Đang ngồi nói chuyện thì Hoàng Phi có điện thoại, anh ta lập tức chạy ra ngoài nghe máy
- alo, Có chuyện gì không? - anh thế Hải Có ở đó không ạ? Em gọi mà không liên lạc được?
- có, nhưng mà có chuyện gì Cậu cứ nói với tôi cũng được
- chuyện thuê luật sư ạ. Giờ ông ta đang ở đây, ông ta muốn gặp Anh ấy để nói chuyện
- Thôi được rồi, tôi sẽ bảo anh ấy về ngay
Hoàng Phi lập tức quay lại chỗ thế Hải.
- anh à, vị luật sư mà anh cần tìm đã tới, ông ta đang đợi anh ở văn phòng
- sao ông ta lại đến rồi này, Không phải bây giờ cũng đã tối rồi sao?
Hạ Vy nghe thấy nhắc đến Luật sư thì khá tò mò
- anh tìm luật sư làm gì vậy?
- Tôi muốn nghe tư vấn về vụ của tên Hải Nam kia. cô muốn thì tôi sẽ bảo ông ấy tới đây
- Thôi không cần đâu, như vậy sẽ phiền ông ấy lắm. Bây giờ tất cả chúng ta sẽ cùng tới văn phòng của anh để gặp ông ấy
- đưa bọn nhỏ đi cùng sao, có tiện không?
- Không sao đâu, bây giờ mới hơn 7 giờ thôi mà
Hạ Vy khóa cửa rồi đi lên xe của thế Hải, Tôi thực sự rất muốn biết Hải Nam sẽ phải ngồi tù bao nhiêu năm để trả giá cho hành động của mình
Chiếc Xe dừng ở một tòa nhà to lớn, Hạ Vy thực sự hơi choáng ngợp trước sự hoành tráng của nó, thật không ngờ công ty của anh ta lại lớn như vậy. Hạ Vy nhìn lướt qua tấm biển trước cửa tòa nhà " tập đoàn bất động sản Hải Băng"
hóa ra công ty anh ta là công ty buôn bán bất động sản.
Nhưng đó chỉ là trong suy nghĩ của Hạ Vy, Bởi vì thực chất nó chỉ là cái vỏ. Chứ công ty của thế Hải không hề buôn bán bất động sản như những gì mà Hạ Vy nghĩ. Nó là một Vỏ Bọc Hoàn Hảo để che giấu công việc thực sự của bang do thế Hải quản lý
bên trong Nhìn còn hoành tráng hơn bên ngoài rất nhiều, Nhưng cô lại cảm thấy thắc mắc. Bởi vì từ ngoài cửa vào đến trong văn phòng của thế Hải có rất nhiều người đàn ông mặc quần áo đen đứng như kiểu đang canh gác
cô thắc mắc quay sang hỏi Hoàng Phi
- sao ở đây có nhiều người quá vậy, Đây là một công ty bất động sản Bình thường mà, sao tôi như mình đang lạc vào một băng đảng xã hội đen ý
ánh mắt Hoàng Phi nheo nheo lại, hóa ra người phụ nữ này chưa hề biết gì về công việc của đại ca. nếu Cô ấy biết thế Hải Không phải chỉ là đại ca của một băng đảng nhỏ bé như cô ấy đang tưởng tượng mà là ông trùm của một bang hội lớn thì không biết Cô ấy sẽ suy nghĩ như thế nào
Hoàng Phi quay sang nhìn Hạ Vy cười cười
- đây là tập đoàn lớn mà, có rất nhiều kẻ xấu sẽ dòm ngó. Nên chuyện cho nhiều người bảo vệ là đương nhiên. Thôi chúng ta vào nhanh đi, ông ấy đang chờ chúng ta đấy
Hạ Vy vừa bước vào trong thì cánh tay Hoàng Phi bị thế Hải kéo lại
- Hai người vừa nói chuyện gì với nhau vậy?
- không có gì đâu anh ạ. Cô ấy bảo nơi này trông rất giống một băng đảng xã hội đen
thế Hải bỗng giật mình sau câu nói ấy, anh nhìn chăm chăm vào Hoàng Phi như muốn khẳng định lại câu nói của anh ta
- cậu nói thật sao?
- Em nói thật mà, chính miệng Cô ấy nói như vậy?
- Nhưng tại sao cô ấy lại nghĩ như thế?
- anh nhìn lại mà xem, một công ty Bình thường thì làm sao có chuyện có nhiều người đứng bảo vệ như thế. Người ta không nghi ngờ mới lạ
- Có lẽ tôi phải sắp xếp lại mọi chuyện thôi
Hoàng Phi nhìn thế Hải bằng ánh mắt dò xét
- Đừng nói là đại ca chưa hề nói cho cô ấy biết là anh làm nghề gì nha?
Thế phải né tránh ánh mắt ấy của Hoàng Phi, cố gắng che giấu đi sự lo lắng trong lòng
- Tại sao tôi phải nói, Tôi không cần thiết phải nói những điều không liên quan
- anh như vậy là đang không tôn trọng mối quan hệ này đấy, sau này nếu như cô ấy biết, thì cô ấy sẽ nghĩ như thế nào?
- biết gì? tôi chưa từng nghĩ sẽ mở rộng mối quan hệ này, tôi cũng chưa từng hứa hẹn bất cứ điều gì hay nói bất cứ điều gì về tôi. Vậy thì tôi có gì phải suy nghĩ về vấn đề này?
- cố chấp.
Hoàng Phi để lại cho thế Hải một cái nhìn bất mãn, con người này đúng là không thể từ bỏ được tính cách cố chấp của mình. Cho dù trong lòng có Hoang Mang hay lo lắng điều gì cũng không bao giờ biểu lộ ra ngoài. Anh theo đại ca bao nhiêu năm, chẳng nhẽ còn không hiểu đại ca là con người như thế nào? Không biết chuyện này sẽ đi về đâu Nếu như người phụ nữ kia biết... Chỉ nghĩ tới thôi Anh ta đã cảm thấy lo lắng thay cho thế Hải
cả hai cùng bước vào trong, vị luật sư có khuôn mặt phúc hậu Nhìn hai người mỉm cười. Biểu cảm này của ông ta khiến cả hai hơi ngạc nhiên, bởi vì từ trước đến giờ họ chưa từng tiếp xúc với người nào lại có kiểu thân thiện đến như vậy, nhất thời có chút không quen
- chào ông, xin lỗi vì đã để ông phải đợi lâu
thế Hải đến bắt tay bị luật sư kia, ông ta cũng niềm nở chào hỏi
- chào cậu, nghe danh Cậu đã lâu, hôm nay mới được diện kiến. Thực sự là niềm vinh hạnh của tôi
thực ra công ty của thế Hải có rất nhiều luật sư, Nhưng anh muốn tìm một vị luật sư thực sự có kinh nghiệm, bởi lẽ thế Hải luôn tin vào câu nói " gừng càng già càng cay "
- người của tôi đã trao đổi qua với ông rồi? tôi muốn nhờ ông chỉ ra hướng giải quyết phù hợp.
- nhưng vấn đề tuyên phạt bao nhiêu năm là do viện kiểm sát, chúng ta không có quyền can thiệp vào
- nhưng tôi rất muốn biết, với tội danh này thì hắn phải đi tù bao nhiêu năm
- tại điều luật 156 bộ luật hình sự thì buôn bán có tổ chức, lập lại nhiều lần với số lượng lớn, lợi dụng chức quyền, quyền hạn, danh nghĩa cơ quan, số lượng hàng giả tương đương với số lượng hàng thật có giá trị từ 150 đến dưới 500 triệu. Sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự 3 đến 10 năm tù
- tội này sẽ bị nặng đến vậy sao?
- đúng như vậy, Nếu như không có bất cứ một người nào can thiệp vào thì chắc chắn anh ta sẽ phải lĩnh án từ 3 đến 10 năm tù. Thêm tội bỏ trốn nữa thì có thể sẽ nặng hơn. Số hàng hóa đó lên tới 10 tấn, mà lại không phải một lần anh ta vi phạm, thì chắc chắn anh ta sẽ phải ngồi tù thời gian dài. Đấy là mọi người phải chắc chắn rằng anh ta không có bất cứ ô dù nào. Nhưng điều đó chắc chắn không khả thi đâu. Bởi vì khi anh ta đã có gan làm lớn như vậy thì chắc chắn người nhận hối lộ của anh ta cũng không phải ít. Nếu như anh ta phải vào tù thì sẽ kéo theo rất nhiều người khác nữa. Tôi nghĩ mọi người Nên tìm giải pháp đề phòng
- theo như ông nói nếu anh ta thực sự có ô dù thì anh ta sẽ được giảm án hay sao
- Đúng vậy, Bởi vì nếu Người nhận tiền hối lộ của anh ta làm ở viện kiểm sát thì chúng sẽ tìm cho anh ta một luật sư thật giỏi, và sẽ tìm mọi cách để giảm án cho anh ta. Nếu như chuyện đó xảy ra thật thì chắc chắn anh ta sẽ chỉ phải ngồi tù từ một đến hai năm là cùng. Nhưng trong thời gian đó anh ta có thể cải tạo tốt và sẽ được ra nhanh chóng
thế Hải đập mạnh tay xuống bàn, khuôn mặt vô cùng tức giận
- chết tiệt, thằng khốn nó nhất định không được ra ngoài nhanh như vậy, nếu không nó sẽ làm hại rất nhiều người nữa
Hạ Vy nắm chặt hai tay vào nhau run rẩy, Cô rất sợ cái ngày mà hắn ta được ra tù. Vậy thì con trai cô và cô sẽ phải như thế nào? Chắc chắn hắn ta sẽ không dễ dàng bỏ qua
- ông có cách nào bắt Hắn phải trả giá đúng tội lỗi mà hắn gây ra không
Hoàng Phi nhìn thẳng vào mắt của vị luật sư với vẻ mặt mong chờ
- anh có người quen làm ở tòa án không? Nếu như có thì anh hãy đến tìm người đó để nhờ giúp đỡ. Biết rằng pháp luật Việt Nam hiện nay cũng rất nghiêm minh, nhưng cũng không thể phủ nhận ở trong đó có một số con sâu đục khoét. chúng sẵn sàng làm tất cả mọi thứ vì tiền. Nên có sự chuẩn bị kỹ càng từ trước vẫn là hơn...
Thế Hải trầm ngâm suy nghĩ, anh ta lập tức nghĩ đến một người. Người này tuy đã lâu không gặp, Nhưng nếu thế Hải nhờ thì ông ta nhất định sẽ giúp đỡ
- Cảm ơn ông đã nhiệt tình tư vấn, Nếu chuyện này thuận lợi Chúng tôi sẽ không quên công của ông..
vị Luật sư vui vẻ ra về, khuôn mặt của ba người còn lại trở nên mệt mỏi. Nhất là Hạ Vy, có một nỗi sợ vô hình to lớn đang đè nặng trong lòng cô. Nhìn nét mặt lo lắng của Hạ Vy, hoàng Phi tự hiểu lúc này mình không nên có mặt ở đây
- đại ca đưa cô ấy về nhà đi, Bây giờ em có việc gấp phải đi rồi.
- được.
Thế Hải Đưa Hạ Vy và hai đứa nhỏ ra xe. Từ lúc lên xe đến lúc về nhà hạ Vy không hề nói câu nào, hai tay cứ nắm chặt vào nhau bất giác lại run rẩy. Đến nhà Hạ Vy thì cũng đã khá muộn. Hạ Vy cho hai đứa nhỏ vào nhà ngủ trước còn thế Hải ngồi ở ngoài bàn để chờ. Lẽ ra anh nên quay về nhà nghỉ ngơi nhưng anh lại muốn nói chuyện với Hạ Vy thêm một chút. Bởi vì thái độ của Hạ Vy từ lúc của anh trở về đến giờ khiến anh thực sự cảm thấy không yên tâm
sau khi cho hai đứa nhỏ ngủ xong thì Hạ Vy đi ra ngoài, cô hơi ngạc nhiên vì thế Hải vẫn còn đang ở đó
- sao anh còn chưa về? Cũng đã khá muộn rồi, Hôm nay thực sự làm phiền anh quá..
- cô có làm sao không? Mọi chuyện không phải là không có hướng giải quyết, nên không cần phải quá lo lắng
- Tôi cảm thấy rất sợ, anh ta từ trước tới giờ luôn chú trọng vào các mối quan hệ. Tôi sợ chúng ta sẽ không thể nào thắng nổi
cái câu" chúng ta không thể nào thắng nổi" mà Hạ Vy vừa nói ra thực sự chạm đến sự tự ái của thế Hải. Anh là ai? Nếu như Hạ Vy biết được Anh ta là ai thì còn nói ra câu nói ngu ngốc như vậy không? Chỉ là một tên giám đốc quèn sao có thể đấu lại Anh. Nếu so về các mối quan hệ thì anh có hẳn một mạng lưới. Nhưng anh lại không thể mở lời nói cho Hạ Vy biết những điều đó, Bởi vì nếu như Hạ Vy biết, cô chắc chắn sẽ không còn thoải mái với anh như lúc này. Chỉ biết an ủi Hạ Vy để lo lắng sợ hãi ấy bay ra khỏi đầu cô
- Cô không cần phải quá lo lắng, tôi có quen biết một vị thẩm phán. Nếu như nhờ ông ấy giúp nhất định ông ấy sẽ không từ chối
nghe thấy Hải nói vậy Hạ Vy cảm thấy như người chết đuối vớ được cọc, cô nắm chặt lấy bàn tay thế Hải gấp gáp
- Anh nói có thật không? Chuyện này thực sự có hi vọng chứ. Nếu như anh ta được thả ra ngoài Nhất định anh ta sẽ giành quyền nuôi bé sâu với tôi. Tôi không thể để mất con được.
Bàn Tay của Hạ Vy nhất thời khiến cho thế Hải như bị lạc vào một nơi nào khác. Anh nhất thời không nghĩ được điều gì, cũng không để ý Hạ Vy nói gì. Bàn Tay Cô vừa mềm mại vừa ấm áp, trái tim thế Hải lạnh lẽo bao năm bỗng nhiên lỗi một nhịp
Hạ Vy Lay lay của thế Hải
- anh làm sao thế? Có chuyện gì sao?
Lúc này thế Hải mới bị kéo về hiện tại, Anh cố gắng che giấu đi sự ngượng ngùng của bản thân, Hạ Vy vẫn đang nắm chặt tay của thế Hải
- không có gì, tôi nhất định sẽ giúp đỡ cô. Bởi vì tôi không phải là con người bỏ cuộc giữa chừng
thế Hải nhìn xuống phía bàn tay của mình, Hạ Vy cũng nhìn xuống theo thì phát hiện tay mình vẫn đang nắm chặt tay anh. Cô vội vã thu bàn tay lại
- xin lỗi...
- không sao..
Dù cả hai người không nói gì nữa nhưng họ đều hiểu có một cái gì đó rất khác lạ đang tồn tại
- Thôi cũng muộn rồi, anh về nghỉ ngơi sớm đi. Ngày mai Công việc của anh còn rất nhiều mà
- được. Cô đi ngủ nhớ khóa cửa cẩn thận, không cần phải quá lo lắng. Vì tất cả mọi chuyện đã có tôi rồi
Hạ Vy Đứng im lặng nhìn theo bóng lưng thế Hải khuất sau cánh cửa
" tất cả mọi chuyện đã có tôi rồi" Câu nói này sao nó ngọt ngào, nó ấm áp như vậy. Nhưng Hạ Vy thừa hiểu con người hoàn hảo ấy không thể thuộc về cô. Một người như cô sao có thể xứng đáng với người như thế Hải. Hơn nữa cô đã từng bị phản bội, trái tim đau đớn đến muốn vỡ nát. Nếu bây giờ bắt cô phải tiếp nhận một thứ tình cảm mới, thì cô không thể làm được
tổn thương sẽ vĩnh viễn tồn tại trong lòng cô, nó sẽ làm cô đau đớn đến không thở được Mỗi khi nghĩ về. Phản bội- là một thứ rất khủng khiếp. Những ai từng trải qua nó sẽ không thể nào còn tin vào tình yêu như lúc ban đầu nữa. Nó khiến cho con người ta hiểu ra rằng" trên đời này không có gì là vĩnh cửu, Chỉ có nỗi đau mà ta từng phải trải qua mới là vĩnh cửu". Cứ Nói Rằng Đã Quên, đã không còn đau nữa. Nhưng chỉ khi ai nhắc đến tên của người đó thôi là trái tim lại thắt lại.
Hơn bốn năm trời ròng rã, Hạ Vy dành để yêu thương người đàn ông ấy. Cùng anh vun đắp hạnh phúc, cùng anh sinh ra một đứa con trai Đáng Yêu Tuyệt Vời. Cùng anh chăm sóc cho bố mẹ của anh và bỏ rơi chính những người đã sinh ra mình. Cuối cùng những thứ Hạ Vy nhận được chỉ là sự phản bội. Đau lắm chứ, trái tim này đau đớn đến mức cô không muốn nó đập nữa, nếu không có bé Sâu, có lẽ bây giờ cô đã không còn ở trên thế gian này nữa
khi người ta đặt hết niềm tin vào một ai đó thì họ sẽ trở nên vô cùng yếu đuối. Bị người mà họ yêu nhất, tin nhất bỏ rơi cũng chính là bỏ rơi mạng sống của họ.
Phụ nữ thật ngốc nghếch, khi phải đối mặt với một chuyện gì đó thì họ lại quá yếu đuối, không đủ sức lực để vượt qua. Có cố tỏ ra mạnh mẽ đến đâu, thì Hạ Vy cô vẫn chỉ là một người phụ nữ bình thường
cô cảm thấy biết ơn thế Hải, vì nhờ có người đàn ông đó mà cô mới có thêm sức mạnh. Người ta vẫn thường nói" ông trời không triệt đường sống của bất kỳ ai" và cô tin vào điều đó
Nhìn hai đứa nhỏ ngủ say mà lòng Hạ Vy cảm thấy rất bình yên, chỉ cần nhìn vào nụ cười của chúng thôi là lòng cô lại cảm thấy vui vẻ. Cô ôm Hai đứa nhỏ vào lòng rồi nhắm mắt, hi vọng về một ngày mai tốt đẹp
thế Hải đứng dựa vào bức tường trước cửa nhà Hạ Vy, anh vẫn chưa về. Đốt một điếu thuốc hút một hơi để xua tan đi cảm giác hồi hộp còn lưu lại trong lòng. Chỉ là một cái nắm tay thôi mà, đâu có cần phải đến mức như vậy
bản thân thế Hải đã từng được rất nhiều người phụ nữ vuốt ve âu yếm, nhưng thứ cảm giác này thực sự chưa từng tồn tại. Chẳng lẽ người ta gọi thứ cảm giác này rung động hay sao?
Không thể nào...
Tuyệt đối không thể nào...
Nếu như có thứ cảm giác này, thì chắc chắn nó sẽ không nào là Hạ Vy được...
Thế Hải Cố lắc đầu để xua đi ý nghĩa điên rồ ấy. lên xe rồi lái xe lao đến quán bar, Anh muốn xác định lại một lần nữa, chắc chắn không phải. Nhưng tại sao anh càng cảm thấy rối loạn, những cảm giác điên rồ này... Tại sao lại như vậy?
Mọi câu hỏi trong lòng thế Hải không hề có lời giải đáp, chiếc xe cứ thế lao vun vút trong màn đêm và dừng lại ở quán bar quen thuộc
Tiếng nhạc bên trong xập xình, một thế giới của những kẻ ăn chơi thác loạn, ở nơi này tất cả những người đó sẽ không cần phải sống giả dối hay giả tạo với bất kỳ một ai, họ có thể bay lắc thỏa thích theo ý muốn của bản thân, chính là lý do mà nơi này luôn tấp nập
người phụ nữ nắm lấy bàn tay thế Hải, rồi ôm lấy cánh tay anh, vòng tay lên cổ anh và đặt lên môi anh một nụ hôn ngọt ngào
không có cảm giác...
Cái cảm giác hồi hộp ấy không hề tồn tại khi cô ta chạm vào người thế Hải
Thế Hải Ôm Lấy eo cô gái đó, cuồng nhiệt đặt lên môi cô ta một nụ hôn dài. Nhưng rồi cuối cùng anh phải đẩy cô ta ra. Tất cả mọi thứ mọi cảm giác chỉ có được khi ở gần Hạ Vy, thế Hải Chán nản bước vào trong phòng, để lại cô gái đó với vẻ mặt tức tối
ở trong phòng Hoàng Phi đã đợi sẵn, nhìn thấy thế Hải thì nở một nụ cười trêu chọc
- Sao giờ này đại ca lại ở đây, Em tưởng muộn như vậy thì Hạ Vy phải giữ anh ở lại đó ngủ chứ?
- cậu thôi ngay đi, tôi không có tâm trạng để đùa cợt..
- Nhưng em có...
Thế Hải ném cho Hoàng Phi một cái nhìn lạnh lẽo, Nhưng cái nhìn này dường như không mấy tác dụng với người đàn ông đó, anh ta tiếp tục trêu chọc..
- anh không thể đem hết Bực dọc trong lòng mà ném vào người em như thế được, em đã yêu đơn phương anh suốt bao nhiêu năm trời. Anh chưa từng dành cái cảm giác thấp thỏm hay thổn thức cho em, nhưng anh chỉ mới gặp cô ta có mấy ngày. Thật khiến cho lòng người ta ghen tị đến khó chịu
Thế Hải bưng một ly rượu lên uống cạn, khuôn mặt trầm tư có chút mỏi mệt
- Tại sao lại là cô ta, Cô ta có gì hơn người khác. Thân hình thì tròn vo, cái mặt cũng chẳng đáng yêu gì? Vậy mà nó lại làm trái tim tôi phải khổ sở như vậy, Rốt cuộc Cô ta là ai? Tại sao mọi chuyện lại như thế
- anh có thể coi như nó là một cái duyên hay một cái nợ gì cũng được, nhưng nó đã đến rồi thì hãy vui vẻ để đón nhận. Biết đâu cô ấy chính là người mà anh cần tìm thì sao? Ít Ra thì cô gái ấy cũng rất yêu thương Tiểu Băng, con bé cần một người mẹ như vậy
- alo, Có chuyện gì không? - anh thế Hải Có ở đó không ạ? Em gọi mà không liên lạc được?
- có, nhưng mà có chuyện gì Cậu cứ nói với tôi cũng được
- chuyện thuê luật sư ạ. Giờ ông ta đang ở đây, ông ta muốn gặp Anh ấy để nói chuyện
- Thôi được rồi, tôi sẽ bảo anh ấy về ngay
Hoàng Phi lập tức quay lại chỗ thế Hải.
- anh à, vị luật sư mà anh cần tìm đã tới, ông ta đang đợi anh ở văn phòng
- sao ông ta lại đến rồi này, Không phải bây giờ cũng đã tối rồi sao?
Hạ Vy nghe thấy nhắc đến Luật sư thì khá tò mò
- anh tìm luật sư làm gì vậy?
- Tôi muốn nghe tư vấn về vụ của tên Hải Nam kia. cô muốn thì tôi sẽ bảo ông ấy tới đây
- Thôi không cần đâu, như vậy sẽ phiền ông ấy lắm. Bây giờ tất cả chúng ta sẽ cùng tới văn phòng của anh để gặp ông ấy
- đưa bọn nhỏ đi cùng sao, có tiện không?
- Không sao đâu, bây giờ mới hơn 7 giờ thôi mà
Hạ Vy khóa cửa rồi đi lên xe của thế Hải, Tôi thực sự rất muốn biết Hải Nam sẽ phải ngồi tù bao nhiêu năm để trả giá cho hành động của mình
Chiếc Xe dừng ở một tòa nhà to lớn, Hạ Vy thực sự hơi choáng ngợp trước sự hoành tráng của nó, thật không ngờ công ty của anh ta lại lớn như vậy. Hạ Vy nhìn lướt qua tấm biển trước cửa tòa nhà " tập đoàn bất động sản Hải Băng"
hóa ra công ty anh ta là công ty buôn bán bất động sản.
Nhưng đó chỉ là trong suy nghĩ của Hạ Vy, Bởi vì thực chất nó chỉ là cái vỏ. Chứ công ty của thế Hải không hề buôn bán bất động sản như những gì mà Hạ Vy nghĩ. Nó là một Vỏ Bọc Hoàn Hảo để che giấu công việc thực sự của bang do thế Hải quản lý
bên trong Nhìn còn hoành tráng hơn bên ngoài rất nhiều, Nhưng cô lại cảm thấy thắc mắc. Bởi vì từ ngoài cửa vào đến trong văn phòng của thế Hải có rất nhiều người đàn ông mặc quần áo đen đứng như kiểu đang canh gác
cô thắc mắc quay sang hỏi Hoàng Phi
- sao ở đây có nhiều người quá vậy, Đây là một công ty bất động sản Bình thường mà, sao tôi như mình đang lạc vào một băng đảng xã hội đen ý
ánh mắt Hoàng Phi nheo nheo lại, hóa ra người phụ nữ này chưa hề biết gì về công việc của đại ca. nếu Cô ấy biết thế Hải Không phải chỉ là đại ca của một băng đảng nhỏ bé như cô ấy đang tưởng tượng mà là ông trùm của một bang hội lớn thì không biết Cô ấy sẽ suy nghĩ như thế nào
Hoàng Phi quay sang nhìn Hạ Vy cười cười
- đây là tập đoàn lớn mà, có rất nhiều kẻ xấu sẽ dòm ngó. Nên chuyện cho nhiều người bảo vệ là đương nhiên. Thôi chúng ta vào nhanh đi, ông ấy đang chờ chúng ta đấy
Hạ Vy vừa bước vào trong thì cánh tay Hoàng Phi bị thế Hải kéo lại
- Hai người vừa nói chuyện gì với nhau vậy?
- không có gì đâu anh ạ. Cô ấy bảo nơi này trông rất giống một băng đảng xã hội đen
thế Hải bỗng giật mình sau câu nói ấy, anh nhìn chăm chăm vào Hoàng Phi như muốn khẳng định lại câu nói của anh ta
- cậu nói thật sao?
- Em nói thật mà, chính miệng Cô ấy nói như vậy?
- Nhưng tại sao cô ấy lại nghĩ như thế?
- anh nhìn lại mà xem, một công ty Bình thường thì làm sao có chuyện có nhiều người đứng bảo vệ như thế. Người ta không nghi ngờ mới lạ
- Có lẽ tôi phải sắp xếp lại mọi chuyện thôi
Hoàng Phi nhìn thế Hải bằng ánh mắt dò xét
- Đừng nói là đại ca chưa hề nói cho cô ấy biết là anh làm nghề gì nha?
Thế phải né tránh ánh mắt ấy của Hoàng Phi, cố gắng che giấu đi sự lo lắng trong lòng
- Tại sao tôi phải nói, Tôi không cần thiết phải nói những điều không liên quan
- anh như vậy là đang không tôn trọng mối quan hệ này đấy, sau này nếu như cô ấy biết, thì cô ấy sẽ nghĩ như thế nào?
- biết gì? tôi chưa từng nghĩ sẽ mở rộng mối quan hệ này, tôi cũng chưa từng hứa hẹn bất cứ điều gì hay nói bất cứ điều gì về tôi. Vậy thì tôi có gì phải suy nghĩ về vấn đề này?
- cố chấp.
Hoàng Phi để lại cho thế Hải một cái nhìn bất mãn, con người này đúng là không thể từ bỏ được tính cách cố chấp của mình. Cho dù trong lòng có Hoang Mang hay lo lắng điều gì cũng không bao giờ biểu lộ ra ngoài. Anh theo đại ca bao nhiêu năm, chẳng nhẽ còn không hiểu đại ca là con người như thế nào? Không biết chuyện này sẽ đi về đâu Nếu như người phụ nữ kia biết... Chỉ nghĩ tới thôi Anh ta đã cảm thấy lo lắng thay cho thế Hải
cả hai cùng bước vào trong, vị luật sư có khuôn mặt phúc hậu Nhìn hai người mỉm cười. Biểu cảm này của ông ta khiến cả hai hơi ngạc nhiên, bởi vì từ trước đến giờ họ chưa từng tiếp xúc với người nào lại có kiểu thân thiện đến như vậy, nhất thời có chút không quen
- chào ông, xin lỗi vì đã để ông phải đợi lâu
thế Hải đến bắt tay bị luật sư kia, ông ta cũng niềm nở chào hỏi
- chào cậu, nghe danh Cậu đã lâu, hôm nay mới được diện kiến. Thực sự là niềm vinh hạnh của tôi
thực ra công ty của thế Hải có rất nhiều luật sư, Nhưng anh muốn tìm một vị luật sư thực sự có kinh nghiệm, bởi lẽ thế Hải luôn tin vào câu nói " gừng càng già càng cay "
- người của tôi đã trao đổi qua với ông rồi? tôi muốn nhờ ông chỉ ra hướng giải quyết phù hợp.
- nhưng vấn đề tuyên phạt bao nhiêu năm là do viện kiểm sát, chúng ta không có quyền can thiệp vào
- nhưng tôi rất muốn biết, với tội danh này thì hắn phải đi tù bao nhiêu năm
- tại điều luật 156 bộ luật hình sự thì buôn bán có tổ chức, lập lại nhiều lần với số lượng lớn, lợi dụng chức quyền, quyền hạn, danh nghĩa cơ quan, số lượng hàng giả tương đương với số lượng hàng thật có giá trị từ 150 đến dưới 500 triệu. Sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự 3 đến 10 năm tù
- tội này sẽ bị nặng đến vậy sao?
- đúng như vậy, Nếu như không có bất cứ một người nào can thiệp vào thì chắc chắn anh ta sẽ phải lĩnh án từ 3 đến 10 năm tù. Thêm tội bỏ trốn nữa thì có thể sẽ nặng hơn. Số hàng hóa đó lên tới 10 tấn, mà lại không phải một lần anh ta vi phạm, thì chắc chắn anh ta sẽ phải ngồi tù thời gian dài. Đấy là mọi người phải chắc chắn rằng anh ta không có bất cứ ô dù nào. Nhưng điều đó chắc chắn không khả thi đâu. Bởi vì khi anh ta đã có gan làm lớn như vậy thì chắc chắn người nhận hối lộ của anh ta cũng không phải ít. Nếu như anh ta phải vào tù thì sẽ kéo theo rất nhiều người khác nữa. Tôi nghĩ mọi người Nên tìm giải pháp đề phòng
- theo như ông nói nếu anh ta thực sự có ô dù thì anh ta sẽ được giảm án hay sao
- Đúng vậy, Bởi vì nếu Người nhận tiền hối lộ của anh ta làm ở viện kiểm sát thì chúng sẽ tìm cho anh ta một luật sư thật giỏi, và sẽ tìm mọi cách để giảm án cho anh ta. Nếu như chuyện đó xảy ra thật thì chắc chắn anh ta sẽ chỉ phải ngồi tù từ một đến hai năm là cùng. Nhưng trong thời gian đó anh ta có thể cải tạo tốt và sẽ được ra nhanh chóng
thế Hải đập mạnh tay xuống bàn, khuôn mặt vô cùng tức giận
- chết tiệt, thằng khốn nó nhất định không được ra ngoài nhanh như vậy, nếu không nó sẽ làm hại rất nhiều người nữa
Hạ Vy nắm chặt hai tay vào nhau run rẩy, Cô rất sợ cái ngày mà hắn ta được ra tù. Vậy thì con trai cô và cô sẽ phải như thế nào? Chắc chắn hắn ta sẽ không dễ dàng bỏ qua
- ông có cách nào bắt Hắn phải trả giá đúng tội lỗi mà hắn gây ra không
Hoàng Phi nhìn thẳng vào mắt của vị luật sư với vẻ mặt mong chờ
- anh có người quen làm ở tòa án không? Nếu như có thì anh hãy đến tìm người đó để nhờ giúp đỡ. Biết rằng pháp luật Việt Nam hiện nay cũng rất nghiêm minh, nhưng cũng không thể phủ nhận ở trong đó có một số con sâu đục khoét. chúng sẵn sàng làm tất cả mọi thứ vì tiền. Nên có sự chuẩn bị kỹ càng từ trước vẫn là hơn...
Thế Hải trầm ngâm suy nghĩ, anh ta lập tức nghĩ đến một người. Người này tuy đã lâu không gặp, Nhưng nếu thế Hải nhờ thì ông ta nhất định sẽ giúp đỡ
- Cảm ơn ông đã nhiệt tình tư vấn, Nếu chuyện này thuận lợi Chúng tôi sẽ không quên công của ông..
vị Luật sư vui vẻ ra về, khuôn mặt của ba người còn lại trở nên mệt mỏi. Nhất là Hạ Vy, có một nỗi sợ vô hình to lớn đang đè nặng trong lòng cô. Nhìn nét mặt lo lắng của Hạ Vy, hoàng Phi tự hiểu lúc này mình không nên có mặt ở đây
- đại ca đưa cô ấy về nhà đi, Bây giờ em có việc gấp phải đi rồi.
- được.
Thế Hải Đưa Hạ Vy và hai đứa nhỏ ra xe. Từ lúc lên xe đến lúc về nhà hạ Vy không hề nói câu nào, hai tay cứ nắm chặt vào nhau bất giác lại run rẩy. Đến nhà Hạ Vy thì cũng đã khá muộn. Hạ Vy cho hai đứa nhỏ vào nhà ngủ trước còn thế Hải ngồi ở ngoài bàn để chờ. Lẽ ra anh nên quay về nhà nghỉ ngơi nhưng anh lại muốn nói chuyện với Hạ Vy thêm một chút. Bởi vì thái độ của Hạ Vy từ lúc của anh trở về đến giờ khiến anh thực sự cảm thấy không yên tâm
sau khi cho hai đứa nhỏ ngủ xong thì Hạ Vy đi ra ngoài, cô hơi ngạc nhiên vì thế Hải vẫn còn đang ở đó
- sao anh còn chưa về? Cũng đã khá muộn rồi, Hôm nay thực sự làm phiền anh quá..
- cô có làm sao không? Mọi chuyện không phải là không có hướng giải quyết, nên không cần phải quá lo lắng
- Tôi cảm thấy rất sợ, anh ta từ trước tới giờ luôn chú trọng vào các mối quan hệ. Tôi sợ chúng ta sẽ không thể nào thắng nổi
cái câu" chúng ta không thể nào thắng nổi" mà Hạ Vy vừa nói ra thực sự chạm đến sự tự ái của thế Hải. Anh là ai? Nếu như Hạ Vy biết được Anh ta là ai thì còn nói ra câu nói ngu ngốc như vậy không? Chỉ là một tên giám đốc quèn sao có thể đấu lại Anh. Nếu so về các mối quan hệ thì anh có hẳn một mạng lưới. Nhưng anh lại không thể mở lời nói cho Hạ Vy biết những điều đó, Bởi vì nếu như Hạ Vy biết, cô chắc chắn sẽ không còn thoải mái với anh như lúc này. Chỉ biết an ủi Hạ Vy để lo lắng sợ hãi ấy bay ra khỏi đầu cô
- Cô không cần phải quá lo lắng, tôi có quen biết một vị thẩm phán. Nếu như nhờ ông ấy giúp nhất định ông ấy sẽ không từ chối
nghe thấy Hải nói vậy Hạ Vy cảm thấy như người chết đuối vớ được cọc, cô nắm chặt lấy bàn tay thế Hải gấp gáp
- Anh nói có thật không? Chuyện này thực sự có hi vọng chứ. Nếu như anh ta được thả ra ngoài Nhất định anh ta sẽ giành quyền nuôi bé sâu với tôi. Tôi không thể để mất con được.
Bàn Tay của Hạ Vy nhất thời khiến cho thế Hải như bị lạc vào một nơi nào khác. Anh nhất thời không nghĩ được điều gì, cũng không để ý Hạ Vy nói gì. Bàn Tay Cô vừa mềm mại vừa ấm áp, trái tim thế Hải lạnh lẽo bao năm bỗng nhiên lỗi một nhịp
Hạ Vy Lay lay của thế Hải
- anh làm sao thế? Có chuyện gì sao?
Lúc này thế Hải mới bị kéo về hiện tại, Anh cố gắng che giấu đi sự ngượng ngùng của bản thân, Hạ Vy vẫn đang nắm chặt tay của thế Hải
- không có gì, tôi nhất định sẽ giúp đỡ cô. Bởi vì tôi không phải là con người bỏ cuộc giữa chừng
thế Hải nhìn xuống phía bàn tay của mình, Hạ Vy cũng nhìn xuống theo thì phát hiện tay mình vẫn đang nắm chặt tay anh. Cô vội vã thu bàn tay lại
- xin lỗi...
- không sao..
Dù cả hai người không nói gì nữa nhưng họ đều hiểu có một cái gì đó rất khác lạ đang tồn tại
- Thôi cũng muộn rồi, anh về nghỉ ngơi sớm đi. Ngày mai Công việc của anh còn rất nhiều mà
- được. Cô đi ngủ nhớ khóa cửa cẩn thận, không cần phải quá lo lắng. Vì tất cả mọi chuyện đã có tôi rồi
Hạ Vy Đứng im lặng nhìn theo bóng lưng thế Hải khuất sau cánh cửa
" tất cả mọi chuyện đã có tôi rồi" Câu nói này sao nó ngọt ngào, nó ấm áp như vậy. Nhưng Hạ Vy thừa hiểu con người hoàn hảo ấy không thể thuộc về cô. Một người như cô sao có thể xứng đáng với người như thế Hải. Hơn nữa cô đã từng bị phản bội, trái tim đau đớn đến muốn vỡ nát. Nếu bây giờ bắt cô phải tiếp nhận một thứ tình cảm mới, thì cô không thể làm được
tổn thương sẽ vĩnh viễn tồn tại trong lòng cô, nó sẽ làm cô đau đớn đến không thở được Mỗi khi nghĩ về. Phản bội- là một thứ rất khủng khiếp. Những ai từng trải qua nó sẽ không thể nào còn tin vào tình yêu như lúc ban đầu nữa. Nó khiến cho con người ta hiểu ra rằng" trên đời này không có gì là vĩnh cửu, Chỉ có nỗi đau mà ta từng phải trải qua mới là vĩnh cửu". Cứ Nói Rằng Đã Quên, đã không còn đau nữa. Nhưng chỉ khi ai nhắc đến tên của người đó thôi là trái tim lại thắt lại.
Hơn bốn năm trời ròng rã, Hạ Vy dành để yêu thương người đàn ông ấy. Cùng anh vun đắp hạnh phúc, cùng anh sinh ra một đứa con trai Đáng Yêu Tuyệt Vời. Cùng anh chăm sóc cho bố mẹ của anh và bỏ rơi chính những người đã sinh ra mình. Cuối cùng những thứ Hạ Vy nhận được chỉ là sự phản bội. Đau lắm chứ, trái tim này đau đớn đến mức cô không muốn nó đập nữa, nếu không có bé Sâu, có lẽ bây giờ cô đã không còn ở trên thế gian này nữa
khi người ta đặt hết niềm tin vào một ai đó thì họ sẽ trở nên vô cùng yếu đuối. Bị người mà họ yêu nhất, tin nhất bỏ rơi cũng chính là bỏ rơi mạng sống của họ.
Phụ nữ thật ngốc nghếch, khi phải đối mặt với một chuyện gì đó thì họ lại quá yếu đuối, không đủ sức lực để vượt qua. Có cố tỏ ra mạnh mẽ đến đâu, thì Hạ Vy cô vẫn chỉ là một người phụ nữ bình thường
cô cảm thấy biết ơn thế Hải, vì nhờ có người đàn ông đó mà cô mới có thêm sức mạnh. Người ta vẫn thường nói" ông trời không triệt đường sống của bất kỳ ai" và cô tin vào điều đó
Nhìn hai đứa nhỏ ngủ say mà lòng Hạ Vy cảm thấy rất bình yên, chỉ cần nhìn vào nụ cười của chúng thôi là lòng cô lại cảm thấy vui vẻ. Cô ôm Hai đứa nhỏ vào lòng rồi nhắm mắt, hi vọng về một ngày mai tốt đẹp
thế Hải đứng dựa vào bức tường trước cửa nhà Hạ Vy, anh vẫn chưa về. Đốt một điếu thuốc hút một hơi để xua tan đi cảm giác hồi hộp còn lưu lại trong lòng. Chỉ là một cái nắm tay thôi mà, đâu có cần phải đến mức như vậy
bản thân thế Hải đã từng được rất nhiều người phụ nữ vuốt ve âu yếm, nhưng thứ cảm giác này thực sự chưa từng tồn tại. Chẳng lẽ người ta gọi thứ cảm giác này rung động hay sao?
Không thể nào...
Tuyệt đối không thể nào...
Nếu như có thứ cảm giác này, thì chắc chắn nó sẽ không nào là Hạ Vy được...
Thế Hải Cố lắc đầu để xua đi ý nghĩa điên rồ ấy. lên xe rồi lái xe lao đến quán bar, Anh muốn xác định lại một lần nữa, chắc chắn không phải. Nhưng tại sao anh càng cảm thấy rối loạn, những cảm giác điên rồ này... Tại sao lại như vậy?
Mọi câu hỏi trong lòng thế Hải không hề có lời giải đáp, chiếc xe cứ thế lao vun vút trong màn đêm và dừng lại ở quán bar quen thuộc
Tiếng nhạc bên trong xập xình, một thế giới của những kẻ ăn chơi thác loạn, ở nơi này tất cả những người đó sẽ không cần phải sống giả dối hay giả tạo với bất kỳ một ai, họ có thể bay lắc thỏa thích theo ý muốn của bản thân, chính là lý do mà nơi này luôn tấp nập
người phụ nữ nắm lấy bàn tay thế Hải, rồi ôm lấy cánh tay anh, vòng tay lên cổ anh và đặt lên môi anh một nụ hôn ngọt ngào
không có cảm giác...
Cái cảm giác hồi hộp ấy không hề tồn tại khi cô ta chạm vào người thế Hải
Thế Hải Ôm Lấy eo cô gái đó, cuồng nhiệt đặt lên môi cô ta một nụ hôn dài. Nhưng rồi cuối cùng anh phải đẩy cô ta ra. Tất cả mọi thứ mọi cảm giác chỉ có được khi ở gần Hạ Vy, thế Hải Chán nản bước vào trong phòng, để lại cô gái đó với vẻ mặt tức tối
ở trong phòng Hoàng Phi đã đợi sẵn, nhìn thấy thế Hải thì nở một nụ cười trêu chọc
- Sao giờ này đại ca lại ở đây, Em tưởng muộn như vậy thì Hạ Vy phải giữ anh ở lại đó ngủ chứ?
- cậu thôi ngay đi, tôi không có tâm trạng để đùa cợt..
- Nhưng em có...
Thế Hải ném cho Hoàng Phi một cái nhìn lạnh lẽo, Nhưng cái nhìn này dường như không mấy tác dụng với người đàn ông đó, anh ta tiếp tục trêu chọc..
- anh không thể đem hết Bực dọc trong lòng mà ném vào người em như thế được, em đã yêu đơn phương anh suốt bao nhiêu năm trời. Anh chưa từng dành cái cảm giác thấp thỏm hay thổn thức cho em, nhưng anh chỉ mới gặp cô ta có mấy ngày. Thật khiến cho lòng người ta ghen tị đến khó chịu
Thế Hải bưng một ly rượu lên uống cạn, khuôn mặt trầm tư có chút mỏi mệt
- Tại sao lại là cô ta, Cô ta có gì hơn người khác. Thân hình thì tròn vo, cái mặt cũng chẳng đáng yêu gì? Vậy mà nó lại làm trái tim tôi phải khổ sở như vậy, Rốt cuộc Cô ta là ai? Tại sao mọi chuyện lại như thế
- anh có thể coi như nó là một cái duyên hay một cái nợ gì cũng được, nhưng nó đã đến rồi thì hãy vui vẻ để đón nhận. Biết đâu cô ấy chính là người mà anh cần tìm thì sao? Ít Ra thì cô gái ấy cũng rất yêu thương Tiểu Băng, con bé cần một người mẹ như vậy
Danh sách chương