"Tôi lại muốn xem anh có cái bản lĩnh gì không đấy." Trịnh Hy cười nửa miệng. Hắn cười nhạt, nhìn cô gái yêu kiều dưới thân mình, tim càng đập loạn, máu nóng dồn hết lên đỉnh đầu. Hắn muốn... rất muốn gần gũi hơn với người phụ nữ này...
Đôi mắt hắn cuộn lên dục vọng, Trịnh Hy rùng mình. Phùng Doãn Kha hôn lên tai cô, bàn tay thuần thục dần cởi bỏ lớp nội y, cảnh xuân đẹp đẽ phơi bày ngay trước mắt. Trịnh Hy xấu hổ muốn tìm cái lỗ chui xuống, nhưng, lỡ dâng tới miệng sói, cô có thể chạy sao? Ánh mắt của hắn dán chặt lên người cô. Trịnh Hy loã lỗ ngay dưới thân hắn.
Cô ấy... thật đẹp.
Trịnh Hy... cô là vợ của hắn... là người hắn cam tâm tình nguyện để cô giẫm đạp lên mình... Là người hắn luôn hướng tới...
Giờ phút này, lí trí của hắn bị ngọn lửa tình thiêu rụi. Hắn vùi đầu vào ngực cô, cắn mút, nắn bóp triền miên. Cô không nén nổi nhưng tiếng rên rỉ ngọt ngào thoát ra khỏi miệng
"A... Phùng... Doãn Kha..."
Cơ thể cô nóng rực lửa, tầm nhìn của cô phủ một làn sương mỏng manh. Tay hắn di từ bụng cố lần mò xuống dưới, từng nơi hắn lướt qua như mang theo dòng điện nóng bỏng. Bàn tay to lớn chạm vào nơi nhạy cảm nhất, trêu đùa hoa nhỏ, Trịnh Hy giật bắn người. Chân cô kẹp chặt lại, cảm giác lâng lâng kì lạ bao bọc lấy. Ngón tay hắn từ mơn trớn bỗng chọc sâu vào bên trong khuấy đảo cuồng loạn. Trịnh Hy cong người, cả người cô như bị điện giật.
"A... đừng... chỗ đó...!!! Không được!"
Hắn mở hai chân cô ra, Trịnh Hy xấu hổ kẹp chân lại nhưng bây giờ sức cô làm sao bằng sức hắn, huyệt hoa đẫm nước phơi bày trần trụi trước mắt hắn. Cô lấy tay che mặt, hơi thở hỗn loạn. Hắn trườn người lên, kéo tay cô ra, hôn lên mắt cô "Tiểu Hy... em đừng sợ..."
Mặt cô đỏ bừng, rất muốn chống cự, đẩy hắn ra, nhưng bản thân cô lại không làm vậy, cứ mặc kệ hắn làm.
Tầm mắt cô di chuyển trên cơ thể không một miếng vải che đậy của hắn, thấy dị vật đỏ sẫm to lớn đang ngóc đầu hùng dũng chĩa thẳng vào cô. Tim cô đập loạn xạ, hơi thở ngày càng nặng nề. Hắn nâng d**ng v** lên, chạm *** *** vào hai cánh hoa môi cọ xát. Thần kinh của cô căng như dây đàn.
Hắn hôn lên chân cô khàn giọng hỏi "Anh vào được không?"
Trịnh Hy muốn mắng hắn hỏi ngu, nhưng lời thốt ra lại là những tiếng rên đầy dụ hoặc mời gọi. Hắn khẽ lắc eo, đâm thẳng vào trong.
Trịnh Hy ưỡn cong người, hét lên một tiếng. Toàn thân cô như bị xé toạc thành hai mảnh, cơn đau kéo từ hạ thân lên tận xương tủy. Chất lỏng nhớp nháp nơi giao thoa chảy xuống thấm đẫm ga giường, hắn hốt hoảng ôm lấy cô, hôn lên những giọt nước mắt long lanh chảy xuống, nhẹ giọng vỗ về
"Một lát nữa sẽ hết đau."
"Đau quá... hức... hức...đau..." Cô ôm chặt lấy lưng hắn, không ngăn được những giọt nước mắt thi nhau lăn trên má. Hắn cảm nhận rõ bên trong cô nóng rực, phía dưới như nuốt trọn dị vật mà kẹp chặt lấy không buông.
Hắn dọc theo sống lưng vuốt ve lưng cô, nhỏ giọng "Em thả lỏng đi, không sao."
"Đau lắm...không được..." Cô khóc nấc lên, cái đó đang ở trong cô, nóng bỏng như muốn thiêu đốt cô vậy. Nhìn thấy gương mặt trắng bệch không còn giọt máu, tim hắn thắt lại, luống cuống hôn lên môi cô. Hắn không hề muốn cô chịu đau, nhưng tiến vào rồi thì không thể tránh khói cảm giác đau đớn.
Đúng rồi... đây là... lần đầu của cô ấy? Não hắn xẹt ngang luồng suy nghĩ. Tức là... cô gái này... thuộc về hắn! Trên môi hắn nở nụ cười nhạt, lòng bỗng hân hoan. Sung sướng với suy nghĩ chưa được bao lâu, cơn đau buốt từ dưới hạ thân truyền đến khiến hắn nhíu mày. Cô ấy thắt chặt quá!
"Em chặt quá, anh không vào được. Thả lỏng đi." Hắn dùng tay nhào nặn ngực cô, ngón tay đùa giỡn với nụ hoa nhỏ nhắn, hôn lên môi cô, mong phân tán được cơn đau. Hắn đè cái ham muốn mãnh liệt xuống, di chuyển nhẹ nhàng cho cô dần thích ứng, bắt kịp với lực đạo của hắn.
"A... ưm... đau..." Trịnh Hy nắm chặt ga giường, thở hổn hển đầy thống khổ. Hắn càng bị cô làm cô điên đảo trần trí, ra vào nhanh hơn.
"A... chậm thôi... ưm..."
Trịnh Hy ưỡn cong người về phía hắn, vẽ lên giường những đường cong tuyệt đẹp. Hắn nhìn cô đến mê mẩn, càng thôi thúc hắn di chuyển mạnh mẽ, cơn dục vọng đè nén bấy lâu bộc phát toàn bộ, cô cắn chặt môi với những cú thúc trời giáng đó, cảm nhận dị vật to phồng và nóng rát dữ dội ra vào đến tận cùng, Trịnh Hy bật ra những âm thanh yêu mị thôi thúc hắn. Âm thanh thở dốc và nhịp tim hài người ngày một nhanh cùng những khoá cảm u mê đến đỉnh điểm. Thân thể trần trụi thôi thúc dục vọng cực hạn, nháy mắt vượt qua tầm kiểm soát, sóng thần mãnh liệt thôi thúc hai người họ mang theo những dư vị ngọt ngào và những sung sướng tột cùng.
Bên ngoài cửa sổ, trăng treo trên trời.
Bên trong giao triền, cảnh xuân kiều diễm.
Quấn quýt tới tờ mờ sáng, hắn ôm cô để cô nằm trên người mình. Cả người cô mềm mại nằm trên người hắn, mái tóc cô rối bù, hỏi thở dồn dập, cơ thể ướt át.
Trịnh Hy nhăn mày, chống tay lên ngực hắn, lảo đảo gượng dậy, đầu óc cô vẫn còn choáng váng, tầm nhìn mờ ảo không rõ ràng. Hắn nâng người cô lên, đẻ cô ôm lấy cổ mình, vuốt ve sống lưng cô. Cả hai tựa vào nhau tìm điểm dựa.
"Em mệt không?" Hắn vén sợi tóc loà xoà trên gương mặt cô, ân cần hỏi. Trịnh Hy chỉ hừ lạnh một tiếng. Hắn mỉm cười, cô ấy lại kiêu ngạo rồi!
Trịnh Hy cố lấy lại hơi thở bình thường, nhưng với cơ thể khoả thân này, hơn nữa, chất dịch nóng bỏng của hắn vẫn còn trong người cô, sôi sục lên nóng bỏng, Trịnh Hy không làm được!
Hắn nâng cằm cô lên, hôn lên môi. Tim cô nhảy loạn xạ trong lồng ngực, hôn đáp trả hắn. Khoé môi hắn mang theo ý cười, bàn tay không ăn phận lần mò xuống tiếp tục trêu đùa. Tới khi cô thở không ra hơi, mặt đỏ bừng, ga trải giường lại ướt thêm một mảng, hắn mới chịu buông tha "Khó chịu lắm hả? Anh tắm cho em nhé?"
Cô cắn mạnh lên vai hắn. Phùng Doãn Kha cười nhẹ, bế bổng cô lên.
"Khoan đã!" Trịnh Hy với tay kéo lấy cái chăn, hắn gạt tay cô ra, bế cô kiểu công chúa. Da thịt hai người đầm đìa mồ hôi chạm vào nhau, cô lấy tay che ngực, xù lông nhìn hắn. Với hành động này của cô, hắn hết sức khinh bỉ "Bây giờ anh ném em lên giường làm tới sáng còn được, em che cái gì!"
"B-i-ế-n t-h-á-i!!!" Trịnh Hy phản kháng, bắt đầu vùng vẫy. Cơ thể mềm mại cứ cọ xát trong lồng ngực, chịu gì nổi! Hắn hít một hơi sâu, gằn giọng
"Em còn không nghe lời! Tin tôi ch*ch em tới khi nào em mang thai thì thôi!"
Đôi mắt hắn cuộn lên dục vọng, Trịnh Hy rùng mình. Phùng Doãn Kha hôn lên tai cô, bàn tay thuần thục dần cởi bỏ lớp nội y, cảnh xuân đẹp đẽ phơi bày ngay trước mắt. Trịnh Hy xấu hổ muốn tìm cái lỗ chui xuống, nhưng, lỡ dâng tới miệng sói, cô có thể chạy sao? Ánh mắt của hắn dán chặt lên người cô. Trịnh Hy loã lỗ ngay dưới thân hắn.
Cô ấy... thật đẹp.
Trịnh Hy... cô là vợ của hắn... là người hắn cam tâm tình nguyện để cô giẫm đạp lên mình... Là người hắn luôn hướng tới...
Giờ phút này, lí trí của hắn bị ngọn lửa tình thiêu rụi. Hắn vùi đầu vào ngực cô, cắn mút, nắn bóp triền miên. Cô không nén nổi nhưng tiếng rên rỉ ngọt ngào thoát ra khỏi miệng
"A... Phùng... Doãn Kha..."
Cơ thể cô nóng rực lửa, tầm nhìn của cô phủ một làn sương mỏng manh. Tay hắn di từ bụng cố lần mò xuống dưới, từng nơi hắn lướt qua như mang theo dòng điện nóng bỏng. Bàn tay to lớn chạm vào nơi nhạy cảm nhất, trêu đùa hoa nhỏ, Trịnh Hy giật bắn người. Chân cô kẹp chặt lại, cảm giác lâng lâng kì lạ bao bọc lấy. Ngón tay hắn từ mơn trớn bỗng chọc sâu vào bên trong khuấy đảo cuồng loạn. Trịnh Hy cong người, cả người cô như bị điện giật.
"A... đừng... chỗ đó...!!! Không được!"
Hắn mở hai chân cô ra, Trịnh Hy xấu hổ kẹp chân lại nhưng bây giờ sức cô làm sao bằng sức hắn, huyệt hoa đẫm nước phơi bày trần trụi trước mắt hắn. Cô lấy tay che mặt, hơi thở hỗn loạn. Hắn trườn người lên, kéo tay cô ra, hôn lên mắt cô "Tiểu Hy... em đừng sợ..."
Mặt cô đỏ bừng, rất muốn chống cự, đẩy hắn ra, nhưng bản thân cô lại không làm vậy, cứ mặc kệ hắn làm.
Tầm mắt cô di chuyển trên cơ thể không một miếng vải che đậy của hắn, thấy dị vật đỏ sẫm to lớn đang ngóc đầu hùng dũng chĩa thẳng vào cô. Tim cô đập loạn xạ, hơi thở ngày càng nặng nề. Hắn nâng d**ng v** lên, chạm *** *** vào hai cánh hoa môi cọ xát. Thần kinh của cô căng như dây đàn.
Hắn hôn lên chân cô khàn giọng hỏi "Anh vào được không?"
Trịnh Hy muốn mắng hắn hỏi ngu, nhưng lời thốt ra lại là những tiếng rên đầy dụ hoặc mời gọi. Hắn khẽ lắc eo, đâm thẳng vào trong.
Trịnh Hy ưỡn cong người, hét lên một tiếng. Toàn thân cô như bị xé toạc thành hai mảnh, cơn đau kéo từ hạ thân lên tận xương tủy. Chất lỏng nhớp nháp nơi giao thoa chảy xuống thấm đẫm ga giường, hắn hốt hoảng ôm lấy cô, hôn lên những giọt nước mắt long lanh chảy xuống, nhẹ giọng vỗ về
"Một lát nữa sẽ hết đau."
"Đau quá... hức... hức...đau..." Cô ôm chặt lấy lưng hắn, không ngăn được những giọt nước mắt thi nhau lăn trên má. Hắn cảm nhận rõ bên trong cô nóng rực, phía dưới như nuốt trọn dị vật mà kẹp chặt lấy không buông.
Hắn dọc theo sống lưng vuốt ve lưng cô, nhỏ giọng "Em thả lỏng đi, không sao."
"Đau lắm...không được..." Cô khóc nấc lên, cái đó đang ở trong cô, nóng bỏng như muốn thiêu đốt cô vậy. Nhìn thấy gương mặt trắng bệch không còn giọt máu, tim hắn thắt lại, luống cuống hôn lên môi cô. Hắn không hề muốn cô chịu đau, nhưng tiến vào rồi thì không thể tránh khói cảm giác đau đớn.
Đúng rồi... đây là... lần đầu của cô ấy? Não hắn xẹt ngang luồng suy nghĩ. Tức là... cô gái này... thuộc về hắn! Trên môi hắn nở nụ cười nhạt, lòng bỗng hân hoan. Sung sướng với suy nghĩ chưa được bao lâu, cơn đau buốt từ dưới hạ thân truyền đến khiến hắn nhíu mày. Cô ấy thắt chặt quá!
"Em chặt quá, anh không vào được. Thả lỏng đi." Hắn dùng tay nhào nặn ngực cô, ngón tay đùa giỡn với nụ hoa nhỏ nhắn, hôn lên môi cô, mong phân tán được cơn đau. Hắn đè cái ham muốn mãnh liệt xuống, di chuyển nhẹ nhàng cho cô dần thích ứng, bắt kịp với lực đạo của hắn.
"A... ưm... đau..." Trịnh Hy nắm chặt ga giường, thở hổn hển đầy thống khổ. Hắn càng bị cô làm cô điên đảo trần trí, ra vào nhanh hơn.
"A... chậm thôi... ưm..."
Trịnh Hy ưỡn cong người về phía hắn, vẽ lên giường những đường cong tuyệt đẹp. Hắn nhìn cô đến mê mẩn, càng thôi thúc hắn di chuyển mạnh mẽ, cơn dục vọng đè nén bấy lâu bộc phát toàn bộ, cô cắn chặt môi với những cú thúc trời giáng đó, cảm nhận dị vật to phồng và nóng rát dữ dội ra vào đến tận cùng, Trịnh Hy bật ra những âm thanh yêu mị thôi thúc hắn. Âm thanh thở dốc và nhịp tim hài người ngày một nhanh cùng những khoá cảm u mê đến đỉnh điểm. Thân thể trần trụi thôi thúc dục vọng cực hạn, nháy mắt vượt qua tầm kiểm soát, sóng thần mãnh liệt thôi thúc hai người họ mang theo những dư vị ngọt ngào và những sung sướng tột cùng.
Bên ngoài cửa sổ, trăng treo trên trời.
Bên trong giao triền, cảnh xuân kiều diễm.
Quấn quýt tới tờ mờ sáng, hắn ôm cô để cô nằm trên người mình. Cả người cô mềm mại nằm trên người hắn, mái tóc cô rối bù, hỏi thở dồn dập, cơ thể ướt át.
Trịnh Hy nhăn mày, chống tay lên ngực hắn, lảo đảo gượng dậy, đầu óc cô vẫn còn choáng váng, tầm nhìn mờ ảo không rõ ràng. Hắn nâng người cô lên, đẻ cô ôm lấy cổ mình, vuốt ve sống lưng cô. Cả hai tựa vào nhau tìm điểm dựa.
"Em mệt không?" Hắn vén sợi tóc loà xoà trên gương mặt cô, ân cần hỏi. Trịnh Hy chỉ hừ lạnh một tiếng. Hắn mỉm cười, cô ấy lại kiêu ngạo rồi!
Trịnh Hy cố lấy lại hơi thở bình thường, nhưng với cơ thể khoả thân này, hơn nữa, chất dịch nóng bỏng của hắn vẫn còn trong người cô, sôi sục lên nóng bỏng, Trịnh Hy không làm được!
Hắn nâng cằm cô lên, hôn lên môi. Tim cô nhảy loạn xạ trong lồng ngực, hôn đáp trả hắn. Khoé môi hắn mang theo ý cười, bàn tay không ăn phận lần mò xuống tiếp tục trêu đùa. Tới khi cô thở không ra hơi, mặt đỏ bừng, ga trải giường lại ướt thêm một mảng, hắn mới chịu buông tha "Khó chịu lắm hả? Anh tắm cho em nhé?"
Cô cắn mạnh lên vai hắn. Phùng Doãn Kha cười nhẹ, bế bổng cô lên.
"Khoan đã!" Trịnh Hy với tay kéo lấy cái chăn, hắn gạt tay cô ra, bế cô kiểu công chúa. Da thịt hai người đầm đìa mồ hôi chạm vào nhau, cô lấy tay che ngực, xù lông nhìn hắn. Với hành động này của cô, hắn hết sức khinh bỉ "Bây giờ anh ném em lên giường làm tới sáng còn được, em che cái gì!"
"B-i-ế-n t-h-á-i!!!" Trịnh Hy phản kháng, bắt đầu vùng vẫy. Cơ thể mềm mại cứ cọ xát trong lồng ngực, chịu gì nổi! Hắn hít một hơi sâu, gằn giọng
"Em còn không nghe lời! Tin tôi ch*ch em tới khi nào em mang thai thì thôi!"
Danh sách chương