"A nha nha,Tuyết Tuyết về rồi,xem tôi tìm được gì nè!"Ichimaru Gin híp mắt cười cười đẩy ra 5 viên tinh hạch cấp 0 màu trắng cho Nguyệt An Tuyết.

"A,anh tìm được tinh hạch tang thi,không tệ."Nguyệt An Tuyết nhìn thấy 5 viên tinh hạch thì lập tức vui vẻ cầm lên.

Tính thêm của cô đã được 30 viên tinh hạch cấp 0,ngày đầu tiên có thể tìm được nhiều như vậy đã là rất không tệ,dù là phải giết và mò óc hơn 600 tên tang thi mới được có 30 viên tinh hạch.

"Gin,anh làm sao biết trong óc chúng có tinh hạch?"Cô tuyệt đối không tin tên này sẽ đi mò óc tang thi đâu.

"A,tôi bất quá dùng thần thương bắn vào đầu chúng thôi,sau đó thì có vài tên văng ra cái viên mà cô vừa gọi tinh hạch đó!"Ichimaru Gin cười cười mà nhún vai.

"...."Mẹ kiếp,chuỵ muốn đánh người,biết làm sao bây giờ,tên khốn này nhẹ nhàng bắn một cái là ra tinh hạch,bà lại mò cả buổi trời với đống xác chết kia,thật đúng là tức chết người không đền mạng mà!

Ichimaru Gin giả bộ như không nhìn thấy vẻ đặc sắc trên mặt của Nguyệt An Tuyết mà tiếp tục đổ dầu thêm lửa.

"Ai nha,Tuyết Tuyết cũng tìm rất nhiều tinh hạch nha,chẳng lẽ cô tự đi bổ đầu tang thi mò ra hả,không ít nha!"

"...."Bà mà nhịn nữa,bà tuyệt đối không mang họ Nguyệt!!!!

"Hado bốn:Byakurai(Bạch lôi)!"

"Oanh!"

Một tia bạch lôi trực tiếp bổ lên người Ichimaru Gin khiến hắn bị cháy khét tê liệt ngã nằm ra ghế sô pha,trên mặt chính là nụ cười dở khóc dở cười,có lẽ hắn đùa hơi quá trớn rồi a~.

Dĩ nhiên là byakurai đã được Nguyệt An Tuyết hạ xuống mức sát thương thấp nhất,vì vậy cho nên chỉ khiến cho Ichimaru Gin bị tê liệt tạm thời mà thôi!

"Ha ha ha,hồ ly,không ngờ ngươi cũng có ngày bị đánh,ha ha ha."Giọng cười đầy bất nhã của Zaraki Kenpachi vang lên,trêu chọc Ichimaru Gin.

"Kenpachi,đi tắm cho sạch mùi tử thi trên người đi!"

Nguyệt An Tuyết bỏ lại một câu rồi xoay người lên lầu tắm rửa,thay đồ,cả người cô đều đầy mùi tử thi kinh tởm,vẫn là tắm sạch sẽ rồi ăn mới thoải nhất.

Về phần Ichimaru Gin,tên này có vẻ như lúc chém giết tang thi cũng chả dính lấy một giọt máu nào,dù sao thần thương của hắn cũng có thể tấn công xa,cực kì tiện lợi và sạch sẽ a~.

Nguyệt An Tuyết sau khi tắm sạch mùi hôi trên người liền lấy từ không gian ra ba phần cơm gà,thêm ba chén canh đi kèm,dĩ nhiên sẽ không thể thiếu rượu cho Zaraki Kenpachi,tên này lúc nào cũng thích uống rượu cả.

Sau khi ăn xong,cả ba người cùng ra phòng khách ngồi,Nguyệt An Tuyết đã kiểm tra,sóng ti vi,mạng điện thoại đều không thể sử dụng được nhưng mạng internet vẫn còn dùng được,bất quá chỉ có thể kéo dài vài ngày nữa thì cũng sẽ bị ngắt,theo đó là nước và điện cũng thế.

Mấy ngày đầu của mạt thế,rất nhiều người sợ hãi tang thi mà không dám ra khỏi nhà,chỉ biết ở trên các kênh mạng quốc gia cầu cứu,đợi đến khi đồ ăn dự trữ hết,điện và nước đều bị ngắt mất thì lúc này mới chấp nhận sự thật mà đi ra ngoài giết tang thi tìm đồ ăn.

Bất quá,vài ngày sau tang thi hoạt động sẽ linh hoạt hơn rất nhiều so với mấy ngày đầu,các khớp tay chân hoạt động nhanh nhẹn giống như một người bình thường,sẽ khó giết hơn một chút so với mấy ngày đầu.

Còn về những người thức tỉnh dị năng,ở hôm nay cũng có rất nhiều người ngộ nhận sẽ biến thành tang thi mà giết chết trước khi tỉnh dậy,có thể nói số lượng chết cao đến 1 phần ba,nếu tính dị năng thức tỉnh thì có lẽ là theo tỉ lệ hai trăm người có một đến hai người là dị năng giả thức tỉnh thành công mà không chết do yếu tố bên ngoài.

Mà ở lần tang thi hoá vào nửa năm sau,sẽ có càng nhiều người biến thành tang thi,dĩ nhiên là cũng sẽ có vài trường hợp đặc biết thức tỉnh dị năng nhưng lại rất hi hữu vì đa số là 90% là thành tang thi.

Vì điều này mà dị năng giả trong cuốn tiểu thuyết này cực kì có địa vị ở các căn cứ,mặc kệ là dị năng phế như thế nào cũng sẽ được trân trọng như báu vật hiếm có.

Cũng vì thế mà dần dần hình thành một bức tường ngăn chặn giữa người thường và dị năng giả,sự phân chia giai cấp cực kì rõ rệt trong lúc này.

Mà cuộc sống của người bình thường lại càng kham khổ gấp mấy trăm lần dị năng giả,cô cũng từng đọc ở trong truyện về việc có vài căn cứ dùng người bình thường làm cờ thế mạng cho dị năng giả khi bị tang thi đoàn vây căn cứ,người chết vô số kể,có thể qua đó nhìn thấy được độ tàn khốc trong mạt thế này.

Nguyệt An Tuyết dù là có lực lượng của tử thần,linh áp cường đại nhưng chung quy cô vẫn là người bình thường,không thể sử dụng lực lượng chiến đấu lâu dài vì thể lực cơ thể này không cho phép,khi nhân vật được tạo ra đã định sẵn về mặt thể chất thì dù cải biên như thế nào cũng không thể thoát khỏi vấn đề trụ cột tạo lên nhân vật,và nhân vật cô đã nhập vào lại chính là nữ phụ có thân thể ốm yếu nhất truyện,đây chính là điểm yếu chí mạng của cô.

Nếu không có hệ thống và các đội trưởng thì e là cô muốn sống sang ngày hôm sau là chuyện không có khả năng,với một đứa con gái người bình thường,ốm yếu dễ bị bệnh và nắm trong tay bí mật không gian thì đảm bảo trước sau gì cũng bị đem lên bàn mổ cho mà xem.

Nguyệt An Tuyết dùng laptop lên mạng,nhìn một số trang wed của chính phủ,bất quá chỉ có thông báo vài câu như là đóng cửa ở trong nhà,tích trữ nước,tránh không bị tang thi cào hoặc cắn phải,chỉ có nhiêu đó mà thôi.

Dù sao ngay cả chính phủ,ốc không mang nổi mình ốc thì làm gì còn hơi sức đâu mà quan tâm tới người dân chứ,đưa ra mấy câu nhắc nhở kia đã là hết lòng rồi.

Nếu có quan tâm thì cũng đã là một tháng sau,sau khi các căn cứ được xây dựng xong,lúc này đám người của chính phủ và quân đội mới bắt đầu tranh quyền đoạt vị,chỉ cần có lợi cho bản thân là bất chấp tất cả,nào là cử người đi cứu trợ người dân,nào là dọn dẹp tang thi,bất quá chỉ là cái cớ mà thôi,thứ bọn họ nhắm đến phải nói chính là vật tư trong các siêu thị,kho hàng,nhà máy sản xuất,bến cảng thì đúng hơn.

Mạt thế chính là thời kì hiển thị ra bản chất con người rõ ràng nhất,giả như những kẻ ích kỉ chỉ biết bản thân hoặc yếu đuối,tham lam đều sẽ sẵn sàng bán đứng người thân nhất của mình bất kể máu mủ ruột thịt hay chính là vợ hoặc chồng,bạn bè với nhau chỉ vì để đối lấy một mẩu bánh mỳ mốc meo cho mình.

Còn có những người trọng tình trọng nghĩa,vì người thân hay bạn bè mà bỏ ra chính tính mạng của mình để đổi lấy người thân họ được sống,nhưng ở mạt thế tàn khốc này sẽ có mấy ai còn đức tính hi sinh này đây?Nếu có thì cũng bất quá sẽ chết rất nhanh thôi,đơn giản là mạt thế không có bất kì quy tắc đạo đức nào cả,có cũng chỉ có nấm đấm ai to người đó làm chủ mà thôi!

Nguyệt An Tuyết lại dùng máy tính tải về tất cả bản đồ địa hình trong nước và vài nước lân cận,muốn tìm địa điểm để làm căn cứ của mình.

Cô cũng không hề có ý định đi đầu nhập vào bất cứ căn cứ nào,cô muốn lập lên một căn cứ của riêng mình,không muốn bất kì kẻ nào can thiệp vào,chỉ cần dựa vào thực lực của các tử thần,cô tuyệt đối nắm chắc mình có đủ tư bản về cả vật tư lẫn lực lượng để xây dựng căn cứ.

Chẳng phải nữ chủ Lục Thanh Dao cũng là dựa vào một đám nam nhân mà xây dựng lên căn cứ Thanh Dao lớn mạnh nhất trong nước sao?Vì cái gì cô không thể chứ?!

Nguyệt An Tuyết cô muốn xây dựng một bầu trời riêng cho chính mình cũng như cho Nguyệt An Thần nơi ở an toàn,cô không muốn phải nghe lệnh bất cứ ai cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện