Mục Tứ Thành dùng ánh mắt gặp quỷ nhìn tờ tiền một điểm màu bạc trên tay Bạch Liễu, cậu câm nín nhìn hắn: "Bạch Liễu anh đang đùa giỡn tôi?! Một điểm mà cũng đòi mua thuốc tẩy trắng tinh thần? Anh biết thuốc tẩy trắng tinh thần đắt đỏ đến mức nào sao? Thuốc tẩy trắng tinh thần của tôi toàn thuộc phẩm chất ưu tú, hơn 1000 điểm một lọ, bán kiểu này khác gì cho không?"

"Giá một điểm cộng một lần biểu diễn kĩ năng, đồng ý không?" Bạch Liễu không hề đổi nụ cười mỉm bên khóe miệng, "Cậu có thể xem kĩ năng của tôi trước, rồi mới tẩy trắng giá trị tinh thần cho tôi sau, thế nào? Cậu rất có thể là người đầu tiên xem tôi biểu diễn kĩ năng cá nhân nha."

Nghe ngữ điệu dụ dỗ của Bạch Liễu, Mục Tứ Thành không nhịn được hơi dao động, nhưng cậu vẫn thấy nghi ngờ.

Cậu hoàn toàn có thể đợi Bạch Liễu trình diễn kĩ năng xong thì lật mặt không tẩy trắng tinh thần cho hắn, Bạch Liễu bây giờ các chỉ số chỉ có một chữ số, nhìn như tỉnh táo nhưng thực ra không thể làm gì Mục Tứ Thành.

Hơn nữa đại sảnh trò chơi cấm các kĩ năng cướp bóc trộm cắp, coi như kĩ năng của Bạch Liễu có thể lấy trộm đồ của người khác, thì tại đại sảnh sẽ bị cưỡng chế cấm dùng...

Chẳng qua hiện tại Bạch Liễu chưa biết điểm này.

Nghĩ tới nghĩ lui, Mục Tứ Thành cảm thấy tóm lại dù sao cậu cũng không lỗ, không bằng đồng ý thử xem, cậu thật sự rất kiếu kỳ với kĩ năng của người này.

Mục Tứ Thành xoa xoa sống mũi, bỗng nhiên đưa tay đoạt lấy tờ tiền trên tay Bạch Liễu, lòng mang ý xấu cong môi cười: "Đồng ý, Bạch Liễu, biểu diễn kĩ năng cho tôi xem đi!"

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu và người chơi Mục Tứ Thành giao dịch thành lập, kẻ lang thang bần cùng Bạch Liễu đạt được một lọ thuốc tẩy trắng tinh thần 】

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành tặng người chơi Bạch Liễu một lọ thuốc tẩy trắng tinh thần chất lượng cao, giá trị 1700 điểm, có thể khôi phục giá trị tinh thần từ 20 trở xuống trở về chỉ số ban đầu 】

Một lọ thuốc dạng xịt rơi xuống tay Bạch Liễu, Bạch Liễu cầm lên quơ quơ, trước khi Mục Tứ Thành kịp phản ứng lại điên cuồng phun lên người mình.

Sương thuốc tẩy trắng tinh thần tràn ngập quanh mặt Bạch Liễu.

Mục Tứ Thành sau khi phản ứng lại hét lên thảm thiết: "Đấy là lọ thuốc tẩy trắng chất lượng cao tôi mua được lúc có sale đó!!!"

Chờ Mục Tứ Thành cướp được cái lọ về, Bạch Liễu đã phun xong rồi.

Mục Tứ Thành dùng ánh mắt đặc biệt oán hận buồn bực nhìn Bạch Liễu khôi phục thần thanh khí sảng: "Kĩ năng của anh rốt cuộc là cái gì! Trộm đồ sao!? Nhưng đại sảnh chỉ cho phép người chơi đổi chác không cho phép người chơi cướp bóc! Anh làm thế nào mà trộm được thuốc tẩy trắng từ trong Túi hệ thống của tôi!"

"Vừa mới đã biểu diễn xong cho cậu xem rồi nha." Bạch Liễu cười híp mắt từ dưới đất đứng lên, vỗ bả vai Mục Tứ Thành đang ủ rũ ngồi xổm dưới đất vẽ vòng tròn, "Cảm ơn thuốc tẩy trắng tinh thần của người chơi Mục Tứ Thành, hiệu quả rất cao."

Mục Tứ Thành hoàn toàn không nghĩ ra, giống con khỉ nhỏ đuổi theo sau lưng Bạch Liễu hỏi đông hỏi tây xem kĩ năng cá nhân của hắn rốt cuộc là gì, còn dùng một đạo cụ kì lạ hình cái cân thăng bằng để dò xét xem Bạch Liễu có nói dối hay không.

Kết quả sau dò xét là 【 Thật 】, chứng tỏ Bạch Liễu từ đầu đến đuôi chưa từng lừa gạt cậu, Mục Tứ Thành càng thêm khó hiểu.

Lúc này Vương Thuấn đang trả lời một vài câu hỏi của Bạch Liễu, giúp hắn phổ cập kiến thức căn bản về trò chơi, khi nhắc đến nhóm Bạch Liễu trừ hắn ra cơ hồ toàn quân bị diệt, Vương Thuấn mang theo tiếc nuối nói: "Thật ra còn một người khác trong đợt người mới lần này không tệ, tên Mộc Kha, hiện tại đang đau khổ giãy giụa, tôi vừa mới đi xem, đã rơi xuống khu Hài kịch tử vong, không ai donate, hơn phân nửa phải chết."

"Cậu nói tên cậu ta là gì? Mộc Kha?" Bạch Liễu nghe tới đây giọng ngừng một lát.

Bạch Liễu bị đuổi việc phần lớn nguyên nhân là do một cậu con trai của ông sếp lớn nào đó từ trên trời rơi xuống muốn đến thể nghiệm cuộc sống, Bạch Liễu liền bị cấp trên nhìn hắn không thuận mắt còn biết thời biết thế sa thải, lấy chỗ trống cho tiểu thiếu gia muốn thể nghiệm cuộc sống người làm công ăn lương tới ngồi.

Tên tiểu thiếu gia là Mộc Kha.

Mộc Kha tiểu thiếu gia nổi danh bởi tính tình không tốt, lúc chuyển giao công việc, Bạch Liễu còn chưa kịp lấy đi một vài file số liệu quan trọng, ngày thứ hai đến lấy đồ phát hiện máy tính của mình đã bị tiểu thiếu gia kiêu căng ném.

Không chỉ có máy tính, tất cả đồ dùng tại bàn làm việc Bạch Liễu chưa kịp mang đi đều bị Mộc Kha vứt hết.

Rõ ràng thời điểm chuyển giao công việc là ngày hôm sau, tiểu thiếu gia lại không cho Bạch Liễu thời gian dọn dẹp, trực tiếp bỏ đồ dùng của Bạch Liễu vào bao tải, trước mặt bao người ném ra khỏi công ty.

Bạch Liễu lúc còn làm trong công ty bị cấp trên ghét, vẫn luôn làm việc trong một góc nhỏ rất cũ nát, dùng cái máy tính Window XP, cực kỳ cũ, sau đó Bạch Liễu mang theo máy tính của mình tới, mặc dù cũng thuộc loại cũ kỹ, nhưng ít ra khá hơn Window XP.

Cho nên Mộc Kha vứt luôn máy tính của Bạch Liễu đi rồi, Bạch Liễu hỏi Mộc Kha máy tính hắn đâu?

Mộc Kha rất vô tình nói, nhìn vừa cũ vừa xấu, rất phiền, cậu liền vứt luôn, nếu Bạch Liễu muốn, cậu có thể đền Bạch Liễu một cái mới tinh thuộc loại cao cấp.

Bạch Liễu định nói trong máy còn xấp xỉ mấy chục GB tài liệu và một vài ý tưởng game kinh dị mới của hắn, nhưng hắn đã thất nghiệp, mấy thứ này tưởng chừng không còn tác dụng gì, hắn cũng không chống đối được đối phương.

Nghe nói tiểu thiếu gia có bệnh tim, ở nhà thiên kiều vạn sủng, muốn gì được nấy, muốn tới công ty trò chơi thể nghiệm cuộc sống, thích chức vị gì, đều có thể được sắp xếp vào.

Bạch Liễu biết miệng mình cay nghiệt không tha người, nói nhiều mấy câu nhỡ kích thích đối phương phát bệnh tim thì làm gì có tiền mà đền, cũng không có lợi lắm.

Vì vậy Bạch Liễu dứt khoát gật đầu, nhận lấy cái máy tính mới tinh mấy chục nghìn tệ Mộc Kha mua cho, tính toán chi li bắt Mộc Kha bồi thường tất cả đồ dùng bị vứt bỏ của mình, bao gồm một cuộn giấy vệ sinh đã dùng một nửa, cầm tiền, dưới ánh mắt khinh bỉ của đối phương lanh lẹ chuồn.

Bạch Liễu nói mình muốn đến xem Mộc Kha, Vương Thuấn có chút kì quái, nhưng vẫn thuận theo đưa Bạch Liễu đến khu Hài kịch tử vong.

TV nhỏ của Mộc Kha nằm tại một góc nhỏ hoang vắng.

Tiết mục vô lực giãy chết tại khu Hài kịch tử vong không có người hỏi thăm, bởi không thú vị, không có hiệu quả chọc cười, chỉ có một hai người thi thoảng đi ngang qua thì ngẩng đầu xem Mộc Kha mặt đầy nước mắt cố gắng cầu sinh một chút, rất nhanh liền hết hứng thú rời đi.

Kiểu người chơi giãy giụa cầu sinh thế này ngày nào cũng có thể thấy được, không hề hiếm lạ, nên không hấp dẫn được ánh mắt người xem.

Bạch Liễu mở màn hình trò chơi xem xét tiến độ chơi của Mộc Kha, phát hiện Sách Quái Vật của Mộc Kha đã gom đủ hai trang, trong đó một trang là Thủy thủ người cá, đạo cụ khen thưởng của trang này là 【 Bùa hộ mạng của người cá 】 mà Bạch Liễu cho rằng cực có giá trị, lúc Bạch Liễu nhìn tới đây ánh mắt hơi dừng một chút.

"Dục vọng cầu sinh của Mộc Kha rất mãnh liệt." Vương Thuấn thường thấy sinh tử, đứng trước TV nhỏ của Mộc Kha cũng chỉ có vài phần than thở, không có quá nhiều thương hại, "Nhưng cậu ấy muốn qua cửa quá khó, trước đó Mộc Kha dựa vào điểm thưởng mua được một bong bóng khí, nhưng bong bóng khí rất nhanh bị người cá xé rách, vô ích, sau đó không ai like hay donate cho cậu ấy nữa, Mộc Kha liền bị đẩy xuống khu vực này."

"Người mới này biểu hiện coi như tốt." Mục Tứ Thành khoanh tay trước ngực phê bình, "Nếu Mộc Kha đồng ý qua cửa xong bán 【 Bùa hộ mạng của người cá 】 cho tôi, tôi rất vui lòng donate cho cậu ta qua cửa, nhưng chỉ cần là một người chơi, liền sẽ không dễ dàng trao tay đạo cụ khen thưởng của Sách Quái Vật, cho nên tôi cũng chỉ đành mặc kệ cậu ta chết."

Bạch Liễu cũng muốn lấy được 【 Bùa hộ mạng của người cá 】, theo ánh mắt của người thiết kế game lâu năm như Bạch Liễu, đây là một đạo cụ rất có giá trị.

Song cũng đúng như lời Mục Tứ Thành, nếu Bạch Liễu donate cho Mộc Kha qua cửa, sau khi Mộc Kha ra tuyệt sẽ không cho hắn đạo cụ, Bạch Liễu liền lỗ.

Chẳng qua, đạo cụ lơ lửng trước mặt mà không lấy thì đúng là không phải tác phong của Bạch Liễu.

Bạch Liễu hỏi hệ thống trong lòng: 【 Hệ thống, ta có thể giao dịch với Mộc Kha không? 】

【 Hệ thống: Bạn và người chơi Mộc Kha không thuộc cùng vĩ độ không gian, không thể tiến hành giao dịch 】

Bạch Liễu rũ mắt, còn cần cùng vĩ độ mới có thể giao dịch sao,【 Định nghĩa vĩ độ là gì? 】

【 Hệ thống: Không gian thời gian của bạn và của người bạn giao dịch phải thống nhất, liên tục, không thể đứt gãy, hiện tại không thời gian của bạn và người chơi Mộc Kha tồn tại độc lập rời rạc, thuộc hai vĩ độ khác biệt, vì vậy không thể giao dịch 】

"Thời gian và không gian à..." Ngón tay Bạch Liễu bắt đầu vô thức đùa nghịch đồng tiền treo trên cổ, tự lẩm bẩm, "Hình như cũng không phải không được."

【 Hệ thống, lấy cho ta đạo cụ Xương cá của Siren vương 】

【 Hệ thống: Đang tải đạo cụ 】

Một dải xương cá dài ba thước, trắng noãn phát ra ánh huỳnh quang lơ lửng trước mặt Bạch Liễu.

Dải xương cá trắng thuần không tì vết, hình thái ưu nhã, có cảm giác nửa trong suốt tựa hổ phách, nhìn qua xinh đẹp y hệt chủ nhân Siren vương của nó vậy, có thể nói là đẹp từ trong xương ra ngoài, nhưng dải xương này rõ ràng là toàn bộ xương sống lành lặn rút ra ngoài, khiến nó trong xinh đẹp lộ ra mùi máu tanh tàn nhẫn.

Một đầu dải xương mang đầy gai, một đầu khác lại bóng loáng dễ cầm, nhìn qua rất giống một cái roi.

Xương cá chậm rãi quấn quanh eo Bạch Liễu, cảm nhận lạnh băng như vảy cá khiến Bạch Liễu không nhịn được rùng mình một cái, xương cá cuối cùng ngoan ngoãn dính lên phần da eo của Bạch Liễu, giống một cái thắt lưng lỏng lẻo vắt ngang eo hắn vậy.

Đầu có gai dán vào phần rốn Bạch Liễu, một đầu khác thò ra nửa đoạn từ thắt lưng da của hắn, nhìn qua không giống phụ kiện thời trang chủ lưu cho lắm, cùng với quần đen áo sơ mi trắng của Bạch Liễu rất không hợp nhau.

Mục Tứ Thành tò mò đưa tay chạm vào xương cá, nháy mắt sắp đụng phải eo Bạch Liễu, liền bị gai xương cá giống như còn sống đâm ngược lại một cái, Mục Tứ Thành "ouch" một tiếng rụt tay lại, vừa xoa xoa bàn tay có chút tê dại cứng đờ của mình, vừa sợ hãi nói: "Đây là thứ gì?! Người chơi bên trong đại sảnh hệ thống sẽ được không gian độc lập che chắn, nó tại sao vẫn công kích được tôi?!"

Mục Tứ Thành giờ đã là người chơi cấp A, vật này đâm một cái khiến giá trị sinh mạng của cậu tụt một nửa.

Đây không phải điểm quan trọng nhất, quan trọng nhất là trong đại sảnh không thể công kích người chơi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện