Nếu Đỗ Tam Anh ở đây, cậu nhất định sẽ khàn cả giọng kêu mọi người chạy mau, bởi cậu có thể dùng trực giác mãnh liệt cảm nhận được tấm gương có vấn đề, nhưng tiếc là, Đỗ Tam Anh bị đập đầu còn đang choáng váng đằng kia đâu, chưa tới, hoặc đây cũng là sự may mắn của cậu, khiến cậu thuận lợi thoát được một kiếp.

"Trương gương có cái gì ——" Mục Tứ Thành tự mình lẩm bẩm, "Trước khi gương nổ, Trương Khôi đã nhìn thấy gì trong gương?"

Bạch Liễu cảm thấy mình quả nhiên là chúa xui xẻo, rõ ràng không biết bơi, mà lần nào vào phó bản cũng gặp nước, nước nhiều là đằng khác, vừa cảm thán, Bạch Liễu vừa dùng tứ chi quẫy nước với tư thế rất giống chó bơi, từ từ lết đến toa tàu nơi Mục Tứ Thành đang đứng.

Mục Tứ Thành đúng sự thật kể lại chuyện cậu biết với Bạch Liễu, sau đó hỏi: "Nhưng bất kể Trương Khôi muốn nói gì, việc cần thiết chúng ta phải làm bây giờ là tìm nốt 20 mảnh gương vỡ còn lại, anh cảm thấy số gương vỡ đó giờ đang ở đâu?"

"Trên người hành khách là không thể nào, phố đồ cổ là trạm cuối, chỉ có hành khách xuống xe, không có hành khách lên xe." Mục Tứ Thành sờ cằm suy nghĩ, "Chẳng lẽ trong trạm xe? Nhưng chúng ta lên tàu từ trạm phố đồ cổ, khả năng này không lớn, tôi lúc ấy có tìm một vòng rồi, không thấy bất kì mảnh gương vỡ nào."

"Trong đoàn tàu chúng ta đã tìm nhiều lần, cũng không có khả năng ở trên tàu..." Mục Tứ Thành còn đang suy tư phân tích, "Chẳng lẽ trạm phố đồ cổ còn một đợt hành khách cuối cùng nữa lên?"

Bạch Liễu cắt ngang lời cậu, hắn nghiêng đầu nhìn về phía Mục Tứ Thành, "Tôi biết Trương Khôi muốn nói gì với cậu."

Mục Tứ Thành sửng sốt: "Nói gì? Gã nói trong gương có cái gì?"

Bạch Liễu nghiêng đầu nhìn gương, ánh mắt hơi trầm xuống: "Trương gương có quái vật cuối cùng."

"Tất cả gương vỡ chúng ta tìm được đều ở trên người quái vật, bất kể là hành khách bốc lửa hay anh em trộm cướp, Sách Quái Vật chỉ còn thiếu một trang cuối cùng, nói cách khác chỉ còn thiếu một quái vật cuối cùng, 20 mảnh gương vỡ còn lại rất có thể ở trên người quái vật này."

Mục Tứ Thành cau mày: "Vậy quái vật cuối cùng là gì? Bình thường thì quái vật đều là người hoặc động vật chết, tôi nhớ theo báo đưa tin thì vụ đánh bom chỉ chết hai tên cướp và hành khách, chỉ có hai đối tượng này phù hợp để thiết kế thành quái vật, đúng không? Chẳng lẽ là u linh gương? Nhưng phó bản không có nhắc nhở gì cả, chúng ta cũng không kích hoạt bất kì nhiệm vụ chính hay phụ nào liên quan đến u linh gương."

"Không, cậu quên mất một điều, trong gương không cần có u linh, vụ án này còn một thứ nữa đã chết đi." Bạch Liễu ánh mắt khẽ nhúc nhích, "Đó chính là bản thân chiếc gương."

Mục Tứ Thành ngẩn ra, cậu chợt tỉnh hồn nhìn về phía gương: "Anh nói cái gương chính là quái vật cuối cùng?!"

"Đúng." Bạch Liễu cúi người xuống, chậc chậc nhìn cái gương nằm trong tấm vải, "Trương Khôi hẳn muốn nói với cậu —— gương chính là quái vật cuối cùng."

"Tôi vừa rồi cảm thấy có chút không đúng, bởi hệ thống thông báo Trương Khôi rời khỏi trò chơi là bởi giá trị tinh thần về 0, điều này rất kì lạ, gã đứng ở trung tâm vụ nổ, giá trị sinh mạng chỉ còn mười mấy, nhưng lại chết vì hết sạch giá trị tinh thần, tôi còn tưởng cậu dùng đạo cụ hành hạ gã cơ."

Mục Tứ Thành câm nín: "Tôi không có rảnh háng như vậy."

"Giờ nhìn lại cậu đúng là không có." Bạch Liễu như có điều suy nghĩ, "Vậy thứ hành hạ Trương Khôi đến mức giá trị tinh thần về 0 là thứ khác, chẳng hạn như quái vật gương này."

"Tôi trước kia cho rằng gương có tác dụng tăng cường sức mạnh cho quái vật, cho nên khi bị lấy mất gương, chúng mới trở nên yếu ớt." Bạch Liễu di động thân thể lên trước, ở trong nước cúi gần quan sát mặt gương, "Nhưng cậu nhắc nhở tôi về 《 Vụ đánh bom ở Kính Thành 》, tôi phát hiện ra rất có thể sự thật không phải vậy, bởi trong thực tế, anh em trộm cướp trong 《 vụ đánh bom 》 hẳn sợ gương mới đúng, nếu phó bản dùng vụ đánh bom làm nguyên mẫu thiết kế, gương không nên có hiệu quả tăng phúc với anh em trộm cướp, không hợp logic."

Mục Tứ Thành giữ xà ngang phòng ngừa mình bị trôi đi, cậu khó hiểu nhìn Bạch Liễu: "Vậy anh giải thích thế nào về việc mỗi lần chúng ta lấy gương vỡ đi quái vật đều yếu hẳn?"

"Đối với chúng ta..." Ánh mắt Bạch Liễu dần dần trở nên xa xăm, hắn trầm tĩnh một phút, bỗng nhiên mở miệng: "Chúng ta đổi một kiểu suy nghĩ, chiếc gương bị nổ thành 400 mảnh vỡ trên tàu, mà 400 mảnh vụn này còn vừa vặn ghim trên người hành khách và anh em trộm cướp ư, không thể nào, ngay cả khi ghim được hết vào cơ thể chúng, cũng không thể vừa vặn nằm ở vị trí chúng luôn cố ý bảo vệ được, điều này rất kì quái."

"... Đúng là có chút kì quái." Mục Tứ Thành càng nghe chân mày càng nhíu chặt, "Bởi vì cái gì?"

Bạch Liễu hé mắt: "Giải thích hợp lý duy nhất chính là —— mảnh vụn không phải do vụ nổ ghim lên người họ, mà là các quái vật tự mình thu thập mảnh gương vỡ, giấu ở bộ phận quan trọng nhất trên thân thể."

"Tự mình thu thập?!" Mục Tứ Thành có chút kinh ngạc, "Anh không phải nói chúng sợ gương sao?"

"Đúng, cho nên họ mới đi thu thập." Ánh mắt Bạch Liễu dần dần trầm xuống, "Trong phó bản này có hai đội ngũ đi tìm gương: chúng ta và hành khách, chúng ta thu thập là bởi có nhiệm vụ, hành khách thu thập là bởi ngăn cản chúng ta, chúng sợ gương, cho nên không muốn chúng ta thu thập đủ gương vỡ, nghĩ mọi cách ngăn cản chúng ta, tìm gương, chia ra giấu mảnh gương mình thu thập được ở bộ phận quan trọng nhất trên người, mà chúng ta thuộc phe cướp đoạt."

"Sau khi bị đoạt gương chúng trở nên yếu ớt, không phải vì gương có tác dụng tăng phúc, mà là vì chúng sợ mảnh gương trong tay chúng ta, chúng vì sợ chúng ta mà trở nên yếu ớt."

Mục Tứ Thành có chút khiếp sợ: "Đám quái vật này vì sao phải làm vậy chứ?"

"Chỉ có một nguyên nhân ——" Ánh mắt Bạch Liễu rơi vào chiếc gương, "Tôi đoán bởi họ sở dĩ bị biến thành bộ dáng này, là do chiếc gương mà ra."

Nháy mắt hắn nói xong, mặt gương dưới đáy nước sáng lên, bên trong đốt lên ngọn lửa hừng hực, Trương Khôi biến mất không thấy xuất hiện bên trong gương.

Vị trí đôi mắt Trương Khôi trùng với vị trí chỗ khuyết hình tam giác, có lẽ điều này làm cho Trương Khôi không nhìn thấy gì, gã hơi nghi ngờ tự lẩm bẩm, đi tới đi lui trong gương, "Nơi này là nơi nào?"

Nhưng rất nhanh Trương Khôi còn còn thời gian hoài nghi, sau lưng gã đột nhiên xuất hiện ngọn lửa lớn bao trùm lấy gã, Trương Khôi bắt đầu kêu thảm thiết chạy trốn, không ngừng vỗ mặt gương, dường như muốn trốn ra ngoài, nhưng ngọn lửa sau lưng gã đuổi theo không tha, Trương Khôi không chỗ để trốn, rất nhanh liền bị đốt thành cỗ thi thể đen, lửa hồng trên người gã cháy tách tách.

—— giống hệt các quái vật hành khách.

"Trước đó tôi còn nghi ngờ, tại sao sau vụ nổ lại xuất hiện nhiều thi thể bị cháy đen như thế, bởi người chết trong vụ nổ thường chết bởi xung kích, rất ít bị trực tiếp đốt chết, mà tất cả quái vật chúng ta gặp được, bất kể là hành khách bốc lửa hay anh em trộm cướp, đều có hình thái thi thể cháy điển hình." Bạch Liễu nhìn Trương Khôi bị đốt thành than trong gương, "Giờ thì tôi biết tại sao rồi."

Cuối cùng ngọn lửa trong gương nhún nhảy mấy cái rồi chậm rãi tắt ngóm, thi thể Trương Khôi biến mất không thấy, mặt gương sáng bóng phản chiếu trung thực hình ảnh toa tàu, chỗ khác biệt duy nhất là —— toa tàu trong gương có một mảnh gương vỡ.

"Xem ra chúng ta tìm được số gương vỡ cuối cùng." Bạch Liễu như có điều suy nghĩ, "Quả nhiên nằm trên người quái vật cuối cùng."

【 Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng người chơi Bạch Liễu bổ sung hoàn chỉnh cốt truyện bối cảnh phó bản 《 Trạm cuối bốc lửa 》, tiến vào chương kết —— đoàn tàu trong gương 】

【 Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng người chơi Bạch Liễu mở khóa tất cả các trang Sách Quái Vật 】

【 Sách Quái Vật tập 《 Trạm cuối bốc lửa 》 đổi mới —— Hành khách bốc lửa (1/3) 】

【 Tên quái vật: hành khách bốc lửa 】

【 Đặc điểm: tốc độ di động cực nhanh (tốc độ: 1000, lửa có tác dụng tăng phúc) 】

【 Nhược điểm: mảnh gương vỡ, nước, gương quỷ 】

【 Phương thức tấn công: bị ngọn lửa trên người hành khách đốt sẽ giảm giá trị sinh mạng và giá trị tinh thần 】

【 Sách Quái Vật tập 《 Trạm cuối bốc lửa 》 đổi mới —— Anh em trộm cướp (2/3) 】

【 Tên quái vật: tên cướp anh, tên cướp em 】

【 Đặc điểm: tên cướp anh tốc độ di động cực nhanh (tốc độ 3400, ngọn lửa có hiệu quả tăng phúc), giỏi ăn trộm/ tên cướp em cực kỳ rắn chắc cao lớn, tốc độ di chuyển cực nhanh, một phút có thể sử dụng một lần công kích phạm vi rộng (tốc độ 1400, ngọn lửa có hiệu quả tăng phúc, khi tức giận thích dùng quả đấm khiến đối phương nghe lời, lực công kích cực mạnh) 】

【 Nhược điểm: mảnh gương vỡ, nước, gương quỷ 】

【 Phương thức tấn công: bắt cào, ăn trộm/ cây búa bạo nộ, lửa mạnh đột kích 】

【 Sách Quái Vật tập 《 Trạm cuối bốc lửa 》 đổi mới —— Gương quỷ (3/3) 】

【 Tên quái vật: Gương quỷ 】

【 Đặc điểm: ??? (không biết, hệ thống không thể thăm dò) 】

【 Nhược điểm: tạm không có (không yêu cầu người chơi thăm dò nhược điểm quái vật) 】

【 Phương thức tấn công: ??? (không biết, cần thăm dò) 】

【 Bạn đã kích hoạt NPC thần cấp Gương quỷ!! 】

【 Xác suất sinh tồn tại phó bản 《 Trạm cuối bốc lửa 》 đang hạ thấp cực nhanh, đang tính toán lại... Tỉ lệ qua cửa ban đầu: 23%. Tỉ lệ qua cửa hiện tại: ??%!! 】

【 Cảnh cáo! Cảnh cáo! NPC này vô cùng nguy hiểm, trước mắt không có nhược điểm rõ ràng, một khi NPC muốn giết người chơi, người chơi không thể lợi dụng nhược điểm chạy khỏi, chỉ có con đường chết, mời người chơi tăng nhanh tốc độ qua phó bản, nhanh chóng rời khỏi trước khi NPC tỉnh lại! 】

【 Dự kiến sau khi thu thập đủ gương vỡ NPC sẽ tỉnh lại, mời người chơi thu thập đủ gương vỡ lập tức rời phó bản! 】

"Wow." Bạch Liễu có chút hiếm lạ nhìn màn hình, gặp phải loại chuyện này, hắn ngược lại không có tí hoảng hốt nào, "NPC thần cấp nghe nói khó gặp lắm cơ mà? Thế nào tôi lại gặp rồi?"

Nhưng tâm thái Mục Tứ Thành đã hoàn toàn sụp, cậu sau khi đọc xong màn hình, sắc mặt xanh xanh trắng trắng, Mục Tứ Thành dùng biểu tình vặn vẹo dữ tợn nghiến răng nghiến lợi nhìn Bạch Liễu, cảm giác như hận không thể ám sát luôn tên thần xui xẻo này vậy: "Thật không hổ là may mắn bằng 0 ha."

"Ông trời cứ thích tôi may mắn, lần nào cũng gặp nó vậy cơ." Bạch Liễu nhún vai, "Tôi không có cách nào nha."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện