Trình Mộ Thanh tự tin vào nét đẹp của mình, bước qua, lúc này Hách Liên Tuyệt mới phản ứng lại, giả vờ ho khan một tiếng rồi nhìn NaNa ” Hoá đơn gửi đến TCL”

NaNa làm bộ dạng ok, sau đó Hách Liên Tuyệt nắm cánh tay của Trình Mộ Thanh rồi bước ra ngoài, Trình Mộ Thanh rất muốn giãy ra, đây là ý gì vậy?

Nhưng thấy NaNa đứng đó, cũng không muốn làm nháo để hắn phải xấu hổ nên mặc cho hắn nắm tay

Lúc sau, một người nhân viên đi tới cầm quyển tạp chí đưa cho NaNa ” NaNa tỷ, chị xem cô ấy với người trong báo này có phải rất giống không?”

Trên tờ báo chính là ảnh chụp của Trình Mộ Thanh lúc nhận giải thưởng ở Milan, Trình Mộ Thanh……

NaNa nhìn bóng dáng của Trình Mộ Thanh, kinh ngạc há hốc miệng thở dốc nhưng không nói gì ……

“Này, anh không phải nói có công việc sao?” Trình Mộ Thanh nhìn Hách Liên Tuyệt hỏi

“Thư kí cùng ông chủ tham gia hội nghị của bằng hữu thì không được xem là công việc sao?” Hách Liên Tuyệt hỏi lại

………………………………

Được rồi, cô cũng lười phải cải nhau với hắn…

Xe đậu bên ngoài bãi biển, người rất nhiều, thời tiết hôm nay cũng rất đẹp, bờ biển mà nơi chọn để cử hành hôn lễ thì không còn gì để chê..

Có thể nhìn ra được, chủ nhân của hôn lễ này là người rất giàu, khách rất nhiều, còn có tiệc buffet và rượu, mỗi người đều là mặc đều là mặc trang phục sang

trọng mà xuất hiện

Trình Mộ Thanh đã từng suy nghĩ về việc được cử hành hôn lễ tại bờ biển, tất cả mọi thứ này đều là vì Tiểu Trạch thích biển..

Ai~ thậm chí vì Tiểu Trạch mà cô muốn cả đời còn lại sống cô độc một mình, nghiêng đầu, nhìn thấy ánh mắt của Trình Mộ Thanh thay đổi, Hách Liên Tuyệt khoé miệng nhếch lên cầm lấy tay của cô khoát lên chính cánh tay của mình để vào bên trong

Không ít người chủ động chào hỏi Hách Liên Tuyệt, nhưng hắn cũng chỉ gật gật đầu, còn Trình Mộ Thanh đứng kế bên hắn cũng được nhiều người chú ý đến..

Cô chính là mỉm cười cho có lệ rồi theo sát hắn, bên kia, cô dâu cùng chú rễ trao đổi nhẫn cho nhau thì Hách Liên Tuyệt kéo cô ngồi ở sau cùng

Trình Mộ Thanh nhìn cô dâu chú rễ, hai tay đặt một chỗ, khoé miệng nở nụ cười nhợt nhạt, kết hôn là chuyện linh thiêng, là hai người chất tay cùng nhau hứa hẹn bên cạnh nhau cho đến khi chết

Xa xa nhìn qua, có thể thấy được chú rễ rất tuấn tú, lại khí phách, mỗi động tác tràn ngập sự tao nhã từ tính, cô dâu đưa lưng về phía Trình Mộ Thanh, nên nhìn không rõ lắm, nhưng nhìn thấy nụ cười của chú rể không một khắc nào rời khỏi cô dâu của mình thì cũng biết được bọn họ thật hạnh phúc!

Cô dâu cũng rất hạnh phúc …

Nhìn như vậy, Trình Mộ thanh không khõi bị loại cảm giác này cuốn hút, cô là một người đa cảm nên rất dễ dàng bị ảnh hưởng..

Hách Liên Tuyệt ánh mắt không nhìn cô dâu chú rễ, chỉ quay sang nhìn Trình Mộ Thanh, lông mi của cô rất dài, khoé miệng vẫn nở nụ cười mỉm, ánh mắt còn hiện ra ý chúc phúc và hâm mộ

Cô thật sự chờ đợi điều này sao?

Trong lòng hơi lưu lại một dòng nước ấm..

“Nhìn bộ dạng của em, như rất hâm mộ nha” Hách Liên Tuyệt sâu kín nói

Trình Mộ Thanh sửng sốt, khoé miệng còn lưu lại nụ cười với cô dâu và chú rễ, bọn họ đứng cùng nhau đều là do duyên trời đã định, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được thành ngữ này

“Kết hôn đều là giấc mơ của mỗi người phụ nữa” Trình Mộ Thanh sâu kín nói, vừa nói xong lại hối hận, cô nói nhiều với hắn để làm chi?

Hách Liên Tuyệt nhìn Trình Mộ Thanh, ánh mắt ấm áp

Dù cho phú quý hay bần cùng, dù co sinh tử bệnh lão, cũng không bao giờ rời xa, mãi bên nhau cho đến chết!

Dù cho phú quý hay bần cùng, dù co sinh tử bệnh lão, cũng không bao giờ rời xa, mãi bên nhau cho đến chết!

Thần phụ nhớ kỹ, trong lòng của cô cũng nhớ rất kỹ ………..

Đúng vậy, hôn lễ như trong mơ này đều la khát vọng của mỗi người phụ nữ..

Sau khi tuyên thệ xong, Hách Liên Tuyệt kéo Trình Mộ Thanh đi đến, cô ngẩn ra, muốn rút tay về nhưng trong lòng lại có cảm giác ấm áp, làm cho cô do dự rồi đi theo

“Đằng” Hách Liên Tuyệt kêu lên

Người chú rễ tên Đằng cùng nắm tay cô dâu của mình quay đầu lại, nhìn Hách Liên Tuyệt ” Tiểu tử, tôi còn nghĩ cậu sẽ không đến nên tôi đang định cho người làm nổ banh cái TCL đây”

“Không phải đã đến rồi sao?” Hách Liên Tuyệt cười nói, tay nắm chặt tay Trình Mộ Thanh, không có buông ra

Cô dâu là một người rất xinh đẹp, nụ cười của cô như là ánh nắng mặt trời, tinh xảo, duyên dáng làm động lòng người

Cô dâu nheo con ngươi lại nhìn Trình Mộ Thanh, sau đó nhìn Hách Liên Tuyệt ” Tuyệt, ai vậy? Chẵng lẽ không định giới thiệu sao?”

Dù cho là ai cũng tốt hơn so với Chu Lâm Na, Ân Ân không thích gì cái ả Chu LÂm Na cả ( Ân Ân là tên cô dâu)

“Xin chào mọi người, tôi là Trình Mộ Thanh, là thư kí của Tuyệt”

Hách Liên Tuyệt còn chưa nói gì thì Trình Mộ Thanh liền giới thiệu

Trình Mộ Thanh……

Thư kí ……

Đằng nhìn Hách Liên Tuyệt, ánh mắt tối lại ” Tuyệt, cậu khi nào thì đổi thư kí rồi?”

Trình Mộ Thanh xấu hổ, thuỳ mâu, bởi vì cô không muốn nói ra, quan hệ của bọn họ không tốt lắm

Lúc này, Ân Ân đi tới, giữ chặt Trình Mộ Thanh ” Hưmm, cô rất xinh đẹp nha, cũng thật thích hợp với khẩu vị của người nào đó” Ân Ân ngụ ý, đưa ánh mắt về Hách Liên Tuyệt

Trình Mộ Thanh có chút xấu hổ, nên mặt không tự nhiên

“Cô đừng hiểu lầm, tôi và anh ấy chỉ là quan hệ công việc, cấp trên cấp dưới mà thôi ” Trình Mộ Thanh làm sáng tỏ

Hách Liên Tuyệt quay đầu trừng liếc cô một cái, có tất yếu phải giải thích rõ ràng vậy không? Huống chi giữa bọn họ còn có một đứa con nha..

“Xem ra là Tuyệt không đủ cố gắng nha…” Ân Ân cười nói

“Tuyệt.. cậu nói mẹ của đứa con kia không phải là……….” Đằng nói xong, ánh mắt lại nhìn Trình Mộ Thanh

Lúc này, có người nào đó đã hoá đá, chuyện này mà bọn họ cũng nói với nhau sao?

Nâng mâu, Ân Ân nở nụ cười, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời, làm cho người ta thật có sức sống, Trình Mộ Thanh rất thích, bất quá lúc này cô càng thêm xấu hổ

Hách Liên Tuyệt anh nha, chính là người nhiều chuyện, con cũng là con của cô nha! Hắn làm gì mà nói với tùm lum người!

Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 130
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện