Mà bây giờ vợ anh bị người khác gạ tình, thế thì sẽ đến mức nào chứ?
Hôm nay không khiến cho nhà họ Trình tan cửa nát nhà đã là rộng lượng lắm rồi!
"Chồng à, anh mau đến xem tin tức đi.
Bên kia đột nhiên tuyên bố hủy bỏ xử phạt đối với công ty của chúng ta, đồng thời khôi phục tư cách đấu thầu cho chúng ta kìa!”
Hạ Huyền Trúc nhìn điện thoại không khỏi kích động, đồng thời tự hỏi: "Kỳ thật, tại sao bọn họ đột nhiên hủy bỏ xử phạt chúng ta nhỉ?"
Diệp Vĩnh Khang đưa một quả táo vừa gọt xong vào tay Hạ Huyền Trúc, cười nói: "Việc xử phạt công ty em là không hợp lý.
Hẳn là bên trên đã biết, điều này cho thấy cuộc đấu thầu này là công bằng và liêm chính".
"Hiện tại đừng nghĩ ngợi gì nữa, chuẩn bị tài liệu đấu thầu, cố gắng giành được dự án đi thôi!"
Kết quả xét duyệt cuối cùng của cuộc đấu thầu ngày càng gần, bất kỳ đơn vị nào tham gia đấu thầu cũng căng thẳng đến tột độ.
Hạ Huyền Trúc đã thức gần hai mươi bốn giờ không ngủ rồi, cô dành hết tâm trí để làm tài liệu đấu thầu.
Các công ty khác đều có đoàn đội, nhưng công ty xây dựng Huyền Trúc mới thành lập không lâu, hầu như tất cả các vật liệu đều do chính Hạ Huyền Trúc thiết kế, xem xét và sửa đổi.
Tóm lại, là cô tự tay làm hết.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày xét thầu, chiều nay hội trường khai mạc chật cứng người chờ kết quả cuối cùng.
"Chồng, lát nữa có kết quả, em mời anh đi ăn lẩu nhé".
Trong đại sảnh đấu thầu, Hạ Huyền Trúc nắm lấy tay Diệp Vĩnh Khang, mỉm cười.
Diệp Vĩnh Khang nhìn cô cười nói: "Thế á, tự tin vậy cơ á, đã nghĩ đến việc đi ăn mừng rồi cơ à".
Hạ Huyền Trúc lắc đầu: "Kỳ thật, em cũng không quan tâm kết quả như thế nào.
Ngay từ đầu em cũng đã không ôm hi vọng gì rồi".
"Ít nhất cũng có đến hàng trăm công ty đã vượt qua cuộc phỏng vấn cho dự án đấu thầu khu sản nghiệp lần này, cao thủ nhiều như mây.
Làm gì có cơ hội cho công ty nhỏ bé của em chứ".
"Điều em quan tâm hơn cả là quá trình.
Qua cuộc đấu thầu này, em cảm thấy mình đã tìm lại được chính mình, hơn nữa em đã cố gắng hết sức.
Dù kết quả có như nào em vẫn thấy em xứng đáng, cho nên muốn đi ăn mừng một chút".
Diệp Vĩnh Khang nghe vậy rất hài lòng, cười nói: "Được rồi, sau khi có kết quả, chúng ta cùng ăn lẩu ăn mừng đi!"
Hạ Huyền Trúc không quá để tâm đến kết quả, nhưng không phải tất cả mọi người đều như vậy.
Đặc biệt là nhà Hạ Tuyết Cầm, lúc này đang vô cùng căng thẳng.
"Tuyết Cầm, hay là cháu gọi điện cho cậu Phi xác nhận lại chút đi, ông có chút bất an".
Vì chờ đợi kết quả, Hạ Chí Tài đã bạc trắng cả tóc, trong lòng không khỏi bất an, bởi vì cái giá mà bọn họ phải trả cho lần này quá lớn.
"Gọi rồi, mãi vẫn không gọi được".
Hạ Tuyết Cầm cũng cau mày, vì lần trước ban tổ chức bất ngờ tuyên bố xóa án phạt và thông báo khôi phục lại quyền đấu thầu cho công ty xây dựng Huyền Trúc, Hạ Tuyết Cầm đã ngay lập tức gọi cho Trình Phi, sẵn sàng làm ầm lên một trận.
Hôm nay không khiến cho nhà họ Trình tan cửa nát nhà đã là rộng lượng lắm rồi!
"Chồng à, anh mau đến xem tin tức đi.
Bên kia đột nhiên tuyên bố hủy bỏ xử phạt đối với công ty của chúng ta, đồng thời khôi phục tư cách đấu thầu cho chúng ta kìa!”
Hạ Huyền Trúc nhìn điện thoại không khỏi kích động, đồng thời tự hỏi: "Kỳ thật, tại sao bọn họ đột nhiên hủy bỏ xử phạt chúng ta nhỉ?"
Diệp Vĩnh Khang đưa một quả táo vừa gọt xong vào tay Hạ Huyền Trúc, cười nói: "Việc xử phạt công ty em là không hợp lý.
Hẳn là bên trên đã biết, điều này cho thấy cuộc đấu thầu này là công bằng và liêm chính".
"Hiện tại đừng nghĩ ngợi gì nữa, chuẩn bị tài liệu đấu thầu, cố gắng giành được dự án đi thôi!"
Kết quả xét duyệt cuối cùng của cuộc đấu thầu ngày càng gần, bất kỳ đơn vị nào tham gia đấu thầu cũng căng thẳng đến tột độ.
Hạ Huyền Trúc đã thức gần hai mươi bốn giờ không ngủ rồi, cô dành hết tâm trí để làm tài liệu đấu thầu.
Các công ty khác đều có đoàn đội, nhưng công ty xây dựng Huyền Trúc mới thành lập không lâu, hầu như tất cả các vật liệu đều do chính Hạ Huyền Trúc thiết kế, xem xét và sửa đổi.
Tóm lại, là cô tự tay làm hết.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày xét thầu, chiều nay hội trường khai mạc chật cứng người chờ kết quả cuối cùng.
"Chồng, lát nữa có kết quả, em mời anh đi ăn lẩu nhé".
Trong đại sảnh đấu thầu, Hạ Huyền Trúc nắm lấy tay Diệp Vĩnh Khang, mỉm cười.
Diệp Vĩnh Khang nhìn cô cười nói: "Thế á, tự tin vậy cơ á, đã nghĩ đến việc đi ăn mừng rồi cơ à".
Hạ Huyền Trúc lắc đầu: "Kỳ thật, em cũng không quan tâm kết quả như thế nào.
Ngay từ đầu em cũng đã không ôm hi vọng gì rồi".
"Ít nhất cũng có đến hàng trăm công ty đã vượt qua cuộc phỏng vấn cho dự án đấu thầu khu sản nghiệp lần này, cao thủ nhiều như mây.
Làm gì có cơ hội cho công ty nhỏ bé của em chứ".
"Điều em quan tâm hơn cả là quá trình.
Qua cuộc đấu thầu này, em cảm thấy mình đã tìm lại được chính mình, hơn nữa em đã cố gắng hết sức.
Dù kết quả có như nào em vẫn thấy em xứng đáng, cho nên muốn đi ăn mừng một chút".
Diệp Vĩnh Khang nghe vậy rất hài lòng, cười nói: "Được rồi, sau khi có kết quả, chúng ta cùng ăn lẩu ăn mừng đi!"
Hạ Huyền Trúc không quá để tâm đến kết quả, nhưng không phải tất cả mọi người đều như vậy.
Đặc biệt là nhà Hạ Tuyết Cầm, lúc này đang vô cùng căng thẳng.
"Tuyết Cầm, hay là cháu gọi điện cho cậu Phi xác nhận lại chút đi, ông có chút bất an".
Vì chờ đợi kết quả, Hạ Chí Tài đã bạc trắng cả tóc, trong lòng không khỏi bất an, bởi vì cái giá mà bọn họ phải trả cho lần này quá lớn.
"Gọi rồi, mãi vẫn không gọi được".
Hạ Tuyết Cầm cũng cau mày, vì lần trước ban tổ chức bất ngờ tuyên bố xóa án phạt và thông báo khôi phục lại quyền đấu thầu cho công ty xây dựng Huyền Trúc, Hạ Tuyết Cầm đã ngay lập tức gọi cho Trình Phi, sẵn sàng làm ầm lên một trận.
Danh sách chương