Một câu nói này đã trực tiếp chặt đứt đường lui của Kính Thiên Dương.
Chức vị Phó tổng giám đốc của cô ta ở chi nhánh Kính thị hiện đang rất lunglay, đám người trong công ty chỉ trực cô ta rớt đài, dù hàng ngàn, hàngvạn lần không muốn những ở trước mặt mọi người Kính Thiên Dương khôngthể xé rách mặt mũi với Trầm Tịch Dương.
Minh ca còn nói đây là cơ hội cuối cùng của cô ta!
Chỉ cần nghĩ mình suốt ngày ở nhà như đám tiểu thư danh gia vọng tộc kháclà Kính Thiên Dương đã thấy khinh thường. Cô ta phải nắm quyền lực trong tay, nhận kính trọng của người người dưới chân!
Kính Thiên Dương cố nặn ra một nụ cười thật tươi, nhưng nhìn thế nào cũng có phần giả tạo, nói, "Cô Trầm cũng thật có duyên với Kính thị, trước đâycó chút hiểu nhầm nho nhỏ, cô Trầm đây là người rộng lượng chắc cũngkhông để bụng đúng không ?"
"Tôi đương nhiên không để bụng, nhưng mà tính tôi vốn cố chấp, không chịuthiệt thòi bao giờ. Cô Ý Hoan đây đã có gan cho người phá hủy thiết kếcủa tôi thì đương nhiên phải có gan chịu trách nhiệm. Mong Kính Phó tổng cho tôi một câu trả lời hợp lý nhé!"
Ý Hoan ngã quỵ xuống, cô ta đã đoán được kết cục của bản thân, quả nhiênKính Thiên Dương nói, "Từ bây giờ không những Ý Hoan bị sa thải khỏiKính thị mà bất cứ công ty nào nhận Ý Hoan cũng tức là đối đầu với Kínhthị. Trầm tiểu thư, câu trả lời này, cô hài lòng chứ ?"
Một câu cuối Kính Thiên Dương là nghiến răng nghiến lợi nói. Mọi khuất nhục ngày hôm nay, mai sau cô ta sẽ đòi lại gấp bội!
Con người là như thế, chỉ cần danh tiếng bạn đủ cao, thân phận bạn đủ lớn, người khác sẽ có cái nhìn khác về bạn.
Như khi nãy Bạch Khánh Chi có nói ra thiết kế của Trầm Tịch Dương suýt bị Ý Hoan hủy thì cũng không có mấy người quan tâm.
Mà lúc này thời thế đã thay đổi, Trầm Tịch Dương không còn là nhà thiết kế trẻ mới về nước nữa, cô đã là JA đứng trên đỉnh cao của giới thờitrang!
"Kính Phó tổng thật có thành ý. Bộ Nhị Nguyệt này xem ra tìm đúng chủ rồi!"
Nói đến bộ Nhị Nguyệt đang mặc trên người, Kính Thiên Dương chỉ hận không thể lập tức về căn hộ của mình rồi xé tan nát nó!
Huỳnh Mộc Tích nói, "Phải rồi JA à, lúc trước Kính Phó tổng đây cũng nhờ emthiết kế riêng, chuyện quan trọng như vậy suýt nữa chị xém quên."
Trầm Tịch Dương bày ra vẻ mặt "à thì ra là thế", đôi mắt hoa đào cười rộlên, xoáy sâu vào tận tâm can người nhìn, "Cảm ơn Kính Phó tổng ưu ái,tôi là người không câu tiểu tiết, chắc cô cũng biết tôi từng thiết kế ra mẫu áo ấm dành cho các chú chó ở bang Alaska tránh rét mà. Người tronggiới nghệ thuật mà, chỉ cần hợp mắt là được!"
Kính Thiên Dương sắc mặt âm u cực điểm, nó vậy mà dám ví cô ta không bằng một con chó!
Bạch Khánh Chi chớp mắt, khóe miệng lẩm bẩm với Trầm Tịch Dương: Các chú chó ở bang Alaska đang giận dữ vì bị sỉ nhục đó ~
Chức vị Phó tổng giám đốc của cô ta ở chi nhánh Kính thị hiện đang rất lunglay, đám người trong công ty chỉ trực cô ta rớt đài, dù hàng ngàn, hàngvạn lần không muốn những ở trước mặt mọi người Kính Thiên Dương khôngthể xé rách mặt mũi với Trầm Tịch Dương.
Minh ca còn nói đây là cơ hội cuối cùng của cô ta!
Chỉ cần nghĩ mình suốt ngày ở nhà như đám tiểu thư danh gia vọng tộc kháclà Kính Thiên Dương đã thấy khinh thường. Cô ta phải nắm quyền lực trong tay, nhận kính trọng của người người dưới chân!
Kính Thiên Dương cố nặn ra một nụ cười thật tươi, nhưng nhìn thế nào cũng có phần giả tạo, nói, "Cô Trầm cũng thật có duyên với Kính thị, trước đâycó chút hiểu nhầm nho nhỏ, cô Trầm đây là người rộng lượng chắc cũngkhông để bụng đúng không ?"
"Tôi đương nhiên không để bụng, nhưng mà tính tôi vốn cố chấp, không chịuthiệt thòi bao giờ. Cô Ý Hoan đây đã có gan cho người phá hủy thiết kếcủa tôi thì đương nhiên phải có gan chịu trách nhiệm. Mong Kính Phó tổng cho tôi một câu trả lời hợp lý nhé!"
Ý Hoan ngã quỵ xuống, cô ta đã đoán được kết cục của bản thân, quả nhiênKính Thiên Dương nói, "Từ bây giờ không những Ý Hoan bị sa thải khỏiKính thị mà bất cứ công ty nào nhận Ý Hoan cũng tức là đối đầu với Kínhthị. Trầm tiểu thư, câu trả lời này, cô hài lòng chứ ?"
Một câu cuối Kính Thiên Dương là nghiến răng nghiến lợi nói. Mọi khuất nhục ngày hôm nay, mai sau cô ta sẽ đòi lại gấp bội!
Con người là như thế, chỉ cần danh tiếng bạn đủ cao, thân phận bạn đủ lớn, người khác sẽ có cái nhìn khác về bạn.
Như khi nãy Bạch Khánh Chi có nói ra thiết kế của Trầm Tịch Dương suýt bị Ý Hoan hủy thì cũng không có mấy người quan tâm.
Mà lúc này thời thế đã thay đổi, Trầm Tịch Dương không còn là nhà thiết kế trẻ mới về nước nữa, cô đã là JA đứng trên đỉnh cao của giới thờitrang!
"Kính Phó tổng thật có thành ý. Bộ Nhị Nguyệt này xem ra tìm đúng chủ rồi!"
Nói đến bộ Nhị Nguyệt đang mặc trên người, Kính Thiên Dương chỉ hận không thể lập tức về căn hộ của mình rồi xé tan nát nó!
Huỳnh Mộc Tích nói, "Phải rồi JA à, lúc trước Kính Phó tổng đây cũng nhờ emthiết kế riêng, chuyện quan trọng như vậy suýt nữa chị xém quên."
Trầm Tịch Dương bày ra vẻ mặt "à thì ra là thế", đôi mắt hoa đào cười rộlên, xoáy sâu vào tận tâm can người nhìn, "Cảm ơn Kính Phó tổng ưu ái,tôi là người không câu tiểu tiết, chắc cô cũng biết tôi từng thiết kế ra mẫu áo ấm dành cho các chú chó ở bang Alaska tránh rét mà. Người tronggiới nghệ thuật mà, chỉ cần hợp mắt là được!"
Kính Thiên Dương sắc mặt âm u cực điểm, nó vậy mà dám ví cô ta không bằng một con chó!
Bạch Khánh Chi chớp mắt, khóe miệng lẩm bẩm với Trầm Tịch Dương: Các chú chó ở bang Alaska đang giận dữ vì bị sỉ nhục đó ~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương