Chương 1156

“Quân hầu, đây là ba mươi nghìn thiết vệ Thiên Hải xuất chúng nhất của chiến khu Thiên Hải chúng tôi”.

Nhậm Thiên Nguyên dẫn Diệp Vĩnh Khang đến một bục cao bên cạnh sân huấn luyện, từ trên này nhìn xuống có thể quan sát được hết cả sân huấn luyện.

“Khá lắm, cũng thú vị đấy”.

Diệp Vĩnh Khang gật đầu khen ngợi, rất hài lòng với cảnh tượng trước mắt.

Sân huấn luyện rộng lớn có ba mươi nghìn người chia thành sáu đội đang diễn tập các hạng mục huấn luyện, cả sân huấn luyện đều vang lên tiếng hét giết, uy thế lẫy lừng.

Nhậm Thiên Nguyên ở bên cạnh giới thiệu: “Thưa quân hầu, ba mươi nghìn người này chia thành sáu chiến đội, lần lượt là Gió, Hổ, Mây, Rồng, Báo, Sấm”.

“Mỗi chiến đội có năm nghìn người, độc lập nhưng cũng phụ thuộc lẫn nhau, có thể tiến hành huấn luyện họ dựa theo các trường hợp có thể xảy ra trên chiến trường”.

“Thế nên ngoài việc phải đáp ứng điều kiện cơ bản của tác chiến bình thường, mỗi chiến đội sẽ sắp xếp huấn luyện đặc biệt”.

“Chiến đội bên hướng Tây của trại huấn luyện là chiến đội Mây, nữ chiếm đa số, giỏi về ngụy trang, mai phục và ẩn náu, đa số những nhiệm vụ trinh thám và ám sát đều do các cô ấy thực hiện”.

“Phía Bắc thao trường là chiến đội Rồng, đặc điểm là sở hữu khả năng đanh thép trực diện cực mạnh, có thể đảm đương nhiệm vụ tấn công chính trong đại chiến”.

“Chiến đội bên phía Nam là…”

“Chiến đội bên phía Nam là chiến đội Báo, giỏi về đánh lén và truy kích, phụ trách trinh sát, đánh lén từ xa và truy sát trong chiến đấu. Trong cả thiết vệ Thiên Hải, chiến đội này hoạt động như một nhân viên cứu hỏa, tính cơ động rất cao”.

Không để Nhậm Thiên Nguyên nói hết câu, Diệp Vĩnh Khang đã tiếp lời: “Chiến đội bên phía Đông là chiến đội Hổ, giỏi về đánh trận địa, chiến đấu lâu dài, đánh công kiên, đóng vai trò nòng cốt trong chiến đấu”.

“Hai chiến đội hai bên vòng ngoài thao trường lần lượt là chiến đội Gió và chiến đội Sấm, là sát thủ trong chiến đấu”.

“Chủ yếu chịu trách nhiệm về các nhiệm vụ tác chiến không chính quy như đánh lén, chém đầu…, lực sát thương và sức tấn công cực mạnh, đồng thời tố chất tổng hợp của từng người lính cũng cao nhất trong số sáu đội này”.

Nhậm Thiên Nguyên nghe xong cũng trợn mắt há mồm, sửng sốt hồi lâu mới hoàn hồn lại, khó hiểu hỏi: “Thưa quân hầu, sáu chiến đội này là bí mật nội bộ của chúng tôi”.

“Thậm chí ngay cả lúc báo cáo cũng không có nhiều tư liệu chi tiết, cấp trên chỉ biết bên trong này có ba mươi nghìn thiết vệ Thiên Hải”.

“Nhưng chắc chắn không biết ba mươi nghìn thiết hải này lại chia thành sáu đội và đặc điểm riêng biệt của mỗi chiến đội”.

“Những điều này đều là bí mật của chiến khu Thiên Hải, xin hỏi sao quân hầu lại biết? Lẽ nào chúng tôi đã tiết lộ bí mật?”

Diệp Vĩnh Khang lắc đầu nói: “Ông đừng lo lắng, công tác bảo mật của các ông rất tốt, không bị lộ ra ngoài”.

“Thế quân hầu…”

Nhậm Thiên Nguyên rất khó hiểu, sao đối phương lại biết rõ tường tận về những bí mật tuyệt đối mà ngay cả cấp trên cũng không biết thế này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện