Ba ngày sau, Ngôn Trăn nhận được lời mời của Ứng Trữ, mời cô đi xem buổi hòa nhạc của một ngôi sao.
"Thế nào? Vé máy bay và khách sạn mình bao trọn, cậu đi là được." Hai người đắp mặt nạ cạnh nhau, nhắm mắt lại hưởng thụ kỹ thuật viên mát xa nhẹ nhàng, "Dù sao gần đây cậu cũng không bận.”
Ngôn Trăn hỏi: "Tại sao mình không biết gần đây cậu theo đuổi ngôi sao? ”
"Tiêu khiển thôi mà." Đầu ngón tay Ứng Trữ ấn ở mép mặt nạ, "Cậu đừng nói là cậu không đi nha. ”
"Ở thành phố nào?"
"Thành phố Z, cuối tuần này."
Cô cảm thấy tên thành phố này có chút quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ một lúc, mới phát hiện là thành phố Trần Hoài Tự đi công tác.
Sao lại có chuyện tình cờ như vậy? Ngôn Trăn mở to mắt, nhìn trần nhà một lúc: "Buổi hòa nhạc diễn ra mấy ngày?”
"Mở màn hai ngày, nhưng chúng ta chỉ đi ngày đầu tiên, xem xong có thể thuận tiện đi dạo thành phố Z một chút."
Ngôn Trăn gật đầu: "Được, mình đi cùng cậu.”
Nhiệt độ ở thành phố Z ấm hơn nhiều so với Ninh Xuyên. Ngay sau khi máy bay hạ cánh, mặt trời nóng bỏng đâm qua cửa sổ bánh xe. Hai người xuống máy bay, ngồi lên xe đưa đón. Tài xế là một người đàn ông trẻ tuổi, mở miệng gọi một tiếng “chị Ứng Trữ", Ngôn Trăn nghe thấy có chút kỳ quái.
"Hai người quen nhau à?"
Ứng Trữ đeo kính râm, tựa vào ghế ngồi nhắm mắt dưỡng thần: "Là trợ lý của Tần Sở.”
Tần Sở, chính là nhân vật chính của buổi hòa nhạc lần này.
Ngôn Trăn phát giác một vài chuyện bí ẩn.
Cảnh biển dọc đường khiến người nhìn cảm thấy sảng khoái, Ngôn Trăn tiện tay chụp mấy tấm ảnh phong cảnh, sau khi đến khách sạn lại chụp mấy tấm kiến trúc, đơn giản viết vài chữ, chuẩn bị đăng lên vòng bạn bè.
Tuy nhiên, chỉ một phút sau khi đăng lên, đã có một người bạn bên dưới để lại bình luận: “Đến thành phố Z để chơi hả? Khách sạn này dịch vụ rất tốt. Đề nghị cậu nếm thử bữa sáng của họ.”
Cái này cũng có thể nhận ra?
Ngôn Trăn hoảng hốt, sợ tới mức xóa đi người bạn kia.
Xóa xong mới phát hiện, người bạn này cũng không phải bạn chung của cô và Trần Hoài Tự, anh căn bản không nhìn thấy bình luận này.
Không đúng, ngay cả anh cũng không dạo vòng bạn bè, có lẽ anh hoàn toàn không nhìn đâu nhỉ?
Ngôn Trăn vì kinh ngạc của mình rối rắm nửa ngày, cuối cùng mới hừ một tiếng: "Tôi cũng không phải tới làm trộm, che che giấu giấu như vậy làm gì. Anh đến thành phố Z thì tôi không thể đến sao? Tôi cũng không đến tìm anh, hy vọng anh không nên tự mình đa tình.”
"Cậu lẩm bẩm đứng đó làm gì?" Ứng Trữ nhét thẻ phòng cho cô, "Đi thôi, cất vali trước đã. ”
Buổi hòa nhạc vào buổi tối, hai người cất hành lý sau đó dự định đi chơi trước. Ứng Trữ khéo léo cự tuyệt yêu cầu của trợ lý đi theo các cô: "Buổi hòa nhạc buổi tối sắp mở màn, các cậu cũng rất bận rộn, mặc kệ tôi, đến giúp anh ấy chuẩn bị đi.”
Trợ lý đi xa, Ngôn Trăn liếc cô ấy một cái: "Đã sớm muốn hỏi, hai người là tình huống gì? Trợ lý ngôi sao của người ta đến đón cậu?”
"Chính là như cậu nghĩ đấy." Ứng Trữ nháy mắt với Ngôn Trăn, "Nhưng mà cậu đừng nói ra ngoài, tạm thời còn chưa có người biết.”
Phản ứng đầu tiên của Ngôn Trăn là: "Ba cậu có thể đồng ý không?”
"Bây giờ nói cái này có phải quá sớm không? Mình tạm thời còn chưa có ý định cùng anh ấy phát triển đến bước đó.”
"Ứng tiểu thư, câu phát biểu này của cậu nghe có vẻ rất cặn bã nha."
Ứng Trữ lấy khuỷu tay chọc cô, hai người hi hi ha ha ở hành lang khách sạn đánh nhau thành một đoàn.
"Thế nào? Vé máy bay và khách sạn mình bao trọn, cậu đi là được." Hai người đắp mặt nạ cạnh nhau, nhắm mắt lại hưởng thụ kỹ thuật viên mát xa nhẹ nhàng, "Dù sao gần đây cậu cũng không bận.”
Ngôn Trăn hỏi: "Tại sao mình không biết gần đây cậu theo đuổi ngôi sao? ”
"Tiêu khiển thôi mà." Đầu ngón tay Ứng Trữ ấn ở mép mặt nạ, "Cậu đừng nói là cậu không đi nha. ”
"Ở thành phố nào?"
"Thành phố Z, cuối tuần này."
Cô cảm thấy tên thành phố này có chút quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ một lúc, mới phát hiện là thành phố Trần Hoài Tự đi công tác.
Sao lại có chuyện tình cờ như vậy? Ngôn Trăn mở to mắt, nhìn trần nhà một lúc: "Buổi hòa nhạc diễn ra mấy ngày?”
"Mở màn hai ngày, nhưng chúng ta chỉ đi ngày đầu tiên, xem xong có thể thuận tiện đi dạo thành phố Z một chút."
Ngôn Trăn gật đầu: "Được, mình đi cùng cậu.”
Nhiệt độ ở thành phố Z ấm hơn nhiều so với Ninh Xuyên. Ngay sau khi máy bay hạ cánh, mặt trời nóng bỏng đâm qua cửa sổ bánh xe. Hai người xuống máy bay, ngồi lên xe đưa đón. Tài xế là một người đàn ông trẻ tuổi, mở miệng gọi một tiếng “chị Ứng Trữ", Ngôn Trăn nghe thấy có chút kỳ quái.
"Hai người quen nhau à?"
Ứng Trữ đeo kính râm, tựa vào ghế ngồi nhắm mắt dưỡng thần: "Là trợ lý của Tần Sở.”
Tần Sở, chính là nhân vật chính của buổi hòa nhạc lần này.
Ngôn Trăn phát giác một vài chuyện bí ẩn.
Cảnh biển dọc đường khiến người nhìn cảm thấy sảng khoái, Ngôn Trăn tiện tay chụp mấy tấm ảnh phong cảnh, sau khi đến khách sạn lại chụp mấy tấm kiến trúc, đơn giản viết vài chữ, chuẩn bị đăng lên vòng bạn bè.
Tuy nhiên, chỉ một phút sau khi đăng lên, đã có một người bạn bên dưới để lại bình luận: “Đến thành phố Z để chơi hả? Khách sạn này dịch vụ rất tốt. Đề nghị cậu nếm thử bữa sáng của họ.”
Cái này cũng có thể nhận ra?
Ngôn Trăn hoảng hốt, sợ tới mức xóa đi người bạn kia.
Xóa xong mới phát hiện, người bạn này cũng không phải bạn chung của cô và Trần Hoài Tự, anh căn bản không nhìn thấy bình luận này.
Không đúng, ngay cả anh cũng không dạo vòng bạn bè, có lẽ anh hoàn toàn không nhìn đâu nhỉ?
Ngôn Trăn vì kinh ngạc của mình rối rắm nửa ngày, cuối cùng mới hừ một tiếng: "Tôi cũng không phải tới làm trộm, che che giấu giấu như vậy làm gì. Anh đến thành phố Z thì tôi không thể đến sao? Tôi cũng không đến tìm anh, hy vọng anh không nên tự mình đa tình.”
"Cậu lẩm bẩm đứng đó làm gì?" Ứng Trữ nhét thẻ phòng cho cô, "Đi thôi, cất vali trước đã. ”
Buổi hòa nhạc vào buổi tối, hai người cất hành lý sau đó dự định đi chơi trước. Ứng Trữ khéo léo cự tuyệt yêu cầu của trợ lý đi theo các cô: "Buổi hòa nhạc buổi tối sắp mở màn, các cậu cũng rất bận rộn, mặc kệ tôi, đến giúp anh ấy chuẩn bị đi.”
Trợ lý đi xa, Ngôn Trăn liếc cô ấy một cái: "Đã sớm muốn hỏi, hai người là tình huống gì? Trợ lý ngôi sao của người ta đến đón cậu?”
"Chính là như cậu nghĩ đấy." Ứng Trữ nháy mắt với Ngôn Trăn, "Nhưng mà cậu đừng nói ra ngoài, tạm thời còn chưa có người biết.”
Phản ứng đầu tiên của Ngôn Trăn là: "Ba cậu có thể đồng ý không?”
"Bây giờ nói cái này có phải quá sớm không? Mình tạm thời còn chưa có ý định cùng anh ấy phát triển đến bước đó.”
"Ứng tiểu thư, câu phát biểu này của cậu nghe có vẻ rất cặn bã nha."
Ứng Trữ lấy khuỷu tay chọc cô, hai người hi hi ha ha ở hành lang khách sạn đánh nhau thành một đoàn.
Danh sách chương