Cô đã làm gì Hàn Vân Nam"
Diệp Viên Hy:Cô biết tôi đến Hàn thị giả làm một lao công để làm gì không"
"Chuyện của cô tôi không quan tâm"
"Ồ nhưng tôi nghĩ mục đích của hai chúng ta khá là giống nhau."
"Cô nói vậy là sau"
"Mục đích của tôi chính là nhắm vào Hàn thị nhưng Hàn Vân Nam hiện giờ đang là tổng giám đốc của Hàn thị."
"Làm sau tôi tin được lời nói của cô đây"
"Tin tôi hay không là chuyện của cô.
Hơn nữa cô đã không còn đường lui từ lúc bỏ xuân dược vào rượu của Hàn Vân Nam rồi và hiện giờ người có thể giúp cô thoát khỏi anh ta chỉ có thể là tôi"
"Rốt cuộc cô là ai"
"Tôi là ai không quan trọng, cô chỉ cần biết là tôi có thể giúp cô thoát khỏi tay anh ta và trả thù anh ta mà thôi"
"Cô sẽ không rãnh rỗi mà giúp tôi"
"Tất nhiên"
"Vậy cô muốn gì từ tôi"
Cô sẽ trở thành người của tôi và làm việc cho tôi.
Tạm thời cô cứ đi theo tôi, ngày mai tôi sẽ cho cô xem một đoạn clip rồi sau đó cô muốn đi theo tôi hay muốn tự mình trả thù thì tùy cô."
Sau khi hai người thỏa thuận xong thì Diệp Viên Hy dắt Lệ Thảo Chi đến trước cửa phòng mà cô và Mạn Mạn đã đặt cho Hàn Vân Nam trước đó.
Vừa đến nơi cô đã thấy Châu Khải Hiên và Mạn Mạn đang cùng đứng ở trước cửa phòng.
Mạn Mạn vừa thấy cô thì liền chạy lại:
"Viên Hy chẳng lẽ đám kỹ nam kia là cậu thuê để dành cho"
"Đúng vậy"
Những người kỹ nam đó cũng đã được cô ép uống một ít xuân dược nên chắc bây giờ bạn chúng đang hưởng thụ trong đó.
Châu Khải Hiên nghe những lời cô nói mà khẽ rùng mình một cái nhưng sắt mặt vẫn giữa nguyên trạng thái bình thường mà lên tiếng:
"Bây giờ chúng ta làm gì tiếp theo đây"
"Đi về thôi"
"???"
"Chứ cậu muốn ở đây làm gì, hay tôi cho cậu vào đó ở chung với Hàn Vân Nam cho vui"
Thôi thôi tôi không cần đâu"
Sau khi bốn người ra khỏi cổng quán bar thì Châu Khải Hiên định rời đi, Diệp Viên Hy thấy vậy thì lên tiếng:
Khoang đã"
"Có chuyện gì sau"
"Tôi giao cháu tôi cho anh, nhớ giữa kỹ không được để con bé chạy."
"Tôi đưa cô ấy về căn cứ rồi nhốt lại được không"
"Người ta là con gái chứ có phải phạm nhân đâu mà anh đồi giam"
"Vậy tôi phải làm sau"
"Hay để cô ấy ở tạm với anh một đêm đi"
Châu Khải Hiên và Lệ Thảo Chi nghe thế thì đồng thanh lên tiếng:
"Không được"
Diệp Viên Hy:Tại sau"
Lệ Thảo Chi:"Tôi không quen anh ta hơn nữa anh ta là con trai thì làm sau tôi ở chung được"
"Anh ta dù gì cũng làm chung công ty và là sếp của cô thì sau mà không quen, hơn nữa nếu như ban đêm anh ta có làm gì cô thì cô cứ điện cho tôi, tôi sẽ lập tức đến chỗ của cô và bẻ xương anh ta"
Châu Khải Hiên:Sau cô không giữa cô ấy hoặc gửi cho cô gái Mạn Mạn này mà lại gửi cho tôi"
Chổ của tôi không tiện cho người lạ ở, còn Mạn Mạn là người của tôi và cô ấy không dính líu gì đến chuyện của chúng ta với lại cô ấy cũng chỉ là một cô gái yếu đuối thì sau có thể giữa được người chứ"
"Yếu đuối??? Hôm trước tôi nghe Chước Tư nói trong vụ truy sát cô ấy cầm súng bắn người"
"Cái đó là lúc cấp bách, cậu ấy không bắn người ta thì để người ta bắn chết à.
Hơn nữa bắn súng cũng đâu liên quan gì đến biết võ.
Nói tóm lại cô gái này tôi giao lại cho anh.
Anh không được ăn hiếp, bắt nhốt, bỏ đói người ta đấy nhé, bye bye"
Nói xong rồi thì cô kéo Mạn Mạn đi ra xe của mình rồi sau đó hai người rời đi.
"Cậu để hai người đó ở chung liệu có ổn không"
Ổn mà.
Àk quên nữa, cậu sắp xếp một buổi hẹn có Duy Khánh và cả Lưu Quang Khải giúp mình nha"
"Để làm gì vậy"
"Thì cậu sắp xếp rồi nhắn qua cho mình, đến bữa đó mình nói luôn một thể.
Mà sắp tới chắc là công ty sẽ thiếu quản lí nên bây giờ cậu mở tuyển dụng đi"
"Ok"
Sau khi cô đưa Mạn Mạn về nhà trọ rồi thì cô chạy một hơi về căn hộ.
Vừa về đến nơi là cô đã lấy điện thoại đăng nhập vào camera trong phòng ngủ của Hàn Vân Nam.
Nhìn cảnh nguyên đám đàn ông cứ ôm nhau hộn hít rồi còn****.
Nói chung là vừa mới mở lên xem chưa được 1 phút nữa là cô đã thoát ra rồi rùng mình một cái:
"Cái cảnh đó thật là đáng sợ"
Hàn Chiêu Dạ thấy cô như vậy thì khóe mắt khẽ giật:
"Chẳng phải chuyện này là do cô bài mưu hay sau"
"Đúng là tôi làm chủ mưu nhưng dù gì tôi cũng là con gái và chưa từng yêu đương vậy mà bây giờ lại phải nhìn cảnh nguyên đám đàn ổng thỏa thân ôm nhau rồi quan hệ nữa chứ"
Nói đến đây thì hai bên mặt của cô dần trở nên hồng hồng:
Không nói chuyện với anh nữa, tôi đi tắm đây".