"Lần này thì không được.

Bọn anh sẽ thảo luận về một số thông tin cơ mật.

Tạm thời không tiện tiết lộ.

Hơn nữa, em đi nói chuyện cũng không được thoải mái, lần sau anh sẽ dẫn em đi".
Sau khi Lý Bân nhận tiền, liền vội vàng bước ra khỏi cửa.
"Cậu Lý quả là có bản lĩnh, lại còn có bạn bè đến từ Trung Đông.

Những người đó là những đại gia thực thụ đấy!"

Hạ Chí Tài thở dài rất ghen tị, sau đó nhìn Hạ Tuyết Cầm và nói: "Tuyết Cầm, sau này cháu cũng nên chú ý một chút.

Sắp thành bà lớn đến nơi rồi sao còn thích chi li vậy chứ".
"Ông đã nói bao nhiêu lần rồi, phải biết nhìn xa trông rộng, đừng chăm chăm vào món lợi vặt trước mắt, hai trăm nghìn chẳng là gì, sau này cưới về, cháu sẽ có mấy chục tỷ ấy chứ!"
Hạ Tuyết Cầm gật đầu nói: "Cháu biết rồi, ông nội, đợi đến khi cháu kết hôn rồi, nhất định sẽ khiến nhà họ Hạ chúng ta phất lên như diều gặp gió, để cho con tiện nhân Hạ Huyền Trúc phải khóc thầm.

Đến lúc đó trong lòng cô ta sẽ hối hận không thôi!"
"Không phải chỉ là một trăm triệu thôi sao? Cao siêu lắm đấy, hơn nữa lại còn là đi vay...!ấy, không đúng!"
Hạ Tuyết Cầm nói được nửa chừng thì chợt nghĩ ra điều gì đó: "Từ đầu đến cuối cháu vẫn không hiểu về khoản vay này, chỉ dựa vào một giấy kinh doanh nát thua lỗ mấy triệu tại sao ngân hàng lại cho cô ta vay một trăm triệu chứ?"
Nói xong, cô ta đột nhiên hiểu ra: "Cháu hiểu rồi, mày được lắm Hạ Huyền Trúc, ra là cô ta dựa hơi cháu!"
"Bố của Lý Bân đã chào hỏi với chủ tịch ngân hàng.

Chủ tịch lúc đó có thể không giải thích rõ ràng với cấp dưới nên hẳn đã coi Hạ Huyền Trúc là cháu, nếu không, tại sao người ta lại cho cô ta vay một trăm triệu!"
Nghe xong, đám người như bừng tỉnh!
"Tôi nghĩ nhất định là nguyên nhân này.

Bằng không, chỉ dựa vào giấy phép kinh doanh, đừng nói một trăm triệu, một đồng cũng đừng hòng mà vay được!"
"Không được, nhất định phải tìm con tiện nhân kia trả lại tiền cho chúng ta, đúng là trơ trẽn!"
Đám người lòng đầy căm phẫn.
"Nhưng nếu con tiện nhân Hạ Huyền Trúc chơi xấu thì phải làm sao?"

Người phụ nữ trang điểm đậm lúc trước nói: "Cô ta nhất định sẽ không thừa nhận, hơn nữa thằng ăn mày hôi hám kia còn là một kẻ man rợ.

Lúc này tìm cô ta đòi tiền, chẳng những không đòi được, mà thằng man rợ kia còn có thể ra tay hành hung chúng ta".
"Phải làm sao bây giờ? Bây giờ trưởng phòng phòng tín dụng hồ đồ kia có thể đã nhận định Hạ Huyền Trúc là cháu, tìm ông ta để làm rõ cũng vô ích.

Cũng không thể cứ thể mà bỏ qua cho con tiện nhân Hạ Huyền Trúc được!"
Nhất thời, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.
"Có vẻ như vấn đề này chỉ có thể đi tìm chủ tịch ngân hàng để làm rõ thôi".
"Nhưng chủ tịch ngân hàng không phải nói muốn gặp là gặp được.

Ngay cả bố của Lý Bân cũng không liên lạc được.

Chúng ta gặp ông ta bằng cách nào đây?"
Đúng lúc đám người đang tràn đầy phẫn nộ nhưng lại không thể làm gì, điện thoại di động của mọi người đột nhiên vang lên.

Một tin cực kỳ hot ngay lập tức chiếm trọn tiêu đề trang nhất của các phương tiện truyền thông lớn!
Chủ tịch ngân hàng Kim Kỳ sẽ tổ chức đám cưới với vợ tại Giang Bắc vào thứ sáu tới!
Điều này khiến cả Giang Bắc trong phút chốc nổ tung!
Mọi người đều đang bàn tán chuyện này, có rất nhiều đại gia địa phương đã lập tức tung tin, nếu ai tìm được thiệp mời cưới thì sẽ sẵn sàng mua với giá cao ngất trời!
"Đây là một cơ hội tốt!"
Hạ Chí Tài vô cùng phấn khích khi nhìn thấy dòng tin tức này: "Nếu có thể câu kéo mối quan hệ với chủ tịch, thì sau sẽ không phải lo lắng về vấn đề tài chính nữa!"
Mọi người cũng đồng thanh: "Đúng vậy, lúc đó chúng ta còn có thể tìm chủ tịch để nói rõ về khoản vay, khiến con tiện nhân kia phải nôn tiền ra.

Khoản vay một trăm triệu này vốn thuộc về chúng ta!"
"Tuyết Cầm, cháu liên lạc với cậu Lý, bảo cậu ấy nhất định phải tìm cách giúp chúng ta có được thư mời đám cưới từ chủ tịch!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện