Ba Cố đưa cho Lưu Tiểu Niên một hộp quà được gói lại vô cùng kín, Lưu Tiểu Niên vừa nhanh chóng bóc ra, vừa nghĩ đợt lát nữa khi nhện lông chạy ra, mình phải làm thế nào mới hét lên kịp lúc! Vừa không tỏ ra mình rất ngốc, lại còn khiến ba Cố hài lòng! Một lớp bọc quà, hai lớp bọc quà, ba lớp… Lưu Tiểu Niên càng tỏ ra sợ hãi! Bởi vì cậu rất khẩn trương! Vì thế rốt cuộc cậu xốc nắp hộp lên luôn, còn chưa thấy rõ là gì đã hoảng sợ kêu to!
Nét tươi cười của ba Cố lập tức cứng lại, “Sao lại kêu to vậy?” Chẳng lẽ không thấy món quà của mình rất moe?!
Anh zai lại gần nhìn, trong hộp là một đôi tò he tiểu hổ rất là đáng yêu.
… Phắc! Sao ông ba nhà mình đột nhiên bình thường như vầy chứ! Anh zai sụp đổ!
Sau khi nhìn rõ món quà, Lưu Tiểu Niên cũng hận không thể khóc luôn, sao lại có thể ngốc như vầy chứ!!
“Khụ!” Tác dụng của em zai lập tức lên sóng! Cậu rất nghiêm túc giải thích, “Tiểu Niên quá phấn khích đó!”
“Đúng!” Anh zai cũng phản ứng lại, ôm bờ vai vợ yêu đau lòng, “Em ấy lớn lên ở trong cô nhi viện, chưa từng được tặng quà!!”
“… Phải.” Lưu Tiểu Niên rất khẩn trương nhìn ba Cố, “Cháu cháu cháu kích động quá, cám ơn bác trai!”
Chưa từng nhận quà gì đó, thiệt là đáng thương mà! Ba Cố rất xót xa! Tuy ông thấy phương thức biểu đạt sự phấn khích của con dâu hơi khác thường, nhưng cũng không truy cứu nhiều! Dù sao cũng là con của người bạn tốt, yêu thương còn không kịp đó…
Ban đêm, Lưu Tiểu Niên một mực ở thư phòng chơi cờ nhảy với ba Cố, đến tận mười một giờ vẫn không được thả đi!
Thực ra ba Cố vẫn luôn không tập trung, vì ông thiệt thiệt muốn cùng con dâu hồi tưởng quá khứ, nói về chuyện lúc thơ ấu! Nhưng vì con lớn nhà mình hơn một lần nghiêm túc uy hiếp, ba Cố đành phải cất ý niệm này dưới đáy lòng, cảm thấy vô cùng chíu khọ!
“Ba, khuya rồi nên nghỉ ngơi!” Cố Khải gõ cửa.
“Ba chưa mệt.” Ba Cố hết sức chăm chú nhìn bàn cờ.
“Tiểu Niên mệt rồi.” Cố Khải bất mãn.
“Em cũng chưa mệt!” Lưu Tiểu Niên liều mạng lắc đầu!
“Anh mệt.” Cố tổng trừng cậu.
“Anh anh anh mệt thì phải đi ngủ nha.” Lưu Tiểu Niên sợ hãi rụt cổ.
“Đúng rồi, đi ngủ một mình đi!” Ba Cố phụ họa.
“Không có em ấy con không ngủ được.” Cố tổng lười nói nhiều, bước đến ôm vợ đi!
“Anh thả em xuống!” Khuôn mặt Lưu Tiểu Niên đỏ bừng liều mạng giãy, thiệt thiệt thiệt là quá đáng mà! Nhưng vì Cố Khải quá khỏe, cho nên giãy không ra! Cậu còn bị cưỡng chế ôm đi!
Ba Cố ngồi trong thư phòng nhìn bàn cờ nhảy suy nghĩ liên miên, cảm khái một chút ‘lòng người có lúc không tính toán, người giỏi nhất có lúc vẫn thua’ gì đó, thuận tiện khinh bỉ thằng con cả nhà mình, mình vừa vòng vo hỏi con dâu, rõ ràng còn chưa ăn được còn giả bộ hàng đêm đêm xuân khổ đoản gì đó! Thiệt là quá dối trá quá dối trá mà…
Mà ở trong phòng ngủ khí phách, Lưu Tiểu Niên vẫn đang tức giận, hơn nữa còn liên tục dùng gối to bự điên cuồng gia bạo người đàn ông của mình!!
“Ngoan, đừng náo loạn.” Cố tổng bị đập đến mở cờ trong bụng, tán tỉnh gì đó không cần tốt đẹp quá đâu! Anh mạo hiểm dập lửa giận của vợ yêu, ôn nhu hôn cậu một cái.
“Ai cho anh ôm em hơn nữa anh lại còn quá đáng làm trò trước mặt bác trai bác sẽ nghĩ em thế nào đêm nay em phải về phòng trọ ngủ!” Lưu Tiểu Niên phẫn nộ lên án hành vi bá đạo của Cố Khải! Khuôn mặt đỏ bừng lỗ tai đỏ bừng cổ đỏ bừng, chắc là mông nhỏ cũng đỏ bừng bừng!
“Sắp sáng rồi, đương nhiên phải nghỉ sớm một chút.” Cố tổng nói điều đương nhiên, thuận tiện nhéo bụng nhỏ đáng yêu của cậu.
“Em ghét anh!” Lưu Tiểu Niên vốn định tiếp tục tức giận, nhưng bụng rất ngứa, vì thế cậu rất không nghiêm túc thở dồn dập!
“Cùng tắm đi?” Cố Khải hưng trí bừng bừng đề nghị.
“Không!” Lưu Tiểu Niên đẩy anh ra, “Em đi tắm trước, anh đợi đi!”
“Cùng tắm tiết kiệm nước.” Cố tổng rất nghiêm túc, “Chúng ta phải giảm thiểu hành vi gây ô nhiễm môi trường, mẹ Trái đất chỉ có một.”
“Vậy anh đừng tắm!” Lưu Tiểu Niên chạy vội vào phòng tắm, nhưng vẫn không kịp ngăn Cố tổng bước vào!
Chơi đuổi bắt gì đó thiệt là có tình thú mờ! Cố Khải cảm thấy thỏa mãn bắt lấy vợ yêu, hai ba nhát lột sạch không còn một mảnh, thuận tiện sờ sờ mông nhỏ!
“Anh thật phiền phức!” Khuôn mặt Lưu Tiểu Niên đỏ bừng, ôm khăn vọt vào trong bồn tắm!
Cố Khải đứng trước bồn tắm lớn, vô cùng thành thạo cởi quần áo, cảm giác động tác của mình tuyệt đẹp lại khí phách có thể sánh với vũ nam!
Nhưng Lưu Tiểu Niên không chịu phối hợp tí nào, cậu liên tục cúi đầu chơi với chân mình!
Sao lại như thế chứ! Cố tổng rất bất mãn, vì thế anh cuồng ngạo xách vợ yêu lên, muốn dùng ánh mắt tà mị của mình chinh phục em ấy! Nhưng trước khi Lưu Tiểu Niên nhìn vào mắt anh, thấy được cái kia của Cố tổng… Tuy vẫn mặc quần lót, nhưng hình dáng vẫn thiệt kinh người mà!
Vì thế cậu lập tức khẩn trương! Bởi vì cậu nhớ mình từng viết một đoạn H! Tổng tài nghịch thiên trong phòng tắm tà hỏa quá độ, nắm lấy cằm nữ chính, vô cùng ngang ngược ra lệnh, “Quỳ xuống! Hầu hạ tôi thư thái, tôi sẽ không thu mua tập đoàn Vương thị!”
Chuyện chuyện chuyện này quá kinh tủng nha! Lưu Tiểu Niên nước mắt đầy mặt miệng mím chặt ra sức lắc đầu!
Nhưng Cố tổng không cùng kênh suy nghĩ với vợ yêu, anh đơn giản chỉ muốn khoe cơ ngực thôi mà! Cho nên đó là lý do anh sáp lại gần! Tốt nhất có thể nhìn thấy cả cơ bụng luôn cũng được!
“Ô ô ô!” Lưu Tiểu Niên rốt cuộc bị dọa khóc! Cậu một chút cũng không muốn BJ cái thứ kia đâu khẩu vị quá nặng rồi!
“Em khóc cái gì?” Cố Khải sửng sốt một chút.
Lưu Tiểu Niên vừa nghẹn ngào vừa nhìn anh, vô cùng vô cùng ủy khuất!
Tâm can của tôi ơi! Cố Khải lập tức cảm thấy đau lòng, anh ngồi xổm trong bồn tắm lớn, nắm tay nhỏ bé của vợ yêu, rất sốt sắng hỏi, “Rốt cuộc làm sao vậy?”
“Tắm xong liền đi ngủ.” Lưu Tiểu Niên kỳ thực muốn nói trọng điểm là mình không ngờ đến cái thứ gì kia! Nhưng lại ngại ngùng không dám nói, đành phải vòng vo một chút.
“Ừ, chúng ta tắm xong liền ngủ!” Cố tổng ở trong bồn tắm, kéo vợ yêu vào lòng, “Ngoan, vừa nãy làm sao vậy?”
“…” Lưu Tiểu Niên nghĩ Cố Khải biết rõ còn hỏi, cho nên cậu lựa chọn im lặng!
Thắc mắc của Cố tổng không được giải đáp, vừa ôn nhu giúp cậu mát xa vai, vừa nghĩ chẳng lẽ sau khi gặp ông ba nhà mình, em ấy nhớ lại được thời thơ ấu thê thảm, cho nên cảm thấy vô cung khổ sở, dẫn đến không nhịn được mà khóc?!
Nhất định là như vậy, bởi vì trừ chuyện đó, chẳng còn lý do nào khác… Cố Khải ôm chặt vợ yêu, hôn nhẹ bờ vai cậu!
“Tắm nhanh một chút rồi đi ngủ.” Lỗ tai Lưu Tiểu Niên đỏ bừng.
“Ừ.” Cố Khải giúp cậu tắm rửa, “Em cảm thấy ba anh thế nào?”
“Tốt lắm, không tự cao, rất tốt với em.” Lưu Tiểu Niên tựa vào lòng anh.
“Cho nên em có thể coi ông ấy là ba mình.” Cố Khải ghé vào lỗ tai cậu nói, “Anh đảm bảo, ông ấy sẽ rất yêu thương em.”
“Vâng.” Mũi Lưu Tiểu Niên hơi chua xót.
Thiệt tốt nha… Mình không những có anh ấy, còn có một người cha tốt như vậy!
Nhưng loại chuyện ba Cố có phải là người cha tốt không, hiển nhiên mỗi người một ý! Ví dụ như Cố Hi lúc này, cậu cảm thấy cha mình vô cùng phiền!
“Con đã lớn rồi, vì sao lại phải ngủ cùng ba!” Em zai đứng trên giường, tức giận chất vấn!
“Lại đây kể cho ba nghe về bạn trai con một chút.” Ba Cố ngồi trên giường, “Nghe nói là bác sĩ?!”
Vừa nghe đến cha muốn nói chuyện về bác sĩ Lục, em zai lập tức cảm thấy vô cùng có hứng thú! Cậu ngồi xếp bằng trên giường, rất xấu hổ nói, “Vâng, anh ấy là bác sĩ khoa ngoại.”
“Trong phim kinh dị biến thái, đều là bác sĩ khoa ngoại đó.” Ba Cố thở dài!
“Anh ấy mới không biến thái đâu!” Em zai bất mãn, “Ảnh vô cùng vô cùng đẹp trai!”
“Còn đẹp trai nữa?” Ba Cố cười lạnh, “Khi ba còn trẻ, mới gọi là đẹp trai! Không những ngọc thụ lâm phong, còn khiêu vũ vô cùng giỏi!”
……
“Con không nói nữa!” Em zai tiêu tan hứng thú, “Tiếp theo ba lại định dời trọng tâm đi khoe khoang bản thân chứ gì! Con từ chối nói chuyện với ba!”
Thế mà cũng bị nhìn ra? Ba Cố thiệt vui mừng, chỉ số thông minh của con mình thiệt là cao nha!
“Được rồi, lại nói chuyện bác sĩ Lục của con vậy.”
Ba Cố rốt cuộc phải thỏa hiệp, “Bao nhiêu tuổi rồi?”
“Ba mươi ba.” Em zai mở ảnh trong điện thoại ra, “Ba xem ba xem! Là ảnh đó!”
“Thằng nhóc này đúng là khuông người dạng cẩu!” Ba Cố khen ngợi, sau đó hỏi, “Hai đứa đến bước nào rồi?” (“khuông người dạng cẩu” hay nhân khuông cẩu dạng là chỉ người có hành vi bên ngoài thoạt nhìn rất ngăn nắp, đứng đắn, kỳ thực nội tâm đê tiện hoặc tính tình yếu đuối – cảm ơn bạn Quỳnh Anh giải thích giùm)
Mặt em zai đỏ bừng cúi đầu, sao lại hỏi như thế chứ, thiệt là xấu hổ mà…
“Đừng nói là hai đứa lăn giường rồi nhé!” Ba Cố mặt tái mét!
“Đương nhiên chưa!” Em zai mặt không đổi sắc vô cùng bình tĩnh, “Bọn con mới hôn một lần, còn không phải hôn môi!”
Vô cùng vô cùng vô sỉ!
Di động rung lên ầm ầm, trên màn hình báo ‘Thiệt đập chai’, ba Cố động tác nhanh nhẹn, cướp điện thoại khỏi tay em zai!
“Ba!” Em zai kháng nghị!
Ba ba dùng ánh mắt uy nghiêm cảnh cáo cậu —— Dám cướp điện thoại, ông sẽ chia rẽ hai đứa!
Em zai nước mắt đầy mặt, cha mẹ cường quyền gì đó thiệt là đáng ghét! Đúng là Vương mẫu nương nương mà!
“Tiểu Hi.” Âm thanh của bác sĩ Lục thiệt ôn nhu.
“Là tôi!” Ba Cố rất oai phong, “Nửa đêm nửa hôm, gọi điện cho con trai tôi làm gì?!”
“Bác trai?” Lục Triển Phong hơi bất ngờ.
“Cậu là ai?” Ba Cố biết rõ còn hỏi.
“Cháu là Lục Triển Phong, là bạn trai em ấy.” Vì trước đó em zai đã thống nhất lời khai với mình, nên bác sĩ Lục trả lời rất lưu loát!
“…” Ba Cố bị nghẹn một chút dựa theo suy nghĩ ban đầu của ông, bác sĩ Lục nhất định sẽ dùng đủ cách quanh co uyển chuyển ngoằn ngoèo, đến cuối cùng mới dè dặt làm rõ quan hệ, cầu xin mình tiếp nhận cậu ta! Sao lại trắng trợn nói ra thế chứ!
“Bác trai?” Thấy ông mãi không nói gì, Lục Triển Phong thử thăm dò nói, “Ngày mai bác có rảnh không, cháu và Tiểu Hi mời bác đi ăn?”
Thằng nhóc này chủ động quá nha! Ba ba nhíu mày một chút! Mình còn đang tưởng tượng mấy lời thoại ‘Trước khi tôi chấp nhận quan hệ giữa cậu và Tiểu Hi, tôi nghĩ chúng ta phải gặp mặt nói chuyện một chút’ ‘Trước đó, tôi tuyệt đối không tán thành chuyện của hai người’ linh tinh, hoàn toàn không có cơ hội nói ra đó!
Em zai hoàn toàn không biết bên kia Lục Triển Phong nói gì, cậu chỉ thấy cha mình nhíu mày lắc đầu! Vì thế lập tức vô cùng khẩn trương! Đòe mòe định không đồng ý à, đòe mòe không có khoa học có biết không! Bác sĩ Lục anh tuấn ôn nhu như thế, ba chẳng có lý do gì mà không thích có biết không!
Sau khi cúp máy, ba Cố nhìn đến thằng con nhỏ mắt sáng ngời nhìn mình, mặt mũi lo lắng.
……
Từ sau tuổi mười lăm đến giờ chưa từng thấy lại biểu cảm này của nó… Ba ba cảm thấy thiệt thân thiết, giống như thấy được đứa con nhỏ moe moe ngày xưa của mình.
“Anh ấy nói gì với ba??” Em zai vừa nịnh bợ hỏi, vừa giúp ông ba nhà mình bóp vai!
Ba Cố cảm thấy rất tốt, vì thế ông rất uy nghiêm nói, “Ba thấy nó không tốt lắm!”
“Vì sao?” Em zai khẩn trương, dừng động tác hỏi ông ba mình.
Ba Cố ho khan một chút, ánh mắt tà tà liếc bờ vai mình!
Em zai nhanh chóng khôi phục trạng thái mát xa, vô cùng nhu thuận!
“Ngày mai gặp mặt xong rồi nói tiếp.” Ba Cố hời hợt.
“Vậy ba nhất định phải biểu hiện ra là ba thích anh ấy!!” Ánh mắt em zai giả bộ tha thiết chờ mong!
“Chưa chắc.” Vẻ mặt ba Cố hờ hững, “Loại chuyện yêu thích này, sao lại miễn cưỡng được.”
“Vậy, nếu như, con nói, nếu như, ba không thích anh ấy…” Em zai thiệt cẩn thận thăm dò.
“Vậy con phải theo ba về Mỹ!” Vẻ mặt ba Cố vô cùng nghiêm túc!
Em zai vô cùng hờn tủi gục trên giường, lần đầu tiên trong đời oán hận vì cái răng gì mình không phải là con gái! Như vậy có thể kiêu ngạo nói, ba, mặc kệ ba có đồng ý hai không, trong bụng con đã có cốt nhục của anh ấy! Là cháu trai ruột của ba đó… Quả thực đủ ngang ngược!
Sáng hôm sau, ba Cố dậy từ rất sớm, cho nên em zai cũng bị bắt dậy từ rất sớm —— bởi vì ba cậu bị băng gạc quấn như xác ướp, phải nhờ người khác mới có thể đi lại! Sáng sớm em zai cảm thấy trong lòng rất không cân bằng, vì thế gọi cả anh zai và chị dâu dậy.
“Buồn ngủ.” Lưu Tiểu Niên nằm trên giường duỗi người.
“Em ngủ thêm một lúc đi, hôm nay cũng đừng đến công ty.” Cố Khải hôn nhẹ vợ yêu, “Ở nhà giúp ba.”
“Vâng, em không ngủ, dậy nấu bữa sáng.” Lưu Tiểu Niên ngồi dậy.
Cố tỏng nhìn đến xúc động, thiệt là vừa ngoan vừa mềm mại lại thiệt tốt, vừa moe vừa ngốc vừa đức hạnh nha…
Bữa sáng là cháo và khoai lang, ba Cố cảm thấy thiệt toẹt zời, vì thế điên cuồng khen ngợi Lưu Tiểu Niên một lúc!
“Con cũng có làm mà!” Em zai không biết xấu hổ tranh công.
“Món nào con làm?” Ba Cố hỏi.
“Rau cải xào ngô!” Em zai nhấc tay.
“Khó ăn.” Ba Cố thích đả kích đứa con nhỏ nhà mình nhất, bởi ông cảm thấy như thế có thể thể hiện sâu sắc tình thương sủng nịch của người cha!
“Hừ…” Em zai đã tập thành thói quen, cho nên cảm thấy không sao cả. Có một người cha biến thái gì đó, đời người đúng là tịch mịch như tuyết mà.
Cơm nước xong anh zai em zai đều phải đi làm, ba Cố ở nhà ngồi một lúc, cảm thấy nhàm chán, vì thế gọi Lưu Tiểu Niên đỡ mình ra ngoài.
“Giờ bác không được đi lại nhiều đâu.” Lưu Tiểu Niên đề nghị, “Hồi trước Tiểu Hi bị thương có mua một cái xe lăn, hay cháu đẩy bác ra ngoài?”
“Được!” Ba Cố cho đến giờ chưa từng ngồi xe lăn, cho nên ông rất thung thướng đáp ứng! Nhân sinh chính là không ngừng thử nghiệm sự vật mới mẻ!
Khu biệt thự được xanh hóa rất tốt, khu vực công cộng có một công viên thiệt to, cho nên rất nhiều người thích đến đây tập thể dục hoặc dắt chó đi dạo. Ba Cố ban đầu ngồi trên xe lăn rất hưng phấn, sau lại cảm thấy vô vị! Bởi vì ông muốn có xe lăn trí tuệ giống Stephen Hawking, có thao tác bằng giọng nói, lại trang bị súng gây mê và trang bị biến hình, tốt nhất còn có thể phóng ra châm độc, như thế mới đủ tàn khốc! Giờ xe đẩy này ngoài chức năng ngồi ra, cái gì cũng không có, thiệt quá đơn điệu!
Vì thế ông rất nghiêm túc nói, “Bác phải đi một lúc.”
“Không tốt lắm đâu?” Lưu Tiểu Niên do dự, “Chân bác tuy bị thương nhẹ, nhưng bác sĩ Long nói phải băng bó ba ngày mới có thể bỏ, còn phải giảm thiểu việc đi đường!”
“Đi chậm, không thành vấn đề!” Ba Cố lao lực đứng lên! Lưu Tiểu Niên không thể lay chuyển ông, đành phải giữ xe lăn cho ông, tốt xấu gì còn có một tác dụng chống đỡ!
Ba Cố đi rất chậm, Lưu Tiểu Niên không nhịn được ngáp luôn.
“Mệt rồi?” Ba Cố rất ân cần, “Lại đây, ngồi xe lăn ngủ một chút đi!”
“Cháu?” Lưu Tiểu Niên giật mình, “Cháu cháu cháu không mệt, cháu đi với bác!”
“Nghe lời!” Ba Cố nghiêm túc nhìn cậu, “Mau ngồi lên đi!”
Lưu Tiểu Niên khóc không ra nước mắt, lại không dám phản bác, đành phải ngoan ngoãn ngồi trên xe lăn, để ba Cố đẩy mình chậm rì đi dạo! Quần chúng không nắm được sự tình, sau khi nhìn thấy đều thổn thức, một nhà này thiệt là đáng thương, không những cha hành động chậm chạp, đứa con lại còn khuyết tật! Không có ai bên cạnh chăm sóc… Xã hội dù sao cũng có nhiều người tốt, vì thế dọc đường liên tiếp có người chủ động đến gần định giúp đẩy Lưu Tiểu Niên đi phơi nắng! Nhưng đều bị ba Cố từ chối! Bởi vì không có xe lăn ông đứng không vững!
Vì thế ông nghiêm túc nói, “Không cần, con tôi không thích người khác đụng vào xe lăn nó yêu thích!”
Lưu Tiểu Niên hận không thể đào lỗ chui xuống, chuyện này chuyện này chuyện này mất mặt quá nha!
Hai người tiếp tục lảo đảo trên đường, không phát hiện sau một gốc cây đại thụ, có một cái bóng chợt hiện.
Lúc chiều, em zai lo lắng bất an trở về, theo đuôi là bác sĩ Lục anh tuấn!
“Cháu chào bác trai ạ.” Lục Triển Phong nho nhã lễ phép.
“Cậu là bạn trai của Tiểu Hi?” Ba Cố ngồi trên sofa, vô cùng vô cùng giống lão Phật gia!
“Vâng, đây là chút tấm lòng của cháu, mong bác trai không ghét bỏ.” Lục Triển Phong đặt túi giấy lên bàn, nhõ nhã lịch sự, vừa nhìn là biết đúng là con rể tốt!
Thực ra ba Cố rất muốn xem quà biếu là cái gì, nhưng mà ông cảm thấy mình phải uy phong một chút! Vì thế đành phải đè nén lòng hiếu kỳ xuống, thiệt là chíu khọ mà!
Đừng là mấy thứ rượu trắng lá chè hải sâm tổ yến vớ vỉn gì đó nha, như vậy chẳng đúng với mong đợi của mình gì cả! Càng không phù hợp với khí chất tươi mát của đứa nhỏ nhà mình!
“Bác sĩ Lục, mời uống nước.” Lưu Tiểu Niên rót cho khách một ly nước chanh.
“Cảm ơn.” Lục Triển Phong đưa tay nhận, đầu ngón tay không cẩn thận chạm vào cậu một chút, khi nhận được ly nước, mặt nước hơi lắc lư!!
Vì thế Lưu Tiểu Niên lập tức cảm khái trong lòng, không khẩn trương cái gì, thì ra là giả vờ… Tay không những lạnh cóng, mà còn phát run!
Bởi vậy có thể thấy rõ việc ra mắt cha mẹ quả nhiên là chuyện đáng sợ! Cho dù là bác sĩ phúc hắc lãnh tĩnh, cũng sẽ thấp thỏm không yên giống mình nha…
Nét tươi cười của ba Cố lập tức cứng lại, “Sao lại kêu to vậy?” Chẳng lẽ không thấy món quà của mình rất moe?!
Anh zai lại gần nhìn, trong hộp là một đôi tò he tiểu hổ rất là đáng yêu.
… Phắc! Sao ông ba nhà mình đột nhiên bình thường như vầy chứ! Anh zai sụp đổ!
Sau khi nhìn rõ món quà, Lưu Tiểu Niên cũng hận không thể khóc luôn, sao lại có thể ngốc như vầy chứ!!
“Khụ!” Tác dụng của em zai lập tức lên sóng! Cậu rất nghiêm túc giải thích, “Tiểu Niên quá phấn khích đó!”
“Đúng!” Anh zai cũng phản ứng lại, ôm bờ vai vợ yêu đau lòng, “Em ấy lớn lên ở trong cô nhi viện, chưa từng được tặng quà!!”
“… Phải.” Lưu Tiểu Niên rất khẩn trương nhìn ba Cố, “Cháu cháu cháu kích động quá, cám ơn bác trai!”
Chưa từng nhận quà gì đó, thiệt là đáng thương mà! Ba Cố rất xót xa! Tuy ông thấy phương thức biểu đạt sự phấn khích của con dâu hơi khác thường, nhưng cũng không truy cứu nhiều! Dù sao cũng là con của người bạn tốt, yêu thương còn không kịp đó…
Ban đêm, Lưu Tiểu Niên một mực ở thư phòng chơi cờ nhảy với ba Cố, đến tận mười một giờ vẫn không được thả đi!
Thực ra ba Cố vẫn luôn không tập trung, vì ông thiệt thiệt muốn cùng con dâu hồi tưởng quá khứ, nói về chuyện lúc thơ ấu! Nhưng vì con lớn nhà mình hơn một lần nghiêm túc uy hiếp, ba Cố đành phải cất ý niệm này dưới đáy lòng, cảm thấy vô cùng chíu khọ!
“Ba, khuya rồi nên nghỉ ngơi!” Cố Khải gõ cửa.
“Ba chưa mệt.” Ba Cố hết sức chăm chú nhìn bàn cờ.
“Tiểu Niên mệt rồi.” Cố Khải bất mãn.
“Em cũng chưa mệt!” Lưu Tiểu Niên liều mạng lắc đầu!
“Anh mệt.” Cố tổng trừng cậu.
“Anh anh anh mệt thì phải đi ngủ nha.” Lưu Tiểu Niên sợ hãi rụt cổ.
“Đúng rồi, đi ngủ một mình đi!” Ba Cố phụ họa.
“Không có em ấy con không ngủ được.” Cố tổng lười nói nhiều, bước đến ôm vợ đi!
“Anh thả em xuống!” Khuôn mặt Lưu Tiểu Niên đỏ bừng liều mạng giãy, thiệt thiệt thiệt là quá đáng mà! Nhưng vì Cố Khải quá khỏe, cho nên giãy không ra! Cậu còn bị cưỡng chế ôm đi!
Ba Cố ngồi trong thư phòng nhìn bàn cờ nhảy suy nghĩ liên miên, cảm khái một chút ‘lòng người có lúc không tính toán, người giỏi nhất có lúc vẫn thua’ gì đó, thuận tiện khinh bỉ thằng con cả nhà mình, mình vừa vòng vo hỏi con dâu, rõ ràng còn chưa ăn được còn giả bộ hàng đêm đêm xuân khổ đoản gì đó! Thiệt là quá dối trá quá dối trá mà…
Mà ở trong phòng ngủ khí phách, Lưu Tiểu Niên vẫn đang tức giận, hơn nữa còn liên tục dùng gối to bự điên cuồng gia bạo người đàn ông của mình!!
“Ngoan, đừng náo loạn.” Cố tổng bị đập đến mở cờ trong bụng, tán tỉnh gì đó không cần tốt đẹp quá đâu! Anh mạo hiểm dập lửa giận của vợ yêu, ôn nhu hôn cậu một cái.
“Ai cho anh ôm em hơn nữa anh lại còn quá đáng làm trò trước mặt bác trai bác sẽ nghĩ em thế nào đêm nay em phải về phòng trọ ngủ!” Lưu Tiểu Niên phẫn nộ lên án hành vi bá đạo của Cố Khải! Khuôn mặt đỏ bừng lỗ tai đỏ bừng cổ đỏ bừng, chắc là mông nhỏ cũng đỏ bừng bừng!
“Sắp sáng rồi, đương nhiên phải nghỉ sớm một chút.” Cố tổng nói điều đương nhiên, thuận tiện nhéo bụng nhỏ đáng yêu của cậu.
“Em ghét anh!” Lưu Tiểu Niên vốn định tiếp tục tức giận, nhưng bụng rất ngứa, vì thế cậu rất không nghiêm túc thở dồn dập!
“Cùng tắm đi?” Cố Khải hưng trí bừng bừng đề nghị.
“Không!” Lưu Tiểu Niên đẩy anh ra, “Em đi tắm trước, anh đợi đi!”
“Cùng tắm tiết kiệm nước.” Cố tổng rất nghiêm túc, “Chúng ta phải giảm thiểu hành vi gây ô nhiễm môi trường, mẹ Trái đất chỉ có một.”
“Vậy anh đừng tắm!” Lưu Tiểu Niên chạy vội vào phòng tắm, nhưng vẫn không kịp ngăn Cố tổng bước vào!
Chơi đuổi bắt gì đó thiệt là có tình thú mờ! Cố Khải cảm thấy thỏa mãn bắt lấy vợ yêu, hai ba nhát lột sạch không còn một mảnh, thuận tiện sờ sờ mông nhỏ!
“Anh thật phiền phức!” Khuôn mặt Lưu Tiểu Niên đỏ bừng, ôm khăn vọt vào trong bồn tắm!
Cố Khải đứng trước bồn tắm lớn, vô cùng thành thạo cởi quần áo, cảm giác động tác của mình tuyệt đẹp lại khí phách có thể sánh với vũ nam!
Nhưng Lưu Tiểu Niên không chịu phối hợp tí nào, cậu liên tục cúi đầu chơi với chân mình!
Sao lại như thế chứ! Cố tổng rất bất mãn, vì thế anh cuồng ngạo xách vợ yêu lên, muốn dùng ánh mắt tà mị của mình chinh phục em ấy! Nhưng trước khi Lưu Tiểu Niên nhìn vào mắt anh, thấy được cái kia của Cố tổng… Tuy vẫn mặc quần lót, nhưng hình dáng vẫn thiệt kinh người mà!
Vì thế cậu lập tức khẩn trương! Bởi vì cậu nhớ mình từng viết một đoạn H! Tổng tài nghịch thiên trong phòng tắm tà hỏa quá độ, nắm lấy cằm nữ chính, vô cùng ngang ngược ra lệnh, “Quỳ xuống! Hầu hạ tôi thư thái, tôi sẽ không thu mua tập đoàn Vương thị!”
Chuyện chuyện chuyện này quá kinh tủng nha! Lưu Tiểu Niên nước mắt đầy mặt miệng mím chặt ra sức lắc đầu!
Nhưng Cố tổng không cùng kênh suy nghĩ với vợ yêu, anh đơn giản chỉ muốn khoe cơ ngực thôi mà! Cho nên đó là lý do anh sáp lại gần! Tốt nhất có thể nhìn thấy cả cơ bụng luôn cũng được!
“Ô ô ô!” Lưu Tiểu Niên rốt cuộc bị dọa khóc! Cậu một chút cũng không muốn BJ cái thứ kia đâu khẩu vị quá nặng rồi!
“Em khóc cái gì?” Cố Khải sửng sốt một chút.
Lưu Tiểu Niên vừa nghẹn ngào vừa nhìn anh, vô cùng vô cùng ủy khuất!
Tâm can của tôi ơi! Cố Khải lập tức cảm thấy đau lòng, anh ngồi xổm trong bồn tắm lớn, nắm tay nhỏ bé của vợ yêu, rất sốt sắng hỏi, “Rốt cuộc làm sao vậy?”
“Tắm xong liền đi ngủ.” Lưu Tiểu Niên kỳ thực muốn nói trọng điểm là mình không ngờ đến cái thứ gì kia! Nhưng lại ngại ngùng không dám nói, đành phải vòng vo một chút.
“Ừ, chúng ta tắm xong liền ngủ!” Cố tổng ở trong bồn tắm, kéo vợ yêu vào lòng, “Ngoan, vừa nãy làm sao vậy?”
“…” Lưu Tiểu Niên nghĩ Cố Khải biết rõ còn hỏi, cho nên cậu lựa chọn im lặng!
Thắc mắc của Cố tổng không được giải đáp, vừa ôn nhu giúp cậu mát xa vai, vừa nghĩ chẳng lẽ sau khi gặp ông ba nhà mình, em ấy nhớ lại được thời thơ ấu thê thảm, cho nên cảm thấy vô cung khổ sở, dẫn đến không nhịn được mà khóc?!
Nhất định là như vậy, bởi vì trừ chuyện đó, chẳng còn lý do nào khác… Cố Khải ôm chặt vợ yêu, hôn nhẹ bờ vai cậu!
“Tắm nhanh một chút rồi đi ngủ.” Lỗ tai Lưu Tiểu Niên đỏ bừng.
“Ừ.” Cố Khải giúp cậu tắm rửa, “Em cảm thấy ba anh thế nào?”
“Tốt lắm, không tự cao, rất tốt với em.” Lưu Tiểu Niên tựa vào lòng anh.
“Cho nên em có thể coi ông ấy là ba mình.” Cố Khải ghé vào lỗ tai cậu nói, “Anh đảm bảo, ông ấy sẽ rất yêu thương em.”
“Vâng.” Mũi Lưu Tiểu Niên hơi chua xót.
Thiệt tốt nha… Mình không những có anh ấy, còn có một người cha tốt như vậy!
Nhưng loại chuyện ba Cố có phải là người cha tốt không, hiển nhiên mỗi người một ý! Ví dụ như Cố Hi lúc này, cậu cảm thấy cha mình vô cùng phiền!
“Con đã lớn rồi, vì sao lại phải ngủ cùng ba!” Em zai đứng trên giường, tức giận chất vấn!
“Lại đây kể cho ba nghe về bạn trai con một chút.” Ba Cố ngồi trên giường, “Nghe nói là bác sĩ?!”
Vừa nghe đến cha muốn nói chuyện về bác sĩ Lục, em zai lập tức cảm thấy vô cùng có hứng thú! Cậu ngồi xếp bằng trên giường, rất xấu hổ nói, “Vâng, anh ấy là bác sĩ khoa ngoại.”
“Trong phim kinh dị biến thái, đều là bác sĩ khoa ngoại đó.” Ba Cố thở dài!
“Anh ấy mới không biến thái đâu!” Em zai bất mãn, “Ảnh vô cùng vô cùng đẹp trai!”
“Còn đẹp trai nữa?” Ba Cố cười lạnh, “Khi ba còn trẻ, mới gọi là đẹp trai! Không những ngọc thụ lâm phong, còn khiêu vũ vô cùng giỏi!”
……
“Con không nói nữa!” Em zai tiêu tan hứng thú, “Tiếp theo ba lại định dời trọng tâm đi khoe khoang bản thân chứ gì! Con từ chối nói chuyện với ba!”
Thế mà cũng bị nhìn ra? Ba Cố thiệt vui mừng, chỉ số thông minh của con mình thiệt là cao nha!
“Được rồi, lại nói chuyện bác sĩ Lục của con vậy.”
Ba Cố rốt cuộc phải thỏa hiệp, “Bao nhiêu tuổi rồi?”
“Ba mươi ba.” Em zai mở ảnh trong điện thoại ra, “Ba xem ba xem! Là ảnh đó!”
“Thằng nhóc này đúng là khuông người dạng cẩu!” Ba Cố khen ngợi, sau đó hỏi, “Hai đứa đến bước nào rồi?” (“khuông người dạng cẩu” hay nhân khuông cẩu dạng là chỉ người có hành vi bên ngoài thoạt nhìn rất ngăn nắp, đứng đắn, kỳ thực nội tâm đê tiện hoặc tính tình yếu đuối – cảm ơn bạn Quỳnh Anh giải thích giùm)
Mặt em zai đỏ bừng cúi đầu, sao lại hỏi như thế chứ, thiệt là xấu hổ mà…
“Đừng nói là hai đứa lăn giường rồi nhé!” Ba Cố mặt tái mét!
“Đương nhiên chưa!” Em zai mặt không đổi sắc vô cùng bình tĩnh, “Bọn con mới hôn một lần, còn không phải hôn môi!”
Vô cùng vô cùng vô sỉ!
Di động rung lên ầm ầm, trên màn hình báo ‘Thiệt đập chai’, ba Cố động tác nhanh nhẹn, cướp điện thoại khỏi tay em zai!
“Ba!” Em zai kháng nghị!
Ba ba dùng ánh mắt uy nghiêm cảnh cáo cậu —— Dám cướp điện thoại, ông sẽ chia rẽ hai đứa!
Em zai nước mắt đầy mặt, cha mẹ cường quyền gì đó thiệt là đáng ghét! Đúng là Vương mẫu nương nương mà!
“Tiểu Hi.” Âm thanh của bác sĩ Lục thiệt ôn nhu.
“Là tôi!” Ba Cố rất oai phong, “Nửa đêm nửa hôm, gọi điện cho con trai tôi làm gì?!”
“Bác trai?” Lục Triển Phong hơi bất ngờ.
“Cậu là ai?” Ba Cố biết rõ còn hỏi.
“Cháu là Lục Triển Phong, là bạn trai em ấy.” Vì trước đó em zai đã thống nhất lời khai với mình, nên bác sĩ Lục trả lời rất lưu loát!
“…” Ba Cố bị nghẹn một chút dựa theo suy nghĩ ban đầu của ông, bác sĩ Lục nhất định sẽ dùng đủ cách quanh co uyển chuyển ngoằn ngoèo, đến cuối cùng mới dè dặt làm rõ quan hệ, cầu xin mình tiếp nhận cậu ta! Sao lại trắng trợn nói ra thế chứ!
“Bác trai?” Thấy ông mãi không nói gì, Lục Triển Phong thử thăm dò nói, “Ngày mai bác có rảnh không, cháu và Tiểu Hi mời bác đi ăn?”
Thằng nhóc này chủ động quá nha! Ba ba nhíu mày một chút! Mình còn đang tưởng tượng mấy lời thoại ‘Trước khi tôi chấp nhận quan hệ giữa cậu và Tiểu Hi, tôi nghĩ chúng ta phải gặp mặt nói chuyện một chút’ ‘Trước đó, tôi tuyệt đối không tán thành chuyện của hai người’ linh tinh, hoàn toàn không có cơ hội nói ra đó!
Em zai hoàn toàn không biết bên kia Lục Triển Phong nói gì, cậu chỉ thấy cha mình nhíu mày lắc đầu! Vì thế lập tức vô cùng khẩn trương! Đòe mòe định không đồng ý à, đòe mòe không có khoa học có biết không! Bác sĩ Lục anh tuấn ôn nhu như thế, ba chẳng có lý do gì mà không thích có biết không!
Sau khi cúp máy, ba Cố nhìn đến thằng con nhỏ mắt sáng ngời nhìn mình, mặt mũi lo lắng.
……
Từ sau tuổi mười lăm đến giờ chưa từng thấy lại biểu cảm này của nó… Ba ba cảm thấy thiệt thân thiết, giống như thấy được đứa con nhỏ moe moe ngày xưa của mình.
“Anh ấy nói gì với ba??” Em zai vừa nịnh bợ hỏi, vừa giúp ông ba nhà mình bóp vai!
Ba Cố cảm thấy rất tốt, vì thế ông rất uy nghiêm nói, “Ba thấy nó không tốt lắm!”
“Vì sao?” Em zai khẩn trương, dừng động tác hỏi ông ba mình.
Ba Cố ho khan một chút, ánh mắt tà tà liếc bờ vai mình!
Em zai nhanh chóng khôi phục trạng thái mát xa, vô cùng nhu thuận!
“Ngày mai gặp mặt xong rồi nói tiếp.” Ba Cố hời hợt.
“Vậy ba nhất định phải biểu hiện ra là ba thích anh ấy!!” Ánh mắt em zai giả bộ tha thiết chờ mong!
“Chưa chắc.” Vẻ mặt ba Cố hờ hững, “Loại chuyện yêu thích này, sao lại miễn cưỡng được.”
“Vậy, nếu như, con nói, nếu như, ba không thích anh ấy…” Em zai thiệt cẩn thận thăm dò.
“Vậy con phải theo ba về Mỹ!” Vẻ mặt ba Cố vô cùng nghiêm túc!
Em zai vô cùng hờn tủi gục trên giường, lần đầu tiên trong đời oán hận vì cái răng gì mình không phải là con gái! Như vậy có thể kiêu ngạo nói, ba, mặc kệ ba có đồng ý hai không, trong bụng con đã có cốt nhục của anh ấy! Là cháu trai ruột của ba đó… Quả thực đủ ngang ngược!
Sáng hôm sau, ba Cố dậy từ rất sớm, cho nên em zai cũng bị bắt dậy từ rất sớm —— bởi vì ba cậu bị băng gạc quấn như xác ướp, phải nhờ người khác mới có thể đi lại! Sáng sớm em zai cảm thấy trong lòng rất không cân bằng, vì thế gọi cả anh zai và chị dâu dậy.
“Buồn ngủ.” Lưu Tiểu Niên nằm trên giường duỗi người.
“Em ngủ thêm một lúc đi, hôm nay cũng đừng đến công ty.” Cố Khải hôn nhẹ vợ yêu, “Ở nhà giúp ba.”
“Vâng, em không ngủ, dậy nấu bữa sáng.” Lưu Tiểu Niên ngồi dậy.
Cố tỏng nhìn đến xúc động, thiệt là vừa ngoan vừa mềm mại lại thiệt tốt, vừa moe vừa ngốc vừa đức hạnh nha…
Bữa sáng là cháo và khoai lang, ba Cố cảm thấy thiệt toẹt zời, vì thế điên cuồng khen ngợi Lưu Tiểu Niên một lúc!
“Con cũng có làm mà!” Em zai không biết xấu hổ tranh công.
“Món nào con làm?” Ba Cố hỏi.
“Rau cải xào ngô!” Em zai nhấc tay.
“Khó ăn.” Ba Cố thích đả kích đứa con nhỏ nhà mình nhất, bởi ông cảm thấy như thế có thể thể hiện sâu sắc tình thương sủng nịch của người cha!
“Hừ…” Em zai đã tập thành thói quen, cho nên cảm thấy không sao cả. Có một người cha biến thái gì đó, đời người đúng là tịch mịch như tuyết mà.
Cơm nước xong anh zai em zai đều phải đi làm, ba Cố ở nhà ngồi một lúc, cảm thấy nhàm chán, vì thế gọi Lưu Tiểu Niên đỡ mình ra ngoài.
“Giờ bác không được đi lại nhiều đâu.” Lưu Tiểu Niên đề nghị, “Hồi trước Tiểu Hi bị thương có mua một cái xe lăn, hay cháu đẩy bác ra ngoài?”
“Được!” Ba Cố cho đến giờ chưa từng ngồi xe lăn, cho nên ông rất thung thướng đáp ứng! Nhân sinh chính là không ngừng thử nghiệm sự vật mới mẻ!
Khu biệt thự được xanh hóa rất tốt, khu vực công cộng có một công viên thiệt to, cho nên rất nhiều người thích đến đây tập thể dục hoặc dắt chó đi dạo. Ba Cố ban đầu ngồi trên xe lăn rất hưng phấn, sau lại cảm thấy vô vị! Bởi vì ông muốn có xe lăn trí tuệ giống Stephen Hawking, có thao tác bằng giọng nói, lại trang bị súng gây mê và trang bị biến hình, tốt nhất còn có thể phóng ra châm độc, như thế mới đủ tàn khốc! Giờ xe đẩy này ngoài chức năng ngồi ra, cái gì cũng không có, thiệt quá đơn điệu!
Vì thế ông rất nghiêm túc nói, “Bác phải đi một lúc.”
“Không tốt lắm đâu?” Lưu Tiểu Niên do dự, “Chân bác tuy bị thương nhẹ, nhưng bác sĩ Long nói phải băng bó ba ngày mới có thể bỏ, còn phải giảm thiểu việc đi đường!”
“Đi chậm, không thành vấn đề!” Ba Cố lao lực đứng lên! Lưu Tiểu Niên không thể lay chuyển ông, đành phải giữ xe lăn cho ông, tốt xấu gì còn có một tác dụng chống đỡ!
Ba Cố đi rất chậm, Lưu Tiểu Niên không nhịn được ngáp luôn.
“Mệt rồi?” Ba Cố rất ân cần, “Lại đây, ngồi xe lăn ngủ một chút đi!”
“Cháu?” Lưu Tiểu Niên giật mình, “Cháu cháu cháu không mệt, cháu đi với bác!”
“Nghe lời!” Ba Cố nghiêm túc nhìn cậu, “Mau ngồi lên đi!”
Lưu Tiểu Niên khóc không ra nước mắt, lại không dám phản bác, đành phải ngoan ngoãn ngồi trên xe lăn, để ba Cố đẩy mình chậm rì đi dạo! Quần chúng không nắm được sự tình, sau khi nhìn thấy đều thổn thức, một nhà này thiệt là đáng thương, không những cha hành động chậm chạp, đứa con lại còn khuyết tật! Không có ai bên cạnh chăm sóc… Xã hội dù sao cũng có nhiều người tốt, vì thế dọc đường liên tiếp có người chủ động đến gần định giúp đẩy Lưu Tiểu Niên đi phơi nắng! Nhưng đều bị ba Cố từ chối! Bởi vì không có xe lăn ông đứng không vững!
Vì thế ông nghiêm túc nói, “Không cần, con tôi không thích người khác đụng vào xe lăn nó yêu thích!”
Lưu Tiểu Niên hận không thể đào lỗ chui xuống, chuyện này chuyện này chuyện này mất mặt quá nha!
Hai người tiếp tục lảo đảo trên đường, không phát hiện sau một gốc cây đại thụ, có một cái bóng chợt hiện.
Lúc chiều, em zai lo lắng bất an trở về, theo đuôi là bác sĩ Lục anh tuấn!
“Cháu chào bác trai ạ.” Lục Triển Phong nho nhã lễ phép.
“Cậu là bạn trai của Tiểu Hi?” Ba Cố ngồi trên sofa, vô cùng vô cùng giống lão Phật gia!
“Vâng, đây là chút tấm lòng của cháu, mong bác trai không ghét bỏ.” Lục Triển Phong đặt túi giấy lên bàn, nhõ nhã lịch sự, vừa nhìn là biết đúng là con rể tốt!
Thực ra ba Cố rất muốn xem quà biếu là cái gì, nhưng mà ông cảm thấy mình phải uy phong một chút! Vì thế đành phải đè nén lòng hiếu kỳ xuống, thiệt là chíu khọ mà!
Đừng là mấy thứ rượu trắng lá chè hải sâm tổ yến vớ vỉn gì đó nha, như vậy chẳng đúng với mong đợi của mình gì cả! Càng không phù hợp với khí chất tươi mát của đứa nhỏ nhà mình!
“Bác sĩ Lục, mời uống nước.” Lưu Tiểu Niên rót cho khách một ly nước chanh.
“Cảm ơn.” Lục Triển Phong đưa tay nhận, đầu ngón tay không cẩn thận chạm vào cậu một chút, khi nhận được ly nước, mặt nước hơi lắc lư!!
Vì thế Lưu Tiểu Niên lập tức cảm khái trong lòng, không khẩn trương cái gì, thì ra là giả vờ… Tay không những lạnh cóng, mà còn phát run!
Bởi vậy có thể thấy rõ việc ra mắt cha mẹ quả nhiên là chuyện đáng sợ! Cho dù là bác sĩ phúc hắc lãnh tĩnh, cũng sẽ thấp thỏm không yên giống mình nha…
Danh sách chương