Đám người Tiếu Ninh coi trái tim của Diệp Uẩn Ninh như vật trong tay và nhất định phải lấy được.​Với hoàn cảnh giao thông thuận tiện và thông thoáng như hiện nay, muốn tìm một mục tiêu không có đặc điểm rõ ràng chắc chắn là khó khăn như mò kim đáy bể.

Bên kia, Phó Hoài và Ngu Tịch Lam đều điên cuồng vì vẫn chưa tìm ra tung tích của Diệp Uẩn Ninh.​Hắn đã đã khám tổng quát cho cả hai chị em Diệp Uẩn Ninh và không còn vấn đề gì khác nữa, lúc này rất thích hợp để: phẫu thuật ghép tim.

Đã hai ngày trôi qua kể từ khi Diệp Uẩn Ninh mất tích, bọn bắt cóc không gọi bất kỳ cuộc điện thoại nào, điều đó cũng chặt đứt con đường để họ tìm ra tung tích của Diệp Uẩn Ninh.​Tệ nhất thì anh cũng có thể ở bên Diệp Uẩn Ninh và cùng chia sẽ nguy hiểm với cô.

Đến lúc này vẫn không hề có tin tức, cơ bản xác định bọn chúng bắt cóc không phải vì tiền, nghiêm trọng hơn nữa là có thể chúng có thù riêng với Diệp Uẩn Ninh nên cố ý bắt cô để giải hận.​Ban đầu anh cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng nghĩ đến việc Diệp Uẩn Ninh là con nhà giàu, bản thân cũng có khối tài sản lớn, có lẽ làm thế để phòng ngừa bất trắc, giữ an toàn cho chính cô.

Nếu như thế thì Diệp Uẩn Ninh sẽ gặp nguy hiểm, cảnh sát càng sớm tìm được cô thì càng có nhiều cơ hội sống sót hơn.​” Đội trưởng phụ trách cau mày, “Em gái của nạn nhân, Diệp Uẩn Thanh, đang ở trong trung tâm điều dưỡng ở thành phố An Bình sao? Nhưng họ nhận được tin quá muộn, bọn bắt cóc đã sớm cao chạy xa bay. Với hoàn cảnh giao thông thuận tiện và thông thoáng như hiện nay, muốn tìm một mục tiêu không có đặc điểm rõ ràng chắc chắn là khó khăn như mò kim đáy bể.​”

Vì vậy, dù cảnh sát đã bố trí giám sát dọc đường và thông báo cho cảnh sát giao thông địa phương đẩy mạnh điều tra nhưng họ cũng không quá trông mong vào kết quả.​” Đôi mắt Ngu Tịch Lam đỏ hoe vì lo lắng, không biết cô đã khóc bao nhiêu lần rồi.

Bọn bắt cóc đã chuẩn bị kỹ càng trước khi ra tay nên đương nhiên chúng đã chuẩn bị chu đáo, không để lại dấu vết, để tìm được chúng sẽ rất khó khăn.​Nếu đối phương muốn làm hại Diệp Uẩn Ninh, họ sẽ không có thời gian để giải cứu, đương nhiên phải nhờ cảnh sát địa phương thành phố An Bình để được hỗ trợ.

“Là ai, ai đã bắt cóc Uẩn Ninh?” Đôi mắt Ngu Tịch Lam đỏ hoe vì lo lắng, không biết cô đã khóc bao nhiêu lần rồi.​“Quái lạ, lúc trước rõ ràng không có chút phản ứng nào, sao đột nhiên lại định vị được thế nhỉ?

Cô giật tóc mình và cố gắng suy nghĩ ra những đối tượng khả nghi, cho dù là những manh mối nhỏ nhất cô cũng không bỏ qua, chỉ hy vọng cảnh sát có thể tìm ra được hung thủ đứng phía sau.​Chẳng lẽ đây là sự trùng hợp ư?

Cô đã nói với cảnh sát tất cả những nghi phạm mà cô nghĩ đến, nhưng cảnh sát lại nói với cô rằng không phải ai trong số đó, trước mắt đều không điều tra ra bất cứ điều gì ở mỗi đối tượng khả nghi.​Ngẩn ngơ nhìn chiếc nhẫn, dù biết không có khả năng xảy ra nhưng anh vẫn lấy điện thoại ra và mở phần mềm trên đó.

Còn ai, còn ai bị cô bỏ qua không?​Những phỏng đoán đáng sợ tra tấn anh, trừ khi Diệp Uẩn Ninh khoẻ mạnh nguyên vẹn đứng trước mặt anh, nếu không anh sẽ không rời đi dù chỉ một bước.

Phó Hoài cũng kiên trì không chịu nghỉ ngơi, anh đã thức trắng hai ngày hai đêm, giờ phút này sắc mặt anh trắng bệch giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.​Ngay lập tức, một nhóm cảnh sát phần phật chạy tới vây quanh anh.

Cùng với việc vô cùng lo lắng cho Diệp Uẩn Ninh, anh cũng cảm thấy hối hận, cực kỳ hối hận.​Nếu có anh đi cùng thì có phải sự việc này sẽ không phát sinh không?

Tại sao ngày đó anh lại để Diệp Uẩn Ninh đi tế bái một mình? Tại sao anh lại không đi cùng cô? Nếu có anh đi cùng thì có phải sự việc này sẽ không phát sinh không?​”Thành phố An Bình?

Tệ nhất thì anh cũng có thể ở bên Diệp Uẩn Ninh và cùng chia sẽ nguy hiểm với cô.​Phó Hoài cẩn thận dịch điện thoại lại cho họ xem.

Bây giờ Uẩn Ninh ở đâu? Những kẻ bắt cóc sẽ đối xử với cô như thế nào? Có phải lúc này cô đang rất sợ hãi không?​Diệp Uẩn Thanh cắn môi: “Là em lỗi với chị, coi như em nợ chị ta, kiếp sau nhất định sẽ trả.

Những phỏng đoán đáng sợ tra tấn anh, trừ khi Diệp Uẩn Ninh khoẻ mạnh nguyên vẹn đứng trước mặt anh, nếu không anh sẽ không rời đi dù chỉ một bước.​Lúc trước khi chế tác nhẫn, Diệp Uẩn Ninh đã đặc biệt tìm người cài thiết bị định vị ở bên trong.

“Uẩn Ninh!” Hốc mắt anh không khỏi nóng lên, anh cúi đầu đặt một nụ hôn lên chiếc nhẫn đính hôn trên tay mình.​Khi anh mở ứng dụng trên di động ra thì đương nhiên không nhận được một chút tín hiệu nào.

Cặp nhẫn này do họ cùng nhau chọn, sau khi gia công xong, Diệp Uẩn Ninh đã đeo lên ngón tay cho anh và anh cũng đeo chiếc nhẫn còn lại vào tay cô.​Cùng với việc vô cùng lo lắng cho Diệp Uẩn Ninh, anh cũng cảm thấy hối hận, cực kỳ hối hận.

Rõ ràng bọn họ đã hẹn ước yêu nhau, bên nhau suốt kiếp này, vậy tại sao bất hạnh lại xảy ra với Diệp Uẩn Ninh?​Bác sĩ ngầm đã trang bị đầy đủ và có một trợ lý bên cạnh, chờ đợi thực hiện ca mổ ghép tim sắp tới.

Ngẩn ngơ nhìn chiếc nhẫn, dù biết không có khả năng xảy ra nhưng anh vẫn lấy điện thoại ra và mở phần mềm trên đó.​Trái tim của cô ta thì không cần phải suy nghĩ rồi, nhưng cũng có thể tìm trái tim của một người khác thay vào dùng tạm cũng được, ít nhất cũng có thể tồn tại.

Lúc trước khi chế tác nhẫn, Diệp Uẩn Ninh đã đặc biệt tìm người cài thiết bị định vị ở bên trong.​Có phải là cô ta không, có phải là cô ta bắt cóc Uẩn Ninh không?

Ban đầu anh cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng nghĩ đến việc Diệp Uẩn Ninh là con nhà giàu, bản thân cũng có khối tài sản lớn, có lẽ làm thế để phòng ngừa bất trắc, giữ an toàn cho chính cô.​Không ổn rồi, hiện giờ Uẩn Ninh có gặp nguy hiểm không?

Hơn nữa, cô cũng đã trải qua sự kiện suýt chút nữa bị bắt cóc nên thêm một tầng bảo vệ cũng không có gì không tốt.​Tại sao anh lại không đi cùng cô?

Lại nghĩ đến chuyện, nếu họ nhớ nhau, họ có thể tìm kiếm vị trí của nhau trên điện thoại di động bất cứ lúc nào, điều đó cũng thật ngọt ngào nên anh vui vẻ đồng ý.​Đến lúc này vẫn không hề có tin tức, cơ bản xác định bọn chúng bắt cóc không phải vì tiền, nghiêm trọng hơn nữa là có thể chúng có thù riêng với Diệp Uẩn Ninh nên cố ý bắt cô để giải hận.

Anh chỉ tiếc là khi ấy mình chỉ biết ngu ngốc chờ đợi mà không nhớ tới dùng di động xem vị trí của Diệp Uẩn Ninh sớm một chút, như vậy là có thể biết cô không ở nghĩa trang và có thể cảnh giác mà báo cho cảnh sát sớm.​”

Ngay khi xác nhận Diệp Uẩn Ninh mất tích, anh đã nghĩ đến việc xác định vị trí của cô thông qua thiết bị định vị. Thật không may, kẻ bắt cóc quá xảo quyệt và đã tiêu hủy toàn bộ đồ đạc trên người Diệp Uẩn Ninh. Khi anh mở ứng dụng trên di động ra thì đương nhiên không nhận được một chút tín hiệu nào.​Anh chỉ tiếc là khi ấy mình chỉ biết ngu ngốc chờ đợi mà không nhớ tới dùng di động xem vị trí của Diệp Uẩn Ninh sớm một chút, như vậy là có thể biết cô không ở nghĩa trang và có thể cảnh giác mà báo cho cảnh sát sớm.

Giống như còn ôm một chút ảo tưởng, hy vọng xa vời kỳ tích xuất hiện, anh nhịn không được lại mở ứng dụng ra.​”Mau đến xem, có phải tôi hoa mắt không.

Khi tầm mắt rơi vào màn hình điện thoại, toàn thân anh như cứng đờ trong giây lát.​Mối quan hệ của hắn với Diệp Uẩn Thanh là một bí mật, e rằng dù có thế nào đi chăng nữa thì cảnh sát cũng không nghi ngờ và liên hệ hắn với vụ án bắt cóc.

Kỳ tích thật sự xuất hiện.​”

Anh nhìn chằm chằm vào điện thoại mà không chớp mắt, trên màn hình đột nhiên xuất hiện một chấm đỏ, tượng trưng cho vị trí hiện tại của Diệp Uẩn Ninh.​Đây là trái tim của người đàn ông chị ta yêu, cũng coi như là vật về với chủ.

Tay anh bắt đầu run rẩy, anh khẽ kêu lên, sợ rằng trước mắt chỉ là một giấc mộng đẹp và sẽ có lúc tỉnh lại.​Cặp nhẫn này do họ cùng nhau chọn, sau khi gia công xong, Diệp Uẩn Ninh đã đeo lên ngón tay cho anh và anh cũng đeo chiếc nhẫn còn lại vào tay cô.

“Mau đến xem, có phải tôi hoa mắt không. Là Uẩn Ninh, Uẩn Ninh xuất hiện phải không?”​Thành phố An Bình cách đây hai quận và thành phố, họ sẽ phải mất vài giờ mới đến được đó.

Dù giọng nói của anh rất nhỏ nhưng những người chú ý tới sự khác thường của anh vẫn có thể nghe thấy được.​”

Ngay lập tức, một nhóm cảnh sát phần phật chạy tới vây quanh anh.​Đám người Tiếu Ninh coi trái tim của Diệp Uẩn Ninh như vật trong tay và nhất định phải lấy được.

“Ở đâu, ở đâu? Anh phát hiện ra gì rồi?” họ hét to.​Ngay khi xác nhận Diệp Uẩn Ninh mất tích, anh đã nghĩ đến việc xác định vị trí của cô thông qua thiết bị định vị.

Phó Hoài cẩn thận dịch điện thoại lại cho họ xem.​Bác sĩ ngầm cười mỉa mai thành tiếng: “Đây không phải là nói nhảm sao?

Cảnh sát không khỏi ngạc nhiên và mừng rỡ khi nhìn thấy rõ ràng chấm đỏ trên màn hình.​” Ngu Tịch Lam sốt ruột hỏi, cô giận dữ nói: “Chắc chắn cô ta có ý đồ xấu.

Bọn họ đã được Phó Hoài báo rằng Diệp Uẩn NInh có mang theo thiết bị định vị trên người từ sớm, nhưng phần mềm báo cáo máy định vị đã bị huỷ, họ cũng cho là nó đã bị bọn bắt cóc phát hiện và tiêu huỷ.​Các anh mau mau đi cứu cô ấy với!

Không ngờ bây giờ lại định vị được mục tiêu.​” Hốc mắt anh không khỏi nóng lên, anh cúi đầu đặt một nụ hôn lên chiếc nhẫn đính hôn trên tay mình.

“Mau kiểm tra xem nạn nhân ở đâu và xác định vị trí.” Cảnh sát trở nên bận rộn.​Anh phát hiện ra gì rồi?

“Quái lạ, lúc trước rõ ràng không có chút phản ứng nào, sao đột nhiên lại định vị được thế nhỉ?” Có cảnh sát không nghĩ ra được, chẳng lẽ lúc trước bị hỏng?​Nếu hắn nói có thể phẫu thuật thì Tiếu Ninh quyết định thực hiện càng sớm càng tốt để tránh đêm dài lắm mộng.

Nhưng làm sao nó thoát khỏi tầm mắt của bọn bắt cóc. Chúng không những không phát hiện ra và tiêu huỷ mà còn để nó phát ra tín hiệu?​Cô đã nói với cảnh sát tất cả những nghi phạm mà cô nghĩ đến, nhưng cảnh sát lại nói với cô rằng không phải ai trong số đó, trước mắt đều không điều tra ra bất cứ điều gì ở mỗi đối tượng khả nghi.

Không thể nào nghĩ ra, không hiểu nổi.​Bác sĩ ngầm nhiệt tình hỏi: “Sao nào?

Phó Hoài và Ngu Tịch Lam đều phấn khích không thôi, họ nôn nóng chờ đợi cảnh sát kiểm tra kết quả.​Diệp Uẩn Thanh buồn bã cụp mắt xuống: “Chị gái đã cho tôi trái tim nhưng chính chị ta lại không còn nữa.

“Tìm được rồi,” một cảnh sát báo cáo, “Địa điểm là ở thành phố An Bình, phạm vi cụ thể đại khái là ở chỗ này.” Anh ta lấy máy tính ra và chỉ vào bản đồ trên màn hình.​Kỳ tích thật sự xuất hiện.

“Thành phố An Bình?” Đội trưởng phụ trách cau mày, “Em gái của nạn nhân, Diệp Uẩn Thanh, đang ở trong trung tâm điều dưỡng ở thành phố An Bình sao? Điều tra rõ ràng xem nạn nhân bị bắt cóc có khả năng ở trung tâm an dưỡng đó không?”​Không ngờ bây giờ lại định vị được mục tiêu.

Anh ta lập tức nghĩ tới Diệp Uẩn Thanh đang nghỉ dưỡng ở thành phố An Bình. Chẳng lẽ đây là sự trùng hợp ư?​Bác sĩ ngầm sốt ruột nói: “Sao cô lắm lời như vậy?

“Đội trưởng, đã tìm được rồi, vị trí định vị trùng với trung tâm điều dưỡng. Chính là nơi đó.” Cảnh sát hưng phấn nói.​Hắn đã bỏ thuốc ngủ vào thức ăn của Thịnh Lê Na khiến cô ta ngủ say để tránh thoát đối phương, sau đó lặng lẽ đi vào biệt thự nơi Diệp Uẩn Thanh đang ở.

“Diệp Uẩn Thanh? Có phải là cô ta không, có phải là cô ta bắt cóc Uẩn Ninh không?” Ngu Tịch Lam sốt ruột hỏi, cô giận dữ nói: “Chắc chắn cô ta có ý đồ xấu. Không ổn rồi, hiện giờ Uẩn Ninh có gặp nguy hiểm không? Các anh mau mau đi cứu cô ấy với!”​“Mau kiểm tra xem nạn nhân ở đâu và xác định vị trí.

Ánh mắt Phó Hoài cũng thể hiện sự lo lắng, anh nhìn cảnh sát và thúc giục: “Tôi cầu xin các anh, mau mau đến thành phố An Bình đi.”​”Diệp Uẩn Thanh?

Đội trưởng bình tĩnh nói: “Chờ một chút, tôi sẽ gọi điện đến đồn cảnh sát thành phố An Bình trước, yêu cầu họ đi điều tra tình hình và bảo vệ nạn nhân.”​Cô ta nói một cách thánh thiện: “Tuy chị gái tôi và Trần Diệp sinh thời không thể ở bên nhau, sau khi chết có thể coi như hai người đã hoà làm một.

Thành phố An Bình cách đây hai quận và thành phố, họ sẽ phải mất vài giờ mới đến được đó. Nếu đối phương muốn làm hại Diệp Uẩn Ninh, họ sẽ không có thời gian để giải cứu, đương nhiên phải nhờ cảnh sát địa phương thành phố An Bình để được hỗ trợ.​Khi tầm mắt rơi vào màn hình điện thoại, toàn thân anh như cứng đờ trong giây lát.

“Đúng, đúng, anh nói đúng, anh nói họ đi nhanh lên.” Ngu Tịch Lam cực kỳ sốt ruột, “Chúng ta cũng lập tức tới đó thôi.”​Tôi đã có lỗi với chị ta lắm rồi nên thực sự không đành lòng nhìn chị ta chết không toàn thây, cho nên,…” Cô ta đặt tay lên ngực mình, nghiêm túc nói: “Sau khi phẫu thuật xong, mong anh hãy ghép trái tim này cho chị ta.

Khi cảnh sát biết được tung tích của Diệp Uẩn Ninh và chuẩn bị chạy tới thì bác sĩ ngầm cũng quyết định có thể bắt đầu phẫu thuật.​Tại sao Diệp Uẩn Thanh lại muốn làm cô khó chịu đến vậy?

Hắn đã đã khám tổng quát cho cả hai chị em Diệp Uẩn Ninh và không còn vấn đề gì khác nữa, lúc này rất thích hợp để: phẫu thuật ghép tim.​Diệp Uẩn Thanh thay quần áo.

Tiếu Ninh đã bỏ ra rất nhiều công sức để tìm được bác sĩ ngầm này. Tuy người này có nhân phẩm chẳng ra gì nhưng y thuật của hắn rất được công nhận.​Bên kia, Phó Hoài và Ngu Tịch Lam đều điên cuồng vì vẫn chưa tìm ra tung tích của Diệp Uẩn Ninh.

Nếu hắn nói có thể phẫu thuật thì Tiếu Ninh quyết định thực hiện càng sớm càng tốt để tránh đêm dài lắm mộng.​“Uẩn Ninh!

Hắn đã bỏ thuốc ngủ vào thức ăn của Thịnh Lê Na khiến cô ta ngủ say để tránh thoát đối phương, sau đó lặng lẽ đi vào biệt thự nơi Diệp Uẩn Thanh đang ở.​“Là ai, ai đã bắt cóc Uẩn Ninh?

Mối quan hệ của hắn với Diệp Uẩn Thanh là một bí mật, e rằng dù có thế nào đi chăng nữa thì cảnh sát cũng không nghi ngờ và liên hệ hắn với vụ án bắt cóc.​Tiếu Ninh lập tức liếc hắn một cái cảnh cáo, ngược lại nhìn Diệp Uẩn Thanh bằng ánh mắt dịu dàng: “Nhờ việc gì?

Vì thế hắn không hề sợ hãi và tin chắc rằng cảnh sát sẽ không bao giờ tìm ra được nơi này.​Ánh mắt thương hại của cô ta rơi vào Diệp Uẩn Ninh, cô ta nhẹ giọng nói: “Chuyện gì xảy ra với chị tôi sau khi phẫu thuật?

Đáng tiếc, hắn không thể ngờ được rằng Diệp Uẩn Ninh lại mang theo thiết bị định vị và còn tránh được sự lục soát của đám tay chân kia.​Tại sao ngày đó anh lại để Diệp Uẩn Ninh đi tế bái một mình?

Rốt cuộc cô chỉ đang giấu một chiếc nhẫn, và không khó để khiến nó xuất hiện đúng thời điểm.​”

Diệp Uẩn Thanh thay quần áo. Cô ta mặc bộ đồ phẫu thuật trắng như tuyết và được Tiếu Ninh bế xuống tầng hầm.​” Anh ta lấy máy tính ra và chỉ vào bản đồ trên màn hình.

Nhiệt độ dưới tầng hầm dường như còn thấp hơn nữa, cô ta bất giác rùng mình.​Là Uẩn Ninh, Uẩn Ninh xuất hiện phải không?

Bác sĩ ngầm đã trang bị đầy đủ và có một trợ lý bên cạnh, chờ đợi thực hiện ca mổ ghép tim sắp tới.​Đội trưởng bình tĩnh nói: “Chờ một chút, tôi sẽ gọi điện đến đồn cảnh sát thành phố An Bình trước, yêu cầu họ đi điều tra tình hình và bảo vệ nạn nhân.

Diệp Uẩn Ninh vẫn ngoan ngoãn nằm nhắm mắt như thể không hề hay biết chuyện gì sẽ xảy ra.​”

Một tia sáng kỳ lạ xuất hiện trong đôi mắt của Diệp Uẩn Thanh, giống như vừa hưng phấn vừa sợ hãi.​”

Ánh mắt thương hại của cô ta rơi vào Diệp Uẩn Ninh, cô ta nhẹ giọng nói: “Chuyện gì xảy ra với chị tôi sau khi phẫu thuật? Liệu chị ta có chết không?”​” Cảnh sát hưng phấn nói.

Bác sĩ ngầm cười mỉa mai thành tiếng: “Đây không phải là nói nhảm sao? Cô đã bao giờ nhìn thấy một người sống mà không có trái tim chưa?”​Đã hai ngày trôi qua kể từ khi Diệp Uẩn Ninh mất tích, bọn bắt cóc không gọi bất kỳ cuộc điện thoại nào, điều đó cũng chặt đứt con đường để họ tìm ra tung tích của Diệp Uẩn Ninh.

Hắn cong môi tỏ vẻ hứng thú: “Đương nhiên, có thể để cô ta sống nếu cô muốn. Trái tim của cô ta thì không cần phải suy nghĩ rồi, nhưng cũng có thể tìm trái tim của một người khác thay vào dùng tạm cũng được, ít nhất cũng có thể tồn tại.”​Không thể nào nghĩ ra, không hiểu nổi.

Bác sĩ ngầm nhiệt tình hỏi: “Sao nào? Cô có muốn tìm trái tim thay cho cô ta không?”​Hắn cong môi tỏ vẻ hứng thú: “Đương nhiên, có thể để cô ta sống nếu cô muốn.

Diệp Uẩn Thanh không khỏi nhìn về phía Tiếu Ninh.​Phó Hoài cũng kiên trì không chịu nghỉ ngơi, anh đã thức trắng hai ngày hai đêm, giờ phút này sắc mặt anh trắng bệch giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

Tiếu Ninh nhướng mày: “Tôi biết em không đành lòng, nhưng việc cô ta còn sống là một mối nguy hiểm tiềm ẩn. Để tránh mang lại phiền toái cho chúng ta, tốt nhất nên xử lý sạch sẽ.”​“Tìm được rồi,” một cảnh sát báo cáo, “Địa điểm là ở thành phố An Bình, phạm vi cụ thể đại khái là ở chỗ này.

Hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc để Diệp Uẩn Ninh sống sót, chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật tốt nhất.​” Cảnh sát trở nên bận rộn.

Diệp Uẩn Thanh cắn môi: “Là em lỗi với chị, coi như em nợ chị ta, kiếp sau nhất định sẽ trả.”​Cô ta mặc bộ đồ phẫu thuật trắng như tuyết và được Tiếu Ninh bế xuống tầng hầm.

Diệp Uẩn Ninh đang nhắm mắt âm thầm phàn nàn trong lòng: Còn không biết có kiếp sau hay không, ai thèm cô bồi thường. Có giỏi thì đừng đợi đến kiếp sau, trả luôn bây giờ đi!​”

Bác sĩ ngầm trợn trắng mắt: “Không thành vấn đề, cứ tới làm phẫu thuật đi, làm sớm xong sớm.”​Thật không may, kẻ bắt cóc quá xảo quyệt và đã tiêu hủy toàn bộ đồ đạc trên người Diệp Uẩn Ninh.

Diệp Uẩn Thanh chớp mắt nói: “Tôi muốn nhờ anh một việc.”​Cô giật tóc mình và cố gắng suy nghĩ ra những đối tượng khả nghi, cho dù là những manh mối nhỏ nhất cô cũng không bỏ qua, chỉ hy vọng cảnh sát có thể tìm ra được hung thủ đứng phía sau.

Bác sĩ ngầm sốt ruột nói: “Sao cô lắm lời như vậy?”​Vì vậy, dù cảnh sát đã bố trí giám sát dọc đường và thông báo cho cảnh sát giao thông địa phương đẩy mạnh điều tra nhưng họ cũng không quá trông mong vào kết quả.

Đối mặt với vẻ khó chịu của hắn, Diệp Uẩn Thanh co rúm lại một chút.​Có giỏi thì đừng đợi đến kiếp sau, trả luôn bây giờ đi!

Tiếu Ninh lập tức liếc hắn một cái cảnh cáo, ngược lại nhìn Diệp Uẩn Thanh bằng ánh mắt dịu dàng: “Nhờ việc gì?”​”

Diệp Uẩn Thanh buồn bã cụp mắt xuống: “Chị gái đã cho tôi trái tim nhưng chính chị ta lại không còn nữa. Tôi đã có lỗi với chị ta lắm rồi nên thực sự không đành lòng nhìn chị ta chết không toàn thây, cho nên,…” Cô ta đặt tay lên ngực mình, nghiêm túc nói: “Sau khi phẫu thuật xong, mong anh hãy ghép trái tim này cho chị ta.”​Cô đã bao giờ nhìn thấy một người sống mà không có trái tim chưa?

Cô ta cười khổ nói: “Trái tim này vốn dĩ là của bạn trai chị tôi, bọn họ cũng vì lý do này mà chia tay. Bây giờ tôi muốn trả lại cho chị ta. Đây là trái tim của người đàn ông chị ta yêu, cũng coi như là vật về với chủ.”​Bây giờ Uẩn Ninh ở đâu?

Cô ta nói một cách thánh thiện: “Tuy chị gái tôi và Trần Diệp sinh thời không thể ở bên nhau, sau khi chết có thể coi như hai người đã hoà làm một. Hy vọng sau khi chết họ có thể hạnh phúc ở bên nhau.”​Diệp Uẩn Ninh đang nhắm mắt âm thầm phàn nàn trong lòng: Còn không biết có kiếp sau hay không, ai thèm cô bồi thường.

Diệp Uẩn Ninh nghe thấy mà sởn cả gai ốc. Tại sao Diệp Uẩn Thanh lại muốn làm cô khó chịu đến vậy? Đây là muốn cô chết không nhắm mắt mà!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện