âm không nhỏ, chắc hẳn anh đang ở quán net Ám Dạ, mặc dù không muốn Tần Việt đến quán net đó nhưng cô cũng không nói nhiều.
Lúc này QQ lóe lên, cô bấm vào, là lời kết bạn.
Nickname:”…”
Chân dung: đầu chó.
Xác minh: Không có.
Cô cau mày định từ chối, giọng nói của Tần Việt từ trong điện thoại truyền đến: “Còn lề mề cái gì nữa, còn chưa qua!”
Tiền Thiên Thiên chớp mắt: “… Ba điểm là anh à?”
Tần Việt cao lãnh hừ lạnh một tiếng.
Tiền Thiên Thiên ngay lập tức chấp nhận, thêm anh vào một nhóm được chuẩn bị riêng cho anh, rạng rỡ vui vẻ: “Em nghĩ lại là một trò đùa dai khác.”
Tần Việt: “Ngày thường có nhiều người thêm cậu à?”
“Không, em bình thường không thêm ai cả.” Tiền Thiên Thiên nói, “Hôm trước có một nick phụ đã liên tục muốn thêm em, không thể hiểu được. Vừa thấy đã biết là một trò đùa dai, vì vậy em liền cho cậu ta vào danh sách đen.”
“…” Tần Việt mặt vô biểu tình, “Thao tác cơ bản vẫn có thể chứ?”
Tiền Thiên Thiên lớn tiếng đáp lại: “Vâng!”
Hai người cúp điện thoại, Tiền Thiên Thiên một bên đồng ý sự hướng dẫn của Tần Việt trên QQ của anh, một bên không chờ nổi nóng lòng muốn vào không gian QQ của anh.
Mười năm sau người trẻ tuổi thích đăng status, mười năm trước chưa có wechat, QQ thịnh hành, người trẻ tuổi thích đăng trên không gian QQ, ghi lại ký sự thanh xuân tuổi của mình, thỉnh thoảng sẽ tìm đến vài bài thơ xuân thu buồn, tỏ vẻ buồn đau vì thanh xuân một chút.
Cô muốn xem không gian của Tần Việt như thế nào.
Để hiểu một người, trước hết chúng ta phải bắt đầu từ không gian của người đó. Với những người trẻ tuổi mười năm sau, hai bên thêm WeChat trước hết phải xem vòng bạn bè của đối phương.
Vừa bước vào không gian của Tần Việt, liền nhìn thấy status mới nhất vào tuần trước của anh, nói chỉ có một từ: phiền phức.
Có hơn mười bình luận bên dưới.
Dễ thấy nhất là câu trả lời của Khúc Thiên Nguyên: “Việt ca không đánh ai, ngứa tay rồi, đi thôi, tìm người cho anh đánh.”
Tiền Thiên Thiên: “…”
Tần Việt cũng đáp: “Nói một cái tên.”
Khúc Thiên Nguyên: “Em đã sớm nhìn tên nhãi ranh Lưu Khả Nguyên kia không vừa mắt. Lần trước không phải cậu ta có ý tứ lộn xộn sao? Em biết cậu ta sống ở đâu rồi (quỷ quyệt). Chúng ta đến đấy chơi đi.”
Tần Việt: “Ngược đãi dăm ba cái đồ ăn chả có chút thứ vị nào cả, không đi.”
Một số nick hỗn độn khác cũng thúc giục dưới phần trả lời, giống như muốn Tần Việt đánh người.
Anh ấy lại kết giao với mấy tên anh em chó má gì vậy?
Tiền Thiên Thiên nhìn thấy vẻ mặt hắc tuyến của anh, liền trầm xuống, Tần Việt đăng không nhiều lắm, có khi chỉ là một bức ảnh, nhưng chỉ cần lộ ra một chút khó chịu bộ dáng, bên dưới bắt đầu loạn xạ trả lời, sợ rằng thế giới này vẫn chưa đủ loạn.
Điều này giống như một bạo chúa tính tình nóng nảy mà đám hoạn quan vây quanh còn cố đổ thêm dầu vào lửa, đám hoạn quan gọi là chia sẻ lo lắng nhưng thực tế.
Có lẽ chồng của cô cũng đã bị bọn họ dạy hư rồi!
Trong khi xem, màn hình rung lên một hồi, cửa sổ của Tần Việt tự động hiện lên:
Tiền Thiên Thiên nhìn mà cảm thấy áy náy, Tần Việt gửi cho cô mấy tin nhắn, nhưng cô còn không có xem, vì vậy cô vội vàng gõ qua: 【Vừa rồi em đi vệ sinh. 】
Tần Việt trả lời: 【Không phải đang nhìn không gian của tôi sao? 】
Tiền Thiên Thiên lập tức phủ nhận: 【Nào có, anh đừng nói bậy. 】
Tần Việt: “Ồ.”
“Ồ” này rất có ý nghĩa, tim Tiền Thiên Thiên đột nhiên nhảy lên, giây tiếp theo, Tần Việt đã gửi ảnh chụp màn hình.
Biểu tượng cắt có màu đỏ, rõ ràng biểu hiện cô đã đến thăm không gian của Tần Việt.
Tiền Thiên Thiên: “…”
Cô ấy thực sự quên rằng QQ có chức năng có thể nhìn thấy dấu chân của người khác truy cập QQ của mình.
Tiền Thiên Thiên rơi lệ đầy mặt, cô đã quá quen với WeChat, nghĩ rằng không gian của QQ cũng giống như vòng bạn bè, không thể nhìn thấy người khác ghé thăm.
Quá xấu hổ.
Tiền Thiên Thiên nhìn chằm chằm khung chat.
Cô không trả lời, Tần Việt cũng không gửi tin nhắn, nhưng cô có thể nhìn ra nhân vật do Tần Việt đại diện đột nhiên ở trong trò chơi.
Vừa nhìn, Tiền Thiên Thiên chợt nhận ra có gì đó không ổn, tại sao Tần Việt lại nhận ra mình đã đến thăm không gian của anh ấy nhanh như vậy?
Cô lập tức tiến vào không gian của mình, nhưng nhìn xung quanh, nhưng không tìm thấy hồ sơ thăm viếng của Tần Việt, đành phải từ bỏ.
Xem ra anh không đến xem không gian của cô.
Tiền Thiên Thiên có một chút thất vọng, nhưng anh ấy có thể đồng ý để mình chơi trò chơi cùng anh ấy đã có sự cải thiện rồi. Cô bỏ qua sự phân tâm của mình sang một bên và tập trung vào trò chơi.
Tần Việt một bên thì mở của sổ nhỏ chơi trò chơi, một bên thì chăm chú nhìn vào không gian của Tiền Thiên Thiên.
Anh là một nhà quý tộc kim cương màu vàng, anh ta thể xóa dấu chân đến thăm. Anh lật xem nó một cách tùy ý. Đều là một ít về thời tiết và môi trường, nói về một vài hoàn cảnh linh tinh, anh nhìn đến mức nhàm chán.
Tại sao anh lại phải đến xem không gian của cô ấy?
Sau khi Tần Việt tự hỏi trong lòng, chuẩn bị rút lui, vừa lướt chuột đã đáp xuống một cái tiếp theo, hiển thị do Tiền Thiên Thiên đăng vào một tuần trước.
“Tần Việt, vợ đqại nhân của anh đến rồi đây ~”
Tần Việt tay run lên, sau đó bị lỗi thao tác, nhân vật trong game đã chết khiến cho nhân vật của anh và Tiền Thiên Thiên đều game over.
Tiền Thiên Thiên: 【Ai nha, làm cách nào để sống lại? 】
Tần Việt mặc kệ cô, thay vào đó là nhìn chằm chằm vào cuộc nói chuyện, vẻ mặt có chút kỳ quái.
Bài này không giống các bài khác, có rất nhiều lượt thích và trả lời, chỉ ẩn ở đó, không có lượt thích hay bình luận.
Lời giải thích duy nhất là bài này để chế độ riêng tư, chỉ có anh mới có thể nhìn thấy, nhưng tại sao anh ta có thể nhìn thấy nó? Cô cố ý muốn anh nhìn thấy?
Tiền Thiên Thiên: 【Tần Việt, anh vẫn ở đó chứ? 】
Tần Việt: 【Tôi có việc phải làm, nên tôi sẽ không chơi nữa. 】
Tiền Thiên Thiên nhìn chân dung của Tần Việt chuyển sang màu xám, nhân vật trong trò chơi cũng đã ngoại tuyến.
Cô thở dài, cũng không còn tâm tư để chơi nữa, bên kia tiểu tâm cơ Tần Việt đang dùng chế độ ẩn danh nhìn thấy Tiền Thiên Thiên ofline, hơi nhướng mày.
Quả nhiên, chơi trò chơi cùng vì anh.
Tần Việt lại bấm vào bài đăng kia của Tiền Thiên Thiên, nhìn chằm chằm vào ba chữ “vợ đại nhân”, và đầu ngón tay trên bàn khẽ động.
Một lúc sau, anh đóng trang web và đứng dậy đi đến quầy lễ tân.
Anh hói đang đan áo len một cách khiêm tốn, thấy anh đi tới: “Có gì mà vui vẻ như vậy?”
Tần Việt dừng lại: “Có sao.”
“Không có à?” Anh hói nhìn anh từ trên xuống dưới “Khuôn mặt cậu gần như chói lọi dòng chữ “Tôi rất hạnh phúc”.”
Tần Việt bước ra ngoài, đi được hai bước rồi lùi lại: “… Tôi hỏi anh, nếu một cô gái muốn làm vợ anh thì cô ấy có ý gì?”
Hai người nhìn nhau.
Anhhói: “…”
Tần Việt: “…”
Ngày hôm sau, Tiền Thiên Thiên thức dậy lúc bảy giờ, Cha Tiền kinh ngạc nhìn con gái bước ra khỏi phòng ngủ.
“Thiên Thiên, hôm nay là thứ bảy, sao con không ngủ thêm?”
Tiền Thiên Thiên nói dối: “Con có hẹn với Nghiên Ngiên ra ngoài chơi.”
Cha Tiền có chút lo lắng: “Hai tiểu cô nương ra ngoài chơi không an toàn. Có muốn phái vệ sĩ đi theo dám sát từ xa không?”
Tiền Thiên Thiên kiên quyết từ chối, Cha Tiền không còn cách nào khác đành phải từ bỏ, sau đó phát hiện ra có gì đó không ổn, tiểu cô nương đi ra ngoài chơi trang điểm xinh đẹp cũng không có gì sai.
Nhưng——
“Ba, ba thấy con mặc váy đỏ hay váy hồng nhạt này đẹp?”
“Hồng nhạt.”
Khi mặc chiếc váy hồng vào, Tiền Thiên Thiên cau mày liếc nhìn ông, có vẻ như quá ngây thơ thì phải? Nhỡ không hợp với Tần Việt thì sao?
“Ba, cái này màu vàng đâu?”
Cha Tiền lắc đầu.
Sau đó ông ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, nhìn đứa con gái đi đi lại lại trong phòng ngủ, mỗi lần đi ra trên người đều đổi một bộ quần áo.
Không những thế, ông còn phát hiện con gái mình tô son, này đâu có giống đi râ ngoài chơi với bạn thân!
Giờ Cha Tiền không thể ngồi yên.
~~~~~~~~~~~
Danh sách chương