Miêu Phi Xỉ cầm song đao trên tay, bóng dáng trên tường giống một con bọ ngựa giơ hai chi trước chuẩn bị công kích, gã nhìn bệnh nhân trên giường bệnh cười nhạt hai tiếng, không chút do dự quơ đao bổ xuống người chơi nằm ở giường ngoài. 

Mũi đao sắc bén rạch đứt sương trắng, kéo ra độ cong lưu loát tròn trịa khéo léo, trong nháy mắt liền sắp đến chóp mũi Bạch Liễu. 

Mộc Kha thiếu chút nữa kêu thảm thiết, thật sự muốn không để ý hết thảy chạy ra ngăn cản Miêu Phi Xỉ. 

Thuộc tính của Bạch Liễu chỉ có F, hơn nữa giá trị sinh mạng đã rất thấp, vũ khí cấp bậc như của Miêu Phi Xỉ chỉ cần xẹt sát mà qua là người liền không còn! 

Hơn nữa Bạch Liễu căn bản không có gì có thể đối kháng thứ vũ khí này, cấp bậc vũ khí của Miêu Phi Xỉ có tiềm lực lên S! 

Mộc Kha mắt đỏ lên, giờ khắc này cậu quá hận sự vô năng của mình —— tại sao mình không phải Mục Tứ Thành! Vật này Mục Tứ Thành có thể ngăn cản! Mà ta chỉ có thể nhìn!! 

Bạch Liễu nằm trên giường bệnh rốt cuộc chậm rãi mở mắt, mũi đao trên không trung cực nhanh hạ xuống, trong đêm tối tụ thành một điểm sáng lòa, cùng lúc đó, tiếng nhắc nhở của hệ thống rốt cuộc vang lên trong đầu Bạch Liễu. 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu sử dụng đồng tiền linh hồn của người chơi Mục Tứ Thành mở màn hình giao diện của đối phương... Đã mở, người chơi Bạch Liễu bây giờ có thể điều khiển giao diện hệ thống của người chơi Mục Tứ Thành 】 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu sử dụng kĩ năng cá nhân của người chơi 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu sử dụng kĩ năng cá nhân của người chơi Mục Tứ Thành 【 con khỉ đạo tặc 】 】 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu trang bị đạo cụ 【 bàn tay đen đạo tặc 】 có thể tăng cường kĩ năng cá nhân, đang trang bị... 】 

【 Đã trang bị xong 【 bàn tay đen đạo tặc 】, đã tăng cường xong kĩ năng 【 con khỉ đạo tặc 】, kĩ năng từ cấp A lên tới A+, tiềm lực tăng đến S-, tỉ lệ ăn trộm thành công với người chơi cấp bậc S- tăng lên 50%, tỉ lệ đỡ thành công kĩ năng từ cấp A+ trở xuống là 100% 】 

Bàn tay rủ xuống bên mép giường Bạch Liễu biến thành giống nhánh cây kì dị như bàn tay khỉ bị đốt cháy vậy, hắn thật nhanh động động ngón tay thích ứng cảm giác kì quái kia, ngước mắt thấy mũi đao đang cách trán hắn không tới 10 cm. 

Bạch Liễu nhẹ nghiêng đầu né, không nhanh không chậm dùng ngón tay bắt được mũi đao của đối phương. 

"Con mẹ nó, bệnh nhân này chặn được đao của con!" Miêu Phi Xỉ phản ứng nhanh chóng, mắt híp lại, phán đoán rất nhanh, "Đây không phải Bạch Liễu! Bạch Liễu căn bản không có kĩ năng A+ có thể đỡ đao của con, đây là bệnh nhân khác! Chính là con quái vật bệnh nhân có sẵn trong phòng!" 

Miêu Phi Xỉ chợt quay đầu về phía bệnh nhân nằm ở giường trong: "Trên chiếc giường kia mới là Bạch Liễu!" 

Bạch Liễu hơi cong môi, Miêu Phi Xỉ hai tay chuyển hướng chém sang bên trai, lưỡi đao sắc bén phát ánh sáng lạnh xẹt qua gò má Bạch Liễu, rõ ràng Miêu Phi Xỉ mặc dù ý thức được đây không phải Bạch Liễu, vẫn không ngại thu lấy tính mạng bệnh nhân này, Bạch Liễu dùng móng khỉ cực kỳ nhanh chóng đón đỡ, lưỡi đao và móng vuốt cạo vào nhau 

phát ra tiếng kít kít ê răng, thậm chí ma sát ra ánh lửa. 

Nếu ánh sáng trong phòng bệnh sáng hơn chút nữa, không có sương mù ngăn trở tầm nhìn, Miêu Phi Xỉ nhất định nhận ra bàn tay bệnh nhân này rất ly kỳ mà giống hệt móng vuốt khỉ mũ mặt trắng đen sì của Mục Tứ Thành. 

móng vuốt khỉ mũ mặt trắng đen sì của Mục Tứ Thành. 

Nhưng ánh sáng của phòng bệnh thật sự tối đến mức Miêu Phi Xỉ muốn vung đao còn phải híp mắt nhìn một hồi, hơn nữa kĩ năng của Mục Tứ Thành sau khi trang bị 【 bàn tay đen 】 thì khô gầy không khác lắm so với bệnh nhân, cho nên gã không biết Bạch Liễu đang dùng kĩ năng của Mục Tứ Thành tỉ thí với mình, ngược lại bị biểu hiện của Bạch Liễu lừa gạt. 

Miêu Phi Xỉ tấn công hai lần xong, sắc mặt nháy mắt trầm xuống: "Không đúng, cấp bậc quái vật này rất cao, có thể ngăn cản hai lần công kích của con, ít nhất đã đạt A+." 

Nói xong, Miêu Phi Xỉ động tác cực nhanh song đao cắm tường lộn hai cái, không chút do dự xoay người tấn công bệnh nhân trên giường bệnh khác, cách suy nghĩ của gã khi làm vậy cũng rất đơn giản: "Bên ngoài không phải, vậy chính là bên trong! Bên ngoài đánh không chết, vậy trước giết Bạch Liễu rồi tính sau!" 

Quái vật bệnh nhân bên trong không nhất định có thể chống nổi công kích của Miêu Phi Xỉ, nếu bệnh nhân bên trong không chống đỡ được trực tiếp bị Miêu Phi Xỉ giết chết, kế hoạch của Bạch Liễu sẽ hoàn toàn bị phá hư! 

Trái tim Mộc Kha đập loạn, cậu liếc giá sách lớn sau lưng Miêu Phi Xỉ. 

Giá sách sau lưng Miêu Phi Xỉ đang hướng về giường trong không có bất kì dấu hiệu nào đột nhiên đập xuống. 

Mộc Kha thật nhanh đá chân làm đổ giá sách cao, giá sách chính diện đổ sụp xuống, đối diện là bệnh nhân một mực không có động tĩnh gì và Miêu Phi Xỉ đang định công kích bệnh nhân này. 

Mộc Kha đứng trong góc mờ tối, tê tâm liệt phế kêu to: "Bệnh nhân bên này vừa mới công kích tôi!" 

Nháy mắt bệnh nhân bị giá sách đụng phải, Bạch Liễu từ dưới đất trượt qua, cực nhanh đổi vị trí với bệnh nhân nằm trong. 

Đôi mắt hắn bình tĩnh đến mức không có tình cảm, vô cùng tinh chuẩn một cước đạp

Đôi bình đến tình cùng tinh chuẩn cước bệnh nhân này ra, đá bệnh nhân lên chiếc giường bên ngoài, mà bệnh nhân chân dài tay dài giống Slender Man rốt cuộc tỉnh, nó há miệng lộ ra hàm răng bén nhọn, cái lưỡi dài ngoằng liếm chất nhầy dính bên trên, phát ra tiếng thét tần số cao, trên người tản ra mùi thực vật thối rữa. 

Đồng thời, màn hình hệ thống của tất cả mọi người hiện ra: 

【 Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng người chơi Mộc Kha/ Miêu Phi Xỉ/ Miêu Cao Phụ kích hoạt Sách Quái Vật 】 

【 Sách Quái Vật tập 《 Viện mồ côi Ái Tâm 》 đổi mới —— Người bệnh thực vật (2/3) 】 

【 Tên quái vật: người bệnh thực vật 】 

【 Đặc điểm: tốc độ 1500 - 2000, sinh trưởng cần lượng nước lớn, thích hoàn cảnh ẩm ướt 】 

【 Nhược điểm: ??? (cần thăm dò) 】 

【 Phương thức tấn công: Hút máu, một nghi người chơi bị cắn sẽ mất máu (kĩ năng công kích cấp A), khói độc ô nhiễm, khiến người chơi chạm vào giá trị sinh mạng không ngừng hạ xuống biến thành quái vật người bệnh thực vật giống mình (kĩ năng cấp A) 】 

"F*ck, quả nhiên bên ngoài mới là bệnh nhân sao?" Tại hoàn cảnh mờ tối cực đoan, Miêu Phi Xỉ cũng bị làm cho có chút hôn mê, nhưng gã rất nhanh ý thức được cái gì đó không đúng, bởi bệnh nhân bên trong gã cũng không giết được. 

"Mẹ nó chuyện gì đang xảy ra?! Cả hai bệnh nhân mình đều không giết được?!" Sắc mặt Miêu Phi Xỉ càng ngày càng đen sì. 

Miêu Cao Phụ đang so sánh hai bệnh nhân, nhắc nhở Miêu Phi Xỉ: "Bạch Liễu rất có thể đã bị bệnh nhân dị hóa đến mức độ cao nhất, giá trị tinh thần hạ thấp tiến vào trạng thái cuồng bạo, cho nên kĩ năng mới tăng cấp chặn được đòn tấn công của con, cậu ta và quái vật người bệnh đã không còn gì khác biệt rồi." 

"Giá trị sinh mạng giảm nhiều cộng thêm ở cùng phòng với quái vật có thể ô nhiễm

"Giá trị sinh mạng giảm nhiều cộng thêm ở cùng phòng với quái vật có thể ô nhiễm tinh thần trong thời gian dài..." Miêu Cao Phụ giọng nghiêm túc, "Cha nghi ngờ cậu ta đã chết, hoặc là nói đã thành quái vật, cho nên chúng ta đang đối mặt với hai quái vật cấp A+, mười lăm phút đánh không xong." 

"Phi Xỉ, chỉ còn lại mấy phút, nếu cả hai đều đều là quái vật đẳng cấp cao, chúng ta chỉ có thể giết một con, giết con nào? Cha nghiêng về con bên giường ngoài là Bạch Liễu, nhưng hai con này đã bắt đầu lăn lộn đổi chỗ cho nhau, hơn nữa tốc độ di chuyển quá nhanh, cha bây giờ cũng chưa xác định được con nào là Bạch Liễu, lúc con công 

kích có cảm nhận được gì không?" 

Miêu Phi Xỉ sắc mặt đen sì không nói gì. 

Song đao và móng khỉ không ngừng cọ xát ra ánh lửa, tiếng binh binh bang bang không ngừng vang lên, Miêu Phi Xỉ vì giảm âm thanh để y tá biết nên cố ý nương tay, song tiếng vang do va chạm vẫn phát ra không ngừng. 

Khi Miêu Phi Xỉ lần nữa né tránh bàn tay đen đối diện với qua muốn bắt cổ gã, Miêu Phi Xỉ đang tức giận không nương tay, song đao toàn lực cắt ngang vạch ra một đường sáng bạc, mắt thấy sắp chém Bạch Liễu thành hai khúc, Mộc Kha ngồi dưới đất kéo lôi giường bệnh đầy về phía trước, trước khi song đao kịp chạm đến ngực Bạch Liễu ngàn cân treo sợi tóc chặn lại đầu gối Miêu Phi Xỉ. 

Bạch Liễu hít thở không thông cố khắc chế dục vọng muốn thở hổn hển của mình, song đao cắt đứt mấy sợi tóc của Bạch Liễu, tóc nhẹ nhàng bay bay rơi xuống mặt đất ẩm ướt. 

"F*ck! Mộc Kha cậu đang làm gì?!" Miêu Phi Xỉ giận đến mức không thèm giảm âm lượng nữa, quay đầu trợn mắt nhìn Mộc Kha ngồi xổm dưới đất, lãng phí thể lực kích hoạt một lần công kích tổn thương cao, gã giận dữ muốn nổ tung. 

Mộc Kha ngước đầu, trên tay ôm một quyển sách, ngồi dưới đất lắp bắp nói: "Tôi, tôi đi tìm sách, giá sách đổ, sách rơi xuống gầm giường rồi!" 

Miêu Phi Xỉ một ngụm oán khí kẹt trong ngực không ra được, một cước đá ngực Mộc

Miêu Phi Xỉ một ngụm oán khí kẹt trong ngực không ra được, một cước đá ngực Mộc Kha: "Cút ra xa mà xem!" 

Mộc Kha bị đạp sắc mặt tím tái, ngực nghẹt thở, cậu theo bản năng nhắm mắt lại, cho rằng mình sắp bị đập vào thứ gì đó đau gần chết, nhưng sau lưng cậu được người nhẹ như có như không đẩy một chút, lướt nhẹ xuống gầm giường, không bị thương chút nào, Mộc Kha nháy nháy mắt, cậu có chút muốn rơi lệ, đẩy cậu là một bàn tay khỉ khô héo. 

Là tay Bạch Liễu. 

Mộc Kha cắn răng rúc dưới gầm giường, trong lòng thầm đếm ngược —— còn 8 phút. 

Bạch Liễu còn phải đọ sức với hai người chơi cấp S- 8 phút nữa, mà cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn, cái gì cũng không làm được. 

"Phi Xỉ." Miêu Cao Phụ giọng trầm xuống, nửa người trên hắn ta đã cương thi hóa do mở kĩ năng, răng nanh trở nên to lớn nhô ra như ngà voi, sắc mặt âm trầm trong bóng đêm vô cùng kinh khủng dữ tợn. 

Miêu Cao Phụ né người tránh thoát quái vật muốn cắn gã, trên mặt hắn ta là vết tím cương thi đáng sợ: "Thời gian đã qua phân nửa, chúng ta chỉ có thể giết chết một quái vật, con là người đối kháng chính diện, có thể nhìn ra ai là Bạch Liễu sao?" 

"Đ**!" Miêu Phi Xỉ không cam lòng nói, "Cha còn không nhìn ra được sao con biết! Ai mẹ nó nhận ra được con nào là con nào! Đều mẹ nó giống hết nhau!" 

Miêu Phi Xỉ vừa nói vừa vung đao cắt ngang, đây là skill công kích rất mạnh của gã, lần này không có Mộc Kha quấy rối, song đao thuận lợi chặt đứt hai ngón tay Bạch Liễu —— là ngón tay của bàn tay đen Bạch Liễu trang bị, bị Miêu Phi Xỉ chém ngang cắt đứt. 

【 Hệ thống nhắc nhở: đạo cụ 【 bàn tay đen đạo tặc 】 của người chơi Bạch Liễu bị mất hai ngón, buff kĩ năng 【 con khỉ đạo tặc 】 giảm xuống còn 3/5 】 

"Xì, con cảm thấy không cần chọn." Miêu Phi Xỉ hơi ngừng một lát, giọng lộ ra chút vui thích, "Quái vật bên này sắp không chống cự được nữa rồi, con hẳn có thể giải quyết nó

vật bên sắp chống được nữa rồi, con hẳn có thể 

trong năm phút." 

"Nếu con bên kia có thể giải quyết nhanh thì xong việc sang đây giúp cha, bên cha cũng sắp xong rồi." Miêu Cao Phụ đáp lại một câu, thần sắc hòa hoãn. 

Mộc Kha dưới giường nắm chặt quả đấm, đôi mắt trắng bệch run rẩy, ngực vẫn còn mơ hồ đau, là di chứng sau khi bị Miêu Phi Xỉ đá, cậu điên cuồng cầu nguyện trong lòng —— còn có 5 phút, nhanh lên một chút nhanh lên một chút nhanh lên một chút! 

5 phút ơi nhanh lên chút đi!! 

Song đao của Miêu Phi Xỉ như hai càng bọ ngựa, vũ khí diễn sinh ra từ kĩ năng cá nhân phù hợp với thói quen của bản thân người chơi hơn đạo cụ rơi ra từ phó bản nhiều lắm, hai cây đao trong tay Miêu Phi Xỉ tựa như một bộ phận mọc ra từ thân thể gã vậy, dùng 

thành ngữ để hình dung chính là do như tí sử (sử dụng tự nhiên như tay chân), nước chảy mây trôi, ác liệt có lực. 

Sau lúc đầu hỗn loạn do ánh sáng quá tối tăm, rất nhanh Miêu Phi Xỉ đã tìm được tiết tấu của chính mình, bắt đầu điên cuồng tấn công Bạch Liễu, đôi đao chém ngang, bổ dọc, cắt nghiêng, trong phòng bệnh chỉ có thể nghe thấy tiếng xé gió khi đao cắt ngang không khí, mang theo cảm giác nhịp điệu đặc biệt. 

Đao sắc chém đứt đồ không phát ra âm thanh, chỉ có âm thanh thứ đồ bị chém đứt rơi xuống. 

Mộc Kha thấy một ngón tay đen sì rơi trước chiếc giường mình đang núp, cậu cắn chặt hàm răng, móng tay sắp đâm lòng bàn tay chảy máu. 

Còn có ba phút. 

【 Hệ thống nhắc nhở: đạo cụ 【 bàn tay đen đạo tặc 】 của người chơi Bạch Liễu bị mất một ngón, buff kĩ năng 【 con khỉ đạo tặc 】 giảm xuống còn 2/5 】 

【 Hệ thống nhắc nhở: đạo cụ 【 bàn tay đen đạo tặc 】 của người chơi Bạch Liễu bị mất một ngón, buff kĩ năng 【 con khỉ đạo tặc 】 giảm xuống còn 1/5 】 

【 Hệ thống nhắc nhở: đạo cụ 【 bàn tay đen đạo tặc 】 của người chơi Bạch Liễu bị

【 Hệ thống nhắc nhở: đạo cụ 【 bàn tay đen đạo tặc 】 của người chơi Bạch Liễu bị mất một ngón, đạo cụ mất hết, buff kĩ năng 【 con khỉ đạo tặc 】 mất, kĩ năng từ A+ còn A, phán định đón đỡ của kĩ năng cấp A là 50% 】 

Đôi đao của Miêu Phi Xỉ từ dưới xoẹt lên trên, Bạch Liễu ngả về sau né tránh, dùng tay khỉ ngăn cản, Miêu Phi Xỉ cười khinh miệt, cổ tay hơi run, song đao trên không trung đổi hướng, từ bổ dọc thành chém ngang có thể tạo thương tổn lớn, Bạch Liễu đã bị Miêu Phi Xỉ bức đến góc tường, không chỗ để tránh. 

Mắt thấy đôi đao phát ánh sáng trắng lạnh kia sắp rạch cổ họng Bạch Liễu, thời điểm Miêu Phi Xỉ làm ra động tác này dường như đã nắm chắc thắng lợi, gã còn cà lơ phất phơ xoay đầu nhìn về phía Miêu Cao Phụ cười tà nói: "Bên con đã xong..." 

Gã còn chưa nói hết lời, giường bệnh đột nhiên chuyển động hung hăng đánh vào eo gã, Miêu Phi Xỉ bị giường bệnh đánh bất ngờ từ sau lưng làm cho cả người lung lay, chiêu chém ngang chưa kịp sử dụng, lưỡi đao vô cùng nguy hiểm sượt qua Bạch Liễu chém lên vách tường, thân đao sáng như gương phản chiếu ngược gương mặt tái nhợt dính máu của Bạch Liễu. 

Mộc Kha thở hổn hển đứng sau giường bệnh, hai tay giữ thanh chắn giường, lòng còn sợ hãi nhìn Bạch Liễu thiếu chút nữa bị Miêu Phi Xỉ chém bay đầu. 

Còn lại một phút. 

Bạch Liễu đột nhiên mỉm cười. 

Miêu Phi Xỉ rốt cuộc cả giận, hết lần này đến lần khác bị Mộc Kha cắt đứt đòn tấn công, gã thấy được Mộc Kha núp sau giường, tức giận mắng to: "Mày mẹ nó có bệnh phải không!" 

Vừa nói Miêu Phi Xỉ vừa một cước đã văng giường bệnh lôi Mộc Kha ra, nghiến răng nghiến lợi mắng, "Mỗi lần bố mày sắp thành công mày liền ra quấy rối, mày mẹ nó..." Miêu Phi Xỉ mắt lộ hung quan, đôi đao trong tay giơ lên, hình như đã tức đến độ muốn giết Mộc Kha rồi.

Mộc Kha giơ tay lau vết máu bên khóe miệng do Miêu Phi Xỉ đánh, rúc rúc về phía góc tường, không ngừng lui về sau như là sợ Miêu Phi Xỉ vậy, tay cậu cầm một quyển sách, giọng run run nói: "Thật xin lỗi thật xin lỗi!! Tôi vừa mới tìm sách dưới gầm giường, tôi tìm được quyển sách rất mấu chốt! Hệ thống nhắc nhở tôi đã tìm được 【 thuốc hay 

tục mệnh 】 rồi." 

Động tác của Miêu Phi Xỉ hơi ngừng: "Nhanh như vậy đã tìm được?" Sau đó gã híp mắt, buồn bực lên tiếng: "Mày tốt nhất là thật sự tìm được thuốc hay tục mệnh, bằng không tao mẹ nó..." 

Miêu Cao Phụ dừng động tác công kích, một đấm từ nắm tay cương thi hóa đánh vào quái vật bệnh nhân còn tiếp tục cắn hắn ta, vừa đánh vừa lui gần về bên này, không quên quay đầu lại nói: "Phi Xỉ con đừng đánh cậu ta vội! Nhìn một chút xem thuốc hay tục mệnh cậu ta lấy được là gì!" 

Lời nhục mạ của Miêu Phi Xỉ lên đến mép lại bị gã nuốt xuống, gã buông đao muốn kéo Mộc Kha lên, Mộc Kha lại như bị gã đánh mấy cái dọa sợ, không ngừng ôm đầu lùi về sau, bất tri bất giác liền nhích tới gần Bạch Liễu ở góc tường, Miêu Phi Xỉ thấy thằng ngu Mộc Kha sắp đến sát ngay người quái vật rồi, rút đao ra định cứu Mộc Kha về. 

Nhưng Miêu Phi Xỉ vừa rút đao liền dọa đến Mộc Kha "bị kinh hách", Mộc Kha kêu thảm một tiếng lại bắt đầu kinh hoảng lùi càng gần Bạch Liễu. 

Miêu Phi Xỉ hoàn toàn điên rồi, gã chưa từng mang qua người chơi phổ thông nào ngu như vậy, trong đầu toàn shit sao mà còn chủ động tặng mạng cho quái vật thế hả, Miêu Phi Xỉ không nhịn được tức giận mắng: "Đồ ngu! Bên kia là quái! Cút sang đây!" 

Mộc Kha vừa làm bộ cúi đầu sợ hãi vừa lặng yên không tiếng động bắt được cổ tay Bạch Liễu, cậu khẩn trương nuốt nước bọt, nhắm mắt mặc niệm —— nhất định phải giữ tỉnh táo nhất định phải giữ tỉnh táo, bất kể giá trị tinh thần giảm xuống đến mức nào, Mộc Kha, mày nhất định phải giữ tỉnh táo! 

—— nhất định phải nắm chặt tay Bạch Liễu không buông!! 

Bạch Liễu hơi nghiêng thân thể về phía trước, hắn liếc nhìn Mộc Kha căng thẳng đến

Bạch Liễu hơi nghiêng thân thể về phía trước, hắn liếc nhìn Mộc Kha căng thẳng đến sắp không được, ngay cả bàn tay đang nắm lấy hắn đều đang run rẩy, cúi đầu thì thầm với Mộc Kha xác nhận: "Nắm chắc tôi chưa?" 

Mộc Kha nuốt nước miếng một cái, gật đầu nhẹ. 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu sử dụng kĩ năng cá nhân của người chơi Mục Tứ Thành —— 【 đạo tặc lướt gió 】, bởi chỉ số thể lực của người chơi Bạch Liễu quá thấp, người chơi Bạch Liễu chỉ có thể sử dụng 

kĩ năng trong một phút, không thể mở hết tốc độ, tính toán ra kết quả tốc độ cuối cùng là +4900, có xác định sử dụng kĩ năng hay không? 】 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu xác nhận sử dụng kĩ năng, tốc độ +4900, thể lực đang giảm cực nhanh... 】 

Miêu Phi Xỉ trơ mắt nhìn quái 

vật trước mặt mình đột nhiên bùng nổ, lấy tốc độ gã không thấy rõ kéo Mộc Kha di động trên mặt đất cực nhanh, lướt qua lướt lại giữa hai giường bệnh, trơn trượt như cá chạch vậy. 

Hai con quái vật không khác nhau lắm trên đất giống hai con lươn trơn tuồn tuột, Miêu Phi Xỉ mấy lần đều không bắt được đối phương, Mộc Kha hu hu hu khóc ròng hô Miêu Phi Xỉ cứu mạng, nhưng dưới tốc độ di chuyển cực nhanh của Bạch Liễu, hơn nữa xung quanh lại tối tăm, Miêu Phi Xỉ căn bản không thấy rõ Bạch Liễu và Mộc Kha ai là ai. 

Miêu Phi Xỉ bị tiếng khóc của Mộc Kha làm phiền, đầu như muốn phình ra: "Im miệng cho tao!!" Gã theo bản năng quăng đao chuẩn bị đi chém người. 

Miêu Cao Phụ một tiếng quát ngăn cản song đao sắp phi ra ngoài của Miêu Phi Xỉ: "Mộc Kha cũng ở bên trong! Trong tay cậu ta có thuốc hay tục mệnh! Không nên tùy tiện! Thấy rõ rồi chém!" 

"Thấy rõ cái rắm!" Miêu Phi Xỉ giận đến đầu óc bốc khói, "Dáng dấp chúng giống hệt nhau! Hơn nữa tốc độ đều rất nhanh, còn có một thằng ngu không ngừng khóc, con

nữa tốc độ đều rất nhanh, còn ngu không ngừng con cũng không thấy rõ ai là ai!" 

Miêu Cao Phụ tỉnh táo nhắc nhở: "Trình độ dị hóa của Mộc Kha nhẹ hơn nhiều, cậu ta ngắn hơn quái vật, trên người không có đốm, con nghiêm túc nhìn một chút! Có thể phân biệt được!" 

Hắn ta vừa dứt lời, cạnh giường Miêu Cao Phụ đột nhiên có hai bóng đen xông ra, Miêu Cao Phụ đang đánh nhau với quái vật bệnh nhân, trước mặt đột nhiên toát ra một đôi Slender Man cao gầy. 

Miêu Cao Phụ sắp khống chế được quái vật rồi, nhưng cố kị trong hai người xông tới có một là Mộc Kha, Miêu Cao Phụ thu lại quả đấm đang định đánh ra, buông tha việc giết chết quái vật, để tránh ngộ thương Miêu Cao Phụ theo bản năng lùi về sau hai bước. 

Mà Bạch Liễu xách Mộc Kha chắn trước mặt quái vật bệnh nhân bị Miêu Cao Phụ đánh cho hấp hối, đôi mắt trên gương mặt nhuốm máu của hắn bình tĩnh mà lãnh khốc, mang theo ý vị điên cuồng của một tên cờ bạc, lại tỉnh táo như hết thảy đều nằm trong tay. 

Ánh mắt này khiến Miêu Cao Phụ sợ run một giây, dự cảm không lành đột nhiên nảy sinh. 

Bạch Liễu xách gáy áo Mộc Kha chắn trước mặt người bệnh thực vật, người bệnh thực vật như đánh hơi được mùi máu, nó ngửi ngửi hai giây, không chút do dự giương hàm răng bén nhọn tấn công về phía Bạch Liễu. 

Nó có thể cảm nhận được cả hai người này đều là người chơi nó có thể hút máu, mà nó thật sự vô cùng thiếu máu, người bệnh thực vật quyết định bắt lấy Bạch Liễu yếu hơn nó để hút. 

Bạch Liễu cũng không quay đầu lại, hắn không chút do dự cầm Mộc Kha trên tay chắn quái vật, quái vật nhe răng, dùng mười ngón tay khô héo dính nhớp nhanh chóng nắm lấy bả vai Mộc Kha, dường như đang tìm nơi để hút máu. 

Mộc Kha hít sâu một hơi, cậu run rẩy nghiêng đầu, còn rất thân thiện vén tóc, để lộ ra

Mộc Kha hít sâu một hơi, cậu run rẩy nghiêng đầu, còn rất thân thiện vén tóc, để lộ ra cái cổ trắng nõn, giúp quái vật có chỗ thưởng thức. 

Quái vật hài lòng cười toe, rồi hung hăng cắn phần cổ lộ ra ngoài của Mộc Kha, bắt đầu từng ngụm hút máu. 

Mộc Kha vì bị hút máu mà đau đớn đến toàn thân run rẩy, huyết sắc trên mặt nhanh chóng nhạt dần, cậu thút thít khóc, cổ ngửa về sau ôm chặt bệnh nhân đang mồm to hút máu, nhưng ngoài miệng kêu thảm thiết thê lương: 

"Quái vật cắn tôi!! Nó đang hút máu tôi! Giá trị tinh thần của tôi đang giảm nhanh lắm!" 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Mộc Kha bị công kích, giá trị tinh thần giảm xuống 67, giá trị sinh mạng giảm xuống 31 (thân phận chính có giá trị sinh mạng max là 50), mời người chơi Mộc Kha nhanh chóng thoát khỏi phạm vi công kích của người bệnh thực vật! Nếu không giá trị sinh mạng và giá trị tinh thần sẽ tiếp tục giảm xuống! 】 

Tứ chi Mộc Kha bắt đầu trở nên gầy nhom, đồng tử thu nhỏ lại, bắt đầu mất đi tiêu cự, hô hấp trở nên chậm chạp, thân thể trong thời gian ngắn kéo dài ra một cách không bình thường, giống như thực vật sinh trưởng vậy. 

Miêu Cao Phụ sắc mặt vô cùng khó coi, hắn ta bị Bạch Liễu cướp quái, mà quan trọng nhất chính là... 

"Mộc Kha cũng bị dị hóa, ba người dáng dấp giống hệt nhau, chúng ta tìm không ra ai là Bạch Liễu, ai là quái vật, ai là Mộc Kha." 

Bạch Liễu kéo Mộc Kha, cùng với người bệnh thực vật chạy trốn tứ phía trong phòng bệnh, dưới tốc độ di động cực cao của Bạch Liễu, ba con quái vật lấy tốc độ hoa cả mắt chạy trốn khắp nơi, một hồi ở bên này, một hồi ở bên kia, lại thêm Mộc Kha cũng bị dị hóa, ba quái vật đều có chiều dài không khác nhau lắm, trên người đều có đốm, khiến người ta căn bản không phân rõ ai với ai. 

Miêu Phi Xỉ Miêu Cao Phụ cho dù có tổng thuộc tính cao, trong nháy mắt phải chống lại ba quái vật dính chặt với nhau di chuyển tốc độ cao, còn phải chú ý không thể gây tổn thương tới Mộc Kha, không thể nào công kích khiến Miêu Phi Xỉ hết sức khó giải

tổn thương tới Mộc Kha, không thể nào công kích khiến Miêu Phi Xỉ hết sức khó giải quyết, gã rất nhanh liền không khống chế được nổi giận. 

"Con mẹ nó, quái vật nơi này ăn Mục Tứ Thành lớn lên sao? Chạy nhanh thế!" Miêu Phi Xỉ mắng hai tiếng, đôi mắt lóe lên ánh sáng máu tanh, gã liếm liếm răng mình, đao sắc chém đay rối xử lý tình huống, "Không phân biệt được thì không phân biệt nữa, dứt khoát cùng xử lý, không cần thằng ngu kia chúng ta cũng có thể tìm được thuốc hay tục mệnh, trước hết giết Bạch Liễu." 

"Chỉ còn một phút thôi Phi Xỉ." Miêu Cao Phụ cau mày, "Không kịp giết cả ba..." 

Miêu Phi Xỉ liếm máu Bạch Liễu trước đó bắn lên mép gã, "Sẽ kịp, con mở S, mười mấy giây là đủ." 

"S dùng ở chỗ này có chút lãng phí thể lực..." Thấy Miêu Phi Xỉ không nhúc nhích nhìn mình chằm chằm, Miêu Cao Phụ rất rõ ràng gã đã tức lắm rồi, không giết chết cả ba quái vật thì không thể nào hả giận nổi... 

Miêu Cao Phụ ngừng một lát, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài: "... Được, một phó bản cấp 2 mà thôi, con thích thì cứ mở đi." 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Miêu Phi Xỉ sử dụng kĩ năng cá nhân cấp S- 【 song đao oan hồn 】, thể lực của người chơi Miêu Phi Xỉ hiện tại có thể sử dụng trong một phút, một phút sau thể lực hao hết, không thể sử dụng thuốc khôi phục thể lực để khôi phục, tự động khôi phục mất thời gian một ngày, người chơi Miêu Phi Xỉ có xác nhận sử dụng hay không? 】 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Miêu Phi Xỉ xác nhận sử dụng kĩ năng, song đao được oan hồn chết dưới đao phụ thể, công kích +8001, người chơi Miêu Phi Xỉ giá trị thể lực giảm mạnh... 】 

Miêu Phi Xỉ mặt không biểu tình dùng song đao chống đất, mặt đất nháy mắt bị một đòn tiện tay của gã chọc ra vết nứt, song đao cắm trên đất chậm rãi bốc lên một luồng sương trắng quỉ dị, mang theo mùi máu tanh nồng nặc, dần dần sương trắng kéo dài ra, tạo thành hình dáng như một khuôn mặt, trôi nổi giữa không trung giống một u linh,

tạo thành hình dáng như một khuôn mặt, trôi nổi giữa không trung giống một u linh, phần đuôi còn quanh quẩn quấn trên đao, chúng giương cái miệng rộng, yên lặng gào thét. 

Oan hồn không càm lòng bao quanh con đao hung thủ, oán hận sát khí ngất trời, nhưng cây đao trừ được sát khí tẩm bổ càng thêm sắc bén ra thì không hề bị ảnh hưởng. 

Nhìn theo một góc độ khác thì đây cũng là việc tốt, họ có thể giúp hung thủ giết mình giết nhiều người hơn để cùng mình làm bạn. 

Miêu Phi Xỉ ra đao, oan hồn gầm thét. 

U linh màu trắng dữ tợn phóng lên cao, tựa như lốc xoáy vậy cuốn theo sương mù trong phòng bệnh lao nhanh tới ba quái vật bệnh nhân phía đối diện, song đao sắc bén theo sát phía sau, cơ hồ chỉ trong một giây, Miêu Phi Xỉ liền xé rách sương trắng, một cây đao cắm trên tường cố định thân thể, chân đạp lên tường, một cây đao khác vạch qua chóp mũi Bạch Liễu. 

Một đao này lực độ cực lớn, cùng phương pháp ra đao cộc lốc đùa giỡn trước đó của Miêu Phi Xỉ hoàn toàn không cùng đẳng cấp, Bạch Liễu có thể cảm nhận được đao phong cọ sát không khí sinh nhiệt. 

Đao trước đó chỉ là nhanh, không có tính công kích mãnh liệt như thế. 

Một đao này của Miêu Phi Xỉ dường như phải dứt khoát cắt đứt cổ Bạch Liễu, khiến đầu rơi xuống đất, ánh mắt Bạch Liễu trầm xuống. 

Bạch Liễu ỷ vào tốc độ cao tránh khỏi một đao này của Miêu Phi xỉ, đao phong cắt ra một vết trên mặt hắn, đao chẳng qua mới lướt qua mặt hắn một giây, Miêu Phi Xỉ ánh mắt lạnh lùng quay đầu, kéo loan đao trở về, mũi đao mắt thấy muốn đâm thủng gáy Bạch Liễu, Bạch Liễu không kịp quay đầu né tránh, hắn trực tiếp hóa tay thành móng khỉ đỡ đao. 

Tuy nhiên lần này đao rõ ràng không dễ ngăn như trước, Bạch Liễu không nắm được mũi đao, loan đao xuyên qua bàn tay hắn, đâm vào gáy.

mũi loan đao xuyên bàn hắn, đâm vào gáy. 

Khóe miệng Bạch Liễu tràn máu tươi. 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu sử dụng kĩ năng 【 móng vuốt khỉ đạo tặc 】 phán định 50%, đón đỡ 50% tổn thương 】 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu sử dụng đạo cụ 【 xương cá của Siren vương 】 đón đỡ 49% tổn thương, đạo cụ vỡ vụn nhẹ (trình độ hư hại: 10%), mời người chơi Bạch Liễu kịp thời sửa chữa 】 

【 Hệ thống cảnh cáo: người chơi Bạch Liễu giá trị sinh mạng giảm xuống 7! Giá trị tinh thần giảm còn 27! 】 

Theo lý mà nói, coi như sát thương của một đao này đã bị đón đỡ 99%, 1% còn lại lấy chỉ số phế vật của Bạch Liễu thì giết vẫn còn dư dả, thế nhưng mũi đao vừa đâm vào gáy Bạch Liễu một mm liền bị chặn lại. 

Vảy cá đang bọc đồng tiền xu không biết từ bao giờ xoay ra sau lưng hắn, vừa vặn chặn mũi đao của Miêu Phi Xỉ. 

Bạch Liễu thật nhanh liếc mắt nhìn Mộc Kha bị hút máu đến sắp mất đi ý thức, Mộc Kha ho khan một chút, thấy gáy Bạch Liễu bị đâm, con ngươi rụt rụt, Bạch Liễu đánh giá giá trị sinh mạng và giá trị tinh thần của Mộc Kha trong lòng, thần sắc tỉnh táo buông lỏng bàn tay cầm chặt Mộc Kha. 

Mộc Kha khó khăn hé mắt, tay chậm chạp vô lực rủ xuống. 

Bạch Liễu bị một đao của Miêu Phi Xỉ kéo toàn thân nhào về phía trước, nháy mắt Miêu Phi Xỉ đang muốn nhấc đao lên giết chết hắn, Bạch Liễu bỗng nhiên nhỏ giọng đáng thương nói: "Tôi là, khụ khụ, Mộc Kha." 

Miêu Phi Xỉ ngẩn ra, gã thu tay không tiếp tục chém xuống, mắng một câu vừa chém đã chém sai, thật xui xẻ, sau đó đá văng Bạch Liễu khóe miệng chảy máu, không chút do dự vung đao về phía hai quái vật còn lại. 

Bạch Liễu bị Miêu Phi Xỉ một cước đạp vào góc tường, yếu ớt dựa tường, ánh mắt bình tĩnh nhìn Miêu Phi Xỉ tấn công về phía Mộc Kha thần chí không rõ, bàn tay núp trong

tĩnh nhìn Miêu Phi Xỉ tấn công về phía Mộc Kha thần chí không rõ, bàn tay núp trong bóng tối rút ra một đồng tiền linh hồn, thật nhanh ấn lên màn hình giao diện của mình. 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu đang sử dụng đồng tiền linh hồn tham gia màn hình hệ thống của người chơi Mộc Kha, đã tải xong, người chơi Bạch Liễu có thể sử dụng màn hình hệ thống của người chơi Mộc Kha 】 

Mộc Kha lảo đảo lắc lư né tránh, nhưng không tránh thoát được hoàn toàn, bị song đao của Miêu Phi Xỉ sượt qua, trực tiếp mềm oặt ra đất. 

【 Hệ thống cảnh cáo: người chơi Mộc Kha giá trị sinh mạng giảm xuống 6!! Giá trị tinh thần giảm còn 26!! 】 

Miêu Phi Xỉ hình như thấy có gì đó không đúng, gã không tiếp tục công kích Mộc Kha, mà dùng sống đao đập lưng cậu, Mộc Kha bị đập cuộn người thành một đoàn, Miêu Phi Xỉ giẫm lên cổ Mộc Kha, híp mắt nhìn cậu: "... Phản ứng này, lực xoay tay cũng không có, hoàn toàn khác hai quái vật tao vừa đánh nhau trước đó, sao tao cảm giác mày mới là Mộc Kha nhỉ?" 

Miêu Phi Xỉ vừa nói, vừa dùng đao vỗ vỗ mặt Mộc Kha, ánh mắt nguy hiểm qua lại giữa Mộc Kha và Bạch Liễu: "Này, có ý thức không? Có ý thức trả lời mày là ai?" 

Mộc Kha đột nhiên há to mồm gắt gao cắn mắt cá chân Miêu Phi Xỉ, cậu hốc mắt đỏ thẫm, bắt chước dáng vẻ hút máu của quái vật lúc nãy, cố gắng, như phát điên muốn hút lấy máu tươi của Miêu Phi Xỉ, trong cổ họng phát ra tiếng nuốt ừng ực, răng gắt gao đâm sâu vào da Miêu Phi Xỉ. 

Cậu đang bắt chước quái vật, Mộc Kha không muốn Bạch Liễu đang giả trang mình bị lộ, cậu làm theo lời Bạch Liễu nói, diễn tốt một con quái vật. 

Bạch Liễu nói, quái vật trong phòng bệnh như thế nào, Mộc Kha phải như thế đó, như vậy Bạch Liễu mới có thể an toàn thoát khỏi nguy hiểm. 

Mộc Kha như một con chó điên cắn chân Miêu Phi Xỉ, nhưng cậu thật sự yếu quá, chỉ như một con chó con cắn lung tung, phòng ngự cấp S- của Miêu Phi Xỉ không phải một

một con con cắn phòng Xỉ không phải người chơi như chó con sắp chết như cậu có thể gặm thủng. 

Miêu Phi Xỉ chửi thề, lại thầm mắng một câu thật xui xẻo, mày hẳn là con quái vật bị cha tao xử lý sắp chết kia, vừa nói vừa giơ đao muốn thu lấy tính mạng Mộc Kha. 

Mà Mộc Kha căn bản không né tránh, trong miệng hộc ra máu tươi, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, dựa theo kế hoạch Bạch Liễu lập ra trước đó —— nhất định phải cắn chặt người này không cho rời đi! 

Giá trị sinh mạng của Bạch Liễu đã rất thấp, không thể để Miêu Phi Xỉ đi tìm Bạch Liễu, Bạch Liễu nhất định sẽ chết! —— đây là suy nghĩ mà Mộc Kha không ngừng lặp đi lặp lại, trồng sâu vào trong đầu ngay từ thời điểm sợ hãi khủng hoảng nhìn Bạch Liễu ngã vào trong vũng máu. 

Hai tay Mộc Kha nắm chặt đùi Miêu Phi Xỉ, hai mắt tan rã vẫn cố cắn đối phương, mặc dù không cắn nổi cứ cố, hồn nhiên không để ý đến song đao đang hùng hùng hổ hổ bổ xuống đầu mình. 

Bạch Liễu tỉnh táo nhìn thời gian —— còn lại mười giây, không sai biệt lắm. 

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu có sử dụng đạo cụ 【 xác ngoài pho tượng 】 tăng phòng ngự cho người chơi Mộc Kha hay không? 】 

Bạch Liễu lãnh đạm nói: 【 Không, sử dụng 【 xác ngoài pho tượng 】 cho người bệnh thực vật 】 

【 Hệ thống nhắc nhở: đang trong tính toán... bởi người bệnh thực vật hấp thụ 30% lượng máu của người chơi Mộc Kha, mang theo thuộc tính của người chơi Mộc Kha, có thể trực tiếp sử dụng đạo cụ của người chơi Mộc Kha, người chơi Bạch Liễu có xác định sử dụng đạo cụ tăng phòng ngự cho người bệnh thực vật, mà không phải người chơi Mộc Kha đang trong trạng thái nguy hiểm hay không? 】 

Song đao mang theo vô số oan hồn của Miêu Phi Xỉ rơi xuống trên đầu Mộc Kha hai mắt trống rỗng. 

Bạch Liễu hé mắt nhàn nhạt nhìn một cái, không nóng không lạnh đáp: 【 Xác nhận,

Bạch hé nhàn một không nóng không lạnh đáp: 【 không sử dụng cho Mộc Kha 】 

Tác giả có lời muốn nói: 

6 hôm nay làm người sao? Không :) 

Mộc Kha: Huhuhuhuhu Bạch (ba) Liễu (ba) không để ý tui 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện