Tìm xong khách sạn, sau đó hai người đi ăn cơm.
Đợi đến khi hai người ăn xong thì người mà họ đang đợi cuối cùng cũng tới.
Là một nam trung niên hơn bốn mươi tuổi, nếu là người do Thẩm gia lão gia tự mình phái tới, tự nhiên là chuyên gia phương diện này.
Người này tên là Ngô Khánh Liễm.
Ngô Khánh Liễm tính cách thận trọng, hơn nữa lại không nhiều lời, đối với Thẩm Tu Lâm rất cung kính.
Thẩm Tu Lâm nói với Ngô Khánh Liễm những thứ mình cần, sau đó nói chuyện một lúc, đối phương lập tức có kế hoạch.
Lúc này Thẩm Tu Lâm xoay qua, vốn muốn hỏi Đông Phương Hiển có muốn đi cùng không, lại phát hiện sắc mặt Đông Phương Hiển nhìn Ngô Khánh Liễm có chút không đúng.
Ngô Khánh Liễm này, nói thật là Thẩm Tu Lâm không có ấn tượng, đời trước chưa từng thấy qua, phỏng chừng hẳn là mạt thế đến liền chết đi? Nếu không thì sẽ xuất hiện ở trong phạm vi thế lực của Thẩm gia.
Nhìn sắc mặt Đông Phương Hiển có chút không đúng, Thẩm Tu Lâm nghi ngờ nhìn Đông Phương Hiển, Đông Phương Hiển cảm giác được ánh mắt của Thẩm Tu Lâm, nhìn sang đối phương, y nói “Đi thôi.”
Thẩm Tu Lâm hiểu rõ đây là ý tứ đối phương sẽ nói cho hắn sau, vì vậy gật đầu “Được, vậy chúng ta cùng đi.”
Đến chợ nông nghiệp, khi Ngô Khánh Liễm đi mua hàng, Thẩm Tu Lâm rốt cuộc nhẹ nhàng hỏi “Đông Phương, Ngô Khánh Liễm này có vấn đề gì sao?”
Đông Phương Hiển trầm mặc, chậm rãi nói “Ta trước đây gặp qua hắn.”
“Trước đây?” Thẩm Tu Lâm sững sờ “Là… mạt thế?”
Đông Phương Hiển gật đầu “Ừ, hắn là… tang thi cấp năm khiến cho đế đô phi thường nhức đầu kia.”
“Trời.” Thẩm Tu Lâm cơ hồ hít vào ngụm khí lạnh “Là hắn?”
“Đúng, trước khi ta quay trở lại hiện tại, đế đố vẫn không giải quyết được hắn.”
Thẩm Tu Lâm lẩm bẩm nói “Hắn làm sao sẽ chạy đến đế đô…”
Vấn đề này Đông Phương Hiển tự nhiên trả lời không được.
“Tang thi cấp năm.” Thẩm Tu Lâm thần sắc nghiêm túc nói “Đông Phương, ngươi nói, tang thi cấp năm, những tang thi cấp bậc càng cao có phải sẽ có ý thức của mình không?”
Đông Phương Hiển không có cách nào trả lời vấn đề này, thế nhưng y nói “Có lẽ. Tang thi cấp năm đã có thể tạo ra ảnh hưởng với tang thi cấp thấp hơn trong vòng 2km, thậm chí có thể ra lệnh. Đẳng cấp càng cao, ý thức khôi phục, có khi là ký ức khi còn sống cũng có khả năng nhớ lại.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy sắc mặt nghiêm túc lên “Nếu như là vậy… Chúng ta chỉ có hai lựa chọn. Một là giết hắn. Hai là việc mua sắm không thể giao cho hắn, nếu không ngày sau hắn có hoài nghi, cũng không biết sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào với Thẩm gia.”
Đông Phương Hiển nhàn nhạt nói “Ngươi cứ nghĩ cách mà làm.”
Thẩm Tu Lâm nhẹ nhàng nói “Đông Phương, đa tạ ngươi đã nói cho ta biết, ta sẽ để ông nội phái người khác đến.”
“Ngươi không định giết hắn?” Đông Phương Hiển nhíu mày.
Thẩm Tu Lâm sau khi im lặng một chút liền nói “Hiện tại cũng không cần giết hắn, sau mạt thế, nếu có gì trói buộc thì đến lúc đó lại giết… Nhưng cũng có biến số trong đó, hơn nữa, hắn cùng ta hiện giờ không có xung đột gì. Làm lại một lần, hắn chưa chắc sẽ lại biến thành tang thi cấp năm. Có lẽ, chúng ta có thể thí nghiệm một chút, xem đời này có thể thay đổi bao nhiêu kết cục.”
Đông Phương Hiển dừng một chút, thay đổi sao? Ánh mắt y trở nên có chút thâm thuý.
Thẩm Tu Lâm không chú ý, hỏi “Đông Phương, ngươi nói linh khí có thể trợ giúp con người hay không?”
Đông Phương Hiển nhìn lại “Ngươi muốn dùng linh khí tu bổ thân thể cho hắn, nếu như có hiệu quả, sau mạt thế hắn sẽ không lại biến thành tang thi. Cũng có thể thử một lần.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy liền gật đầu. “Được, ta quyết định thử xem, không cần biết có tác dụng hay không, thử một lần cũng không hại gì.”
Nếu như cách làm có thể thành công, như vậy Bạch Lâm, hắn cũng muốn thử một chút.
Đời trước, Bạch Lâm dù sao cũng là bị cắn chết…
Đợi đến khi hai người ăn xong thì người mà họ đang đợi cuối cùng cũng tới.
Là một nam trung niên hơn bốn mươi tuổi, nếu là người do Thẩm gia lão gia tự mình phái tới, tự nhiên là chuyên gia phương diện này.
Người này tên là Ngô Khánh Liễm.
Ngô Khánh Liễm tính cách thận trọng, hơn nữa lại không nhiều lời, đối với Thẩm Tu Lâm rất cung kính.
Thẩm Tu Lâm nói với Ngô Khánh Liễm những thứ mình cần, sau đó nói chuyện một lúc, đối phương lập tức có kế hoạch.
Lúc này Thẩm Tu Lâm xoay qua, vốn muốn hỏi Đông Phương Hiển có muốn đi cùng không, lại phát hiện sắc mặt Đông Phương Hiển nhìn Ngô Khánh Liễm có chút không đúng.
Ngô Khánh Liễm này, nói thật là Thẩm Tu Lâm không có ấn tượng, đời trước chưa từng thấy qua, phỏng chừng hẳn là mạt thế đến liền chết đi? Nếu không thì sẽ xuất hiện ở trong phạm vi thế lực của Thẩm gia.
Nhìn sắc mặt Đông Phương Hiển có chút không đúng, Thẩm Tu Lâm nghi ngờ nhìn Đông Phương Hiển, Đông Phương Hiển cảm giác được ánh mắt của Thẩm Tu Lâm, nhìn sang đối phương, y nói “Đi thôi.”
Thẩm Tu Lâm hiểu rõ đây là ý tứ đối phương sẽ nói cho hắn sau, vì vậy gật đầu “Được, vậy chúng ta cùng đi.”
Đến chợ nông nghiệp, khi Ngô Khánh Liễm đi mua hàng, Thẩm Tu Lâm rốt cuộc nhẹ nhàng hỏi “Đông Phương, Ngô Khánh Liễm này có vấn đề gì sao?”
Đông Phương Hiển trầm mặc, chậm rãi nói “Ta trước đây gặp qua hắn.”
“Trước đây?” Thẩm Tu Lâm sững sờ “Là… mạt thế?”
Đông Phương Hiển gật đầu “Ừ, hắn là… tang thi cấp năm khiến cho đế đô phi thường nhức đầu kia.”
“Trời.” Thẩm Tu Lâm cơ hồ hít vào ngụm khí lạnh “Là hắn?”
“Đúng, trước khi ta quay trở lại hiện tại, đế đố vẫn không giải quyết được hắn.”
Thẩm Tu Lâm lẩm bẩm nói “Hắn làm sao sẽ chạy đến đế đô…”
Vấn đề này Đông Phương Hiển tự nhiên trả lời không được.
“Tang thi cấp năm.” Thẩm Tu Lâm thần sắc nghiêm túc nói “Đông Phương, ngươi nói, tang thi cấp năm, những tang thi cấp bậc càng cao có phải sẽ có ý thức của mình không?”
Đông Phương Hiển không có cách nào trả lời vấn đề này, thế nhưng y nói “Có lẽ. Tang thi cấp năm đã có thể tạo ra ảnh hưởng với tang thi cấp thấp hơn trong vòng 2km, thậm chí có thể ra lệnh. Đẳng cấp càng cao, ý thức khôi phục, có khi là ký ức khi còn sống cũng có khả năng nhớ lại.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy sắc mặt nghiêm túc lên “Nếu như là vậy… Chúng ta chỉ có hai lựa chọn. Một là giết hắn. Hai là việc mua sắm không thể giao cho hắn, nếu không ngày sau hắn có hoài nghi, cũng không biết sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào với Thẩm gia.”
Đông Phương Hiển nhàn nhạt nói “Ngươi cứ nghĩ cách mà làm.”
Thẩm Tu Lâm nhẹ nhàng nói “Đông Phương, đa tạ ngươi đã nói cho ta biết, ta sẽ để ông nội phái người khác đến.”
“Ngươi không định giết hắn?” Đông Phương Hiển nhíu mày.
Thẩm Tu Lâm sau khi im lặng một chút liền nói “Hiện tại cũng không cần giết hắn, sau mạt thế, nếu có gì trói buộc thì đến lúc đó lại giết… Nhưng cũng có biến số trong đó, hơn nữa, hắn cùng ta hiện giờ không có xung đột gì. Làm lại một lần, hắn chưa chắc sẽ lại biến thành tang thi cấp năm. Có lẽ, chúng ta có thể thí nghiệm một chút, xem đời này có thể thay đổi bao nhiêu kết cục.”
Đông Phương Hiển dừng một chút, thay đổi sao? Ánh mắt y trở nên có chút thâm thuý.
Thẩm Tu Lâm không chú ý, hỏi “Đông Phương, ngươi nói linh khí có thể trợ giúp con người hay không?”
Đông Phương Hiển nhìn lại “Ngươi muốn dùng linh khí tu bổ thân thể cho hắn, nếu như có hiệu quả, sau mạt thế hắn sẽ không lại biến thành tang thi. Cũng có thể thử một lần.”
Thẩm Tu Lâm nghe vậy liền gật đầu. “Được, ta quyết định thử xem, không cần biết có tác dụng hay không, thử một lần cũng không hại gì.”
Nếu như cách làm có thể thành công, như vậy Bạch Lâm, hắn cũng muốn thử một chút.
Đời trước, Bạch Lâm dù sao cũng là bị cắn chết…
Danh sách chương