“Tại sao…” Ánh mắt Thẩm Tu Lâm đông lại, sắc mặt có chút tự giễu “Ta cũng muốn biết tại sao, ta tự hỏi chưa bao giờ có lỗi với hắn, hết thảy mọi thứ tốt đều luôn nghĩ tới hắn, nhưng đáng tiếc, lòng người không biết đủ. Tại sao ư, ta cũng chỉ có thể nói, dường như từ đầu tới cuối, hắn chưa bao giờ chân chính yêu ta.”
Đông Phương Hiển không biết nên nói cái gì cho phải.
Thẩm Tu Lâm chậm rãi rũ mắt “Khiến Đông Phương chê cười rồi. Nhưng mà ta hiện tại lại hiểu rõ từ lâu, đương nhiên sẽ không bị hắn lừa gạt, từ khi ta trọng sinh tới nay, hắn từng xuất hiện ba lần. Lần thứ nhất, muốn bôi xấu Thẩm gia thể diện, khiến ta cùng hắn tham gia tiệc tối sinh nhật một nữ tử của đại gia tộc khác. Lần thứ hai, vì cha ta động thủ với gia tộc của hắn, hắn hưng binh vấn tội. Lần thứ ba, chính là lúc nãy, ta ước chừng hắn là muốn biết Thẩm gia ta sẽ ra tay tới trình độ, cùng với lý do tuyên chiến với bọn họ.”
Đông Phương Hiển nhìn Thẩm Tu Lâm trước mắt lộ hết ra vẻ cô đơn, chẳng hiểu vì sao trong lòng có chút không thoải mái, y lẩm bẩm “Ngươi không cần khổ sở vì kẻ không đáng.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu lên, sau đó khẽ mỉm cười một cái “Đông Phương nói đúng lắm, những kẻ không đáng, xác thực không cần phải khổ sở.”
Ánh mắt Thẩm Tu Lâm có lẽ quá mức mãnh liệt, nóng bỏng, Đông Phương Hiển không nhịn được tránh đi.
Thẩm Tu Lâm cười “Đông Phương, ta có việc ra ngoài, ngươi ở trong nhà nghỉ ngơi thật tốt, đợi một chút ta phái người giúp việc tới đây, Đông Phương không cần phiền não vì việc vặt.”
Đông Phương Hiển khẽ gật đầu.
Thẩm Tu Lâm không ở lại nữa, rời đi.
Đông Phương Hiển nhìn cửa lớn khép lại, kinh ngạc có chút xuất thần.
Sau khi Thẩm Tu Lâm ra khỏi nhà, hắn trực tiếp đi công ty, hắn phải gặp baba hắn một lần.
Thẩm thị tập đoàn khai chiến với Lãnh thị tập đoàn, trong thành phố này hiện tại đã không ai không biết, không người không hiểu.
Cổ phiếu của hai phe tập đoàn mỗi ngày đều hạ xuống rất nhanh.
Thẩm thị tập đoàn nội bộ đã có rất nhiều người khuyên qua, nói là hai đại tập đoàn không thích hợp khai chiến, oan gia nên cởi, không nên buộc.
Nhưng mà, có Thẩm lão gia lên tiếng, tổng tài Thẩm thị dốc hết sức, cho nên mấy thanh âm phản đối đều bị ép xuống toàn bộ.
Theo như cách nói của Thẩm Hoa Phong, tiền chính là sắp không đáng giá nữa rồi, trước khi mất hết giá trị, liền sử dụng tận gốc đi.
Thẩm Tu Lâm đến, cùng Thẩm Hoa Phong thương nghị kế hoạch hành động tiếp theo, nói ra những gì mình đạt được cùng với kế hoạch nông nghiệp.
Thẩm Hoa Phong lúc này nhảy lên, kích động nói “Con nói thật chứ? 50km diện tích trồng trọt?”
“Vâng, có thể trồng lương thực, trồng cây ăn quả cùng với chăn nuôi động vật.”
Trái tim Thẩm Hoa Phong đập thình thịch, những ngày gần đây, Thẩm gia toàn gia bọn họ mỗi ngày đều phải hoàn thành một việc, chính là xem một bộ phim mạt thế.
Dương Phân cùng Hứa Du Nhiên hai người đều hết chỗ nói rồi, thực sự không hiểu mấy người đàn ông nhà mình làm sao sẽ thích mấy đồ vật máu tanh như thế, hơn nữa còn buộc các nàng xem. Các nàng xem hoàn toàn không thích thú gì a.
“Con đều chuẩn bị lương thực hạt giống, còn động vật thì sao?”
“Động vật con dự định đi một chuyến trại chăn nuôi, nhưng tốt nhẫn vẫn nên tìm chủ nhân cho không gian, như vậy mọi thứ cũng không cần đến con tự mình làm.”
“Con nói đúng.” Thẩm Hoa Phong trầm ngâm gật đầu “Chỗ ba có người. Hắn sở thích chính là nông nghiệp, hơn nữa, không cần lo lắng mức độ trung thành của hắn.”
“Ai?” Thẩm Tu Lâm lập tức hỏi
“Lâm Thuyết.”
“Lâm Thuyết?” Thẩm Tu Lâm nhíu mày “Hắn là ai?”
“Là con trai của Lâm Phùng Kim. Từ nhỏ đã mang bệnh, là nhà chúng ta ra tiền giúp hắn trị bệnh, hao tốn không ít, cũng có khoảng mấy triệu. Đứa bé kia sau khi lớn lên luôn có tâm muốn rèn luyện, thường thường ở nông thôn giúp đỡ người ta làm nông, sau đó yêu thích luôn. Tính cách đứa bé kia ba hiểu, hơn nữa đoạn thời gian này ba cũng đã điều tra rõ ràng hết những người có thể dùng, đứa bé kia rất được.”
Thẩm Tu Lâm rốt cuộc khẽ gật đầu “Nhưng mà cũng phải xem tinh thần lực của hắn có thích hợp hay không.”
“Được.” Thẩm Hoa Phong lúc này gật đầu “Đúng rồi, Đông Phương tiên sinh con nhắc tới…”
Thẩm Tu Lâm bình tĩnh nói “Chỉ có thể kết giao, không thể kết thù, hắn rất mạnh.”
Thẩm Hoa Phong gật đầu “Được, ba biết rồi, nếu con cùng hắn bây giờ là bằng hữu, như vậy có thể mời hắn về nhà chúng ta một chút, mọi người gặp một lần, liên hệ tình cảm.”
Thẩm Tu Lâm đồng ý.
Sau một hồi nói chuyện, Thẩm Tu Lâm dự định tạm biệt.
Khi đối phương xoay người, Thẩm Hoa Phong đột nhiên gọi lại “Chờ đã.”
Thẩm Tu Lâm quay đầu “Sao vậy ba? Còn có việc?”
Thẩm Hoa Phong chần chừ một chút, sau đó mới nói “Mấy ngày nay hài tử Lãnh gia kia vẫn luôn tìm con…”
Thẩm Tu Lâm khinh bỉ hừ một tiếng “Đúng vậy, con đã gặp hắn, ngay tại biệt thự phía đông ngoại thành của con.”
Ánh mắt Thẩm Hoa Phong nghiêm trọng “Hắn tìm đến?”
“Không, con đi về đó, bất ngờ bị hắn nhìn thấy.”
Thẩm Hoa Phong nhấp miệng “Hài tử kia… Trước đây ba chỉ muốn nói, tâm cơ thâm trầm, không đơn giản, chỉ là con đối với hắn để bụng, ba cũng không tiện nhiều lời.”
“Là con nhận thức không rõ.” Thẩm Tu Lâm chậm rãi nói.
Thẩm Hoa Phong cười cười “Không có chuyện gì, người trẻ tuổi mà, luôn có thời điểm như vậy, ba của con hiện tại cũng có lúc nhận thức mơ hồ đấy.”
“Công ty?” Thẩm Tu Lâm nhíu mày.
Thẩm Hoa Phong khẽ gật đầu “Không có chuyện gì lớn. Ba con còn có thể xử lý, con tự lo cho chính mình là tốt rồi.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy cũng không hỏi thêm nữa “Con đi đây.”
“Được, ba chỉ là muốn nhắc nhở con một chút chuyện của hài tử kia, cần hiểu rõ hết thảy.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy nhàn nhạt nói “Ba, ba yên tâm, nhận thức không rõ cũng chỉ có một lần, nếu còn tiếp tục, thật sự quá kém đi.”
“Ha.” Thẩm Hoa Phong cười, phất tay đuổi đuổi “Được rồi, con đi đi.”
Thẩm Tu Lâm gật đầu, quay người rời đi.
Cửa phòng làm việc khép lại, Thẩm Hoa Phong khẽ thở dài, con trai kỳ thực so với bọn họ đều trọng tình nghĩa nhiều lắm, huống chi, đây vẫn là người nó yêu nhiều năm.
Trong lòng, nhất định rất khó chịu…
Nhưng mà, đau đớn do chuyện này tạo này chỉ có thể theo thời gian mà phai nhạt đi. Hoặc là, xuất hiện một người khác…
Đông Phương Hiển không biết nên nói cái gì cho phải.
Thẩm Tu Lâm chậm rãi rũ mắt “Khiến Đông Phương chê cười rồi. Nhưng mà ta hiện tại lại hiểu rõ từ lâu, đương nhiên sẽ không bị hắn lừa gạt, từ khi ta trọng sinh tới nay, hắn từng xuất hiện ba lần. Lần thứ nhất, muốn bôi xấu Thẩm gia thể diện, khiến ta cùng hắn tham gia tiệc tối sinh nhật một nữ tử của đại gia tộc khác. Lần thứ hai, vì cha ta động thủ với gia tộc của hắn, hắn hưng binh vấn tội. Lần thứ ba, chính là lúc nãy, ta ước chừng hắn là muốn biết Thẩm gia ta sẽ ra tay tới trình độ, cùng với lý do tuyên chiến với bọn họ.”
Đông Phương Hiển nhìn Thẩm Tu Lâm trước mắt lộ hết ra vẻ cô đơn, chẳng hiểu vì sao trong lòng có chút không thoải mái, y lẩm bẩm “Ngươi không cần khổ sở vì kẻ không đáng.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu lên, sau đó khẽ mỉm cười một cái “Đông Phương nói đúng lắm, những kẻ không đáng, xác thực không cần phải khổ sở.”
Ánh mắt Thẩm Tu Lâm có lẽ quá mức mãnh liệt, nóng bỏng, Đông Phương Hiển không nhịn được tránh đi.
Thẩm Tu Lâm cười “Đông Phương, ta có việc ra ngoài, ngươi ở trong nhà nghỉ ngơi thật tốt, đợi một chút ta phái người giúp việc tới đây, Đông Phương không cần phiền não vì việc vặt.”
Đông Phương Hiển khẽ gật đầu.
Thẩm Tu Lâm không ở lại nữa, rời đi.
Đông Phương Hiển nhìn cửa lớn khép lại, kinh ngạc có chút xuất thần.
Sau khi Thẩm Tu Lâm ra khỏi nhà, hắn trực tiếp đi công ty, hắn phải gặp baba hắn một lần.
Thẩm thị tập đoàn khai chiến với Lãnh thị tập đoàn, trong thành phố này hiện tại đã không ai không biết, không người không hiểu.
Cổ phiếu của hai phe tập đoàn mỗi ngày đều hạ xuống rất nhanh.
Thẩm thị tập đoàn nội bộ đã có rất nhiều người khuyên qua, nói là hai đại tập đoàn không thích hợp khai chiến, oan gia nên cởi, không nên buộc.
Nhưng mà, có Thẩm lão gia lên tiếng, tổng tài Thẩm thị dốc hết sức, cho nên mấy thanh âm phản đối đều bị ép xuống toàn bộ.
Theo như cách nói của Thẩm Hoa Phong, tiền chính là sắp không đáng giá nữa rồi, trước khi mất hết giá trị, liền sử dụng tận gốc đi.
Thẩm Tu Lâm đến, cùng Thẩm Hoa Phong thương nghị kế hoạch hành động tiếp theo, nói ra những gì mình đạt được cùng với kế hoạch nông nghiệp.
Thẩm Hoa Phong lúc này nhảy lên, kích động nói “Con nói thật chứ? 50km diện tích trồng trọt?”
“Vâng, có thể trồng lương thực, trồng cây ăn quả cùng với chăn nuôi động vật.”
Trái tim Thẩm Hoa Phong đập thình thịch, những ngày gần đây, Thẩm gia toàn gia bọn họ mỗi ngày đều phải hoàn thành một việc, chính là xem một bộ phim mạt thế.
Dương Phân cùng Hứa Du Nhiên hai người đều hết chỗ nói rồi, thực sự không hiểu mấy người đàn ông nhà mình làm sao sẽ thích mấy đồ vật máu tanh như thế, hơn nữa còn buộc các nàng xem. Các nàng xem hoàn toàn không thích thú gì a.
“Con đều chuẩn bị lương thực hạt giống, còn động vật thì sao?”
“Động vật con dự định đi một chuyến trại chăn nuôi, nhưng tốt nhẫn vẫn nên tìm chủ nhân cho không gian, như vậy mọi thứ cũng không cần đến con tự mình làm.”
“Con nói đúng.” Thẩm Hoa Phong trầm ngâm gật đầu “Chỗ ba có người. Hắn sở thích chính là nông nghiệp, hơn nữa, không cần lo lắng mức độ trung thành của hắn.”
“Ai?” Thẩm Tu Lâm lập tức hỏi
“Lâm Thuyết.”
“Lâm Thuyết?” Thẩm Tu Lâm nhíu mày “Hắn là ai?”
“Là con trai của Lâm Phùng Kim. Từ nhỏ đã mang bệnh, là nhà chúng ta ra tiền giúp hắn trị bệnh, hao tốn không ít, cũng có khoảng mấy triệu. Đứa bé kia sau khi lớn lên luôn có tâm muốn rèn luyện, thường thường ở nông thôn giúp đỡ người ta làm nông, sau đó yêu thích luôn. Tính cách đứa bé kia ba hiểu, hơn nữa đoạn thời gian này ba cũng đã điều tra rõ ràng hết những người có thể dùng, đứa bé kia rất được.”
Thẩm Tu Lâm rốt cuộc khẽ gật đầu “Nhưng mà cũng phải xem tinh thần lực của hắn có thích hợp hay không.”
“Được.” Thẩm Hoa Phong lúc này gật đầu “Đúng rồi, Đông Phương tiên sinh con nhắc tới…”
Thẩm Tu Lâm bình tĩnh nói “Chỉ có thể kết giao, không thể kết thù, hắn rất mạnh.”
Thẩm Hoa Phong gật đầu “Được, ba biết rồi, nếu con cùng hắn bây giờ là bằng hữu, như vậy có thể mời hắn về nhà chúng ta một chút, mọi người gặp một lần, liên hệ tình cảm.”
Thẩm Tu Lâm đồng ý.
Sau một hồi nói chuyện, Thẩm Tu Lâm dự định tạm biệt.
Khi đối phương xoay người, Thẩm Hoa Phong đột nhiên gọi lại “Chờ đã.”
Thẩm Tu Lâm quay đầu “Sao vậy ba? Còn có việc?”
Thẩm Hoa Phong chần chừ một chút, sau đó mới nói “Mấy ngày nay hài tử Lãnh gia kia vẫn luôn tìm con…”
Thẩm Tu Lâm khinh bỉ hừ một tiếng “Đúng vậy, con đã gặp hắn, ngay tại biệt thự phía đông ngoại thành của con.”
Ánh mắt Thẩm Hoa Phong nghiêm trọng “Hắn tìm đến?”
“Không, con đi về đó, bất ngờ bị hắn nhìn thấy.”
Thẩm Hoa Phong nhấp miệng “Hài tử kia… Trước đây ba chỉ muốn nói, tâm cơ thâm trầm, không đơn giản, chỉ là con đối với hắn để bụng, ba cũng không tiện nhiều lời.”
“Là con nhận thức không rõ.” Thẩm Tu Lâm chậm rãi nói.
Thẩm Hoa Phong cười cười “Không có chuyện gì, người trẻ tuổi mà, luôn có thời điểm như vậy, ba của con hiện tại cũng có lúc nhận thức mơ hồ đấy.”
“Công ty?” Thẩm Tu Lâm nhíu mày.
Thẩm Hoa Phong khẽ gật đầu “Không có chuyện gì lớn. Ba con còn có thể xử lý, con tự lo cho chính mình là tốt rồi.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy cũng không hỏi thêm nữa “Con đi đây.”
“Được, ba chỉ là muốn nhắc nhở con một chút chuyện của hài tử kia, cần hiểu rõ hết thảy.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy nhàn nhạt nói “Ba, ba yên tâm, nhận thức không rõ cũng chỉ có một lần, nếu còn tiếp tục, thật sự quá kém đi.”
“Ha.” Thẩm Hoa Phong cười, phất tay đuổi đuổi “Được rồi, con đi đi.”
Thẩm Tu Lâm gật đầu, quay người rời đi.
Cửa phòng làm việc khép lại, Thẩm Hoa Phong khẽ thở dài, con trai kỳ thực so với bọn họ đều trọng tình nghĩa nhiều lắm, huống chi, đây vẫn là người nó yêu nhiều năm.
Trong lòng, nhất định rất khó chịu…
Nhưng mà, đau đớn do chuyện này tạo này chỉ có thể theo thời gian mà phai nhạt đi. Hoặc là, xuất hiện một người khác…
Danh sách chương