Qua Noel là tết dương lịch, thế nhưng đối với người phương đông thì tết dương lịch không quan trọng bằng tết cổ truyền, vì thế mà nó trôi qua nhẹ nhàng.
Đến giữa tháng hai, tết truyền thống đến gần, nhà nhà đã bắt đầu trang trí, sắm sửa cho gia đình mình, các doanh nghiệp, công ty bắt đầu cho nghỉ, mọi người trong kí túc xá cũng lần lượt về nhà đoàn tụ cùng gia đình, Hari cũng thu xếp ba lô, trở về ngôi nhà cũ của mình.
Hari về lại ngôi nhà cũ của mình và quét dọn sạch sẽ, căn nhà một thời gian dài không có người ở nên có chút bám bụi rồi. Năm nay cô được lãnh cả tiền lương và tiền thưởng của YG lẫn nhà hàng Mr Kim, nên thu nhập có thể nói là khả quan, Hari dựa theo trí nhớ của mình, bắt đầu mua đồ về trang trí nhà cửa, cũng mua nhan, đèn và đồ cúng thịnh soạn hơn hẳn, bản thân cô cũng tự thưởng cho mình bằng cách ra khu đại hạ giá mua về ba bộ đồ tết.
Đêm giao thừa, hàng xóm xung quanh cũng sang tặng Hari mấy thứ như bánh gạo hay rượu Soju, đương nhiên không phải để uống, mà là để cúng trên bàn thờ. Hôm đó Hari mặc đồ mới, tự tay làm một bữa ăn thật thịnh soạn, dọn ra nhà chính, bắt đầu bật ti vi xem chương trình đón năm mới. –
Hari đưa mắt ra cửa sổ, ngước mắt nhìn lên trời, tuy là ở thành phố đèn điện quá nhiều khiến cho những ngôi sao không hiện rõ, thế nhưng vẫn có những ngôi sao bất chấp tất cả mà tỏa sáng. Ngoài trời không khí vẫn rất lạnh, bên nhà đối diện truyền ra những âm thanh vui vẻ cười đùa, Hari có thể nhìn thấy nhiều người đi ra đi vô, đó là nhà của hai vợ chồng giáo sư già, con của hai người đều đã thành gia và ra ngoài sống riêng. Có vẻ như hôm nay họ đều về nhà cùng đón tết bên cha mẹ. Ánh mắt Hari khẽ ảm đạm, đưa tay bật to âm lượng ti vi lên, trong nhà cũng vang lên tiếng ồn ào của chương trình đón giao thừa, trông sinh động hơn hẳn.
Đang cảm thấy tủi thân thì tiếng chuông vang lên, Hari ra mở cửa, người đứng ngoài là Yang Huyn Suk, người cậu trên danh nghĩa của cô. Ông mang rất nhiều quà cáp và một bộ Hanbok màu hồng phấn mới toanh sau đó ở lại dùng bữa tối với Hari luôn. Yang Huyn Suk tới nay vẫn chưa kết hôn nên không cần về nhà sớm vào ngày này, dù sao thì trên thực tế, trên đời này hai người cũng chỉ có nhau là người thân thôi.
Hai người vừa dùng bữa tối vừa nói chuyện phím với nhau,Yang Huyn Suk hỏi thăm Hari về tình trạng cuộc sống gần đây cũng như việc ở chung với 5 người Big Bang. Ăn xong bữa tối thì Yang Huyn Suk ở lại với hari đến tận 11 giờ hơn mới về, trước khi về, ông hẹn sáng hôm sau sẽ đón Hari đi tảo mộ cha mẹ cùng với ông ngoại.
Hari tiễn ông ra khỏi cửa, trước khi ra về, Yang Huyn Suk đột nhiên quay đầu lại, đưa tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, Hari có thể cảm thấy được ánh mắt ông nhìn cô cũng giống như ánh mắt mà cha cô nhìn cô trước đây vậy, ông nói:
“Nếu như có bất kì khó khăn hay ủy khuất nào, hãy nói với ta. Ta là cậu của con, Hari à.” – Ông đã được nghe nhân viên nói về xung đột của Big Bang với Min Hee Kyung trước đây, ông biết con bé vẫn chưa thể chấp nhận một người cậu như ông, ông cũng hiểu điều đó khi đọc kết quả điều tra về cuộc sống 3 năm qua của con bé. Nó đã phải chịu ủy khuất nhiều khi ở lại nhà người cô họ, cùng với quá trình tự lực cánh sinh, điều đó thật sự là không dễ dàng, con bé có thể được như hôm nay, nó đã phải chịu đựng quá nhiều.
Hari bất giác chìm vào ánh mắt đầy trìu mến của Yang Huyn Suk một cái, sau đó gật đầu, nhìn ông mỉm cười hài lòng và đi ra xe. Cô đứng bên cửa một lúc, nhìn xa Yang Huyn Suk khuất sau con hẻm.
Hôm nay việc Yang Huyn Suk đến quả thật là một bất ngờ dành cho Hari, tuy cô đối với ông vẫn còn xa lạ, thế nhưng vào năm mới mà có người bên cạnh dùng bữa với mình thì thật không sai, trong lòng cô thật sự biết ơn ông.
Cô mỉm cười, quay đầu đóng cửa lại, vừa vào phòng thì điện thoại bắt đầu vang lên, Hari lấy ra nhìn, là tin nhắn chúc mừng năm mới của mọi người, trong đó có cả Big Bang, Dennis, ông chủ và nhân viên nhà hàng Mr Kim cùng một số người quen trong YG, tiếng đốt pháo hoa vang lên trong tivi, Hari chăm chú nhìn ngắm những chùm sáng xinh đẹp như phép thuật trong những bộ phim ma pháp, mỉm cười nói:
“Chúc mừng năm mới, năm nay cũng theo dõi con nhé! Cha mẹ!”
Hari vui vẻ ngồi trên sô pha, soạn tin nhắn chúc mừng cho từng người một, tiếng TV trong phòng khách vẫn vang vọng, những tiếng trò chuyện, cười đùa trong nhà hàng xóm vẫn vương bên tai. –
—
Qua năm mới, mọi người bắt đầu làm việc lại bình thường, đối với những người phương đông, cái tết quan trọng là tết âm lịch, vì vậy mọi người cũng nhanh chóng lấy lại nhịp điệu của mình, hòa mình vào dòng chảy nhộn nhịp của xã hội.
Đối với Hari, cô đã bắt đầu tìm được hứng thú của mình, tài chính. Hari bắt đầu xem các tài liệu về tài chính, các báo cáo tài chính, tình hình tài chính, cổ phiếu của các công ty và đặc biệt là tình hình tại phố Wall, phố tài chính của Mỹ.
Bởi vậy mỗi tối, sau khi ăn cơm xong, Hari chăm chỉ ngồi trước ti vi, xem bản tin tài chính, điều này khiến cho mấy ngày nay, trong đầu các thành viên Big Bang đều là những con số, chỉ có Seung Ri maknae là hứng thú, nhưng theo Hari thấy thì anh chỉ thích thú khi người ta đọc lên tài sản của một ai đó mà thôi.
Hari ngồi đằng xa, chăm chỉ nhìn quyển sách tiếng Nhật sơ cấp mà cô photo ra, photo thì rẻ hơn mua sách gốc, thỉnh thoảng lại liếc về phía Kwon Ji Yong đang quay chụp [This Love] ở đằng kia. Thấy Kwon Ji Yong đi lại, Hari lập tức buông quyển sách xuống, từ cái balo khổng lồ của mình lấy mấy chai nước khoáng cùng một cái quạt tay ra, chai nước khoáng thì đưa cho anh, còn cô cầm cái quạt ra sức quạt lấy quạt để.
Kwon Ji Yong uống một ngụm nước, sau đó quay sang Hari hỏi: “Thấy bài hát này thế nào?”
“Cũng hay. Bài này là anh viết cho Kim Jin A à? Cái khúc J à, J à ấy!”
“Ừ.” – Kwon Ji Yong cúi đầu, đây là bài hát mà anh đã viết sau cái hôm nhìn thấy Kim Jin A và bạn trai ở dưới lầu ngày hôm đó.
“Anh ngu thật đấy!” – Hari mặt không đỏ, tim không đập mạnh, bình tĩnh phán một câu. Kwon Ji Yong đang uống nước cũng bị sặc một cái. –
“Em cứ tưởng là trong quá trình bị lừa dối của anh sẽ đầy ngọt ngào lắm, nên anh mới không nỡ nhiều như vậy, nào ngờ anh bị ngược tới ngược lui, thế nhưng vẫn cứ bám lấy, chẳng lẽ…”
Hari dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Kwon Ji Yong từ trên xuống dưới, trong đôi mắt long lanh đầy vẻ “ngộ ra gì đó”, sau đó chần chừ hỏi: “Chẳng lẽ, thật ra anh là M (người thích bị ngược đãi, thường dùng với ý nghĩa tình dục).”
Cốc.
Kwon Ji Yong lập tức cốc lên đầu Hari một cái, sau đó một tay kéo cô về phía mình, một tay nhéo lấy cái mũi của Hari: “Heo con, em vừa mới nói gì, ai là M hả? Em học mấy cái thứ tầm bậy này ở đâu?”
—
Tác giả: Tuần này và tuần sau là Trà thi HK, nên việc đăng chương đôi khi sẽ có gián đoạn. Vì có xen kẽ lễ nên Trà cũng sẽ cố đăng thường xuyên.
Đến giữa tháng hai, tết truyền thống đến gần, nhà nhà đã bắt đầu trang trí, sắm sửa cho gia đình mình, các doanh nghiệp, công ty bắt đầu cho nghỉ, mọi người trong kí túc xá cũng lần lượt về nhà đoàn tụ cùng gia đình, Hari cũng thu xếp ba lô, trở về ngôi nhà cũ của mình.
Hari về lại ngôi nhà cũ của mình và quét dọn sạch sẽ, căn nhà một thời gian dài không có người ở nên có chút bám bụi rồi. Năm nay cô được lãnh cả tiền lương và tiền thưởng của YG lẫn nhà hàng Mr Kim, nên thu nhập có thể nói là khả quan, Hari dựa theo trí nhớ của mình, bắt đầu mua đồ về trang trí nhà cửa, cũng mua nhan, đèn và đồ cúng thịnh soạn hơn hẳn, bản thân cô cũng tự thưởng cho mình bằng cách ra khu đại hạ giá mua về ba bộ đồ tết.
Đêm giao thừa, hàng xóm xung quanh cũng sang tặng Hari mấy thứ như bánh gạo hay rượu Soju, đương nhiên không phải để uống, mà là để cúng trên bàn thờ. Hôm đó Hari mặc đồ mới, tự tay làm một bữa ăn thật thịnh soạn, dọn ra nhà chính, bắt đầu bật ti vi xem chương trình đón năm mới. –
Hari đưa mắt ra cửa sổ, ngước mắt nhìn lên trời, tuy là ở thành phố đèn điện quá nhiều khiến cho những ngôi sao không hiện rõ, thế nhưng vẫn có những ngôi sao bất chấp tất cả mà tỏa sáng. Ngoài trời không khí vẫn rất lạnh, bên nhà đối diện truyền ra những âm thanh vui vẻ cười đùa, Hari có thể nhìn thấy nhiều người đi ra đi vô, đó là nhà của hai vợ chồng giáo sư già, con của hai người đều đã thành gia và ra ngoài sống riêng. Có vẻ như hôm nay họ đều về nhà cùng đón tết bên cha mẹ. Ánh mắt Hari khẽ ảm đạm, đưa tay bật to âm lượng ti vi lên, trong nhà cũng vang lên tiếng ồn ào của chương trình đón giao thừa, trông sinh động hơn hẳn.
Đang cảm thấy tủi thân thì tiếng chuông vang lên, Hari ra mở cửa, người đứng ngoài là Yang Huyn Suk, người cậu trên danh nghĩa của cô. Ông mang rất nhiều quà cáp và một bộ Hanbok màu hồng phấn mới toanh sau đó ở lại dùng bữa tối với Hari luôn. Yang Huyn Suk tới nay vẫn chưa kết hôn nên không cần về nhà sớm vào ngày này, dù sao thì trên thực tế, trên đời này hai người cũng chỉ có nhau là người thân thôi.
Hai người vừa dùng bữa tối vừa nói chuyện phím với nhau,Yang Huyn Suk hỏi thăm Hari về tình trạng cuộc sống gần đây cũng như việc ở chung với 5 người Big Bang. Ăn xong bữa tối thì Yang Huyn Suk ở lại với hari đến tận 11 giờ hơn mới về, trước khi về, ông hẹn sáng hôm sau sẽ đón Hari đi tảo mộ cha mẹ cùng với ông ngoại.
Hari tiễn ông ra khỏi cửa, trước khi ra về, Yang Huyn Suk đột nhiên quay đầu lại, đưa tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, Hari có thể cảm thấy được ánh mắt ông nhìn cô cũng giống như ánh mắt mà cha cô nhìn cô trước đây vậy, ông nói:
“Nếu như có bất kì khó khăn hay ủy khuất nào, hãy nói với ta. Ta là cậu của con, Hari à.” – Ông đã được nghe nhân viên nói về xung đột của Big Bang với Min Hee Kyung trước đây, ông biết con bé vẫn chưa thể chấp nhận một người cậu như ông, ông cũng hiểu điều đó khi đọc kết quả điều tra về cuộc sống 3 năm qua của con bé. Nó đã phải chịu ủy khuất nhiều khi ở lại nhà người cô họ, cùng với quá trình tự lực cánh sinh, điều đó thật sự là không dễ dàng, con bé có thể được như hôm nay, nó đã phải chịu đựng quá nhiều.
Hari bất giác chìm vào ánh mắt đầy trìu mến của Yang Huyn Suk một cái, sau đó gật đầu, nhìn ông mỉm cười hài lòng và đi ra xe. Cô đứng bên cửa một lúc, nhìn xa Yang Huyn Suk khuất sau con hẻm.
Hôm nay việc Yang Huyn Suk đến quả thật là một bất ngờ dành cho Hari, tuy cô đối với ông vẫn còn xa lạ, thế nhưng vào năm mới mà có người bên cạnh dùng bữa với mình thì thật không sai, trong lòng cô thật sự biết ơn ông.
Cô mỉm cười, quay đầu đóng cửa lại, vừa vào phòng thì điện thoại bắt đầu vang lên, Hari lấy ra nhìn, là tin nhắn chúc mừng năm mới của mọi người, trong đó có cả Big Bang, Dennis, ông chủ và nhân viên nhà hàng Mr Kim cùng một số người quen trong YG, tiếng đốt pháo hoa vang lên trong tivi, Hari chăm chú nhìn ngắm những chùm sáng xinh đẹp như phép thuật trong những bộ phim ma pháp, mỉm cười nói:
“Chúc mừng năm mới, năm nay cũng theo dõi con nhé! Cha mẹ!”
Hari vui vẻ ngồi trên sô pha, soạn tin nhắn chúc mừng cho từng người một, tiếng TV trong phòng khách vẫn vang vọng, những tiếng trò chuyện, cười đùa trong nhà hàng xóm vẫn vương bên tai. –
—
Qua năm mới, mọi người bắt đầu làm việc lại bình thường, đối với những người phương đông, cái tết quan trọng là tết âm lịch, vì vậy mọi người cũng nhanh chóng lấy lại nhịp điệu của mình, hòa mình vào dòng chảy nhộn nhịp của xã hội.
Đối với Hari, cô đã bắt đầu tìm được hứng thú của mình, tài chính. Hari bắt đầu xem các tài liệu về tài chính, các báo cáo tài chính, tình hình tài chính, cổ phiếu của các công ty và đặc biệt là tình hình tại phố Wall, phố tài chính của Mỹ.
Bởi vậy mỗi tối, sau khi ăn cơm xong, Hari chăm chỉ ngồi trước ti vi, xem bản tin tài chính, điều này khiến cho mấy ngày nay, trong đầu các thành viên Big Bang đều là những con số, chỉ có Seung Ri maknae là hứng thú, nhưng theo Hari thấy thì anh chỉ thích thú khi người ta đọc lên tài sản của một ai đó mà thôi.
Hari ngồi đằng xa, chăm chỉ nhìn quyển sách tiếng Nhật sơ cấp mà cô photo ra, photo thì rẻ hơn mua sách gốc, thỉnh thoảng lại liếc về phía Kwon Ji Yong đang quay chụp [This Love] ở đằng kia. Thấy Kwon Ji Yong đi lại, Hari lập tức buông quyển sách xuống, từ cái balo khổng lồ của mình lấy mấy chai nước khoáng cùng một cái quạt tay ra, chai nước khoáng thì đưa cho anh, còn cô cầm cái quạt ra sức quạt lấy quạt để.
Kwon Ji Yong uống một ngụm nước, sau đó quay sang Hari hỏi: “Thấy bài hát này thế nào?”
“Cũng hay. Bài này là anh viết cho Kim Jin A à? Cái khúc J à, J à ấy!”
“Ừ.” – Kwon Ji Yong cúi đầu, đây là bài hát mà anh đã viết sau cái hôm nhìn thấy Kim Jin A và bạn trai ở dưới lầu ngày hôm đó.
“Anh ngu thật đấy!” – Hari mặt không đỏ, tim không đập mạnh, bình tĩnh phán một câu. Kwon Ji Yong đang uống nước cũng bị sặc một cái. –
“Em cứ tưởng là trong quá trình bị lừa dối của anh sẽ đầy ngọt ngào lắm, nên anh mới không nỡ nhiều như vậy, nào ngờ anh bị ngược tới ngược lui, thế nhưng vẫn cứ bám lấy, chẳng lẽ…”
Hari dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Kwon Ji Yong từ trên xuống dưới, trong đôi mắt long lanh đầy vẻ “ngộ ra gì đó”, sau đó chần chừ hỏi: “Chẳng lẽ, thật ra anh là M (người thích bị ngược đãi, thường dùng với ý nghĩa tình dục).”
Cốc.
Kwon Ji Yong lập tức cốc lên đầu Hari một cái, sau đó một tay kéo cô về phía mình, một tay nhéo lấy cái mũi của Hari: “Heo con, em vừa mới nói gì, ai là M hả? Em học mấy cái thứ tầm bậy này ở đâu?”
—
Tác giả: Tuần này và tuần sau là Trà thi HK, nên việc đăng chương đôi khi sẽ có gián đoạn. Vì có xen kẽ lễ nên Trà cũng sẽ cố đăng thường xuyên.
Danh sách chương