Bạch Liễu ngồi ngủ ở hàng cuối cùng của xe, không gian chen chúc chật hẹp, hắn xoay người còn khó, vừa động đậy liền thấy một sợi dây chuyền rơi trước cổ, quần áo hắn đang mặc giống hệt lúc trước khi vào trò chơi, áo sơ mi trắng quần đen, trang phục thường thấy của dân văn phòng, chỉ có sợi dây chuyền này là mới.
Trên dây chuyền treo đồng xu 1 tệ cứng rắn thủng lỗ, Bạch Liễu cầm lên thì thấy màn hình tin tức trò chơi hiện lên, không có gì khác màn hình hiện trước đó.
Đây hẳn là hệ thống quản lý trò chơi.
Bạch Liễu bỏ dây chuyền vào cổ áo, hắn không vui vẻ gì khi thấy tiền tệ bị phá hỏng kiểu này.
Bạch Liễu thò đầu lên hàng ghế trước nhìn, đây là một chiếc xe bảy chỗ, trừ Bạch Liễu ở hàng sau cùng ra, phía trước có bốn người, hắn vừa xuất hiện liền có người kinh ngạc vui mừng nhìn hắn: "Bạch Liễu, my sweet heart, anh rốt cuộc tỉnh!"
Trừ Bạch Liễu, những người còn lại có tướng mạo nước ngoài rõ ràng, người gọi Bạch Liễu sweet heart là một cô nàng có mái tóc nâu quăn gợn sóng, bờ môi đỏ mọng, con ngươi nâu nhạt, mặc quần yếm, nháy mắt Bạch Liễu nhìn thấy người này, đồng tiền trong ngực lập tức hiện lên màn hình, trên đó viết thông tin nhân vật:
【 Tên NPC: Lucy 】
【 Tóm tắt nhân vật: Bạn cùng lớp của bạn, rất thích kiểu nam sinh như bạn, tối hôm qua hai người từng thử quan hệ, song do bạn quá ngượng ngùng trước Lucy to gan nhiệt tình còn cao hơn bạn 10 cm, cho nên chưa thành công (cười) 】
Tầm mắt Bạch Liễu dừng ở "chưa thành công" và emoji "cười" tế nhị hai giây, rất nhanh thu tầm mắt lâm vào suy tư.
Cách mở bảng thông tin nhân vật của trò chơi này là "nhìn đến", giống như khi ta chơi trên máy tính thì cần click chuột vào nhân vật vậy, ánh mắt người chơi giờ đây tương đương với con chuột.
Hắn như có điều suy nghĩ, xem ra khi chơi trò này ít nhất không thể mất thị lực.
Lucy nháy nháy mắt với Bạch Liễu: "Hihi, anh yêu, là em khiến anh mệt nhọc sao? Anh từ lúc lên xe liền ngủ tới giờ."
Bạch Liễu vừa thấy Lucy trong đầu liền bắn ra nhắc nhở "chưa thành công", là một dân văn phòng solo từ trong bụng mẹ tới giờ, tâm tình Bạch Liễu có chút phức tạp: "..."
Vào trò chơi còn không thể kết thúc cuộc sống độc thân.
Hắn kịp thời đổi chủ đề, Bạch Liễu nhìn cảnh sắc càng ngày càng hẻo lánh ngoài cửa sổ, mở miệng hỏi: "Chúng ta đang đi đâu vậy? Sao trông hẻo lánh thế?"
"Xem ra có quỷ nhát gan muốn lâm trận bỏ chạy." Một giọng nam hùng hậu mang theo châm chọc truyền tới, gã đàn ông cao lớn mặc áo phông cùng quần jean bó sát người hai tay khoanh trước ngực khinh bỉ nhìn Bạch Liễu, người này vóc dáng cường tráng, áo phông dường như sắp chống đỡ không nổi muốn vỡ toạc, nhìn qua rất giống vận động viên bóng bầu dục.
Gã từ trên cao nhìn xuống Bạch Liễu, khinh thường, "Đã chậm, Bạch Liễu, coi như mày hèn nhát muốn lâm trận bỏ chạy, chúng ta đã ở trên đường đến thị trấn Siren mất rồi."
Màn hình hiện lên:
【 Tên NPC: Andrey 】
【 Tóm tắt nhân vật: Tình địch của bạn, thích Lucy nhưng bị Lucy từ chối, có địch ý lớn với bạn, trước đó bạn và hắn cá cược bảo vệ Lucy tại nơi nguy hiểm nhất thế giới, để chứng minh tình yêu của bạn dành cho Lucy, vì vậy các bạn thuê xe tới thị trấn Siren, nhưng bạn nhát gan khóc lớn một hồi trước khi lên xe, hối hận không muốn đi, bị hắn ta mạnh mẽ kéo vào 】
Bạch Liễu đã liên tục thấy cái tên thị trấn Siren hai lần, hắn xem nhẹ giọng điệu giễu cợt của Andrey, hỏi: "Thị trấn Siren là nơi nào?"
Andrey hừ lạnh, vừa định tiếp tục mở miệng giễu cợt Bạch Liễu, một giọng nói nhỏ nhẹ cắt đứt gã:
"Thị trấn Siren, thị trấn duy nhất trong lịch sử phát hiện hài cốt của hải yêu, trước đó có không ít người tại đây thấy được bóng dáng hải yêu Siren, hoặc nghe được tiếng hát tuyệt vời của hải yêu dập dềnh theo nhịp sóng biển, hay là gặp hải yêu tướng mạo dị dạng ngồi trên đá ngầm nhai thi thể loài người ngấu nghiến..."
"Jeff! Đấy chẳng qua là câu chuyện cổ tích bịa ra thu hút khách du lịch mà thôi!" Andrey nhịn không được ngắt giọng đối phương, nhưng vẻ mặt lại hơi hiện sợ hãi.
Jeff vóc dáng nhỏ gầy ôm bình rượu súc vào góc, tựa hồ có chút sợ Andrey, nhỏ giọng phản bác: "Vậy cậu giải thích thế nào về chuyện những du khách mất tích một cách kì lạ! Tháng trước thậm chí có 12 du khách đi vào thị trấn Siren đều hoàn toàn biến mất! Cảnh sát tìm kiếm khắp nơi, không một ai thấy họ rời khỏi thị trấn Siren..."
Bạch Liễu nhìn màn hình.
【 Tên NPC: Jeff 】
【 Tóm tắt nhân vật: Người yêu thích các loại sinh vật phi tự nhiên như hải yêu, người cá, khi biết bạn, Andrey và Lucy muốn tới thị trấn Siren, chủ động yêu cầu cùng đi, hiểu biết rõ về các truyền thuyết tại đây 】
Andrey oán giận nói: "Mấy người đó chắc đều tự mình rơi xuống biển chết đuối, chết đuối ở biển là chuyện vô cùng bình thường."
Jeff không phục: "Cảnh sát đã tổ chức vớt tìm một tháng, không vớt được một thi thể nào, coi như họ thật sự rơi xuống biển đi nữa, chuyện này cũng không bình thường..." Cậu ta vừa dùng giọng nói trầm thấp u ám vừa từ từ đứng lên, hơi mang theo hưng phấn, "Trừ phi thi thể của họ bị Siren ăn mất, vậy cảnh sát không vớt được cũng hợp lý..."
Andrey rốt cuộc giận thật, gã hung hăng đánh vào đầu Jeff: "Im miệng! Đồ bốn mắt đáng chết! Cả ngày người cá người cá người cá! Tao thấy mày mới giống người cá đấy!"
Andrey ra tay rất nặng, Bạch Liễu có thể thấy rõ đầu của Jeff bị đập vào thành ghế, cậu ta choáng váng lảo đảo đụng phải Andrey, hoàn toàn chọc giận gã, gã liền đánh Jeff mấy cái bạt tai, đánh đến mức một cái răng của Jeff bay ra ngoài.
Jeff cúi đầu nhặt răng mình lên không nói, cậu ta dùng ánh mắt mịt mờ oán hận nhìn Andrey, miệng dùng khẩu hình rất nhẹ nói một câu.
Những người khác không nghe được, nhưng thính giác của Bạch Liễu không tồi, hắn nghe thấy Jeff nói: 【 Người cá nhất định sẽ xé nát mày rồi nuốt chửng, Andrey 】
Bạch Liễu nhướng mày, nhưng không nói gì, quan hệ giữa các NPC còn rất phức tạp.
Xem ra Andrey tùy ý đánh mắng Jeff cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, hơn nữa Jeff hình như đang định dùng "người cá" nhằm lên kế hoạch báo thù.
Tài xế lái xe là dân bản xứ Bạch Liễu tiêu tiền mời tới đưa mọi người tới thị trấn Siren, từ lời của Lucy, Bạch Liễu phát hiện mình là con nhà giàu, ăn ở đều do hắn bao, tài xế cũng là hắn bỏ số tiền lớn mời tới, còn nhờ tài xế hỗ trợ tìm khách sạn.
Xe lái đến tận đêm khuya mới tới thị trấn Siren thần bí, theo miêu tả của tài xế, thị trấn Siren là một thị trấn nhỏ sống nhờ đánh bắt cá và hỗ trợ vớt thuyền chìm, trước nay hẻo lánh đổ nát, cho đến khi trấn trưởng mới tới dùng tin đồn về người cá hấp dẫn khách du lịch, thị trấn Siren nhờ đó phát đạt lên.
Thế nhưng tháng trước không ngừng có khách du lịch xảy ra chuyện, những du khách này không hề rơi xuống nước như lời phỏng đoán của Andrey, có vài người thậm chí còn chưa tới bờ biển, đã thần không biết quỷ không hay biến mất tại ngõ ngách nào đó trong thị trấn, tỉ như có một du khách đêm hôm tới quán bar, sáng ngày thứ hai liền không thấy tăm hơi, người trong quán bar không ai thấy du khách đó ra ngoài, giường trong phòng nghỉ còn lưu hơi ấm, nhưng người không tài nào tìm được.
Thị trấn Siren vì thế vắng lặng hẳn đi, kể cả khi bây giờ đang mùa du lịch, không ít khách sạn quán bar không buôn bán được phải đóng cửa.
Thị trấn Siren đúng là rất đổ nát, khắp nơi phơi đầy lưới đánh cá phấp phới, trên mặt đất toàn rong biển và vỏ sò phơi khô, còn có bùn cát, chỉ có số ít quán bar và khách sạn trang hoàng không tệ, lúc bọn Bạch Liễu tới nơi đã đêm khuya, nhưng trên đường vẫn có không ít người qua lại.
Người dân trên đường vốn nhịp bước nhất trí đi về phía bờ biển, nhưng khi xe nhóm người Bạch Liễu vừa tiến đến, những người dân vốn nên tiếp tục đi đều không hẹn cùng dừng lại, nghiêng đầu một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía xe của Bạch Liễu.
Nửa đêm bị nhiều người như thế cùng nhìn, Lucy không rét mà run, cô nhẹ giọng hét lên một chút, rúc vào ngực Bạch Liễu.
Nhưng cô cao hơn Bạch Liễu quá nhiều, còn ló đầu ra qua bả vai Bạch Liễu, nhìn giống như Bạch Liễu rúc vào ngực cô vậy.
Bạch Liễu: "..."
Bạch Liễu quay đầu hỏi tài xế: "Đã nửa đêm, những người này còn tới bờ biển làm gì?"
Tài xế lắc đầu: "Gần đây không có ai tới du lịch, kinh tế không khởi sắc, bọn họ cũng chỉ đành tiếp tục đánh cá, cậu chưa từng đánh cá chắc không biết, rất nhiều loài cá đắt tiền đều sợ ánh sáng mạnh, chỉ ra ngoài hoạt động vào ban đêm, cho nên họ phải đợi đến đêm mới đi đánh bắt."
Dân trong trấn dùng ánh mắt rất quỷ dị nhìn Bạch Liễu, con ngươi trong bóng tối hiện ra màu xanh lục như mắt mèo, trên mặt mang biểu tình kì dị, hình như đang cười, nhưng khóe miệng họ không hoàn toàn nhếch lên, ngược lại như đang cứng đờ dùng sức kéo dài ra vậy.
Trong tay họ còn cầm móc câu và lưới đánh cá, có vài người xách đèn dầu, họ không chớp mắt nhìn chiếc xe của Bạch Liễu, ánh mắt theo xe xê dịch, giống như tùy thời liền lao tới dùng móc câu tấn công xe.
"Các cô cậu phải cẩn thận mấy người này một chút." Tài xế nhắc nhở, "Họ gần đây rất thiếu tiền, mà các cô cậu rất có tiền."
Bởi Bạch Liễu nhà giàu ra tay rộng rãi, tài xế tìm cho họ khách sạn tốt nhất thị trấn.
Phong cách trang hoàng của khách sạn này khá khác biệt so với thị trấn, vô cùng hiện đại, ở cửa còn có đài phun nước.
Bên trong suối phun đặt một bức tượng đá hình người cá, điêu khắc vô cùng sống động, làn da cẩm thạch dưới ánh trăng nhạt lóe lên sáng bóng gần như da người thật, mái tóc dài rủ xuống che khuất bộ ngực đầy đặn của nàng, đuôi cá đứng trong nước, nàng rũ mắt, biểu tình trách trời thương dân, trên tay giơ một bình nước, trong bình rải vài hạt trân châu giả, nước từ trong bình đổ xuống chảy vào ao, phát ra âm thanh giống tiếng sóng biển rì rào.
Tài xế vòng qua đài phun nước, lái xe tới cửa chính khách sạn.
Jeff bỗng nhiên sợ hãi kêu một tiếng, cậu ta chỉ pho tượng người cá ở đài phun nước nói: "Nàng ta vừa nhìn tớ! Nàng ta vừa cử động!