"Cô ơi, cô ăn đi." Vừa nói Tiểu Vân vừa gắp một miếng thịt gà bỏ vào bát Trầm Tịch Dương.
Trầm Tịch Dương cười đưa vào miệng, không hiểu sao khi nãy cô ăn cay rấttốt, giờ cũng miếng thịt gà, lại tê lưỡi đến lạ, hình như còn có chút vị đắng.....
"Côca nè mami." Bảo bối ẩn ý nhìn Trầm Tịch Dương, đưa ly côca còn đầy về phía cô.
Trầm Tịch Dương cầm lấy tu một ngụm to.
Tiểu Vân quan tâm hỏi, "Cô thấy cay sao ạ?"
"Khụ.... Khụ....." Trầm Tịch Dương suýt sặc côca mà chết, Tiểu Vân không hổ làcon gái của Mạc Tu Nghiêu mà, đạo hạnh cao thâm a!!!
Vài phút sau Mạc Tu Nghiêu đã nghe xong điện thoại bước vào, lại ngồi ngay ngắn nhưthường, vẫn tiếp tục nhúng lẩu cho ba người. Chỉ là thỉnh thoảng lôngmày anh nhíu lại, suy tư điều gì đó.
Không khí so với lúc trước càng âm trầm, chỉ có màn hình di động liên tục phát sáng cùng tiếng rung...
Cuối cùng Mạc Tu Nghiêu đứng dậy, hỏi cô, "Có thể cho Tiểu Vân qua đêm ở đây được không? Tôi có việc gấp phải đi ngay, e là đêm nay không về được.Tiểu Vân, con có muốn ở cùng cô ấy không?"
Tiểu Vân gật gật đầu.
Trầm Tịch Dương nghe Mạc Tu Nghiêu nói một tràng dài thì giật mình, suy đi tính lại cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
"Để tôi ra đóng cửa."
Tiễn Mạc Tu Nghiêu ra đến cửa, Trầm Tịch Dương vẫy tay nói, "Mạc tổng đi thong thả."
Mạc Tu Nghiêu thấy cô dửng dưng, thản nhiên như vậy thì trong lòng ập lênmột cỗ tức giận, cô ấy không thấy khó chịu sao? Hay là vì không yêu nênkhông quan tâm? Trầm Tịch Dương vừa ngồi xuống bàn ăn thì bên ngoài truyền đến tiếng động cơ của xe một loáng rồi biến mất.
"Nào, Tiểu Vân, bảo bối, chúng ta tiếp tục, chiến hết chỗ này!"
Bảo bối nâng mi nhìn mami nhà mình cố tỏ ra vẻ phấn khích thì cạn lời! Người mẹ này thật không có tiền đồ chút nào!
Mà Tiểu Vân thì sau khi cha mình đi thì có vẻ buồn, cô bé mím chặt môi nói, "Con lo rồi. Mọi người tiếp tục đi ạ."
Trầm Tịch Dương ăn cũng cảm thấy nhạt nhẽo, sau cùng cô quyết định dừng đũa, bảo bối cùng dừng theo.
"Tiểu Vân à, con ra ghế xem TV chờ chúng ta được không?"
"Hai người định dọn sao ạ?"
"Ừm."
"Vậy con dọn cùng hai người."
Trầm Tịch Dương do dự, "Cái này......"
Sao cô có thể để công chúa nhỏ nhà họ Mạc dọn đồ chứ!!! Mạc Tu Nghiêu màbiết cô "bóc lột" con gái cưng của anh ta, sẽ lột da cô mất!
"Tiểu Vân muốn ở bên cô...."
"Được rồi, con có thể bê cái đĩa nhỏ này không?"
Tiểu Vân gật đầu, sau đó ba người cùng xu dọn.
Trầm Tịch Dương nhìn Tiểu Vân bé nhỏ mà đau lòng, không biết ngày thườngKính Thiên Dương đối xử với con bé thế nào, cô có cảm giác con bé rấtthiếu tình yêu thường của mẹ.
Khanh bảo bối rửa, Trầm Tịch Dươngtráng bát, Tiểu Vân ở bên cạnh ríu rít, "Ah, thì ra anh trai này cũngchỉ sinh trước Tiểu Vân tròn một tháng, Tiểu Vân sinh ngày 1-11 đó nha~"
"Vậy là chúng ta cùng tuổi rồi!"
Lại nhìn về phía Trầm Tịch Dương, "Cô ơi, vậy con gọi là Tiểu Khanh ca ca được không?"
Khanh bảo bối đen mặt, lên giọng anh cả, "Nhóc con, bỏ chữ Tiểu đi, gọi Khanh ca ca biết chưa?"
"Vậy tức là Khanh ca ca sẽ là anh trai của Tiểu Vân đúng không ạ?"
Trầm Tịch Dương cười đưa vào miệng, không hiểu sao khi nãy cô ăn cay rấttốt, giờ cũng miếng thịt gà, lại tê lưỡi đến lạ, hình như còn có chút vị đắng.....
"Côca nè mami." Bảo bối ẩn ý nhìn Trầm Tịch Dương, đưa ly côca còn đầy về phía cô.
Trầm Tịch Dương cầm lấy tu một ngụm to.
Tiểu Vân quan tâm hỏi, "Cô thấy cay sao ạ?"
"Khụ.... Khụ....." Trầm Tịch Dương suýt sặc côca mà chết, Tiểu Vân không hổ làcon gái của Mạc Tu Nghiêu mà, đạo hạnh cao thâm a!!!
Vài phút sau Mạc Tu Nghiêu đã nghe xong điện thoại bước vào, lại ngồi ngay ngắn nhưthường, vẫn tiếp tục nhúng lẩu cho ba người. Chỉ là thỉnh thoảng lôngmày anh nhíu lại, suy tư điều gì đó.
Không khí so với lúc trước càng âm trầm, chỉ có màn hình di động liên tục phát sáng cùng tiếng rung...
Cuối cùng Mạc Tu Nghiêu đứng dậy, hỏi cô, "Có thể cho Tiểu Vân qua đêm ở đây được không? Tôi có việc gấp phải đi ngay, e là đêm nay không về được.Tiểu Vân, con có muốn ở cùng cô ấy không?"
Tiểu Vân gật gật đầu.
Trầm Tịch Dương nghe Mạc Tu Nghiêu nói một tràng dài thì giật mình, suy đi tính lại cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
"Để tôi ra đóng cửa."
Tiễn Mạc Tu Nghiêu ra đến cửa, Trầm Tịch Dương vẫy tay nói, "Mạc tổng đi thong thả."
Mạc Tu Nghiêu thấy cô dửng dưng, thản nhiên như vậy thì trong lòng ập lênmột cỗ tức giận, cô ấy không thấy khó chịu sao? Hay là vì không yêu nênkhông quan tâm? Trầm Tịch Dương vừa ngồi xuống bàn ăn thì bên ngoài truyền đến tiếng động cơ của xe một loáng rồi biến mất.
"Nào, Tiểu Vân, bảo bối, chúng ta tiếp tục, chiến hết chỗ này!"
Bảo bối nâng mi nhìn mami nhà mình cố tỏ ra vẻ phấn khích thì cạn lời! Người mẹ này thật không có tiền đồ chút nào!
Mà Tiểu Vân thì sau khi cha mình đi thì có vẻ buồn, cô bé mím chặt môi nói, "Con lo rồi. Mọi người tiếp tục đi ạ."
Trầm Tịch Dương ăn cũng cảm thấy nhạt nhẽo, sau cùng cô quyết định dừng đũa, bảo bối cùng dừng theo.
"Tiểu Vân à, con ra ghế xem TV chờ chúng ta được không?"
"Hai người định dọn sao ạ?"
"Ừm."
"Vậy con dọn cùng hai người."
Trầm Tịch Dương do dự, "Cái này......"
Sao cô có thể để công chúa nhỏ nhà họ Mạc dọn đồ chứ!!! Mạc Tu Nghiêu màbiết cô "bóc lột" con gái cưng của anh ta, sẽ lột da cô mất!
"Tiểu Vân muốn ở bên cô...."
"Được rồi, con có thể bê cái đĩa nhỏ này không?"
Tiểu Vân gật đầu, sau đó ba người cùng xu dọn.
Trầm Tịch Dương nhìn Tiểu Vân bé nhỏ mà đau lòng, không biết ngày thườngKính Thiên Dương đối xử với con bé thế nào, cô có cảm giác con bé rấtthiếu tình yêu thường của mẹ.
Khanh bảo bối rửa, Trầm Tịch Dươngtráng bát, Tiểu Vân ở bên cạnh ríu rít, "Ah, thì ra anh trai này cũngchỉ sinh trước Tiểu Vân tròn một tháng, Tiểu Vân sinh ngày 1-11 đó nha~"
"Vậy là chúng ta cùng tuổi rồi!"
Lại nhìn về phía Trầm Tịch Dương, "Cô ơi, vậy con gọi là Tiểu Khanh ca ca được không?"
Khanh bảo bối đen mặt, lên giọng anh cả, "Nhóc con, bỏ chữ Tiểu đi, gọi Khanh ca ca biết chưa?"
"Vậy tức là Khanh ca ca sẽ là anh trai của Tiểu Vân đúng không ạ?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương