Editor: May
Bốn ngày sau, Cảnh Hảo Hảo như nguyện bước lên máy bay đi đến Vân Nam.
Cảnh Hảo Hảo là vào buổi tối sau khi mình lừa gạt Lương Thần, lúc đang ăn cơm với Thẩm Lương Niên, nói cho Thẩm Lương Niên chuyện mình đi Vân Nam quay phim.
Thật ra, ngay từ lúc hơn một năm trước kia, khi mức lợi nhuận của công ty Thẩm Lương Niên đã bắt đầu hiện ra thẳng tắp bay lên, anh liền muốn đề cập với Cảnh Hảo Hảo rời khỏi vòng giải trí.
Lúc đó tuy rằng Thẩm Lương Niên không thể cho Cảnh Hảo Hảo cuộc phu nhân nhà giàu vung tiền như rác, nhưng cũng đủ để cho Cảnh Hảo Hảo áo cơm không lo.
Đàn ông đều có tật xấu này, có thể cho phép bản thân nuôi dưỡng tình nhân minh tinh nổi tiếng ở khắp đại giang nam bắc, trở thành người tình trong mộng của mọi người, cũng không muốn để cho người vợ mình chuẩn bị lấy về nhà hiển lộ tư sắc xinh đẹp ở trên màn hình lớn.
Lúc đó Cảnh Hảo Hảo, vừa mới bị phong kín bảy tháng, vừa mới gặp phải Phương Lộ, diễn vài bộ phim liên tiếp, cho nên vẫn không thể thật sự rời khỏi vòng giải trí.
Thời gian cứ như vậy thoáng một cái liền đến gần năm sinh nhật 20 tuổi của Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo vốn đã muốn đáp ứng Thẩm Lương Niên dừng lại tất cả cồng việc ở làng giải trí, kết hôn với anh, nhưng hiện tại, ngày thứ hai sau sinh nhật, cô lại nói cho anh biết, vì nhân tình của Phương Lộ, cô phải đi Vân Nam với tổ quay phim, Thẩm Lương Niên thật là có vài phần mất hứng.
Cảnh Hảo Hảo biết, hai người ước hẹn tốt thời gian kết hôn, cô bởi vì tránh né Lương Thần, bỏ lại một mình Thẩm Lương Niên chạy tới Vân Nam, Thẩm Lương Niên mất hứng là bình thường, cho nên tính tình dịu dàng, không ngừng cam đoan với Thẩm Lương Niên đây là bộ phim cuối cùng của cuộc đời cô, lúc này mới khiến cho Thẩm Lương Niên miễn miễn cưỡng cưỡng đáp ứng Cảnh Hảo Hảo đi Vân Nam.
Từ lúc còn nhỏ, 80% thời gian của Cảnh Hảo Hảo đều là vượt qua ở trong chảo nhuộm làng giải trí này, cho dù trong vòng luẩn quẩn này có bao nhiêu không tốt, nhưng đối với Cảnh Hảo Hảo mà nói, làng giải trí tựa hồ trở thành một phần sinh mệnh của cô, chỉ là không hơn vị trí Thẩm Lương Niên chiếm cứ ở đáy lòng cô, cho nên lúc này Cảnh Hảo Hảo là thật cam nguyện bỏ qua cuộc sống của mình vì Thẩm Lương Niên.
Ngày Cảnh Hảo Hảo bay đi Vân Nam, trong công ty Thẩm Lương Niên đúng lúc có chút việc cần xử lý, cũng không có đi tiễn Cảnh Hảo Hảo.
Lúc Cảnh Hảo Hảo qua trạm kiểm an, ngồi trên máy bay, cách máy bay cất cánh còn có 20 phút, Cảnh Hảo Hảo mới cầm lấy di động, gọi qua cho Lương Thần một cú điện thoại.
......
Lúc đó Lương Thần đang họp, lúc di động trong túi chấn động lên, lời nói thảo luận trong miệng anh hơi tạm dừng một chút, sau đó vừa lấy di động từ trong túi ra, vừa thần thái bình tĩnh, ngữ khí lưu loát tiếp tục tiến hành hội nghị.
Lúc anh chuẩn bị trực tiếp cúp điện thoại, nhìn lướt qua biểu hiện cuộc gọi, nhìn thấy là “Hảo Hảo” gọi tới, ngón tay anh hơi hơi dừng một chút, sau đó liền làm ra một dấu tay chờ với các người cấp cao trong phòng họp, liền cầm di động trực tiếp đi ra phòng họp.
Đối diện phòng họp, là vách tường bằng thủy tinh, Lương Thần đứng ở trước tường thủy tinh, vừa có thể thấy ánh nắng sáng rỡ ngoài cửa sổ, anh hơi hơi cúi đầu, nhìn xe dày đặc giống như con kiến ở dưới chân, sau đó mở miệng hỏi Cảnh Hảo Hảo trong di động:“Hảo Hảo, chuyện gì vậy?”
“Hôm nay tôi đi Vân Nam.”
Cô gái đầu kia điện thoại, chỉ nói mấy chữ như vậy, âm điệu mềm mại như là gạo nếp, ngọt ngào thơm trợt.
Bốn ngày sau, Cảnh Hảo Hảo như nguyện bước lên máy bay đi đến Vân Nam.
Cảnh Hảo Hảo là vào buổi tối sau khi mình lừa gạt Lương Thần, lúc đang ăn cơm với Thẩm Lương Niên, nói cho Thẩm Lương Niên chuyện mình đi Vân Nam quay phim.
Thật ra, ngay từ lúc hơn một năm trước kia, khi mức lợi nhuận của công ty Thẩm Lương Niên đã bắt đầu hiện ra thẳng tắp bay lên, anh liền muốn đề cập với Cảnh Hảo Hảo rời khỏi vòng giải trí.
Lúc đó tuy rằng Thẩm Lương Niên không thể cho Cảnh Hảo Hảo cuộc phu nhân nhà giàu vung tiền như rác, nhưng cũng đủ để cho Cảnh Hảo Hảo áo cơm không lo.
Đàn ông đều có tật xấu này, có thể cho phép bản thân nuôi dưỡng tình nhân minh tinh nổi tiếng ở khắp đại giang nam bắc, trở thành người tình trong mộng của mọi người, cũng không muốn để cho người vợ mình chuẩn bị lấy về nhà hiển lộ tư sắc xinh đẹp ở trên màn hình lớn.
Lúc đó Cảnh Hảo Hảo, vừa mới bị phong kín bảy tháng, vừa mới gặp phải Phương Lộ, diễn vài bộ phim liên tiếp, cho nên vẫn không thể thật sự rời khỏi vòng giải trí.
Thời gian cứ như vậy thoáng một cái liền đến gần năm sinh nhật 20 tuổi của Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo vốn đã muốn đáp ứng Thẩm Lương Niên dừng lại tất cả cồng việc ở làng giải trí, kết hôn với anh, nhưng hiện tại, ngày thứ hai sau sinh nhật, cô lại nói cho anh biết, vì nhân tình của Phương Lộ, cô phải đi Vân Nam với tổ quay phim, Thẩm Lương Niên thật là có vài phần mất hứng.
Cảnh Hảo Hảo biết, hai người ước hẹn tốt thời gian kết hôn, cô bởi vì tránh né Lương Thần, bỏ lại một mình Thẩm Lương Niên chạy tới Vân Nam, Thẩm Lương Niên mất hứng là bình thường, cho nên tính tình dịu dàng, không ngừng cam đoan với Thẩm Lương Niên đây là bộ phim cuối cùng của cuộc đời cô, lúc này mới khiến cho Thẩm Lương Niên miễn miễn cưỡng cưỡng đáp ứng Cảnh Hảo Hảo đi Vân Nam.
Từ lúc còn nhỏ, 80% thời gian của Cảnh Hảo Hảo đều là vượt qua ở trong chảo nhuộm làng giải trí này, cho dù trong vòng luẩn quẩn này có bao nhiêu không tốt, nhưng đối với Cảnh Hảo Hảo mà nói, làng giải trí tựa hồ trở thành một phần sinh mệnh của cô, chỉ là không hơn vị trí Thẩm Lương Niên chiếm cứ ở đáy lòng cô, cho nên lúc này Cảnh Hảo Hảo là thật cam nguyện bỏ qua cuộc sống của mình vì Thẩm Lương Niên.
Ngày Cảnh Hảo Hảo bay đi Vân Nam, trong công ty Thẩm Lương Niên đúng lúc có chút việc cần xử lý, cũng không có đi tiễn Cảnh Hảo Hảo.
Lúc Cảnh Hảo Hảo qua trạm kiểm an, ngồi trên máy bay, cách máy bay cất cánh còn có 20 phút, Cảnh Hảo Hảo mới cầm lấy di động, gọi qua cho Lương Thần một cú điện thoại.
......
Lúc đó Lương Thần đang họp, lúc di động trong túi chấn động lên, lời nói thảo luận trong miệng anh hơi tạm dừng một chút, sau đó vừa lấy di động từ trong túi ra, vừa thần thái bình tĩnh, ngữ khí lưu loát tiếp tục tiến hành hội nghị.
Lúc anh chuẩn bị trực tiếp cúp điện thoại, nhìn lướt qua biểu hiện cuộc gọi, nhìn thấy là “Hảo Hảo” gọi tới, ngón tay anh hơi hơi dừng một chút, sau đó liền làm ra một dấu tay chờ với các người cấp cao trong phòng họp, liền cầm di động trực tiếp đi ra phòng họp.
Đối diện phòng họp, là vách tường bằng thủy tinh, Lương Thần đứng ở trước tường thủy tinh, vừa có thể thấy ánh nắng sáng rỡ ngoài cửa sổ, anh hơi hơi cúi đầu, nhìn xe dày đặc giống như con kiến ở dưới chân, sau đó mở miệng hỏi Cảnh Hảo Hảo trong di động:“Hảo Hảo, chuyện gì vậy?”
“Hôm nay tôi đi Vân Nam.”
Cô gái đầu kia điện thoại, chỉ nói mấy chữ như vậy, âm điệu mềm mại như là gạo nếp, ngọt ngào thơm trợt.
Danh sách chương