Chương 100

“Cô Mạc, bữa trưa của cô đây.”

Quả nhiên đầu bếp đi về hướng của cô, trên người còn mặc một đồng phục hạng sang của nhà hàng, tất cả hành vi đều lộ ra sự cao quý.

Thi Nhân nhíu mày, lên tiếng: “Ai gọi vậy?”

“Một vị khách.”

“Nếu như tôi nói không ăn thì sẽ như thế nào?”

Đầu bếp sửng sốt một chút, cẩn thận từng li từng tí nói: “Cô Mạc, cô có thể nếm thử trước, nếu như có bất kỳ điều gì không hài lòng, tôi có thể lập tức làm lại cho cô.”

Đáy lòng Thi Nhân dâng lên một sự bất đắc dĩ, tên khốn kia lại đi uy hiếp người ta rồi.

Đầu bếp sốt ruột đến không biết nên nói gì cho phải, nếu như vị mợ chủ này mà không ăn thì anh ta lại không hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Thi Nhân bỗng dưng ngẩng đầu nhìn đồng nghiệp bên cạnh: “Mọi người tới đây, cùng nhau ăn đi, đã có người muốn coi tiền như rác, vậy dại gì mà không ăn.”

Đồng nghiệp dừng một chút, có chút kinh ngạc với hành động của Thi Nhân .

Đây là khoe khoang sao?

Không, nếu như đổi lại là người khác thì có lẽ là khoe khoang thật, nhưng ở trên mặt của giám đốc Mạc, thật sự không tìm thấy bất kỳ loại ý tứ khoe khoang gì.

Vì thế văn phòng làm việc tiến hành một lễ ăn mừng cỡ nhỏ.

Thi Nhân không thể không tán thưởng, đồ ăn của đầu bếp làm cũng rất ngon đấy, sau khi cô ăn uống no nê, nhìn đồng nghiệp: “Về sau mọi người hợp tác nhiều hơn, cùng nhau phát triển kiếm tiền.”

Tin tức này rất nhanh đã lan truyền đến văn phòng làm việc của tổng giám đốc ở trên tầng.

Tiêu Khôn Hoằng tức giận đến mức bật cười, đặc biệt chuẩn bị bữa trưa cho cô mà kết quả, cô lại lấy ra để chia sẻ cho mọi người, cô thật sự coi anh là kẻ ngốc mà.

Thôi, kẻ ngốc thì là kẻ ngốc đi.

Dù sao vẫn tốt hơn so với việc vứt cơm trưa đi luôn, cô ăn rồi, cũng khác gì đã nhận đâu.

Vị tổng giám đốc lớn cao quý chán nản chỉ có thể tự an ủi mình như vậy, ai kêu tất cả mọi thứ bây giờ đều do anh ta tạo thành chứ, được rồi, anh phải chịu đựng.

Lòng tự tôn không nỡ bao trùm đến cả vợ con mình.

Cô cũng sinh ra cho anh ba đứa nhỏ, cho dù cô muốn mặt trăng trên trời thì anh cũng phải nhanh chóng đi hái xuống, chà đạp ý tốt của anh ta đã tính là gì chứ, dù sao vẫn tốt hơn là không để ý gì cả.

Việc Tiêu Khôn Hoằng lên tiếng theo đuổi Mạc Hồi rất nhanh trở thành tin nóng.

Chỉ là tất cả mọi người đều cho rằng Mạc Hồi là nữ minh tinh thứ hai, trước kia cũng từng xảy ra chuyện như vậy, chẳng có kết quả gì tốt cả.

Cuối cùng mấy tháng sau, nữ minh tinh kia đã bị bỏ rơi một cách tàn nhẫn, từ đó không gượng dậy nổi.

Thi Nhân nhìn thấy mấy màn cá cược về mình trên Internet, bọn họ đều đang nói xem liệu cô có thể kiên trì được lâu hơn so với nữ minh tinh kia hay không.

Cảnh tượng này so với lúc cô gả qua nhà họ Tiêu trước kia, khi mọi cá cược xem cô sẽ sống được bao lâu, có gì khác nhau đầu?

Những anh hùng bàn phím kia, kiên trì ăn nhiều à?

Trước kia cô nhịn là bởi vì cô không có tư cách để giải thích, nhưng bây giờ dựa vào cái gì mà muốn cô phải nhịn chứ?

Lần này Thi Nhân dùng Facebook của Mạc Hồi, trực tiếp đưa ra lời thanh minh: “Không cần so sánh tôi với ai đó, mấy người ăn không ngồi rồi, không có chuyện gì làm, rồi lại đi đóng góp một phần công sức không thơm tho gì cho đất nước sao? Đặt tiền cược dưới loại chuyện như thế này, vừa nực cười vừa khiến con người ta cảm thấy kinh tởm.”

Một hòn đá kích thích hàng nghìn lớp Facebook của Thi Nhân nhanh chóng bị chiếm đóng, dù sao cô cũng mắng phần lớn những người ăn dưa, bọn họ đều đang nhao nhao đến mà mỉa mai bên dưới Facebook của cô, châm biếm.

“Ôi chao, chẳng phải là một con hồ ly tinh phẫu thuật thẩm mỹ sao, còn thật sự nghiêm túc với bản thân.”

“Nếu như không phải vì gương mặt này của cô, Tiêu Khôn Hoằng vừa nhìn thấy cô, không chừng đáy lòng vui đến nở hoa rồi, còn ở đây giả bộ làm cô nàng cương trực trong sạch để gây sự chú ý.”

“Còn không phải sao, chắc cô này sẽ nhanh chóng bị ghẻ lạnh thôi. Không có ai có thể thay thế một người chết cả.”

Thi Nhân phát hiện mình bị bạo lực mạng rồi.

Rất nhanh, những chuyện của cô ở nước Mỹ đã bị người ta lôi ra, nghi ngờ nói mình được đại gia nuôi, còn sinh ra ba đứa bé không rõ lai lịch, kết quả không kiếm được tiền nên mới chán nản về nước đi làm.

Ha, thật nực cười.

Thi Nhân phản kích lần nữa: “Từ trước tới nay tôi chưa từng nói muốn chiếm vị trí thay ai, tất cả đều là do mấy người tự đoán mà thôi. Về phần Tiêu Khôn Hoằng thì đúng là dạo gần đây anh ta đang đuổi theo tôi, nhưng tất cả đều là những hành động đơn phương của anh ta, đầu năm nay thật nực cười, rõ ràng là người đàn ông sai, vậy cái nồi này lại úp cả lên người phụ nữ.”

Lời nói này vừa ra thì rất nhanh đã có người hưởng ứng.

Chỉ là phần lớn có rất nhiều người vẫn như cũ, không tin lời cô nói, cho rằng cô đang nói dối, đều nhao nhao gắn thẻ Vương Ngọc San, để cho bà chủ chân chính này đến lên tiếng.

Sau khi Vương Ngọc San nhìn thấy lời nói của Thi Nhân thì cô ta tức điên lên rồi.

Con hồ ly tinh phẫu thuật thẩm mỹ này thật không biết xấu hổ, rõ ràng là dựa vào gương mặt này để dụ dỗ đàn ông, vậy mà vẫn còn nói lời thanh cao hết lần này tới lần khác.

Cô ta vốn dĩ nghỉ ngờ Mạc Hồi chính là Thi Nhân, chỉ là cô ta đã đặc biệt điều tra một phen, tài năng thiết kế của Mạc Hồi ở nước ngoài đạt được không ít giải thưởng, nhưng trước kia chưa từng nghe nói rằng Thi Nhân biết thiết kế, chẳng phải cô học tài chính sao?

Bởi vậy, Vương Ngọc San lại nhẹ nhàng thở ra.

Cũng chỉ là vật thay thế mà thôi, cuối cùng cô cũng sẽ giống như nữ minh tinh trước kia, bị vứt bỏ, rốt cuộc lại bị tất cả mọi người cười nhạo.

Vương Ngọc San điều khiển lại tâm tình một chút , đăng lên Facebook: “Cải ~ ơn mọi người quan tâm, anh Tiêu gần đây vẫn bận bịu khai thác châu báu ở thị trường hải ngoại, thường xuyên tăng ca, liên tục làm việc không nghỉ suốt ngày đêm, ngay cả thời gian để thở cũng không có, Hải Đào cũng nhớ cha rồi.”

‘Vương Ngọc San cũng không trực tiếp giải thích rõ ràng Nhưng cô ta nói dạo này Tiêu Khôn Hoằng bận rất nhiều việc, ngay cả thời gian thăm con còn không có, nói gì đến việc theo đuổi phụ nữ.

Rất nhanh, Thi Nhân nhận phải một tràng mỉm mai.

Chuyện này gây huyên náo không ít.

Nơi ở lớn của nhà họ Tiêu, một mình Tiêu Vinh nhìn ánh đèn phía ngoài, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

“Ông chủ, trên Facebook xảy ra chuyện cãi nhau rồi, chuyện xấu liên quan đến Tiêu Khôn Hoằng.”

“Những năm nay, chuyện xấu của anh ta còn ít sao?”

“Nhưng lần này không giống như vậ Cô Mạc kia hình như rất giống với tam mợ chủ trước kia, hơn nữa Tiêu Khôn Hoằng thậm chí còn vì cô ta mà mua lại công ty thiết kế châu báu Hoằng Đại bởi vì cô Mạc kia sau khi về nước đã nhậm chức ở đó.”

Trên mặt Tiêu Vinh ảm đạm không lộ ra biểu cảm gì, anh ta cầm điện thoại nhìn qua mấy lần, đều là những trận mắng chửi trước khi vị nữ minh tinh ng, cũng xuất hiện qua nhàm chán, lú kia đang nổi một lần.

Ánh mắt của anh ta cũng không có thay đổi, cho đến khi bức ảnh tươi sáng của Mạc Hồi được lấy ra, ngón tay liền dừng lại một chút.

Tiêu Vinh nhìn chăm chằm vào bức ảnh thật lâu: Thi Nhân, là cô đã trở về rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện