P/s: Cảm ơn [email protected] Tặng 1,000 đậu, CongNguy3n Tặng 20,000 đậu cho mình nhé. Cảm ơn tất cả anh em đã đọc truyện. Mong được anh em ủng hộ nhiều hơn.
....
Dương Tuấn Vũ gõ cửa theo nhịp 1-2-1-3, bên trong vang lên tiếng nói:
- Jack? - “Có thể nói”
- Xác nhận. Cậu có thể vào.
Dương Tuấn Vũ mang theo A Cường đi vào, tới nơi có người dẫn hắn đi qua một cái sân nhỏ, sau đó tới một căn nhà nhỏ đơn sơ. Khi tên lính mở cửa ra, Dương Tuấn Vũ thấy Thomson đang ngồi vắt hai chân, miệng nhả khói, gật đầu với hắn.
- Hôm nay cậu đến nghiệm thu à?
- Các anh đã khiến chúng nôn ra được tin gì chưa?
- Tên Bloodthirsty này rất cứng đầu, cho hắn chơi đủ trò nhưng hắn không nói gì. Ba tên đầu hàng cũng khai được một chút thông tin có giá trị, cậu có muốn nghe luôn không?
- Khoan đã.
Hai người cùng quay sang nhìn, thấy A Cường mở lớn mắt nhìn về phía lồng giam. Hắn thấy tên Bloodthirsty đang nằm ngửa ra đất, trên người vô số kiểu loại vết thương do tra tấn. Hắn cũng chẳng thương xót cái gì, hắn chỉ không ngờ tên điên này lại có ngày bị bắt. Hắn hỏi:
- Các anh đã dùng thiệt hại bao nhiêu người mới có thể bắt tên này. Lần đó chúng tôi mang 20 người mới đàn áp được hắn và 3 tên đệ, nhưng cũng không giữ chân chúng được.
- Ồ, vị này là?
- A Cường, băng Cá Mập Xanh.
- Là trước kia thôi, giờ tôi không còn là Cá Mập Xanh gì nữa rồi.
- Ồ, chào anh, nếu tôi nhớ không nhầm thì anh là một trong ba đà chủ ở đó.
- Là quá khứ, từ khi lão đại hi sinh, lão nhị lên nắm quyền, tôi đã rời khỏi đó rồi.
- Vậy là giờ anh đang bị truy nã rồi. Sao, có hứng thú gia nhập Báo Đêm không?
- Tôi chẳng muốn gia nhập cái gì hết. Ít nhất là bây giờ. Tôi thấy tự do rất thoải mái.
- Vậy khi nào anh có nhu cầu thì liên lạc với chúng tôi nhé.
- Khi đó hãy hay. Quay trở lại câu hỏi. Các anh đã trả giá như nào mới bắt được hắn?
- Ài, cũng không trả giá cái gì.
- Sao lại thế được, chẳng lẽ hắn đi lạc vào trong cái ngục này.
- Tất nhiên là không phải thế. Chúng tôi lúc đầu có 10 người đối chiến với 11 người bên Nanh Trắng, khi đang thất thế thì không biết mọc đâu ra hai người. Một người phụ nữ rất tàn ác, cô ta đều tặng cho đối thủ của mình những nhát dao sắc bén, nhưng họ không chết vì những vết thương trí mạng, mà cả bốn người bị cô ta giết có thể nói là đều chảy hết máu mà chết.
Còn có một tên biến thái hơn, lúc đầu hắn cầm cung bắn cho hai tên thương nặng, sau đó một mình hắn chiến đấu với tên Bloodthirsty này. Anh không biết chứ, tên điên này mới đầu còn không dám chiến, sau đó hắn đột nhiên bằng cách nào đó biến thành một con sói xám to lớn.
Rồi hai kẻ biến thái đó chiến đấu với nhau. Anh biết không, chiến đấu tần suất cao gần một tiếng đồng hồ. Họ chiến đấu mà mắt thường cũng không kịp theo dấu. Rồi Sói có ưu thế hơn, hắn cho tên Hawkeye đó một cú trảo vào ngực bay ra xa 10m đập vào gốc cây.
Tôi cứ nghĩ lần này tất cả xong đời rồi, không ngờ anh ta lại đứng lên, rồi lực chiến đột nhiên tăng gấp đôi. Tên Sói thất thế chỉ biết né tránh, sau đó hắn dồn tất vào đòn cuối cùng định cùng chết, nhưng tên Hawkeye kia quá giảo hoạt, hắn như đã lường trước mà chạy lên cây, rồi bắn vào Sói một mũi tên với liều gây mê cực mạnh. Và cuối cùng thì hắn đến đây ngủ một giấc ngon lành.
- Một tên biến thái bắn cung à? Chưa nghe qua bao giờ.
- Đúng vậy, không biết từ đâu đi ra. Cái đó phải hỏi cậu Tuấn Vũ đây, cậu ta đã thuê được hắn mà.
- Ồ, tôi chỉ được người quen giới thiệu, cũng không biết cách gì liên lạc với hắn. Chỉ khi nào hắn thích thì sẽ xuất hiện. Hôm qua khi gặp tai nạn tôi cũng không biết, đến sáng nay nhận được số máy lạ gọi thì biết tên Bloodthirsty đã bắt được, tôi đã nhờ A Cường đưa tôi tới đây ngay. Thôi, anh nói xem mấy tên kia khai được gì rồi?
- À, hắn nói công ty Viễn Đông dùng 2 triệu $ (40 tỷ VNĐ) để thuê bọn chúng. Sau đó khi có ba tên chết dưới tay tên bắn cung đó, bên Viễn Đông lại gửi cho bọn chúng 2 triệu $ nữa. Còn nói là bằng mọi giá phải tránh công ty đó thực hiện được kế hoạch xây dựng trên biển, nghe đâu, chỗ đó hắn đã ngắm rồi nhưng mà chậm chân hơn các cậu.
- Ồ, thế là tốt rồi. À, thế hắn có nói bọn chúng đã cài bao nhiêu người vào không?
- Đã tra rõ, có 5 người. Hai tên bịt mặt đã bắt hôm trước, tên Bảo Khánh đã gặp sáng hôm kia (là kẻ truyền tin với Bloodthirsty), và hai tên phó phòng nữa. Chúng tôi đã tóm luôn bọn chúng tới đây và cũng hỏi thêm rồi. Đã sạch.
- Rất tốt. Sau 30 phút nữa tài khoản của các anh sẽ nhận đủ tiền.
- Thực ra công lớn nhất chính là tên Hawkeye đó, nhưng mà đây là thành quả của cả đội, tôi muốn lấy giá ít đi cũng không được.
- Yên tâm, tôi đã nói là làm, các anh xứng đáng được nhận. Còn tên Hawkeye đó, hắn cũng đã nhận được cái hắn muốn rồi.
- Ok. Vậy ngay chiều nay chúng tôi sẽ rút. Tên Bloodthirsty này anh tính sao?
- Giết.
Dương Tuấn Vũ lạnh lùng nói. Hắn không thể cho kẻ thù mình có cơ hội cắn ngược trở lại.
Thomson thấy hắn rất quyết đoán thì thầm gật đầu. Làm ăn phải như vậy, đã nói là làm, đã phạm là phải xử.
…
Dương Tuấn Vũ sau khi về nhà cũng chẳng nghỉ ngơi, hắn lao xuống căn cứ tiếp tục làm tụ điện.
Thời gian trôi qua rất nhanh, một tháng sau, hắn đã hoàn thành sơ bộ được chiếc tụ điện đảm bảo tiêu chuẩn đầu tiên. Tiếp theo chính là thiết kế cần nhỏ gọn hơn, đồng thời phải thiết lập bảo mật, chống ăn cắp công nghệ. Hắn đảm bảo rằng, nếu như không biết cách tháo và lắp theo thứ tự của hắn thì chiếc tụ này sẽ lập tức tự hủy, tuy không cháy nổ gì nhưng nó sẽ chết tụ không thể phục hồi. Điều này tốn của hắn thêm hai tuần nữa.
Bây giờ đã là giữa tháng 8, chỉ còn nửa tháng nữa là đi học. Dương Tuấn Vũ cố gắng tận dụng khoảng thời gian này để thiết lập một lộ trình đưa ra sản phẩm. Cái tụ khó nhất thì đã hoàn thành rồi, hắn quyết định sẽ bán tụ trần (chỉ bán tụ mà không phải là bán cả đồ vật chứa tụ), tuy lãi không lớn bằng bán xe, nhưng hắn muốn thị trường đồ điện sẽ nóng lên, khi đã nóng tới một mức độ cao nhất, hắn sẽ được ra xe máy điện và ô tô điện.
Vân Tú được hắn giao cho kế hoạch xây dựng nhà máy sản xuất tụ điện-xe điện-thiết bị bay bằng điện: Thịnh Thế Electronic Energy.
Dự án đã tiến hành xây dựng được hai tháng. Nhà máy đã được xây dựng cơ bản là hoàn tất, các công nhân, kỹ sư cũng đã tuyển đầy đủ, chỉ đợi Dương Tuấn Vũ hô khai trương là bắt đầu làm việc được.
Dương Tuấn Vũ chia một chiếc tụ ra rất nhiều khâu, đảm bảo không kẻ nào có thể suy luận ngược ra được, sau đó phần lắp ráp và bảo vệ quan trọng nhất đều được 10 dàn máy riêng biệt hoàn thành từng bước.
Sau 1 tuần dạy các kỹ sư trưởng thao tác kỹ thuật, thì nhà máy đã bắt đầu tiến hành sản xuất những chiếc tụ điện đầu tiên. Đồng thời với khoảng thời gian đó, Thịnh Thế Group đã cho đăng tin lên toàn bộ các tờ báo kinh tế và kỹ thuật trên cả nước, từ báo giấy, báo điện tử, tới băng rôn đều có. Đồng thời còn thuê được 1 suất trưng bày công nghệ ở Paris vào ba ngày nữa.
Sự xuất hiện của thông tin siêu tụ điện đã làm dấy lên cơn sóng truyền thông cả nước và quốc tế.
Lần đầu tiên ở Việt Nam có một công ty có thể tự tin tuyên bố làm chủ một kỹ thuật hiện đại hàng đầu. Đây cũng không phải là một đề tài mới trong giới các nhà khoa học và nghiên cứu công nghệ ở các nước lớn. Họ cũng đã bước đầu làm ra được một chiếc tụ điện, tuy nhiên cũng không khoa trương như Thịnh Thế Electronic Energy.
Mọi người không tin, các nhà kinh tế học và các giáo sư, nhà nghiên cứu công nghệ nổi tiếng cho rằng đây chỉ là một trò lừa bịp. Có người còn lên án, đề nghị phạt nặng, thậm chí kêu gọi chính phủ Việt Nam cho đóng cửa công ty này. Vì điều phi lý này đã làm cho cổ phiếu của các tập đoàn độc tài xuyên quốc gia về nguồn tụ điện và tụ bán dẫn bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Trên thế giới hiện nay, theo báo cáo mới nhất, chiếc tụ điện tốt nhất chỉ hoạt động được một chiếc xe ô tô chạy với tốc độ 40 Km/h với quãng đường 10Km. Đồng ý với bài báo cáo này của Mỹ, Anh, Pháp, Nga,… Nhật Bản, Hàn Quốc và Trung Quốc đều cho kết quả tương tự, nếu sai lệch cũng chỉ thêm 5Km với điều kiện là đoạn đường tốt nhất.
Vậy mà Thịnh Thế Electronic Energy dám công bố sản xuất ra được một loại siêu tụ điện, có khả năng cho một chiếc xe điện chạy được 150-200 Km với tốc độ 60Km/h mới phải sạc lại một lần. Chưa hết, khả năng sạc điện cũng siêu cấp, với một chiếc tụ điện hiện đại nhất trên thế giới mất 60 phút để sạc đầy cho tụ, thì siêu tụ điện này chỉ cần 30 phút. Một con số khủng khiếp.
Bạn cứ thử nghĩ, khi bạn gần hết điện, bạn dừng xe, đỗ vào một quán café có dịch vụ cho sạc thuê, bạn nhâm nhi ly café, đọc vài tin giật gân trên báo, rồi lướt facebook một chút, rồi đột nhiên chiếc xe thân yêu báo đã sạc đầy. Bạn nhận ra ly cafe mới uống hết được một nửa.
Các nhà khoa học cũng Việt Nam tuy cũng có một số ý kiến tiêu cực, nhưng đa số mọi người đều rất muốn tin vào sự thật này. Tuy họ không muốn ai làm ra thành quả như vậy trước mình, nhưng cũng không mù quáng chỉ trích. Lần đầu tiên, đúng vậy, lần đầu tiên Việt Nam có thể sản xuất ra một loại nguồn điện vượt trên cả các nước tiên tiến trên thế giới. Ai cũng rất lo lắng thấp thỏm đợi tin xác thực từ phía đoàn kiểm tra của nhà nước. Họ đều rất muốn nói với người bạn của họ ở nước ngoài rằng: Việt Nam chúng tôi rồi cũng sẽ vượt qua các bạn.
....
Dương Tuấn Vũ gõ cửa theo nhịp 1-2-1-3, bên trong vang lên tiếng nói:
- Jack? - “Có thể nói”
- Xác nhận. Cậu có thể vào.
Dương Tuấn Vũ mang theo A Cường đi vào, tới nơi có người dẫn hắn đi qua một cái sân nhỏ, sau đó tới một căn nhà nhỏ đơn sơ. Khi tên lính mở cửa ra, Dương Tuấn Vũ thấy Thomson đang ngồi vắt hai chân, miệng nhả khói, gật đầu với hắn.
- Hôm nay cậu đến nghiệm thu à?
- Các anh đã khiến chúng nôn ra được tin gì chưa?
- Tên Bloodthirsty này rất cứng đầu, cho hắn chơi đủ trò nhưng hắn không nói gì. Ba tên đầu hàng cũng khai được một chút thông tin có giá trị, cậu có muốn nghe luôn không?
- Khoan đã.
Hai người cùng quay sang nhìn, thấy A Cường mở lớn mắt nhìn về phía lồng giam. Hắn thấy tên Bloodthirsty đang nằm ngửa ra đất, trên người vô số kiểu loại vết thương do tra tấn. Hắn cũng chẳng thương xót cái gì, hắn chỉ không ngờ tên điên này lại có ngày bị bắt. Hắn hỏi:
- Các anh đã dùng thiệt hại bao nhiêu người mới có thể bắt tên này. Lần đó chúng tôi mang 20 người mới đàn áp được hắn và 3 tên đệ, nhưng cũng không giữ chân chúng được.
- Ồ, vị này là?
- A Cường, băng Cá Mập Xanh.
- Là trước kia thôi, giờ tôi không còn là Cá Mập Xanh gì nữa rồi.
- Ồ, chào anh, nếu tôi nhớ không nhầm thì anh là một trong ba đà chủ ở đó.
- Là quá khứ, từ khi lão đại hi sinh, lão nhị lên nắm quyền, tôi đã rời khỏi đó rồi.
- Vậy là giờ anh đang bị truy nã rồi. Sao, có hứng thú gia nhập Báo Đêm không?
- Tôi chẳng muốn gia nhập cái gì hết. Ít nhất là bây giờ. Tôi thấy tự do rất thoải mái.
- Vậy khi nào anh có nhu cầu thì liên lạc với chúng tôi nhé.
- Khi đó hãy hay. Quay trở lại câu hỏi. Các anh đã trả giá như nào mới bắt được hắn?
- Ài, cũng không trả giá cái gì.
- Sao lại thế được, chẳng lẽ hắn đi lạc vào trong cái ngục này.
- Tất nhiên là không phải thế. Chúng tôi lúc đầu có 10 người đối chiến với 11 người bên Nanh Trắng, khi đang thất thế thì không biết mọc đâu ra hai người. Một người phụ nữ rất tàn ác, cô ta đều tặng cho đối thủ của mình những nhát dao sắc bén, nhưng họ không chết vì những vết thương trí mạng, mà cả bốn người bị cô ta giết có thể nói là đều chảy hết máu mà chết.
Còn có một tên biến thái hơn, lúc đầu hắn cầm cung bắn cho hai tên thương nặng, sau đó một mình hắn chiến đấu với tên Bloodthirsty này. Anh không biết chứ, tên điên này mới đầu còn không dám chiến, sau đó hắn đột nhiên bằng cách nào đó biến thành một con sói xám to lớn.
Rồi hai kẻ biến thái đó chiến đấu với nhau. Anh biết không, chiến đấu tần suất cao gần một tiếng đồng hồ. Họ chiến đấu mà mắt thường cũng không kịp theo dấu. Rồi Sói có ưu thế hơn, hắn cho tên Hawkeye đó một cú trảo vào ngực bay ra xa 10m đập vào gốc cây.
Tôi cứ nghĩ lần này tất cả xong đời rồi, không ngờ anh ta lại đứng lên, rồi lực chiến đột nhiên tăng gấp đôi. Tên Sói thất thế chỉ biết né tránh, sau đó hắn dồn tất vào đòn cuối cùng định cùng chết, nhưng tên Hawkeye kia quá giảo hoạt, hắn như đã lường trước mà chạy lên cây, rồi bắn vào Sói một mũi tên với liều gây mê cực mạnh. Và cuối cùng thì hắn đến đây ngủ một giấc ngon lành.
- Một tên biến thái bắn cung à? Chưa nghe qua bao giờ.
- Đúng vậy, không biết từ đâu đi ra. Cái đó phải hỏi cậu Tuấn Vũ đây, cậu ta đã thuê được hắn mà.
- Ồ, tôi chỉ được người quen giới thiệu, cũng không biết cách gì liên lạc với hắn. Chỉ khi nào hắn thích thì sẽ xuất hiện. Hôm qua khi gặp tai nạn tôi cũng không biết, đến sáng nay nhận được số máy lạ gọi thì biết tên Bloodthirsty đã bắt được, tôi đã nhờ A Cường đưa tôi tới đây ngay. Thôi, anh nói xem mấy tên kia khai được gì rồi?
- À, hắn nói công ty Viễn Đông dùng 2 triệu $ (40 tỷ VNĐ) để thuê bọn chúng. Sau đó khi có ba tên chết dưới tay tên bắn cung đó, bên Viễn Đông lại gửi cho bọn chúng 2 triệu $ nữa. Còn nói là bằng mọi giá phải tránh công ty đó thực hiện được kế hoạch xây dựng trên biển, nghe đâu, chỗ đó hắn đã ngắm rồi nhưng mà chậm chân hơn các cậu.
- Ồ, thế là tốt rồi. À, thế hắn có nói bọn chúng đã cài bao nhiêu người vào không?
- Đã tra rõ, có 5 người. Hai tên bịt mặt đã bắt hôm trước, tên Bảo Khánh đã gặp sáng hôm kia (là kẻ truyền tin với Bloodthirsty), và hai tên phó phòng nữa. Chúng tôi đã tóm luôn bọn chúng tới đây và cũng hỏi thêm rồi. Đã sạch.
- Rất tốt. Sau 30 phút nữa tài khoản của các anh sẽ nhận đủ tiền.
- Thực ra công lớn nhất chính là tên Hawkeye đó, nhưng mà đây là thành quả của cả đội, tôi muốn lấy giá ít đi cũng không được.
- Yên tâm, tôi đã nói là làm, các anh xứng đáng được nhận. Còn tên Hawkeye đó, hắn cũng đã nhận được cái hắn muốn rồi.
- Ok. Vậy ngay chiều nay chúng tôi sẽ rút. Tên Bloodthirsty này anh tính sao?
- Giết.
Dương Tuấn Vũ lạnh lùng nói. Hắn không thể cho kẻ thù mình có cơ hội cắn ngược trở lại.
Thomson thấy hắn rất quyết đoán thì thầm gật đầu. Làm ăn phải như vậy, đã nói là làm, đã phạm là phải xử.
…
Dương Tuấn Vũ sau khi về nhà cũng chẳng nghỉ ngơi, hắn lao xuống căn cứ tiếp tục làm tụ điện.
Thời gian trôi qua rất nhanh, một tháng sau, hắn đã hoàn thành sơ bộ được chiếc tụ điện đảm bảo tiêu chuẩn đầu tiên. Tiếp theo chính là thiết kế cần nhỏ gọn hơn, đồng thời phải thiết lập bảo mật, chống ăn cắp công nghệ. Hắn đảm bảo rằng, nếu như không biết cách tháo và lắp theo thứ tự của hắn thì chiếc tụ này sẽ lập tức tự hủy, tuy không cháy nổ gì nhưng nó sẽ chết tụ không thể phục hồi. Điều này tốn của hắn thêm hai tuần nữa.
Bây giờ đã là giữa tháng 8, chỉ còn nửa tháng nữa là đi học. Dương Tuấn Vũ cố gắng tận dụng khoảng thời gian này để thiết lập một lộ trình đưa ra sản phẩm. Cái tụ khó nhất thì đã hoàn thành rồi, hắn quyết định sẽ bán tụ trần (chỉ bán tụ mà không phải là bán cả đồ vật chứa tụ), tuy lãi không lớn bằng bán xe, nhưng hắn muốn thị trường đồ điện sẽ nóng lên, khi đã nóng tới một mức độ cao nhất, hắn sẽ được ra xe máy điện và ô tô điện.
Vân Tú được hắn giao cho kế hoạch xây dựng nhà máy sản xuất tụ điện-xe điện-thiết bị bay bằng điện: Thịnh Thế Electronic Energy.
Dự án đã tiến hành xây dựng được hai tháng. Nhà máy đã được xây dựng cơ bản là hoàn tất, các công nhân, kỹ sư cũng đã tuyển đầy đủ, chỉ đợi Dương Tuấn Vũ hô khai trương là bắt đầu làm việc được.
Dương Tuấn Vũ chia một chiếc tụ ra rất nhiều khâu, đảm bảo không kẻ nào có thể suy luận ngược ra được, sau đó phần lắp ráp và bảo vệ quan trọng nhất đều được 10 dàn máy riêng biệt hoàn thành từng bước.
Sau 1 tuần dạy các kỹ sư trưởng thao tác kỹ thuật, thì nhà máy đã bắt đầu tiến hành sản xuất những chiếc tụ điện đầu tiên. Đồng thời với khoảng thời gian đó, Thịnh Thế Group đã cho đăng tin lên toàn bộ các tờ báo kinh tế và kỹ thuật trên cả nước, từ báo giấy, báo điện tử, tới băng rôn đều có. Đồng thời còn thuê được 1 suất trưng bày công nghệ ở Paris vào ba ngày nữa.
Sự xuất hiện của thông tin siêu tụ điện đã làm dấy lên cơn sóng truyền thông cả nước và quốc tế.
Lần đầu tiên ở Việt Nam có một công ty có thể tự tin tuyên bố làm chủ một kỹ thuật hiện đại hàng đầu. Đây cũng không phải là một đề tài mới trong giới các nhà khoa học và nghiên cứu công nghệ ở các nước lớn. Họ cũng đã bước đầu làm ra được một chiếc tụ điện, tuy nhiên cũng không khoa trương như Thịnh Thế Electronic Energy.
Mọi người không tin, các nhà kinh tế học và các giáo sư, nhà nghiên cứu công nghệ nổi tiếng cho rằng đây chỉ là một trò lừa bịp. Có người còn lên án, đề nghị phạt nặng, thậm chí kêu gọi chính phủ Việt Nam cho đóng cửa công ty này. Vì điều phi lý này đã làm cho cổ phiếu của các tập đoàn độc tài xuyên quốc gia về nguồn tụ điện và tụ bán dẫn bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Trên thế giới hiện nay, theo báo cáo mới nhất, chiếc tụ điện tốt nhất chỉ hoạt động được một chiếc xe ô tô chạy với tốc độ 40 Km/h với quãng đường 10Km. Đồng ý với bài báo cáo này của Mỹ, Anh, Pháp, Nga,… Nhật Bản, Hàn Quốc và Trung Quốc đều cho kết quả tương tự, nếu sai lệch cũng chỉ thêm 5Km với điều kiện là đoạn đường tốt nhất.
Vậy mà Thịnh Thế Electronic Energy dám công bố sản xuất ra được một loại siêu tụ điện, có khả năng cho một chiếc xe điện chạy được 150-200 Km với tốc độ 60Km/h mới phải sạc lại một lần. Chưa hết, khả năng sạc điện cũng siêu cấp, với một chiếc tụ điện hiện đại nhất trên thế giới mất 60 phút để sạc đầy cho tụ, thì siêu tụ điện này chỉ cần 30 phút. Một con số khủng khiếp.
Bạn cứ thử nghĩ, khi bạn gần hết điện, bạn dừng xe, đỗ vào một quán café có dịch vụ cho sạc thuê, bạn nhâm nhi ly café, đọc vài tin giật gân trên báo, rồi lướt facebook một chút, rồi đột nhiên chiếc xe thân yêu báo đã sạc đầy. Bạn nhận ra ly cafe mới uống hết được một nửa.
Các nhà khoa học cũng Việt Nam tuy cũng có một số ý kiến tiêu cực, nhưng đa số mọi người đều rất muốn tin vào sự thật này. Tuy họ không muốn ai làm ra thành quả như vậy trước mình, nhưng cũng không mù quáng chỉ trích. Lần đầu tiên, đúng vậy, lần đầu tiên Việt Nam có thể sản xuất ra một loại nguồn điện vượt trên cả các nước tiên tiến trên thế giới. Ai cũng rất lo lắng thấp thỏm đợi tin xác thực từ phía đoàn kiểm tra của nhà nước. Họ đều rất muốn nói với người bạn của họ ở nước ngoài rằng: Việt Nam chúng tôi rồi cũng sẽ vượt qua các bạn.
Danh sách chương