Cái tên xuất hiện tại vị trí thứ mười một trên Thanh Vân bảng, lại không phải là Ly Sơn kiếm tông Thất Gian, mà là Thiên Đạo viện Trang Hoán Vũ đầy kiêu ngạo, đối với Trang Hoán Vũ, Thiên Cơ các không đưa ra bất cứ lời phê bình nào, chuyện này đồng nghĩa trong hơn nửa năm thời gian, Thiên Cơ các cho rằng thực lực cảnh giới của hắn không có phát sinh thay đổi quá lớn.
Người thay thế vị trí thứ mười của Trang Hoán Vũ, quả nhiên chính là Thất Gian, việc đổi vị trí này làm cho rất nhiều người cũng cảm thấy không thể lý giải, rõ ràng trước đây Trang Hoán Vũ từng thắng Thất Gian, Thất Gian ở Thanh Đằng yến còn bại trong tay Đường Tam Thập Lục, tại sao vị trí của hắn cũng không giảm bớt, ngược lại còn tiến thêm một bước?
Từ Tuyên Giáo điện truyền đến lời phê bình của Thiên Cơ các, mấy câu phê bình này chủ yếu đánh giá cao đối với biểu hiện của Thất Gian ở Thanh Đằng yến, các thầy trò bên cạnh thần đạo chuyên chú lắng nghe, Trần Trường Sinh không nghe, hắn nhìn sang khách viện, trong lòng suy nghĩ tại sao lúc này trong viện lại an tĩnh vậy?
Xướng tên chính thức bước vào giai đoạn mấu chốt nhất, đi tới mười thứ hạng đầu trên Thanh Vân bảng, những cái tên có thể xuất hiện vào lúc này, cũng là các thiếu niên hoặc là thiếu nữ thiên tài nhất trên phiến đại lục này.
Có chút bất ngờ nhưng cũng tựa như đương nhiên ,cái tên xuất hiện theo sát Thất Gian không phải là Lạc Lạc, vị trí thứ chín thuộc về một vị thiếu niên thiên tài của Hòe viện.
Trần Trường Sinh chưa từng nghe tên của thiếu niên thiên tài kia, nghĩ đến ở trên bảng cũ hẳn là xếp hạng vị trí cao hơn, hắn lúc này chỉ quan tâm Lạc Lạc cuối cùng sẽ xếp thứ mấy, sẽ tăng lên bao nhiêu hạng.
Chuyện phát sinh kế tiếp, chân chính ngoài dự liệu của mọi người.
Thanh Vân bảng vị trí thứ tám không phải là Lạc Lạc, vị trí thứ bảy cũng không phải, vị trí kia thuộc về Lương Bán Hồ —— vị cao đồ của Ly Sơn kiếm tông này , Thần Quốc Thất Luật đệ ngũ luật, hai năm qua vẫn xếp vị trí thứ sáu trên Thanh Vân bảng, hôm nay xem ra hắn và mấy vị thiên tài thiếu niên theo thứ tự lui về phía sau kia giống nhau, đều là bị Lạc Lạc đẩy lùi về phía sau.
Trần Trường Sinh cúi đầu lắng nghe, nếu như Lạc Lạc có thể đi vào sáu vị trí đầu của Thanh Vân bảng, hắn đã cảm thấy phi thường hài lòng, nhưng không biết vì cái gì, hắn cảm thấy vị trí của Lạc Lạc còn cao hơn chút nữa—— hắn biết trong vòng mấy tháng ở Quốc Giáo học viện, Lạc Lạc có bao nhiêu tiến bộ, chỉ hi vọng người của Thiên Cơ các cũng có thể biết được.
Trong rừng thu hai bên thần đạo đã không ức chế nổi tiếng hô.
Đến đây , rất nhiều người đã mơ hồ đoán được nguyên nhân Thanh Vân bảng tạm thời đổi bảng hôm nay, bởi vì...!Thanh Vân bảng vị trí thứ sáu vẫn không phải là Lạc Lạc.
Trần Trường Sinh căn bản không nghe rõ được người này là ai, hai tay trong tay áo khẽ nắm chặt, có chút khẩn trương lo âu, hắn vừa hi vọng Lạc Lạc tiếp tục đi tới, vừa hiểu được chuyện này quá khó khăn.
Sau tiếng kinh hô chính là yên lặng như tờ, mà ắt hẳn rất nhiều địa phương ở kinh đô lúc này, tỷ như Thiên Đạo viện cùng Trích Tinh học viện cũng an tĩnh như vậy, đều đang đợi tên Lạc Lạc xuất hiện.
Tuyên Giáo điện truyền âm trận không có bất kỳ ảnh hưởng bởi không khí khẩn trương, có chút đơn điệu thậm chí hơi khô khan đọc lên vị trí thứ năm trên Thanh Vân bảng—— Quan Phi Bạch
Dĩ nhiên là Quan Phi Bạch, quả nhiên là Quan Phi Bạch, Thần Quốc Thất Luật đệ tứ luật Quan Phi Bạch, lại thật sự bị người thay thế chiếm lấy vị trí nhiều năm của mình.
Vô số ánh mắt nhìn về trạch viện lấp ló sau rừng tùng ở cuối thần đạo, nhưng trong khách viện vẫn an tĩnh không tiếng động.
Một lát sau, những ánh mắt kia rơi vào trên người Trần Trường Sinh cùng Quốc Giáo học viện học sinh, dị thường phức tạp
Mọi người rất khiếp sợ, lại có chút khó hiểu.
Dựa theo hiện tại Thanh Vân bảng công bố danh sách đến xem, Thiên Cơ các hoàn toàn thừa nhận kết quả trận chiến giữa Quốc Giáo học viện cùng Ly Sơn kiếm tông tại Thanh Đằng yến , nhưng hai trường đối chiến này không giống đối chiến bình thường, làm sao có thể phán đoán cao thấp? Hơn nữa y theo lệ cũ trong dĩ vãng, nếu như Thiên Cơ các thật sự thừa nhận kết quả trận chiến ấy, cũng có thể là Quan Phi Bạch trực tiếp rơi vào vị trí thứ chín trên Thanh Vân bảng, Lạc Lạc Điện hạ nhiều nhất chỉ có thể tăng thêm một hai hạng mà thôi, làm sao có thể trở thành Quan Phi Bạch chỉ lui về phía sau một hạng, Lạc Lạc Điện hạ có thể bước vào bốn thứ hạng đầu?
Phải biết rằng có thể xuất hiện tại mười vị trí đầu trên Thanh Vân bảng, tất nhiên cũng là thiên tài tuổi trẻ xuất sắc nhất đại lục, chênh lệch ở giữa bọn họ rất nhỏ, cho nên bình phán càng thêm cẩn thận, muốn tiến thêm một bước cũng rất khó khăn,
Nếu Quan Phi Bạch xuống đến vị trí thứ năm trên Thanh Vân bảng, vị thứ tư tự nhiên chính là Lạc Lạc Điện hạ, đang ở thời điểm tất cả mọi người chuẩn bị nghe được tên họ cao quý của nàng, ngoài ý muốn tiếp tục phát sinh.
Đột nhiên, hai bên thần đạo trở nên xôn xao, tiếng nghị luận như phá tan bầu không khí, hù dọa vô số tê điểu trong rừng, dường như muốn đem thiên không cuối mùa thu xé rách.
Thanh Vân bảng vị trí thứ tư, lại vẫn không phải là Lạc Lạc Điện hạ, là một cái tên khác.
Trần Trường Sinh vẻ mặt hoảng hốt, hỏi: "Tại sao? Người này là ai?"
Đường Tam Thập Lục lúc này cũng cảm thấy khiếp sợ, một hồi lâu sau mới tỉnh lại, nói: "Thần Quốc Thất Luật đệ tam luật, sau khi Thu Sơn Quân cùng Cẩu Hàn Thực bước vào Điểm Kim bảng, hắn chính là người mạnh nhất của Ly Sơn kiếm tông ở Thanh Vân bảng.:
Sau đó hắn rất nghiêm túc bổ sung nói: "Hắn vẫn xếp hạng thứ ba trên Thanh Vân bảng."
Trần Trường Sinh dùng chút thời gian mới hoàn toàn hiểu được, chính xác hơn là hắn dùng chút thời gian mới có thể tỉnh lại, khóe miệng của hắn kéo ra, hắn muốn nhịn không cười, nhưng cố gắng thế nào cũng không nhịn nổi.
...!Lạc Lạc bước vào ba vị trí đầu của Thanh Vân bảng
Làm lão sư của Lạc Lạc, sớm chiều chung đụng thời gian dài như vậy ở Quốc Giáo học viện, có lẽ không thể dùng bốn chữ như hình với bóng để miêu tả, nhưng ít nhất cũng là tình nghĩa gắn bó keo sơn, hắn hiện tại thậm chí cảm thấy cao hứng hơn so với việc mình có tên trên Thanh Vân bảng.
Ba chữ này đối với mọi người mà nói từ trước đến giờ có ý nghĩa nào đó không đồng dạng, hoặc là bởi vì ba là ổn định nhất, hay hoặc giả là nguyên nhân về tinh thần phương diện nào đó, tóm lại, ba là bất đồng .
Tỷ như đại triêu thí chỉ lấy tam giáp, thủ bảng chỉ có ba người.
Cho nên, Thanh Vân bảng mười vị trí đầu là một loại cảm giác, nhưng nếu trong ba vị trí đầu lại là một loại cảm giác hoàn toàn khác.
Lạc Lạc có thể đứng vào ba hạng đầu trên Thanh Vân bảng, nói rõ nàng đã đứng ở trên đỉnh cao nhất của bạn bè cùng lứa tuổi.
Từ giờ khắc này bắt đầu, nàng không chỉ có huyết mạch vô cùng cao quý cường đại, mà sắp có được địa vị vô cùng cao quý cường đại, hơn nữa cái sau là do chính nàng khổ luyện tu hành mà được, cùng dòng họ của nàng không có liên quan.
Đây là hình thức vinh quang đến cỡ nào,
Trần Trường Sinh ngẩng đầu nhìn về Thanh Hiền điện phía trên thềm đá, không biết Lạc Lạc ở trong thanh diệp thế giới của Giáo Hoàng đại nhân hiện tại có biết tin tức kia hay không.
Nhưng khiếp sợ cũng chưa kết thúc.
Thanh Vân bảng vị trí thứ ba vẫn không phải Lạc Lạc.
Trong rừng thu yên lặng như tờ, mọi người đã chấn kinh chết lặng.
Ly cung cung điện, vang lên tiếng kinh hô.
Đường Tam Thập Lục sắc mặt trắng bệch, không thể nào tin nói: "Làm sao có thể như thế."
Trần Trường Sinh đối với các thiên tài trong mười thứ hạng đầu của Thanh Vân bảng không có quá nhiều kiến thức, cho nên cảm thụ ngược lại không mãnh liệt bằng hắn, nhất là nghĩ đến ở Quốc Giáo học viện đêm đó, nhìn bộ dáng Lạc Lạc ở trước người Trần Trường Sinh kính cẩn biết điều, hắn thật sự rất khó tiếp nhận, một cái tiểu cô nương nhu thuận như vậy, lại có thể thắng được tên lang tể tử máu lạnh ở trong gió tuyết phương bắc dựa vào săn giết Ma tộc lạc đàn mà sống kia.
Cuối cùng đã tới thời khắc này.
Vì nghe được cái tên này, mọi người đã đợi rất lâu, ở thời điểm ban đầu, không có bất kỳ người nào có thể nghĩ đến, cần chờ thời gian dài như vậy mới có thể nghe được.
"Quốc Giáo học viện, Bạch Đế Lạc Hành, Thanh Vân đệ nhị."
Hai bên thần đạo yên lặng như tờ vẫn yên lặng như tờ, Ly cung cung điện kinh hô trận trận tiếng hô ầm vang, ngay cả trong khách viện sử đoàn phía nam đang ở an tĩnh cũng mơ hồ truyền ra chút ít động tĩnh.
Cả kinh đô, thậm chí toàn bộ đại lục lúc này đều đắm chìm trong khiếp sợ.
Bạch Đế Lạc Hành, Yêu tộc Công chúa Điện hạ, từ Thanh Vân bảng vị trí thứ chín, sau mấy tháng thời gian ngắn ngủi, đã tiến vào Thanh Vân bảng tiền tam, cuối cùng xếp hàng thứ tịch.
Tất cả mọi người hiểu được, muốn ở Thanh Vân bảng nơi mà càng lên trước càng gian nan, trực tiếp từ thứ chín đi tới thứ hai, thậm chí khó tin hơn cả một người từ vị trí một trăm bước vào mười vị trí đầu.
Đây là tốc độ tiến bộ kinh khủng đến cỡ nào?
Ở trong lịch sử của Thanh Vân bảng, tình huống như thế rất hiếm khi phát sinh, trong hơn mười năm gần đây, lại càng chỉ có Thu Sơn Quân cùng Từ Hữu Dung ở thời điểm lần đầu vào bảng, phát sinh những chuyện tương tự.
Chẳng lẽ là trong mắt Thiên Cơ các, Lạc Lạc hiện tại đã sắp đến gần tầng cấp của Thu Sơn Quân cùng Từ Hữu Dung sao?
Rất nhiều người đang suy nghĩ vấn đề này, nhất là nghĩ tới Thanh Đằng yến, Lạc Lạc biểu hiện mặc dù cường đại, nhưng chưa thể vượt xa cùng thế hệ, ít nhất không thuyết phục được thế nhân, tại sao nàng có thể thắng được lang tể tử ở phương bắc chứ.
Muốn biết đáp án, mọi người tự nhiên sẽ không bỏ qua lời phê bình quen thuộc của Thiên Cơ các.
Lời bình của Thiên Cơ lão nhân đối với Lạc Lạc vẫn đơn giản, hơn nữa bá đạo trực tiếp, rất giống phong cách của Bạch Đế nhất thị —— trực tiếp nói rõ nàng hiện tại đã vượt qua Yêu tộc tu hành bình chướng, như vậy bằng vào huyết mạch thiên phú vô cùng bá đạo của nàng, trừ nhân vật như Thu Sơn Quân cùng Từ Hữu Dung, ai cũng không thể trở thành đối thủ của nàng.
Phê bình bá đạo như thế, làm mọi người có chút thất thần, thế cho nên có rất nhiều người không nghe được, ở cuối lời phê bình Thiên Cơ lão nhân mơ hồ chỉ ra, nàng gặp được minh sư mới là mấu chốt của tất cả mọi chuyện.
Có ít người nghe được những lời này, tỷ như Tô Mặc Ngu và Đường Tam Thập Lục.
Tô Mặc Ngu nhìn Trần Trường Sinh, tâm tình cực kỳ phức tạp.
Đường Tam Thập Lục nhìn hắn, tâm tình cực kỳ bội phục.
Trần Trường Sinh tính tình dù trầm tĩnh thế nào, lúc này khó tránh khỏi có chút ít cao hứng, có chút kiêu ngạo.
Vết thương của Hiên Viên Phá sẽ được hắn trị lành, Lạc Lạc tu hành gặp phải vấn đề, cũng là hắn giải quyết , Quốc Giáo học viện ba người hôm nay đi lên Thanh Vân bảng, những chuyện này cũng đáng giá để hắn kiêu ngạo.
Nhưng một khắc sau, hắn nhanh chóng trở lại bình tĩnh —— chân chính bình tĩnh —— Tuyên Giáo điện thanh âm còn đang kéo dài, trên Thanh Vân bảng còn có một cái tên cuối cùng xuất hiện.
Những thứ để cho hắn kiêu ngạo này, ở trước mặt cái tên kia, vẫn chưa đủ cường đại.
Mọi người nơi này đã biết, nguyên nhân Thanh Vân bảng tạm thời đổi bảng là bởi vì thực lực cảnh giới của Lạc Lạc Điện hạ đột nhiên tăng mạnh, cho nên lúc này hứng thú đã giảm nhiều.
Không phải bởi vì bọn hắn dám không tôn kính cái tên này, cũng không phải vì Thanh Vân bảng vị trí đầu bảng không trọng yếu, mà là bởi vì bắt đầu từ hai năm trước, liên tục ba lần đổi bảng, cái tên này đã luôn đứng ở đầu bảng, không có gì thay đổi.
Không ai cho rằng Thanh Vân bảng đầu bảng sẽ xuất hiện cái tên khác, trừ phi chính nàng muốn thế.
"Từ Hữu Dung, Nam Khê trai, Thanh Vân đệ nhất.".
Người thay thế vị trí thứ mười của Trang Hoán Vũ, quả nhiên chính là Thất Gian, việc đổi vị trí này làm cho rất nhiều người cũng cảm thấy không thể lý giải, rõ ràng trước đây Trang Hoán Vũ từng thắng Thất Gian, Thất Gian ở Thanh Đằng yến còn bại trong tay Đường Tam Thập Lục, tại sao vị trí của hắn cũng không giảm bớt, ngược lại còn tiến thêm một bước?
Từ Tuyên Giáo điện truyền đến lời phê bình của Thiên Cơ các, mấy câu phê bình này chủ yếu đánh giá cao đối với biểu hiện của Thất Gian ở Thanh Đằng yến, các thầy trò bên cạnh thần đạo chuyên chú lắng nghe, Trần Trường Sinh không nghe, hắn nhìn sang khách viện, trong lòng suy nghĩ tại sao lúc này trong viện lại an tĩnh vậy?
Xướng tên chính thức bước vào giai đoạn mấu chốt nhất, đi tới mười thứ hạng đầu trên Thanh Vân bảng, những cái tên có thể xuất hiện vào lúc này, cũng là các thiếu niên hoặc là thiếu nữ thiên tài nhất trên phiến đại lục này.
Có chút bất ngờ nhưng cũng tựa như đương nhiên ,cái tên xuất hiện theo sát Thất Gian không phải là Lạc Lạc, vị trí thứ chín thuộc về một vị thiếu niên thiên tài của Hòe viện.
Trần Trường Sinh chưa từng nghe tên của thiếu niên thiên tài kia, nghĩ đến ở trên bảng cũ hẳn là xếp hạng vị trí cao hơn, hắn lúc này chỉ quan tâm Lạc Lạc cuối cùng sẽ xếp thứ mấy, sẽ tăng lên bao nhiêu hạng.
Chuyện phát sinh kế tiếp, chân chính ngoài dự liệu của mọi người.
Thanh Vân bảng vị trí thứ tám không phải là Lạc Lạc, vị trí thứ bảy cũng không phải, vị trí kia thuộc về Lương Bán Hồ —— vị cao đồ của Ly Sơn kiếm tông này , Thần Quốc Thất Luật đệ ngũ luật, hai năm qua vẫn xếp vị trí thứ sáu trên Thanh Vân bảng, hôm nay xem ra hắn và mấy vị thiên tài thiếu niên theo thứ tự lui về phía sau kia giống nhau, đều là bị Lạc Lạc đẩy lùi về phía sau.
Trần Trường Sinh cúi đầu lắng nghe, nếu như Lạc Lạc có thể đi vào sáu vị trí đầu của Thanh Vân bảng, hắn đã cảm thấy phi thường hài lòng, nhưng không biết vì cái gì, hắn cảm thấy vị trí của Lạc Lạc còn cao hơn chút nữa—— hắn biết trong vòng mấy tháng ở Quốc Giáo học viện, Lạc Lạc có bao nhiêu tiến bộ, chỉ hi vọng người của Thiên Cơ các cũng có thể biết được.
Trong rừng thu hai bên thần đạo đã không ức chế nổi tiếng hô.
Đến đây , rất nhiều người đã mơ hồ đoán được nguyên nhân Thanh Vân bảng tạm thời đổi bảng hôm nay, bởi vì...!Thanh Vân bảng vị trí thứ sáu vẫn không phải là Lạc Lạc.
Trần Trường Sinh căn bản không nghe rõ được người này là ai, hai tay trong tay áo khẽ nắm chặt, có chút khẩn trương lo âu, hắn vừa hi vọng Lạc Lạc tiếp tục đi tới, vừa hiểu được chuyện này quá khó khăn.
Sau tiếng kinh hô chính là yên lặng như tờ, mà ắt hẳn rất nhiều địa phương ở kinh đô lúc này, tỷ như Thiên Đạo viện cùng Trích Tinh học viện cũng an tĩnh như vậy, đều đang đợi tên Lạc Lạc xuất hiện.
Tuyên Giáo điện truyền âm trận không có bất kỳ ảnh hưởng bởi không khí khẩn trương, có chút đơn điệu thậm chí hơi khô khan đọc lên vị trí thứ năm trên Thanh Vân bảng—— Quan Phi Bạch
Dĩ nhiên là Quan Phi Bạch, quả nhiên là Quan Phi Bạch, Thần Quốc Thất Luật đệ tứ luật Quan Phi Bạch, lại thật sự bị người thay thế chiếm lấy vị trí nhiều năm của mình.
Vô số ánh mắt nhìn về trạch viện lấp ló sau rừng tùng ở cuối thần đạo, nhưng trong khách viện vẫn an tĩnh không tiếng động.
Một lát sau, những ánh mắt kia rơi vào trên người Trần Trường Sinh cùng Quốc Giáo học viện học sinh, dị thường phức tạp
Mọi người rất khiếp sợ, lại có chút khó hiểu.
Dựa theo hiện tại Thanh Vân bảng công bố danh sách đến xem, Thiên Cơ các hoàn toàn thừa nhận kết quả trận chiến giữa Quốc Giáo học viện cùng Ly Sơn kiếm tông tại Thanh Đằng yến , nhưng hai trường đối chiến này không giống đối chiến bình thường, làm sao có thể phán đoán cao thấp? Hơn nữa y theo lệ cũ trong dĩ vãng, nếu như Thiên Cơ các thật sự thừa nhận kết quả trận chiến ấy, cũng có thể là Quan Phi Bạch trực tiếp rơi vào vị trí thứ chín trên Thanh Vân bảng, Lạc Lạc Điện hạ nhiều nhất chỉ có thể tăng thêm một hai hạng mà thôi, làm sao có thể trở thành Quan Phi Bạch chỉ lui về phía sau một hạng, Lạc Lạc Điện hạ có thể bước vào bốn thứ hạng đầu?
Phải biết rằng có thể xuất hiện tại mười vị trí đầu trên Thanh Vân bảng, tất nhiên cũng là thiên tài tuổi trẻ xuất sắc nhất đại lục, chênh lệch ở giữa bọn họ rất nhỏ, cho nên bình phán càng thêm cẩn thận, muốn tiến thêm một bước cũng rất khó khăn,
Nếu Quan Phi Bạch xuống đến vị trí thứ năm trên Thanh Vân bảng, vị thứ tư tự nhiên chính là Lạc Lạc Điện hạ, đang ở thời điểm tất cả mọi người chuẩn bị nghe được tên họ cao quý của nàng, ngoài ý muốn tiếp tục phát sinh.
Đột nhiên, hai bên thần đạo trở nên xôn xao, tiếng nghị luận như phá tan bầu không khí, hù dọa vô số tê điểu trong rừng, dường như muốn đem thiên không cuối mùa thu xé rách.
Thanh Vân bảng vị trí thứ tư, lại vẫn không phải là Lạc Lạc Điện hạ, là một cái tên khác.
Trần Trường Sinh vẻ mặt hoảng hốt, hỏi: "Tại sao? Người này là ai?"
Đường Tam Thập Lục lúc này cũng cảm thấy khiếp sợ, một hồi lâu sau mới tỉnh lại, nói: "Thần Quốc Thất Luật đệ tam luật, sau khi Thu Sơn Quân cùng Cẩu Hàn Thực bước vào Điểm Kim bảng, hắn chính là người mạnh nhất của Ly Sơn kiếm tông ở Thanh Vân bảng.:
Sau đó hắn rất nghiêm túc bổ sung nói: "Hắn vẫn xếp hạng thứ ba trên Thanh Vân bảng."
Trần Trường Sinh dùng chút thời gian mới hoàn toàn hiểu được, chính xác hơn là hắn dùng chút thời gian mới có thể tỉnh lại, khóe miệng của hắn kéo ra, hắn muốn nhịn không cười, nhưng cố gắng thế nào cũng không nhịn nổi.
...!Lạc Lạc bước vào ba vị trí đầu của Thanh Vân bảng
Làm lão sư của Lạc Lạc, sớm chiều chung đụng thời gian dài như vậy ở Quốc Giáo học viện, có lẽ không thể dùng bốn chữ như hình với bóng để miêu tả, nhưng ít nhất cũng là tình nghĩa gắn bó keo sơn, hắn hiện tại thậm chí cảm thấy cao hứng hơn so với việc mình có tên trên Thanh Vân bảng.
Ba chữ này đối với mọi người mà nói từ trước đến giờ có ý nghĩa nào đó không đồng dạng, hoặc là bởi vì ba là ổn định nhất, hay hoặc giả là nguyên nhân về tinh thần phương diện nào đó, tóm lại, ba là bất đồng .
Tỷ như đại triêu thí chỉ lấy tam giáp, thủ bảng chỉ có ba người.
Cho nên, Thanh Vân bảng mười vị trí đầu là một loại cảm giác, nhưng nếu trong ba vị trí đầu lại là một loại cảm giác hoàn toàn khác.
Lạc Lạc có thể đứng vào ba hạng đầu trên Thanh Vân bảng, nói rõ nàng đã đứng ở trên đỉnh cao nhất của bạn bè cùng lứa tuổi.
Từ giờ khắc này bắt đầu, nàng không chỉ có huyết mạch vô cùng cao quý cường đại, mà sắp có được địa vị vô cùng cao quý cường đại, hơn nữa cái sau là do chính nàng khổ luyện tu hành mà được, cùng dòng họ của nàng không có liên quan.
Đây là hình thức vinh quang đến cỡ nào,
Trần Trường Sinh ngẩng đầu nhìn về Thanh Hiền điện phía trên thềm đá, không biết Lạc Lạc ở trong thanh diệp thế giới của Giáo Hoàng đại nhân hiện tại có biết tin tức kia hay không.
Nhưng khiếp sợ cũng chưa kết thúc.
Thanh Vân bảng vị trí thứ ba vẫn không phải Lạc Lạc.
Trong rừng thu yên lặng như tờ, mọi người đã chấn kinh chết lặng.
Ly cung cung điện, vang lên tiếng kinh hô.
Đường Tam Thập Lục sắc mặt trắng bệch, không thể nào tin nói: "Làm sao có thể như thế."
Trần Trường Sinh đối với các thiên tài trong mười thứ hạng đầu của Thanh Vân bảng không có quá nhiều kiến thức, cho nên cảm thụ ngược lại không mãnh liệt bằng hắn, nhất là nghĩ đến ở Quốc Giáo học viện đêm đó, nhìn bộ dáng Lạc Lạc ở trước người Trần Trường Sinh kính cẩn biết điều, hắn thật sự rất khó tiếp nhận, một cái tiểu cô nương nhu thuận như vậy, lại có thể thắng được tên lang tể tử máu lạnh ở trong gió tuyết phương bắc dựa vào săn giết Ma tộc lạc đàn mà sống kia.
Cuối cùng đã tới thời khắc này.
Vì nghe được cái tên này, mọi người đã đợi rất lâu, ở thời điểm ban đầu, không có bất kỳ người nào có thể nghĩ đến, cần chờ thời gian dài như vậy mới có thể nghe được.
"Quốc Giáo học viện, Bạch Đế Lạc Hành, Thanh Vân đệ nhị."
Hai bên thần đạo yên lặng như tờ vẫn yên lặng như tờ, Ly cung cung điện kinh hô trận trận tiếng hô ầm vang, ngay cả trong khách viện sử đoàn phía nam đang ở an tĩnh cũng mơ hồ truyền ra chút ít động tĩnh.
Cả kinh đô, thậm chí toàn bộ đại lục lúc này đều đắm chìm trong khiếp sợ.
Bạch Đế Lạc Hành, Yêu tộc Công chúa Điện hạ, từ Thanh Vân bảng vị trí thứ chín, sau mấy tháng thời gian ngắn ngủi, đã tiến vào Thanh Vân bảng tiền tam, cuối cùng xếp hàng thứ tịch.
Tất cả mọi người hiểu được, muốn ở Thanh Vân bảng nơi mà càng lên trước càng gian nan, trực tiếp từ thứ chín đi tới thứ hai, thậm chí khó tin hơn cả một người từ vị trí một trăm bước vào mười vị trí đầu.
Đây là tốc độ tiến bộ kinh khủng đến cỡ nào?
Ở trong lịch sử của Thanh Vân bảng, tình huống như thế rất hiếm khi phát sinh, trong hơn mười năm gần đây, lại càng chỉ có Thu Sơn Quân cùng Từ Hữu Dung ở thời điểm lần đầu vào bảng, phát sinh những chuyện tương tự.
Chẳng lẽ là trong mắt Thiên Cơ các, Lạc Lạc hiện tại đã sắp đến gần tầng cấp của Thu Sơn Quân cùng Từ Hữu Dung sao?
Rất nhiều người đang suy nghĩ vấn đề này, nhất là nghĩ tới Thanh Đằng yến, Lạc Lạc biểu hiện mặc dù cường đại, nhưng chưa thể vượt xa cùng thế hệ, ít nhất không thuyết phục được thế nhân, tại sao nàng có thể thắng được lang tể tử ở phương bắc chứ.
Muốn biết đáp án, mọi người tự nhiên sẽ không bỏ qua lời phê bình quen thuộc của Thiên Cơ các.
Lời bình của Thiên Cơ lão nhân đối với Lạc Lạc vẫn đơn giản, hơn nữa bá đạo trực tiếp, rất giống phong cách của Bạch Đế nhất thị —— trực tiếp nói rõ nàng hiện tại đã vượt qua Yêu tộc tu hành bình chướng, như vậy bằng vào huyết mạch thiên phú vô cùng bá đạo của nàng, trừ nhân vật như Thu Sơn Quân cùng Từ Hữu Dung, ai cũng không thể trở thành đối thủ của nàng.
Phê bình bá đạo như thế, làm mọi người có chút thất thần, thế cho nên có rất nhiều người không nghe được, ở cuối lời phê bình Thiên Cơ lão nhân mơ hồ chỉ ra, nàng gặp được minh sư mới là mấu chốt của tất cả mọi chuyện.
Có ít người nghe được những lời này, tỷ như Tô Mặc Ngu và Đường Tam Thập Lục.
Tô Mặc Ngu nhìn Trần Trường Sinh, tâm tình cực kỳ phức tạp.
Đường Tam Thập Lục nhìn hắn, tâm tình cực kỳ bội phục.
Trần Trường Sinh tính tình dù trầm tĩnh thế nào, lúc này khó tránh khỏi có chút ít cao hứng, có chút kiêu ngạo.
Vết thương của Hiên Viên Phá sẽ được hắn trị lành, Lạc Lạc tu hành gặp phải vấn đề, cũng là hắn giải quyết , Quốc Giáo học viện ba người hôm nay đi lên Thanh Vân bảng, những chuyện này cũng đáng giá để hắn kiêu ngạo.
Nhưng một khắc sau, hắn nhanh chóng trở lại bình tĩnh —— chân chính bình tĩnh —— Tuyên Giáo điện thanh âm còn đang kéo dài, trên Thanh Vân bảng còn có một cái tên cuối cùng xuất hiện.
Những thứ để cho hắn kiêu ngạo này, ở trước mặt cái tên kia, vẫn chưa đủ cường đại.
Mọi người nơi này đã biết, nguyên nhân Thanh Vân bảng tạm thời đổi bảng là bởi vì thực lực cảnh giới của Lạc Lạc Điện hạ đột nhiên tăng mạnh, cho nên lúc này hứng thú đã giảm nhiều.
Không phải bởi vì bọn hắn dám không tôn kính cái tên này, cũng không phải vì Thanh Vân bảng vị trí đầu bảng không trọng yếu, mà là bởi vì bắt đầu từ hai năm trước, liên tục ba lần đổi bảng, cái tên này đã luôn đứng ở đầu bảng, không có gì thay đổi.
Không ai cho rằng Thanh Vân bảng đầu bảng sẽ xuất hiện cái tên khác, trừ phi chính nàng muốn thế.
"Từ Hữu Dung, Nam Khê trai, Thanh Vân đệ nhất.".
Danh sách chương