Hạ Chí Tài trợn to hai mắt, như bắt được cọng rơm cứu mạng: "Mau nộp đơn khiếu nại lên ban tổ chức, hệ thống hẳn là bị lỗi rồi!"
Lúc này, một nhân viên đột nhiên vội vàng bước xuống lầu, lí nhí giải thích với mọi người: "Xin lỗi mọi người, vừa rồi hệ thống có vấn đề.
Bảng xếp hạng này không đúng.
Hiện tại đang được chỉnh sửa.
Xin mọi người chờ trong giây lát".
Sau khi nói xong, liền nhanh chóng chỉnh lỗi hệ thống với một số kỹ thuật viên khác.
Khoảng mười phút sau, hệ thống cuối cùng cũng được sửa xong.
Màn hình lớn chuyển sang màu đen trong giây lát, rồi từ từ bật lại.
Nhưng lần này bảng xếp hạng không hiện toàn bộ mà chạy từ dưới lên, đơn vị đứng thứ 20, rồi lần lượt tiến lên.
Nhân viên cười giải thích: "Xin lỗi mọi người, hệ thống đã được sửa chữa xong nhưng có hơi chậm, xin chờ một chút, nhưng lần này xếp hạng sẽ không sai sót đâu".
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào màn hình lớn.
Từ dưới lên trên, mỗi khi tên một công ty xuất hiện, cả hội trường lại vang lên tiếng thở dài.
Bởi vì chỉ có đơn vị xếp hạng nhất mới là đơn vị trúng thầu cuối cùng, nếu hiện tại xuất hiện nghĩa là đã bị loại.
Hạ Chí Tài càng nắm chặt tay hơn, khuôn mặt căng ra, trán đầy mồ hôi, đôi chân hơi run lên vì căng thẳng.
Cuối cùng, sau khi vị trí thứ hai được hiển thị, đơn vị cuối cùng bắt đầu hiện ra.
Tuy nhiên, hệ thống lại bị lỗi vào lúc này.
Khi đơn vị cuối hiện ra, chữ ghi trên đó rất mờ, không nhìn rõ là công ty nào.
Tuy nhiên, tại cột người đại diện theo pháp luật của đơn vị trúng thầu lại có một chữ hiển thị rất rõ ràng.
Đó là chữ "Hạ".
Sau vài giây im lặng, Hạ Chí Tài vô cùng phấn khích: "Là Hạ, chúng ta thắng rồi, chúng ta đã thắng thầu rồi, hahahaha, chúng ta thắng rồi, chúng ta đã thắng rồi!"
Những người còn lại trong nhà họ Hạ cũng cao hứng khua chân múa tay, cười nói trong hội trường, giống như một nhóm người điên.
"Tuyết Cầm, cháu thật tuyệt vời.
Cháu quả là cháu gái tuyệt vời của ông nội, là người hùng số một của nhà họ Hạ.
Ông sẽ tổ chức ngay đại tiệc ăn mừng vì cháu và vì cả nhà họ Hạ nữa!"
Hạ Chí Tài kích động nắm lấy hai vai Hạ Tuyết Cầm, hận không thể quỳ xuống trước đối phương, như thể đã hoàn toàn quên mất việc mình đã đánh Hạ Tuyết Cầm lúc trước.
"Cháu muốn hoàn toàn phụ trách về dự án này, ông phải chia cho cháu thêm 5% cổ phần trong công ty nữa!"
Hạ Tuyết Cầm vừa rồi bị đánh, đương nhiên bây giờ phải lấy lại phong độ rồi.
"Hahaha, không vấn đề, theo cháu, tất cả đều theo cháu hết, cháu là người hùng số một của nhà họ Hạ chúng ta!"
Hạ Chí Tài vô cùng phấn khích, sau đó hét lên với mọi người trong hội trường: "Mọi người, hôm nay là ngày vui của nhà họ Hạ chúng tôi.
Để cảm ơn mọi người đã chiếu cố trước giờ, mời cùng tôi đến sơn trang Ba Thục.
Hôm nay, Chí Tài tôi nhất định phải uống với mọi người vài ly!"
Sơn trang Ba Thục là một nhà hàng lẩu đặc biệt nổi tiếng ở Giang Bắc, lúc này Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đang ngồi ở một cái bàn nhỏ gần góc, đun nước lẩu.
Lúc này, một nhân viên đột nhiên vội vàng bước xuống lầu, lí nhí giải thích với mọi người: "Xin lỗi mọi người, vừa rồi hệ thống có vấn đề.
Bảng xếp hạng này không đúng.
Hiện tại đang được chỉnh sửa.
Xin mọi người chờ trong giây lát".
Sau khi nói xong, liền nhanh chóng chỉnh lỗi hệ thống với một số kỹ thuật viên khác.
Khoảng mười phút sau, hệ thống cuối cùng cũng được sửa xong.
Màn hình lớn chuyển sang màu đen trong giây lát, rồi từ từ bật lại.
Nhưng lần này bảng xếp hạng không hiện toàn bộ mà chạy từ dưới lên, đơn vị đứng thứ 20, rồi lần lượt tiến lên.
Nhân viên cười giải thích: "Xin lỗi mọi người, hệ thống đã được sửa chữa xong nhưng có hơi chậm, xin chờ một chút, nhưng lần này xếp hạng sẽ không sai sót đâu".
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào màn hình lớn.
Từ dưới lên trên, mỗi khi tên một công ty xuất hiện, cả hội trường lại vang lên tiếng thở dài.
Bởi vì chỉ có đơn vị xếp hạng nhất mới là đơn vị trúng thầu cuối cùng, nếu hiện tại xuất hiện nghĩa là đã bị loại.
Hạ Chí Tài càng nắm chặt tay hơn, khuôn mặt căng ra, trán đầy mồ hôi, đôi chân hơi run lên vì căng thẳng.
Cuối cùng, sau khi vị trí thứ hai được hiển thị, đơn vị cuối cùng bắt đầu hiện ra.
Tuy nhiên, hệ thống lại bị lỗi vào lúc này.
Khi đơn vị cuối hiện ra, chữ ghi trên đó rất mờ, không nhìn rõ là công ty nào.
Tuy nhiên, tại cột người đại diện theo pháp luật của đơn vị trúng thầu lại có một chữ hiển thị rất rõ ràng.
Đó là chữ "Hạ".
Sau vài giây im lặng, Hạ Chí Tài vô cùng phấn khích: "Là Hạ, chúng ta thắng rồi, chúng ta đã thắng thầu rồi, hahahaha, chúng ta thắng rồi, chúng ta đã thắng rồi!"
Những người còn lại trong nhà họ Hạ cũng cao hứng khua chân múa tay, cười nói trong hội trường, giống như một nhóm người điên.
"Tuyết Cầm, cháu thật tuyệt vời.
Cháu quả là cháu gái tuyệt vời của ông nội, là người hùng số một của nhà họ Hạ.
Ông sẽ tổ chức ngay đại tiệc ăn mừng vì cháu và vì cả nhà họ Hạ nữa!"
Hạ Chí Tài kích động nắm lấy hai vai Hạ Tuyết Cầm, hận không thể quỳ xuống trước đối phương, như thể đã hoàn toàn quên mất việc mình đã đánh Hạ Tuyết Cầm lúc trước.
"Cháu muốn hoàn toàn phụ trách về dự án này, ông phải chia cho cháu thêm 5% cổ phần trong công ty nữa!"
Hạ Tuyết Cầm vừa rồi bị đánh, đương nhiên bây giờ phải lấy lại phong độ rồi.
"Hahaha, không vấn đề, theo cháu, tất cả đều theo cháu hết, cháu là người hùng số một của nhà họ Hạ chúng ta!"
Hạ Chí Tài vô cùng phấn khích, sau đó hét lên với mọi người trong hội trường: "Mọi người, hôm nay là ngày vui của nhà họ Hạ chúng tôi.
Để cảm ơn mọi người đã chiếu cố trước giờ, mời cùng tôi đến sơn trang Ba Thục.
Hôm nay, Chí Tài tôi nhất định phải uống với mọi người vài ly!"
Sơn trang Ba Thục là một nhà hàng lẩu đặc biệt nổi tiếng ở Giang Bắc, lúc này Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc đang ngồi ở một cái bàn nhỏ gần góc, đun nước lẩu.
Danh sách chương