Tất cả ảo cảnh vỡ vụn trước mắt Bạch Liễu, đủ loại thi thể Bạch Liễu thiên hình vạn trạng bị thiêu đốt thành tro bụi.

Bạch Liễu chậm rãi mở ra con mắt không tiêu cự.

Tất cả mọi người đều nín thở, theo bản năng lui về sau một bước, Đỗ Tam Anh rúc trong góc thấy Bạch Liễu hai mắt vô thần không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, thấp thỏm lui về sau.

Đỗ Tam Anh bây giờ có một cảm giác rất kỳ quái, Bạch Liễu khiến cậu tóc gáy dựng đứng, đồng thời khiến cậu hưng phấn tim đập nhanh hơn.

"Bây giờ là tình huống gì..." Đỗ Tam Anh lẩm bẩm, "Bên chúng ta nhiều một quái vật, hay là..."

Móng khỉ đen nhánh của Mục Tứ Thành bị lôi ra cửa, cậu khó khăn bám vào lan can, cửa toa tàu chậm rãi khép lại, khe cửa chỉ lộ ra đôi mắt trống rỗng trắng như tuyết như không cam lòng của Mục Tứ Thành.

Một giây kế tiếp, Bạch Liễu chuyển động.

Hắn lấy tốc độ khó tin đạp lên vách toa tàu, vách tường bằng thép bị Bạch Liễu đạp lõm xuống, Bạch Liễu cơ hồ chỉ trong nháy mắt liền xuất hiện tại cửa toa, thần sắc tỉnh táo, hai chân lấy lực độ vô cùng lớn chặn cửa, ngay trước khi tay phải của Mục Tứ Thành bị hoàn toàn lôi khỏi tàu một giây, dùng hai chân giẫm hai bên khung cửa, ngăn cản cửa xe sắp khép lại.

Bạch Liễu thở ra một hơi, hai tay hắn bám hai bên, dùng sức kéo, dùng sức đến mức xương bả vai như sắp đâm thủng áo sơ mi, cửa xe phát ra tiếng "lộp cộp", sau đó "ầm" một tiếng nổ tung thành vô số mảnh vụn.

Cửa xe vừa dày vừa nặng lấy tư thái vặn vẹo bị Bạch Liễu nhìn như thon gầy tay không bẻ gãy.

Hành khách và tên cướp em đang kéo Mục Tứ Thành ra ngoài không hẹn mà cùng dừng bước, động tác bẻ cửa của Bạch Liễu khiến chúng cảm thấy bị uy hiếp, tên cướp em hung tợn gầm lên một tiếng, trong nháy mắt giơ nắm đấm bốc lửa lên, lập tức phải đập xuống người Bạch Liễu.

Tốc độ Bạch Liễu nhanh đến cơ hồ chỉ thấy tàn ảnh, hắn nghiêng đầu né tránh, động tác nước chảy mây trôi khom người dứt khoát kéo Mục Tứ Thành vào trong, sau đó một cước đạp tên cướp em ra ngoài.

Lần này tên cướp em hoàn toàn bị chọc giận, gã toàn thân bốc lửa đập một đấm trên đất, toàn bộ toa tàu đã chầm chậm xê dịch nhất thời bị bao phủ trong lửa, bị tên cướp em dùng lực đóng đinh tại chỗ.

Trương Khôi hoàn toàn bối rối, gã dò xét thử gọi một tiếng: "Bạch Liễu?! Cậu không điên?"

Bạch Liễu quay đầu nhìn gã một cái, thái độ và vẻ mặt vô cùng tự nhiên trả lời: "Không cần khống chế tôi, tôi tỉnh táo, anh dùng tơ con rối đỡ Mục Tứ Thành."

Bạch Liễu ném Mục Tứ Thành cho Trương Khôi, tên cướp em nhìn Bạch Liễu, lửa giận bốc cao ba trượng, nhưng không tiếp tục công kích Bạch Liễu, mà không chút do dự buông tha tên khốn trước người, quay đi công kích Mục Tứ Thành, nắm đấm hùng hùng hổ hổ hướng về phía Mục Tứ Thành bị ném trên không trung.

Mục tiêu của tên cướp em từ đầu đến cuối chỉ có Mục Tứ Thành, khi Bạch Liễu phản ứng lại, nắm đấm của tên cướp em đã rất gần Mục Tứ Thành rồi, Bạch Liễu né người cưỡng ép bắt lấy cổ áo Mục Tứ Thành hất ra sau, xoay người thay Mục Tứ Thành chịu một đòn này, máu từ miệng Bạch Liễu phun ra bắn lên gương mặt nhợt nhạt của Mục Tứ Thành, tay phải bị đốt đen thui của cậu đột nhiên động một chút.

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu giá trị sinh mạng còn 6! 】

"Chậc." Bạch Liễu lau vết máu bên mép, hắn xoay mình tránh thoát đợt công kích tiếp theo của tên cướp em, thở hổn hển, bỗng nhiên cười nhìn Mục Tứ Thành bất động sau lưng mình, "Làm không tệ nha, khó trách tên cướp em muốn kéo cậu đi, hóa ra cậu trộm mảnh gương vỡ của nó, giá trị thù hận của nó ở trên người cậu."

Trong bàn tay phải nắm chặt của Mục Tứ Thành, là một mảnh gương vỡ to chừng cỡ một quả tim, người này mất ý thức đã lâu, lại một mực nắm chặt, không bị tên cướp em giành lại.

Đây cũng là một phần kế hoạch của Bạch Liễu, trộm mảnh gương vỡ, Mục Tứ Thành vẫn nhớ.

Bạch Liễu nói xong, xoay người một cước đạp tên cướp em ra ngoài, tên cướp rống giận muốn đập cửa lên tàu, Bạch Liễu và tên cướp em ngươi tới ta đi đánh thêm một trận, thời điểm tên cướp em đột nhiên rống giận định lần nữa sử dụng skill "lửa mạnh đột kích", Bạch Liễu lạnh giọng ra lệnh cho đám người còn lại: "Mau tới đây giúp tôi đóng cửa, chỉ cần tàu chạy là được!"

Một đám người lúc này mới luống cuống tay chân bị đẩy cửa xe bị Bạch Liễu bẻ long ra, ráng chịu một đấm lực công kích đã yếu bớt đi nhiều của tên cướp em, đoàn tàu bị tàn phá rốt cuộc chậm rãi đi mất.

Tất cả mọi người đều mệt lả.

Trương Khôi cùng ba con rối của mình dựa vào tường sợ run nhìn Bạch Liễu, Đỗ Tam Anh lả người xuống ghế, lè lưỡi thở dốc như cún, Bạch Liễu đi tới góc ngồi xuống, hắn cũng đến cực hạn, trạng thái tinh thần đứt đoạn khiến hắn tiêu hao lớn vô cùng, Bạch Liễu ngửa đầu về sau tựa vào vách toa bị đốt tan hoang, ngực nhẹ nhàng phập phồng, cố gắng điều chỉnh hô hấp.

Hắn mua hai lọ thuốc tẩy trắng tinh thần và hai lọ thuốc khôi phục thể lực, mình uống một lọ thuốc tẩy trắng tinh thần và một lọ thuốc khôi phục thể lực, còn lại đút cho Mục Tứ Thành, động tác của Bạch Liễu rất thô bạo, Mục Tứ Thành uống được một nửa thì cũng sắp bị Bạch Liễu làm cho sặc chết, ho khan một tiếng tỉnh lại, Bạch Liễu ngồi bên cạnh tiện tay nhét cho cậu cái lọ: "Tự uống đi, đúng rồi, hai lọ 1700 điểm, tôi giúp cậu mua nên thu 10% tiền công, tổng cộng 1870 điểm, cảm ơn chiếu cố."

Nói xong, Bạch Liễu cây ngay không sợ chết đứng xòe tay về phía Mục Tứ Thành, ý tứ là —— đưa tiền đây nhanh lên.

Mục Tứ Thành vừa cửu tử nhất sinh mới tỉnh lại: "..."

Mục Tứ Thành không vòng vo, trực tiếp cho Bạch Liễu 1870 điểm, tay lúc sờ thấy vết máu trên mặt mình thì ngừng một lát, đó là vết máu Bạch Liễu nôn ra lúc thay cậu đỡ một đấm của quái vật.

Bạch Liễu không hề đề cập đến chuyện mình giúp cậu chắn công kích, nhưng Mục Tứ Thành trong lúc mơ hồ thực sự có thấy được Bạch Liễu cứng rắn giúp mình cản đòn, loại người không có lương tâm như Bạch Liễu không ngờ còn làm chuyện tốt không lưu tên... Điều này khiến Mục Tứ Thành có chút không được tự nhiên, cậu quay mặt sang chỗ khác, làm bộ tùy ý ném mảnh gương vỡ cho Bạch Liễu, "Này, cầm."

Bạch Liễu rất tự nhiên nhận lấy, không hỏi Mục Tứ Thành tại sao phải cho hắn, hết thảy đều thuận theo tự nhiên như vậy.

Mục Tứ Thành rốt cuộc vẫn không nhịn được, cậu làm bộ vô tình hỏi: "Bạch Liễu, anh lúc đó thật sự đến cứu tôi, tôi còn tưởng anh sẽ mặc kệ tôi cơ, coi như anh còn chút lương tâm."

"Không liên quan gì đến lương tâm của tôi hết, nếu giữa chúng ta là quan hệ lợi dụng, đúng là có thể mặc kệ cậu, tôi vẫn sẽ thuận lợi qua cửa, còn ít đi rất nhiều rắc rối." Bạch Liễu thuận miệng nói, hắn lau sạch vết máu bên khóe miệng, cũng không cảm thấy chuyện này có gì ghê gớm, "Nhưng chúng ta thuộc quan hệ hợp tác, đã ước định từ trước, tôi từng nói sẽ không để cậu chết, thì tôi sẽ không để cậu chết, đây là một cuộc giao dịch."

Mục Tứ Thành có chút hoảng hốt "xùy" một tiếng: "Giao dịch? Giao dịch gì?"

"Giao dịch 1 điểm." Bạch Liễu nâng lọ thuốc tẩy trắng tinh thần từng hớp từng hớp mà uống, "Lúc chúng ta đạt thành hợp tác, cậu từng đưa tôi 1 điểm, không nhớ sao?"

Mục Tứ Thành trầm mặc cực kỳ lâu, cậu cúi đầu giống như nhớ lại rất nhiều chuyện, lại như không nhớ được cái gì.

Ánh sáng đỏ trong mắt Mục Tứ Thành lóe lóe, lại an bình tắt ngúm, cậu đột nhiên cười, "Thật đúng là có 1 điểm... Bạch Liễu, con người anh thật kì lạ."

"Cậu không phải người đầu tiên đánh giá tôi như vậy." Bạch Liễu ngẩng đầu uống cạn lọ thuốc tẩy trắng tinh thần, "Tôi cảm thấy cũng không phải người cuối cùng."

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu sử dụng thuốc tẩy trắng tinh thần, giá trị tinh thần hiện tại: 60 】

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu đạt được mảnh gương vỡ trên người 【 anh em trộm cướp 】 (1 mảnh to = 20 mảnh nhỏ), cùng với số mảnh gương vỡ trong tay người chơi Trương Khôi, tiến độ nhiệm vụ thu thập đạt 1/4, mở khóa tổng số lượng —— 】

【 Hệ thống nhắc nhở: thu thập mảnh gương vỡ (100/400) 】

【 Sách Quái Vật tập 《 Trạm cuối bốc lửa 》 đổi mới —— Anh em trộm cướp (2/3) 】

【 Tên quái vật: anh em trộm cướp (em trai) 】

【 Đặc điểm: cực kỳ rắn chắc cao lớn, tốc độ di chuyển cực nhanh, một phút có thể sử dụng một lần công kích phạm vi rộng (tốc độ 1400, ngọn lửa có hiệu quả tăng phúc, khi tức giận thích dùng quả đấm khiến đối phương nghe lời, lực công kích cực mạnh) 】

【 Nhược điểm: gương vỡ trên ngực (1/3)】

【 Phương thức tấn công: cây búa bạo nộ, lửa mạnh đột kích (bởi mảnh gương vỡ quan trọng trên ngực bị người chơi trộm đi, tên cướp em không thể không yếu đi, lực công kích và tốc độ giảm nhiều, tỉ lệ sinh tồn khi đối kháng của người chơi tăng cao) 】

【 Hệ thống cảnh cáo: người chơi Bạch Liễu chỉ còn 6 điểm giá trị sinh mạng! Đã bên bờ tử vong! Xín chú ý tự bảo vệ mình! 】

Bạch Liễu nhắm hai mắt lại, hắn dựa vào tường, rốt cuộc thật dài, thật dài mà thở ra một hơi, mang theo nụ cười mệt mỏi sau thắng lợi, cùng một chút đắc ý hiếm thấy: "—— Tất cả mọi người còn sống, còn 7 trạm nữa."

Mục Tứ Thành yên lặng một hồi, cậu cũng cười: "Ừ, chúng ta đều sống, dựa vào kế hoạch của tên điên anh."

Đúng vậy, không sai, kế hoạch từ đầu của Bạch Liễu chính là phương án một không ai tưởng được kia ——

—— hắn muốn tất cả mọi người đều sống sót.

Tên Bạch Liễu thần kinh này, hắn muốn tất cả mọi người bị hắn khống chế, sau đó sống sót.

Đây mới là cách làm mà trong phó bản tiêu hao giá trị sinh mạng này, tiền lời tối cao.

Bạch Liễu sẽ không lãng phí giá trị sinh mạng của bất kì người nào, loại tham lam đến cực hạn này khiến Mục Tứ Thành tin hắn, tin Bạch Liễu sẽ không dễ dàng để mình chết đi.

Năm phút trước.

Bạch Liễu vừa nói mình sẽ hợp tác với người điều khiển rối xong, Mục Tứ Thành liền hô lên giận dữ: "Anh mẹ nó định hợp tác với ai cơ?! Người điều khiển rối?!"

"Chúng ta phải hợp tác." Bạch Liễu rất bình tĩnh, "Hoặc là nói, tôi phải khống chế được tất cả mọi người, mới có thể đảm bảo dùng giá trị sinh mạng với hiệu suất cao nhất."

"Bởi tổng giá trị sinh mạng của chúng ta quá thấp, tôi chỉ có 21, cậu có hơn 70, Đỗ Tam Anh thì đầy, cộng vào thì bên ta chỉ có hơn 100 điểm giá trị sinh mạng, mà người điều khiển rối qua đợt đuổi giết này, giảm 20 điểm giá trị sinh mạng đổi lấy 20 mảnh gương vỡ, cùng khoảng 10 điểm giá trị sinh mạng để dò xét, nhiều nhất cũng mới 370, tổng tất cả chỉ có hơn 600 giá trị sinh mạng, tại phó bản cần tiêu hao 400 giá trị sinh mạng thế này, khả năng qua cửa quá thấp."

"Điều này tương đương với giữa chúng ta đã vô tình chết đi một người." Bạch Liễu giọng bình tĩnh, "Chúng ta bất tri bất giác, đã giết chết một người chơi."

Mục Tứ Thành nhịn không được phun tào: "Phần lớn giá trị sinh mạng đều do anh ném ok! Một mình anh mất hơn 70!"

"Ồ, vậy sao?" Bạch Liễu nhanh chóng làm bộ mình không nghe thấy gì đổi chủ đề, tiếp tục nói: "Mà nếu tổng mảnh gương vỡ là 400, hiện lượng thu thập được dự đoán là 40, vậy cần phải ném 360 điểm giá trị sinh mạng nữa."

Bạch Liễu giọng đột nhiên đứng đắn: "Nhưng còn một vấn đề vô cùng quan trọng nữa, đó chính là đã qua hai trạm, Sách Quái Vật mới mở khóa một trang."

Bạch Liễu mở màn hình Sách Quái Vật của mình ra: "Sách Quái Vật tập 《 Trạm cuối bốc lửa 》 có 3 trang, nói cách khác có ít nhất hai quái vật chúng ta chưa gặp."

Mục Tứ Thành sắc mặt trầm xuống: "Dựa theo số trạm, hiện tại phó bản đã đạt tiến độ 20%, thường thường lúc này sẽ xuất hiện quái vật mới."

Bạch Liễu gật đầu đồng ý với lời giải thích của Mục Tứ Thành: "Dựa theo tính chất trò chơi, tôi cảm thấy quái vật xuất hiện lần này hẳn khó chơi hơn hành khách bốc lửa nhiều."

"Chúng ta muốn lấy mảnh gương vỡ từ trong tay quái vật này sẽ càng thêm khó khăn, dưới tình huống đã biết chúng ta rất có thể phải vứt thêm 360 điểm giá trị sinh mạng nữa, còn cần chiến đấu cùng hai loại quái vật chưa biết, hơn 600 trừ 360, cho dù chết đều là người bên phe người điều khiển rối, vậy chúng ta cũng chỉ còn hai người rưỡi."

Bạch Liễu buông tay: "Các cậu cảm thấy xác suất chúng ta qua cửa cao hơn, hay xác suất chúng ta toàn diệt cao hơn?"

Mục Tứ Thành và Đỗ Tam Anh đồng loạt ngừng một lát.

Mục Tứ Thành nhìn về phía Bạch Liễu, mở miệng: "Vậy ý của anh thế nào?"

Bạch Liễu rất bình tĩnh: "Ý tôi là trước hết để tất cả mọi người sống sót, tăng cường lực chiến."

Đỗ Tam Anh có chút hôn mê: "Nhưng trước đấy anh nói mọi người không thể sống sót hết mà?"

Bạch Liễu nói: "Trước đó tôi đứng ở góc độ của Trương Khôi để xem xét, nếu gã nắm trong tay toàn cục, thì đúng là không thể khiến tất cả mọi người sống sót, bởi chúng ta cần thực lực của họ để đối kháng quái vật bảo vệ chúng ta, cho nên chúng ta cần họ sống sót, nhưng họ thì không cần mấy người chơi yếu như gà như chúng ta, giá trị của chúng ta với gã có hạn, cho nên nếu quái vật khó đối phó, gã hoàn toàn có thể vì qua cửa mà hi sinh chúng ta."

Đỗ Tam Anh càng mơ hồ: "Vậy tại sao chúng ta phải cùng người điều khiển rối hợp tác? Có khác nào tự đưa tới cửa để gã khống chế chúng ta đâu?"

Bạch Liễu khóe miệng hơi cong: "Đúng, chính là muốn để gã cho rằng gã khống chế tất cả chúng ta."

Đỗ Tam Anh và Mục Tứ Thành đồng loạt sửng sốt một chút.

"Nếu tôi là Trương Khôi, tôi sẽ không đối kháng trực tiếp với chúng ta, bởi làm vậy giá trị sinh mạng bên họ sẽ bị hao tổn, để giảm việc mất giá trị sinh mạng không cần thiết, cách tốt nhất là từng bước phân tán chúng ta, giải quyết từng người một, đối với người chơi thuộc thế yếu mà chỉ quan tâm lợi ích như tôi, gã hẳn sẽ dụ dỗ, bẻ gãy đường lui của tôi, mà đường lui của tôi thì rõ ràng chính là người chơi ưu việt Mục Tứ Thành." Bạch Liễu vừa nói vừa quay đầu nhìn Mục Tứ Thành.

"Mà đối với người chơi thuộc tính ưu việt như Mục Tứ Thành, nếu tôi là Trương Khôi, tôi đại khái sẽ không xung đột trực tiếp, mà chơi trò công tâm, trò chơi này có một thuộc tính gọi là giá trị tinh thần, tôi sẽ nghĩ đủ cách để giảm giá trị tinh thần của cậu xuống thấp, thừa dịp cậu thần chí không rõ mà khống chế hoặc hi sinh cậu."

Nghe Bạch Liễu giọng bình thản nói mình sẽ bị chơi trò công tâm, khóe miệng Mục Tứ Thành giật giật một cái.

Mục Tứ Thành khoanh tay trước ngực, nhướng mày: "Vậy anh còn tìm Trương Khôi hợp tác? Gã rất có thể chờ khống chế được chúng ta rồi sẽ hi sinh chúng ta, anh làm sao để đảm bảo sau hợp tác với Trương Khôi, tất cả mọi người đều sống sót?"

"Gã khống chế tất cả mọi người, tôi thông qua hợp tác khống chế gã." Bạch Liễu ngước mắt nhìn thẳng Mục Tứ Thành, "Chỉ đơn giản như vậy."

Mục Tứ Thành cười khẩy một tiếng, phản bác: "Anh khống chế gã kiểu gì? Anh dựa vào cái gì để gã hợp tác với anh?"

Bạch Liễu ngước mắt, hắn chuyên chú nhìn thẳng Mục Tứ Thành: "Dựa vào cậu, Mục Tứ Thành, cậu cần làm một chuyện vô cùng mạo hiểm, có xác suất rất lớn sẽ chết, nhưng tôi có thể mượn chuyện này để khống chế Trương Khôi."

Mục Tứ Thành ngẩn ra.

"Coi như cậu chỉ còn 1 điểm giá trị sinh mạng, tôi cũng sẽ để cậu còn sống." Bạch Liễu dùng ánh mắt bình tĩnh lại rất có sức nặng nhìn Mục Tứ Thành, "Mục Tứ Thành, cậu là lá bài giá trị nhất tôi có, tôi đảm bảo chỉ cần cậu không chệch khỏi kế hoạch, bất kể thế nào, tôi cũng sẽ đảm bảo cậu sống sót."

Kế hoạch cuối cùng của Bạch Liễu không ổn định và tràn đầy biến số.

Mục Tứ Thành thậm chí không biết kĩ năng cá nhân của người này là gì, cũng không biết kĩ năng hợp tác gì đó kia có được phán định mạnh hơn tơ con rối của người điều khiển rối hay không, có thể nắm đối phương trong tay không.

Nhưng trong nháy mắt đó, Mục Tứ Thành bị Bạch Liễu không chớp mắt nhìn thẳng, không cách nào khống chế bị hắn thuyết phục, cậu quỷ xui đất khiến đồng ý kế hoạch điên cuồng, đầy tính đánh bạc của Bạch Liễu.

Mục Tứ Thành nhìn hình ảnh kinh ngạc của chính mình ánh ngược trong mắt Bạch Liễu, nhớ lại Bạch Liễu một roi lại một roi vì mình dời đi giá trị thù hận của quái vật.

Người này là người điên, không lùi bước hay trốn tránh bất kì thứ gì, có nhiều lần Bạch Liễu sắp ngã xuống xe cũng chưa từng dời tầm mắt khỏi Mục Tứ Thành, giống Bạch Liễu từng nói, để đảm bảo cậu sống sót, tôi sẽ không lãng phí một roi nào.

Năm đó Lưu Hoài, cũng đóng vai một người như vậy, giúp tên trộm Mục Tứ Thành dời đi giá trị thù hận, cũng có thể nói là nhân vật phụ trách "thông khí".

Lưu Hoài cực kỳ thích hợp làm công tác này, nhưng Mục Tứ Thành cảm thấy nếu Lưu Hoài đến giờ vẫn hợp tác với mình, dưới tình huống vừa rồi, khi trộm mảnh gương vỡ của quái vật, cậu ta có lẽ cũng sẽ thất thủ, bởi cậu ta không giống kẻ điên Bạch Liễu, hoàn toàn không để ý chính mình để cứu cậu.

Bạch Liễu không hề giữ lại đưa mấu chốt của kế hoạch —— 【 bùa hộ mạng của người cá 】 cho Mục Tứ Thành, nói hết cho cậu tác dụng và chức năng của nó, hắn nói, chỉ cần cậu dùng đạo cụ này, tôi liền hoàn toàn biến thành con rối của Trương Khôi, kế hoạch thất bại.

Mục Tứ Thành câm nín, bỗng bật cười: "Anh cứ thế mà nói với tôi à? Không sợ tôi phản bội anh dùng nó luôn?"

Bạch Liễu cũng rất an tĩnh nhìn Mục Tứ Thành, con ngươi hắn rất đen, khi khẽ nâng đầu nhìn người khác, người đó có thể nhìn thấy bóng ngược của mình hoàn chỉnh rõ ràng chiếu ngược bên trong, tựa như đang soi gương vậy, bất giác sinh ra cảm giác mình được người này toàn tâm toàn ý tín nhiệm.

Bạch Liễu dùng thanh âm rất nhẹ hỏi Mục Tứ Thành: "Cậu sẽ dùng sao?"

Mục Tứ Thành hơi nhắm mắt một cái, cậu trầm mặc rất lâu mới đáp: "Bạch Liễu, tôi không xác định mình dưới tình huống giá trị tinh thần dưới 10 sẽ tuyệt đối không sử dụng bùa hộ mạng của người cá, dục vọng cầu sinh sẽ khiến người ta làm ra một vài chuyện kì quái, bao gồm vi phạm hợp tác và phản bội đồng bạn."

Nói xong câu này, Mục Tứ Thành dừng một chút, Bạch Liễu cũng không thúc giục, mà chỉ an tĩnh trong tiếng gió thổi ngoài cửa sổ, chờ đợi Mục Tứ Thành trả lời.

Mục Tứ Thành hít sâu một hơi: "Nhưng nếu như... tôi thật sự từ đầu đến đuôi chưa sử dụng đến đạo cụ này, chứng minh tôi đã theo yêu cầu của kẻ điên là anh, dưới tình huống giá trị tinh thần dưới 10, duy trì lý trí."

"Mục Tứ Thành, nếu cậu không dùng 【 bùa hộ mạng của người cá 】," Bạch Liễu nói, " Vậy tôi đảm bảo, chỉ cần tôi sống, tôi nhất định sẽ cứu cậu."

————————

Phòng chiếu phim trung ương.

Trừ Bạch Liễu bất hạnh rơi xuống khu Nhảy Disco trên mộ, tất cả người chơi trong phó bản 《 Trạm cuối bốc lửa 》 đều có được vị trí mở rộng tại phòng chiếu phim trung ương, ngay cả Lý Cẩu cũng lăn lộn lên được vùng rìa, Trương Khôi, Đỗ Tam Anh, Mục Tứ Thành đã sớm nằm trong khu đề cử.

Trước mắt vị trí của Trương Khôi là tốt nhất, vốn gã chỉ đạt vị trí mở rộng hot tại khu nhiều người phòng chiếu phim trung ương, nhưng khi Trương Khôi khống chế được Bạch Liễu, like và donate của TV nhỏ Trương Khôi bùng nổ một đợt, thuận lợi xông vào vị trí mở rộng nòng cốt.

Nhưng tình huống bên Mục Tứ Thành và Đỗ Tam Anh thì không tốt như thế, từ khi hai người bị Bạch Liễu khống chế, người xem cảm thấy không sảng khoái lắm, bắt đầu chậm rãi chạy về phía TV nhỏ của Bạch Liễu, vị trí mở rộng dần dần tụt xuống.

Mà Trương Khôi dựa vào khống chế được Bạch Liễu, thành công dẫn đến thủy triều donate, trở thành người chơi đầu tiên của phó bản 《 Trạm cuối bốc lửa 》 tiến vào vị trí mở rộng nòng cốt.

Người xem tại TV nhỏ của Trương Khôi rất hưng phấn:

"Trương Khôi lần này được lắm! Không hổ là người chơi trí lực 93! Thành công khống chế tất cả!"

"Để xem nào, Trương Khôi khống chế Bạch Liễu, Bạch Liễu khống chế Mục Tứ Thành và Đỗ Tam Anh, kinh! Tính như vậy thì có phải tất cả mọi người đều bị Trương Khôi khống chế rồi không!"

"Vì Tiểu Trương rơi lệ, chờ thật lâu mới chờ tới ngày hôm nay! Cậu đuổi theo Mục thần lâu như vậy, hôm nay rốt cuộc đã đuổi được người tới tay!"

"Cười chết tôi, vở kịch tương ái tương sát của Trương Khôi và Mục Tứ Thành rốt cuộc đi đến đại kết cục, tôi còn tưởng Bạch Liễu tiểu tam sẽ nhúng tay vào cơ, ai dè vừa xem, Bạch Liễu quả nhiên không phải đối thủ, thực lực địa vị đều kém quá xa!!"

Người xem tại TV nhỏ của Trương Khôi nồng nhiệt nghị luận, đột nhiên có một người xem hình như phát hiện cái gì không đúng: "Không đúng nha, chuyện gì thế này, Trương Khôi biểu hiện cực tốt, theo lý mà nói người xem bên Đỗ Tam Anh với Mục Tứ Thành phải sang bên này chứ? Tại sao đều chạy về chỗ Bạch Liễu hết vậy?"

Tác giả có lời muốn nói:

Còn không cho tui dịch dinh dưỡng là tui tê liệt luôn, thật sự.

6 bây giờ vẫn còn ở khu Nhảy Disco trên mộ chưa ra, thảm, quá thảm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện