“Có gì mà không dám chứ”.

Hạ Huyền Trúc lấy máy tính xách tay ra, nói: “Các file nguồn đều được lưu trữ ở bên trong, tôi xem cô nói thế nào!”
Trong khi nói chuyện, cô bật máy tính lên, mở một file có tên là ‘Tài liệu đấu thầu dự án khu sản nghiệp’ ra.

“Nhìn thấy chưa, Hạ Tuyết Cầm, bây giờ cô còn gì để nói nữa không!”
Hạ Huyền Trúc trầm giọng nói, trong lòng rất khó chịu với người này, sao lúc nào cũng muốn đối đầu với mình vậy chứ?
Tuy nhiên,khi cô vừa nói xong, Hạ Huyền Trúc đột nhiên phát hiện ra bầu không khí có gì đó không đúng, mọi người đều nhìn cô bằng ánh mắt cực kỳ quái dị.


“Ha ha ha ha!”
Hạ Tuyết Cầm phá lên cười ha hả: “Hạ Huyền Trúc, không ngờ rằng thường ngày cô lại có sở thích này à, lẽ nào đây là hồ sơ đấu thầu của công ty cô sao?”
Hạ Huyền Trúc vội vàng quay đầu lại, khi nhìn thấy nội dung trên màn hình, sắc mặt lập tức trắng bệch ra!
Trên màn hình không ngờ lại là hình ảnh của một nam idol.

Nhưng Hạ Huyền Trúc từ trước tới giờ không bao giờ đu idol, làm sao lại có hình của nam idol trong máy tính được chứ?
Hơn nữa, các file nguồn của tài liệu đấu thầu rõ ràng được đặt trong thư mục này, sao đột nhiên lại trở thành ảnh của idol được chứ?
Sắc mặt chú La lập tức sầm xuống: “Cô Hạ, xin cô hãy giải thích chuyện này!”
“Tôi… tôi cũng không biết vì sao lại như vậy…”
Lúc này Hạ Huyền Trúc khó lòng giải thích, dù đã cố gắng tìm hết trong máy tính một lượt vẫn không thấy file nguồn của tài liệu đấu thầu đâu.

“Cô tất nhiên là không biết rồi, bởi vì ngay từ đầu cô đã ăn cắp thông tin của tập đoàn Hạ Thị chúng tôi, không có file nguồn là chuyện đương nhiên rồi”.

Hạ Tuyết Cầm chống cằm ở bên cạnh, nói: “Hạ Huyền Trúc à Hạ Huyền Trúc, nhìn dáng vẻ ôn nhu trầm mặc của cô, không ngờ cô lại là loại người này”.

“Bây giờ nhân lúc tất cả mọi người đều ở đây, cô mau chóng nói ra sự thật đi, cô đã dùng thủ đoạn gì để ăn cắp tài liệu đấu thầu của tập đoàn Hạ Thị chúng tôi”.


“Chỉ cần cô nói ra sự thật, khi đó tập đoàn Hạ Thị chúng tôi có thể cân nhắc đến việc tha thứ cho cô, nếu không thì cô chờ mà ngồi tù đi!”
Hạ Huyền Trúc sợ hãi không biết làm thế nào, ăn cắp tư liệu bí mật của công ty, đây là chuyện phạm pháp đấy!
Hơn nữa, file nguồn trong máy tính của cô biến mất một cách kỳ lạ, bây giờ thực sự khó mà giải thích được!
“Nếu cô nói tôi ăn cắp thông tin của công ty nhà cô, vậy cô có file nguồn không!”
Hạ Huyền Trúc cố gắng giữ bình tĩnh nhất có thể, nếu như đối phương không thể lấy ra file nguồn, chuyện này chỉ là nói mồm mà thôi.

Nhưng không ngờ rằng Hạ Tuyết Cầm lại đột nhiên phá lên cười.

“Tôi thấy cô đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đấy!”
Hạ Tuyết Cầm lấy ra một chiếc USB từ trong túi, cười khẩy nói: “Nếu tập đoàn Hạ Thị chúng tôi là chủ sở hữu bản gốc của tài liệu đấu thầu thì đương nhiên phải có file nguồn rồi, bây giờ tôi sẽ cho cô xem!”
Nói xong liền cắm ổ USB vào giao diện của máy chiếu, nhấp vào một thư mục, sau đó quay đầu lại chế nhạo Hạ Huyền Trúc: “Để xem giờ cô định ngụy biện như thế nào!”

“Không, không phải như vậy, tài liệu đấu thầu đó thật sự là do tôi làm mà!”
Hạ Huyền Trúc lo đến phát khóc, nếu như cứ tiếp tục phát triển theo hướng này thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.

Hạ Tuyết Cầm hừ lạnh, nói: “Chuyện đã đến nước này rồi mà cô còn giảo biện, bây giờ tôi sẽ gọi điện cho Cục tuần tra, Hạ Huyền Trúc, cô chuẩn bị ngồi tù đi”.

Nói xong, Hạ Tuyết Cầm thật sự lấy điện thoại ra gọi điện cho Cục tuần tra: “Alo, Cục tuần tra ạ, tôi muốn tố cáo một người, ăn cắp thông tin mật của công ty tôi, đúng vậy, người tình nghi hiện đang ở địa chỉ XX, các anh mau chóng tới đây đi”.




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện