"Mẹ kiếp,nếu không phải bọn tao mang mày đi thì mày nghĩ mày còn sống tới bây giờ sao.Giờ này mày có lẽ đã cùng thằng em mày và đám phế vật kia chết trong móng vuốt tang thi rồi!"Trình Y Y tức giận mà vừa mắng vừa tát vào mặt Tống Thanh Vy cho hả giận,ả không biết vì sao con nhỏ Tuyết Lê kia lại đòi mang theo con nhóc này,bất quá lại không ngăn được ả chán ghét trẻ con,toàn một lũ phiền phức.

"Y Y,cậu đủ rồi,đừng đánh nữa!"Lục Thanh Dao lúc này mới đầy thánh mẫu mà mở miệng "giải cứu" Tống Thanh Vy,bất quá hiệu quả càng ngược lại,cô bé lại bị Trình Y Y đấm đá nặng hơn,trong miệng lúc này đã nhét một miếng vải bẩn thỉu,chỉ có thể ô ô rên lên,nước mắt đều chảy giàn dụa trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

"Đủ rồi đó,dừng cho tôi!"Tuyết Lê đầy khó chịu lên tiếng,con nhỏ đó chính là vật chứa viên dị năng trị liệu của cô,nếu bị con ngu Trình Y Y kia đánh chết thì công sức của cô coi như đi tong.

Hiện tại cô ta còn không biết vì sao cái nhẫn không gian của Hoắc Linh lại không có bất kì phản ứng nào với mình,nếu con nhóc mang dị năng trị liệu hệ quang kia xảy ra chuyện thì chẳng phải cô bị tổn thất rất lớn hay sao?

"Hừ,coi như mày may mắn!"Trình Y Y nghe Tuyết Lê lên tiếng,cũng đầy kiêng kị mà dừng tay,đi qua một bên uống nước.

Hàn Minh từ đầu tới cuối không hề nói gì cả,bất quá ánh mắt nhìn Trình Y Y đều là chán ghét,ánh mắt lại chuyển đến trên người Lục Thanh Dao lại trở thành trìu mến,dịu dàng.

Hai đám người khác trong tiệm nhìn thấy cảnh đánh đập vừa rồi dù có người bất mãn nhưng lại không có bất kì một ai đi ra giải cứu cho Tống Thanh Vy,đây chính là nhân tính lạnh nhạt thời mạt thế này,bo bo giữ mình mới là vương đạo,ai dư hơi mà lo đến chuyện của người khác.

Nguyệt An Tuyết ở bên ngoài nhìn thấy toàn bộ cảnh vừa rồi,ánh mắt đã trầm xuống,sát khí đã muốn bắt đầu khởi động.

Tống Thanh Vũ dù không nhìn thấy nhưng vì là sinh đôi nên liên kết giữa hai chị em cũng mạnh mẽ hơn cặp chị em bình thường,hắn nhận thấy được chị gái mình đang rất đau đớn,uỷ khuất.Lửa hận trong lòng lúc này lại bốc lên cao,hận không thể lập tức nhào vào trong mà khai tàn sát,đem đám khốn nạn kia chém giết hết.

Nguyệt An Tuyết không tiến vào ngay mà đứng ở bên ngoài chờ,chừng 10 phút sau thì liên hệ với Ichimaru Gin,khi biết vị trí của hai người hiện tại thì khoé miệng khẽ cong lên,nhấc chân đi tới cửa kính của cửa hàng,đẩy cửa đi vào.

Những người bên trong vừa nhìn thấy có người tiến vào liền lập tức cảnh giác lên,bọn họ nhìn thấy một thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp,trên môi là một người ôn nhu nhưng lại làm cho người nhìn cảm giác thấy rất thấm người,lộ vẻ gì đó rất đáng sợ.

"Nha~,lại gặp mặt rồi,Lục Thanh Dao cùng Trình Y Y.Không ngờ mới vài ngày mà hai người chuyển nghề đi bắt cóc trẻ nhỏ rồi ha."Giọng nói tràn ngập châm chọc,nhắm thẳng vào Lục Thanh Dao cùng Trình Y Y đang ngồi ở một góc trong cửa hàng.

"Nguyệt An Tuyết,lại là mày!"Trình Y Y đầy hận ý nhìn Nguyệt An Tuyết,bộ dáng giống như sắp nhào tới xé xác Nguyệt An Tuyết vậy.

"Tuyết Tuyết,mình với cậu không thù không oán,vì sao cậu lại nói mình như vậy chứ?"Lục Thanh Dao lại bày ra vẻ yếu đuối,đáng thương của mình,khoé mắt đã ửng đỏ lên.

"Cô đừng có mà vu oan giá hoạ cho Dao Dao,ai bắt cóc trẻ con ở đây chứ?Dao Dao bất quá là cứu cô bé kia khỏi đàn tang thi mà thôi,ai lúc này lại đi bắt cóc chứ?"Hàn Minh nhìn thấy bộ dạng này của Lục Thanh Dao mà đầy đau lòng,trừng mắt phản bác lại Nguyệt An Tuyết.

"Nha,là bọn họ nói như vậy sao?Vậy ông anh có cần chính chủ cùng em trai chính chủ ra mặt làm chứng không ni,kéo một đàn tang thi bao vây người thu lưu bọn họ,cướp đồ rồi bắt cóc cô bé mà bảo là cứu người.Ai nha,da mặt đủ dày nga~,tôi thật sự là bội phục với độ dày da mặt này đó!"Nguyệt An Tuyết không chút khách khí vạch trần,không thiếu đâm chọt một chút.

"Cái...không thể nào,Dao Dao sao có thể làm loại chuyện bẩn thỉu đó,cô đừng nói bậy,không đừng trách tôi giết cô!"Hàn Mình tức giận đến đỏ mắt,nắm tay đã nổi lên gân xanh.

"A,tôi sợ quá đi,muốn giết người diệt khẩu đâu,tới a.Giỏi thì tới đây đi,giết tôi luôn này."Nguyệt An Tuyết làm bộ như đầy sợ hãi mà lùi lại hai bước,trên mặt chính là châm chọc cùng thách thức mà không phải là sợ hãi khí thế của Hàn Mình.

"Cô..."Hàn Minh rất muốn động thủ nhưng nhìn thấy mấy người đi vào đứng phía sau lưng Nguyệt An Tuyết thì lại kiềm nén lại,trực giác nói cho hắn biết những kẻ này cực kì nguy hiểm,hắn không phải là đối thủ của bọn họ.Hiện tại hắn nếu dám tấn công đảm bảo sẽ chết không toàn thây ngay lập tức!

Nguyệt An Tuyết cười lạnh,mắt lại liếc sang cô gái đang dựa tường phía sau Lục Thanh Dao.Ân,vẻ ngoài rất xinh đẹp nga~,bất quá cách làm của cô ta thì...thật khiến người khác cảm thấy chán ghét đâu.

Tuyết Lê nhận thấy ánh mắt của Nguyệt An Tuyết nhìn mình thì mồ hôi đều chảy ướt cả lòng bàn tay,trong đều đều là tràn đầy câu hỏi tại sao,vì sao con nhỏ Nguyệt An Tuyết kia chưa chết,vì sao nó lại đứng ở đó đầy khoẻ mạnh mà không phải đang hầu hạ đám cặn bã kia,còn cả ánh mắt của nó khi nhìn cô ta lại khiến cô ta cảm thấy rất bất an.

"Chị!"Tống Thanh Vũ lúc này thoát khỏi kìm chế của Zaraki Kenpachi mà nhào tới,đá văng Trình Y Y khiến cô ả đập thẳng vào quầy tính tiền,bản thân thì đầy lo lắng mà kéo ngay tấm vải nhét trong miệng chị mình ra và cởi trói.

"Hức...Vũ...hức...oa oa!"Tống Thanh Vy vừa nghe thấy giọng nói em trai đầy quen thuộc cùng hơi ấm trên người thì đã không kìm chế được khóc to lên,tỏ vẻ muốn phóng hết toàn bộ những uỷ khuất mình đã chịu ra ngoài.

Tống Thanh Vũ đầy đau lòng ôm chị gái mình đang run rẩy khóc vào trong lòng,ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn về phía Lục Thanh Dao cùng Trình Y Y,nếu ánh mắt có thể giết người thì hai người đã bị giết mấy trăm lần rồi.

Lục Thanh Dao dưới ánh mắt tàn nhẫn tràn đầy huyết tinh cùng sát khí của Tống Thanh Vũ mà thân mình khẽ run lên,có chút chột dạ mà rụt rè nhích lại gần Hàn Minh hơn,Trình Y Y cũng không khá hơn là bao nhiêu mà rụt người về phía sau né tránh.

"Lục Thanh Dao a Lục Thanh Dao,cô thật đúng là không đi làm diễn viên thì thật là uổng phí cho tài năng diễn xuất của cô đấy!"Nguyệt An Tuyết đầy châm chọc,sau đó lại đi lên đạp một cước vào người Trình Y Y khiến cô ả tiếp tục nằm đo sàn lần nữa.

"Nguyệt An Tuyết,mày có giỏi thì bỏ chân ra,tao sẽ lập tức giết chết mày!"Trình Y Y bị ăn đau cùng với bị chân của Nguyệt An Tuyết đè ở trước ngực mà khó thở,đầy oán hận gào lên.

"A,vì sao phải thả mày để mày giết tao ni,tao không có bị thiểu năng trí tuệ nha."Nguyệt An Tuyết chân lại nhấn thêm chút lực,Trình Y Y lập tức la oai oái,mắng chửi đầy câu thô tục.

"Nguyệt An Tuyết,tôi không hiểu cô vừa rồi nói cái gì cả,cô mau thả Y Y ra!"Lục Thanh Dao tức giận mà đứng lên nói.

"Ồ,cô là cái thá gì mà ra lệnh cho tôi?"Nguyệt An Tuyết cười lạnh,thật đúng là xem mình là bà hoàng,chỉ cần cô ta ra lệnh thì ai cũng phải làm theo nga~,thật ngu xuẩn.

"Cô..."Lục Thanh Dao bị nói thì tràn đầy xấu hổ,được rồi,so miệng lưỡi thì cô so bất quá con tiện nhân kia.

"Nguyệt tiểu thư,xin cô đừng quá đáng,mau thả Trình Y Y ra!"Tuyết Lê lúc này đi lên,ưỡn ngực mà khí thế hùng hồn ra lệnh.

"À,tôi không thả thì như thế nào?Đánh nhau sao?"Nguyệt An Tuyết dáng vẻ đầy lưu manh,xoa xoa hai nắm đấm của mình.

"Cô đây là muốn gây chiến đúng không?"Tuyết Lê tràn đầy khó chịu nhíu mày lại.

"Đúng nha,tới đánh nga,cô đừng nghĩ tôi không biết chuyện cô thầm ý ám chỉ cho Lục Thanh Dao đi dẫn đàn tang thi tới vây người,bản thân cô thì cướp đồ của Hoắc Linh và bắt cóc bé Vy.Tôi nói không sai đi,Tuyết tiểu thư?"Nguyệt An Tuyết cười đầy ẩn ý nhìn chằm chằm Tuyết Lê khiến cô ta rùng mình một trận.

"Cô...cô làm sao..."Không thể nào,chuyện này làm sao con nhỏ phế vật đó lại biết được chứ?Rõ ràng trừ Trình Y Y đầu óc ngu ngốc kia nhìn thấy toàn bộ ra thì làm sao có người biết được toàn bộ kế hoạch đều do cô ta bày ra chứ!

Nguyệt An Tuyết cười lạnh nhìn vẻ mặt thất thố của Tuyết Lê vì sợ hãi mà lùi về phía sau hai bước,xem ra cô đoán rất đúng đâu,nữ nhân này quả nhiên không bình thường ni.

[Ting,nhiệm vụ chi nhánh:Phá huỷ dị năng của Tuyết Lê(người xuyên không),làm cho Tuyết Lê cùng Lục Thanh Dao trở mặt thành thù.Thưởng:10.000 điểm tích luỹ,một thẻ triệu hồi.]

Ai nha,hệ thống vậy mà phát cho cô nhiệm vụ chính là phế dị năng của Tuyết Lê,một xuyên không giả,bộ cô giống người thích đi xử lí người xuyên không lắm hả trời!

Thôi bỏ đi,vì phần thưởng cùng điểm tích luỹ,liều mạng!

Sắc mặt Lục Thanh Dao cực kì khó coi mà trừng mắt nhìn về phía Tuyết Lê,cô ả vậy mà lại bị con khốn kia lợi dụng,khốn nạn.

Hàn Minh trong lòng lúc này đều tràn đầy u ám mà nhìn Lục Thanh Dao đang dùng ánh mắt cực kì tàn độc trừng mắt nhìn Tuyết Lê,hoàn toàn quên đi nguỵ trang của mình.

Có đôi khi chỉ một chút việc nhỏ cũng sẽ ảnh hưởng rất nhiều trong tương lai,nhất là chuyện liên quan đến lòng tin giữa người với người.Một khi trong quan hệ xảy ra một vết nứt dù nhỏ nhưng theo thời gian nó sẽ ngày càng lan rộng ra,cuối cùng chính là nứt vỡ hoàn toàn.

Lục Thanh Dao hoàn toàn không hề hay biết,bởi vì biểu tình mất khống chế hiện tại đã trực tiếp đem nam nhân trung thành nhất của mình đẩy ra xa.

Nguyệt An Tuyết cười tủm tỉm nhìn qua đám người bên kia:"Các người lập tức nhanh chóng rời đi nơi này,nếu không đi chút nữa đừng có mà oán hận ai nga~."

"Nguyệt An Tuyết,cô nói vậy là có ý gì?"Tuyết Lê cảm thấy trong lòng có dự cảm bất hảo,cắn răng hỏi.

"A,ai biết đâu,có lẽ là...có tang thi đàn tới đi."Nguyệt An Tuyết cười tủm tỉm kéo dài câu nói cuối cùng nói ra năm chữ đem một đám ở đây nổ mạnh đến ngu người vì thông tin cô vừa nói.

"Cái gì,tang thi đàn!!!"Một phụ nhân ở trong hai nhóm người bên kia lập tức thét chói tai,đem một đám tinh thần kéo lại ngay lập tức.

"Nhanh,chạy mau a!"

"Mau mau lấy đồ rồi đi nhanh!"

"A,con tôi,con tôi đâu?"

"Ối,ai giẫm vào tôi vậy,tránh ra a!"

"...."

Hai đám người lập tức nháo nhào loạn hết cả lên,người thì giành giật vật tư,người thì hấp tập chạy ra ngoài xe,người thì tìm con của mình trong đám hỗn loạn.

Mấy vị tử thần cũng rất nhanh chóng mà né xa cánh cửa,đi tới bên cạnh quầy tính tiền mà đứng,nhìn một đoàn hỗn loạn trước mặt ùa ra cửa chạy trốn.

Lục Thanh Dao cùng Tuyết Lê cũng đều nhân lúc hỗn loạn muốn cùng đám người chạy ra cửa nhưng đều bị Zaraki Kenpachi đứng bên hông cửa ra vào chuẩn xác ném ngược trở vào trong,hoàn toàn không có khả năng đi ra ngoài.

Hàn Minh nhìn Lục Thanh Dao bị không thương tiếc ném trở vào cũng rất tức giận mà đi lên muốn dùng dị năng đánh với Zaraki Kenpachi,dĩ nhiên là Zaraki Kenpachi một cước đá bay Hàn Minh vào vách tường.

"Minh!"Lục Thanh Dao nhìn Hàn Minh dễ dàng bị đá bay thì trong lòng cũng kinh sợ,lại càng tức giận mà trừng mắt với Nguyệt An Tuyết:"An Tuyết,rốt cuộc thì cô muốn làm gì hả,không phải cô nói tang thi đàn sắp đến sao,vì sao còn chặn không cho bọn tôi đi?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện