Không biết tình nhân của những người khác trong giới như thế nào, dù sao Quý Việt Châu cũng có thể khẳng định, Thời Ngu cần phải dạy dỗ lại.
Đương nhiên, là con chim nhỏ mà anh nuôi dưỡng, không giống người thường một chút miễn cưỡng có thể chấp nhận.
*
Tầng 45 của Tòa nhà văn phòng khoa học kỹ thuật Khải Quang là trung tâm đưa ra quyết định của toàn bộ Khải Quang, cả tầng lầu đều vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng bàn phím đang gõ, thỉnh thoảng mới có tiếng bước chân.
Trợ lý Trương nhìn ông chủ nhà mình đang nghiêm túc làm việc, lại nhớ tới cuộc điện thoại vừa rồi, trong lòng thở dài, mới nói: "Ông chủ, tối nay Qúy gia tổ chức tiệc tối, ông cụ bảo ngài nhất định phải đến.”
"Có chuyện gì?" Quý Việt Châu ngước mắt lên, đôi mắt đeo gọng kính vàng nhìn không rõ cảm xúc, Trợ lý Trương cũng không biết cảm xúc của anh bây giờ như thế nào.
"Hôm nay là sinh nhật 23 tuổi của tiểu thư Quý Dung Dung, Quý Quang Viễn hình như muốn thông báo tiểu thư Quý đính hôn với cậu cả nhà họ Lâm."
Quý Dung Dung là em gái của Quý Việt Châu, chính xác mà nói thì Quý Việt Châu và cô em gái kia là cùng cha khác mẹ, ngoài ra còn có một em trai cùng cha khác mẹ nữa, chỉ nhỏ hơn anh một tuổi.
Quý Quang Viễn chính là cha của ba người bọn họ.
Nhưng mọi người Bắc Kinh đều biết mẹ của Quý Việt Châu đã qua đời khi anh chỉ mới ba tuổi, tang lễ còn chưa qua được một năm thì Quý Quang Viễn đã mang theo đứa em trai là Quý Việt Lâm chỉ nhỏ hơn anh một tuổi cùng với mẹ của Quý Việt Lâm trở về Quý gia.
Nói cách khác, Quý Việt Lâm kỳ thật là con ngoài giá thú.
Sau đó, Quý Việt Châu đã mất tích khi mới mười tuổi, đợi đến sáu năm sau mới được người nhà tìm về, trở lại Bắc Kinh.
Về việc anh đã mười tuổi mà lại mất tích nhiều năm như vậy, mọi thế gia ở Bắc Kin đều đoán được.
Trong lòng ghét bỏ Quý Quang Viễn ngu ngốc làm mất đi con trai ruột, cũng nhất trí cho rằng Quý Việt Châu có khi đã bị cha ruột ngược đãi, lại lớn lên ở một nơi hẻo lánh, sợ rằng sau này không có tương lai.
Đương nhiên, là con chim nhỏ mà anh nuôi dưỡng, không giống người thường một chút miễn cưỡng có thể chấp nhận.
*
Tầng 45 của Tòa nhà văn phòng khoa học kỹ thuật Khải Quang là trung tâm đưa ra quyết định của toàn bộ Khải Quang, cả tầng lầu đều vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng bàn phím đang gõ, thỉnh thoảng mới có tiếng bước chân.
Trợ lý Trương nhìn ông chủ nhà mình đang nghiêm túc làm việc, lại nhớ tới cuộc điện thoại vừa rồi, trong lòng thở dài, mới nói: "Ông chủ, tối nay Qúy gia tổ chức tiệc tối, ông cụ bảo ngài nhất định phải đến.”
"Có chuyện gì?" Quý Việt Châu ngước mắt lên, đôi mắt đeo gọng kính vàng nhìn không rõ cảm xúc, Trợ lý Trương cũng không biết cảm xúc của anh bây giờ như thế nào.
"Hôm nay là sinh nhật 23 tuổi của tiểu thư Quý Dung Dung, Quý Quang Viễn hình như muốn thông báo tiểu thư Quý đính hôn với cậu cả nhà họ Lâm."
Quý Dung Dung là em gái của Quý Việt Châu, chính xác mà nói thì Quý Việt Châu và cô em gái kia là cùng cha khác mẹ, ngoài ra còn có một em trai cùng cha khác mẹ nữa, chỉ nhỏ hơn anh một tuổi.
Quý Quang Viễn chính là cha của ba người bọn họ.
Nhưng mọi người Bắc Kinh đều biết mẹ của Quý Việt Châu đã qua đời khi anh chỉ mới ba tuổi, tang lễ còn chưa qua được một năm thì Quý Quang Viễn đã mang theo đứa em trai là Quý Việt Lâm chỉ nhỏ hơn anh một tuổi cùng với mẹ của Quý Việt Lâm trở về Quý gia.
Nói cách khác, Quý Việt Lâm kỳ thật là con ngoài giá thú.
Sau đó, Quý Việt Châu đã mất tích khi mới mười tuổi, đợi đến sáu năm sau mới được người nhà tìm về, trở lại Bắc Kinh.
Về việc anh đã mười tuổi mà lại mất tích nhiều năm như vậy, mọi thế gia ở Bắc Kin đều đoán được.
Trong lòng ghét bỏ Quý Quang Viễn ngu ngốc làm mất đi con trai ruột, cũng nhất trí cho rằng Quý Việt Châu có khi đã bị cha ruột ngược đãi, lại lớn lên ở một nơi hẻo lánh, sợ rằng sau này không có tương lai.
Danh sách chương